New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries Các chất liệu thiết kế, sản xuất giày bảo hộ      ♥ Tư vấn chọn giày bảo hộ lao động phù hợp      ♥ SHEET Thương tình nhân      ♥ SHEET Liêu xiêu đường tình      ♥ SHEET Tình yêu lung linh      ♥ Các loại visa Qatar phổ biến mà bạn cần biết      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ SHEET Nếu đời không có anh      ♥ Phụ Gia Nhựa Làm Giảm Co Ngót Sau Gia Công Ép Phun      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ nam chính hãng      ♥ SHEET Giây phút êm đềm      ♥ Máy Triệt Lông Công Nghệ Cao K18A      ♥ Cách chọn giày bảo hộ tại Đà Nẵng      ♥ hình ảnh Yae Miko Game Genshin Impact      ♥ Cách bảo quản và vệ sinh giày bảo hộ lao động      ♥ SHEET Yêu 1 người sao buồn đến thế      ♥ Bí quyết bảo quản giày bảo hộ lao động      ♥ Máy Triệt Lông Lạnh Diode Laser K17      
 
Reply to this topicStart new topicStart Poll

Liệt Kê · [ Bình Thường ] · Tách Biệt+

Thơ học trò


huongmuahe
post May 15 2006, 03:39 PM
Gửi vào: #1


Group Icon

tiểu mỹ
****
Thành viên: 4,463
Nhập: 4-May 06
Bài viết: 91
Tiền mặt: 0
Thanked: 1
Cấp bậc: 8
------
Giới tính: Female
Sinh nhật: 4 Tháng 9 - 1987
Đến từ: Hồ Chí Minh
------
Xem blog
Bạn bè: 2 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Áo Em Trắng Quá Ngày Xưa



Một đàn bướm trắng túa ra
Anh như ngợp giữa hương hoa cuộc đời
Nắng soi mắt nhỏ tuyệt vời
Anh như đọc được những lời hồn nhiên

Vở thơm mực tím ngoan hiền
Tay búp măng, ép hoa tiên học trò
Em mười lăm tuổi mộng mơ
Còn anh mơ mộng đợi chờ ... người dưng


------------------------------------------------------------------------------------------------
Áo Trắng Đến Trường





Áo trắng em mặc đến trường
Đừng bao giờ để ... ai thương lại gần

Dầu là theo dấu bước chân
Đừng bao giờ để làm thân, hẹn hò

Áo trắng thì phải biết lo
Biết không cô nhỏ học trò sáng nay ?
Đừng bao giờ để cầm tay
Đừng bao giờ để ai bày ... viết thư

Áo trắng, em phải giống như ...
Chút mây, chút nắng, từ từ kẻo ... bay
Cặp vở thì phải cầm tay
Mắt ơi đừng liếc, sợ ngày qua mau

Cứ đi chầm chậm cách nhau ...
Nón nghiêng đừng để người sau ... tò mò

Biết không, cô nhỏ học trò
Áo trắng thì phải ... mẹ cô dặn rồi !...



------------------------------------------------------------------------------------------------
Ánh Mắt Tựu Trường




Sáng nay áo trắng tựu trường
Gót chân cuống quýt cả hương cúc vàng
Vòng tay ôm cặp hiền ngoan
Em ôm tuổi mộng bước ngang dòng đời

Sân trường rực nắng vàng phơi
Hân hoan thức dậy bao lời cỏ hoa
Mắt cô mắt bạn hiền hòa
Mắt người ấy ... vẻ như là ... nghiêm trang.

Nghe hồi trống mới điểm vang
Những bông phượng sót bàng hoàng rụng rơi
Tiếng cười trong trẻo tinh khôi
Râm ran sáng dậy một trời thu xanh

Ô kìa người ấy loanh quanh
Một mình đứng lại dãy hành lang xưa
Nghe lòng có chút đong đưa
Khi đôi ánh mắt lại vừa chạm nhau

------------------------------------------------------------------------------------------------
Áo Trắng




Áo trắng tan trường áo trắng bay
Làm ai đứng ngắm với hồn say
Ngẩn ngơ áo trắng vương hoa nắng
Trắng cả hồn ai nỗi nhớ đầy ...

------------------------------------------------------------------------------------------------
Áo Xuân




Quanh năm nhỏ mặc áo trắng
Đôi tà bướm lượn phất phơ
Quen rồi, ta đâu cần... ngắm
Gặp nhau mãi hóa hững hờ.

Bữa nay ngày xuân nắng ấm
Ta đi giữa phố đông màu
Ai mặc áo hoa đẹp lắm
Ta bèn lẽo đẽo theo sau

Rồi liều tặng bông hoa đỏ
"Này ... em, kỷ niệm buổi đầu !"
Chợt cô bé tròn mắt ngó
"Ơ kìa ! Ta đã biết nhau !"

Á chết ! Thì ra ... bạn gái
Quanh năm áo trắng đến trường
Ngày xuân tự dưng đổi áo
Ta bèn cười gượng thảm thương !




--------------------
Nhóm bạn bè:


kitten_0320

NgocHuy_BaoTram

Xem tất cả


--------------------
NỔI ĐAU ĐẦU ĐỜI


- Vốn là một cô bé tinh nghịch, hiếu động, lại xinh xắn, dễ ưa nên từ lâu, tôi đã lọt vào mắt xanh của không ít người bạn trai. Tính tình tôi cởi mở nên tôi giao lưu với khá nhiều bạn bè. Tình cờ , tôi gặp anh- một chàng trai thông minh với mái tóc bồng bềnh mà theo tôi: nó thật ấn tượng. Chúng tôi chơi với nhau, thân thiết, gắn bó. Thời gian cứ lặng lẽ trôi mà đối với tôi, đó là một quãng thời gian đẹp đẽ, thơ mộng nhất của một cô bé với những rung động đầu đời.

- Nhưng rồi, một ngày kia, cái tuổi thơ êm đềm của tôi đã có một sự biến động dữ dội. Anh theo gia đình sang Úc lập nghiệp. Tôi bàng hoàng khi nghĩ đến giờ phút chia tay. Và đối với tôi, đó chỉ như là một giấc mộng, đúng hơn, một cơn ác mộng. Có một điều làm cho tôi đau khổ hơn thế nữa.

- Tôi biết, tôi đã mang trong mình một hình hài bé nhỏ, một sinh mệnh thiêng liêng mà chúa trời đã gửi tặng cho những tháng ngày êm đẹp của tôi. Anh đi. Tôi như bừng tỉnh. Tuổi 15! Vâng ! Cái tuổi ngọt ngào, thơ ngây, trong trắng và tròn vành vạnh như vầng trăng sáng lung linh giữa bầu trời mênh mông, rộng lớn. Những ngày tháng sau đó của tôi là những ngày mà tôi sống trong nỗi lo lắng, sợ hãi. Mẹ biết…mẹ không cho phép tôi giữ đứa trẻ và bắt tôi phải ruồng bỏ đứa trẻ khỏi thế gian này. Tôi khóc lóc van xin mẹ…Trời ơi ! Tôi không thể bỏ đứa con đầu đời của tôi được. Lương tâm không cho phép tôi làm như thế. Nhưng… tất cả những giọt nước mắt của tôi đều trở nên vô nghĩa trước sự dứt khoát và cương nghị của mẹ - người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm của trường đời. Thế là hết…những ngáy tháng còn lại là những chuỗi ngày dài đau đớn với bao nỗi dằn vặt, xót xa trong tôi.

- Tôi sống như cái bóng.
-Ôi ! Đứa con đầu đời bé bỏng của tôi !Trời ơi !…
- Con ơi ! …
- Mẹ mất con rồi !Con ơi !…Con !…
- Tất cả đối với tôi lúc ấy là một nỗi đau đớn, tuyệt vọng, xót xa. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh đứa con bé bỏng, vô tội ấy lại hiện lên trong tâm tư tôi. Tôi đuổi theo…Tôi kiệt sức…Bao đêm vẫn cứ thế trôi qua. Cái không gian vắng vẻ, lặng ngắt của màn đêm làm tôi khiếp đảm. Tôi sợ hãi. Hình ảnh đứa con luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi.
Mẹ - người đã thấu hiểu tất cả những nỗi đau của tôi. Bởi, mẹ cũng đã có một thời con gái, từng trải qua cái tuổi mơ mộng, dại khờ. Mẹ đã an ủi, động viên tôi, nâng bước tôi lên, kéo cái thể xác của tôi ra khỏi vũng bùn đen tối mà tôi tưởng chừng không có có lối thoát. Tôi tưởng như mình sẽ đầu hàng, sẽ kiệt sức, sẽ gục ngã. Nhưng- chính cái lúc tôi thấy mình kiệt sức lại là lúc tôi hiểu cuộc đời này đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi cố hết sức -cái sức lực đã quá tàn tạ và mong manh để mà giãy giụa, thoát ra khỏi vũng bùn đen tối đang cố nhấn chìm tôi xuống. Và- nghị lực sống đã giúp tôi chiến thắng.
- Tôi hiểu rằng: Tôi chưa mất hết niềm tin. Một con đường dài vẫn đang chờ tôi ở phía trước. Thượng đế đã sinh ra con người và mỗi con người được sinh ra là để lại một dấu ấn đẹp cho cuộc đời chứ không phải để tan biến vào cát bụi.


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

huongmuahe
post May 15 2006, 03:42 PM
Gửi vào: #2


Group Icon

tiểu mỹ
****
Thành viên: 4,463
Nhập: 4-May 06
Bài viết: 91
Tiền mặt: 0
Thanked: 1
Cấp bậc: 8
------
Giới tính: Female
Sinh nhật: 4 Tháng 9 - 1987
Đến từ: Hồ Chí Minh
------
Xem blog
Bạn bè: 2 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Bài Thơ Áo Trắng



Áo trắng đâu rồi, áo trắng ơi ?
Còn mây răng sún ở bên trời
Còn trăng cong cớn me chua ấy
Còn tối tan trường ai bám đuôi .

Áo trắng đâu rồi, áo trắng đây
Gió kia mười bẩy có khi gầy
Ngôi sao trứng cá còn e ấp
Nắng dậy thì ai mắt chớm ngây .

Áo trắng nhìn gương ngỡ nhỏ nào
Trời xanh đẹp quá chợt làm cao
Bạn trai ngồi cạnh thành cây sậy
Chạm mặt vờ quay chẳng dám chào .

Ngoảnh lại còn mây áo trắng bay
Thời gian tình bạn vẽ lông mày
Trái tim đừng bẻ ô mai sớm
Sợ dấu môi hồng phai gió may .

------------------------------------------------------------------------------------------------
Bài Thơ Mực Tím




Nhắc anh ngoảnh lại đằng sau ấy
Mười hai năm - áo trắng sân trường
Màu hoa - không phải - màu lửa cháy
Nhưng làm sao đốt được nhớ thương ?

Ơi bàn học cũ gần cửa sổ
Giờ "văn" thơ thẩn ngó ra đường
Ngóng ai ? Ai ngóng ? Dài thêm cổ
Mà hồn bay bổng tựa khói sương

Mùa thi chẳng kịp trao lời hứa
Mười hai năm ấy ngắn hay dài
Chẳng biết sẽ buồn hay vui nữa
Năm học cuối cùng ai tiễn ai ?

Hình như, có lẽ chưa thì phải
Có lẽ, hình như đến chục lần
"Quân tử nhất ngôn quân tử dại"
Đôi khi muốn nói đại cho rồi

Cuối cùng chẳng biết ai có lỗi
Không lẽ trách oan cái cổng trường
Khiến anh hồi hộp, anh bối rối
Cất lời bày tỏ... kém văn chương.

Như chim tung cánh về khắp chốn
Thầy xa bạn cũng biệt phương nào
Tuổi đời chồng chất càng bận rộn
Vẫn dành một góc nhớ về nhau

Giờ trang lưu bút ngày xưa ấy
Hiện bao khuôn mặt tháng năm dài ...
Bài thơ nắn nót buồn trên giấy
Đến giờ mực tím vẫn chưa phai .

------------------------------------------------------------------------------------------------
Bạn Hồng




Vào năm học mới
Nhỏ chuyển trường về
Muốn làm quen quá
Mà sao ngại ghê .

Tóc dài kết bím
Nhỏ ngồi bên ta
Mắt tròn xinh lạ
Buổi học chóng qua

Tan trường một lối
Nhỏ bước tung tăng
Mùa thu lá rụng
Cuốn tròn gót chân

Ô mai một gói
Thư ngỏ một tờ
Hộc bàn của nhỏ
Ta lén gởi vô

Môi hồng cười rói
Nhỏ cười nhìn ta
Bạn thân từ đấy
Chẳng bao giờ xa .


------------------------------------------------------------------------------------------------
Bốn Mùa Học Trò




Mùa hạ tàn trên lối cỏ
Con dế buồn ngẩn buồn ngơ
Vòng xe trong chiều mưa đổ
Hàng sao nghiêng dáng đợi chờ

Mùa thu rêu phong tường cũ
Lá me lả tả cuối thềm
Có đàn sẻ về đây ngủ
Nghe lời cô giảng dịu êm.

Mùa đông ngạt ngào hương sứ
Ðến trường sớm lạnh co ro
Trang vở tìm từng nét chữ
Thơm tay trắng của học trò.

Mùa xuân sân trường nắng ấm
Tóc ai thả gió chiều xa
Bướm bên đường chừng ngơ ngẩn
Xôn xao áo lụa hai tà.


--------------------
Nhóm bạn bè:


kitten_0320

NgocHuy_BaoTram

Xem tất cả


--------------------
NỔI ĐAU ĐẦU ĐỜI


- Vốn là một cô bé tinh nghịch, hiếu động, lại xinh xắn, dễ ưa nên từ lâu, tôi đã lọt vào mắt xanh của không ít người bạn trai. Tính tình tôi cởi mở nên tôi giao lưu với khá nhiều bạn bè. Tình cờ , tôi gặp anh- một chàng trai thông minh với mái tóc bồng bềnh mà theo tôi: nó thật ấn tượng. Chúng tôi chơi với nhau, thân thiết, gắn bó. Thời gian cứ lặng lẽ trôi mà đối với tôi, đó là một quãng thời gian đẹp đẽ, thơ mộng nhất của một cô bé với những rung động đầu đời.

- Nhưng rồi, một ngày kia, cái tuổi thơ êm đềm của tôi đã có một sự biến động dữ dội. Anh theo gia đình sang Úc lập nghiệp. Tôi bàng hoàng khi nghĩ đến giờ phút chia tay. Và đối với tôi, đó chỉ như là một giấc mộng, đúng hơn, một cơn ác mộng. Có một điều làm cho tôi đau khổ hơn thế nữa.

- Tôi biết, tôi đã mang trong mình một hình hài bé nhỏ, một sinh mệnh thiêng liêng mà chúa trời đã gửi tặng cho những tháng ngày êm đẹp của tôi. Anh đi. Tôi như bừng tỉnh. Tuổi 15! Vâng ! Cái tuổi ngọt ngào, thơ ngây, trong trắng và tròn vành vạnh như vầng trăng sáng lung linh giữa bầu trời mênh mông, rộng lớn. Những ngày tháng sau đó của tôi là những ngày mà tôi sống trong nỗi lo lắng, sợ hãi. Mẹ biết…mẹ không cho phép tôi giữ đứa trẻ và bắt tôi phải ruồng bỏ đứa trẻ khỏi thế gian này. Tôi khóc lóc van xin mẹ…Trời ơi ! Tôi không thể bỏ đứa con đầu đời của tôi được. Lương tâm không cho phép tôi làm như thế. Nhưng… tất cả những giọt nước mắt của tôi đều trở nên vô nghĩa trước sự dứt khoát và cương nghị của mẹ - người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm của trường đời. Thế là hết…những ngáy tháng còn lại là những chuỗi ngày dài đau đớn với bao nỗi dằn vặt, xót xa trong tôi.

- Tôi sống như cái bóng.
-Ôi ! Đứa con đầu đời bé bỏng của tôi !Trời ơi !…
- Con ơi ! …
- Mẹ mất con rồi !Con ơi !…Con !…
- Tất cả đối với tôi lúc ấy là một nỗi đau đớn, tuyệt vọng, xót xa. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh đứa con bé bỏng, vô tội ấy lại hiện lên trong tâm tư tôi. Tôi đuổi theo…Tôi kiệt sức…Bao đêm vẫn cứ thế trôi qua. Cái không gian vắng vẻ, lặng ngắt của màn đêm làm tôi khiếp đảm. Tôi sợ hãi. Hình ảnh đứa con luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi.
Mẹ - người đã thấu hiểu tất cả những nỗi đau của tôi. Bởi, mẹ cũng đã có một thời con gái, từng trải qua cái tuổi mơ mộng, dại khờ. Mẹ đã an ủi, động viên tôi, nâng bước tôi lên, kéo cái thể xác của tôi ra khỏi vũng bùn đen tối mà tôi tưởng chừng không có có lối thoát. Tôi tưởng như mình sẽ đầu hàng, sẽ kiệt sức, sẽ gục ngã. Nhưng- chính cái lúc tôi thấy mình kiệt sức lại là lúc tôi hiểu cuộc đời này đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi cố hết sức -cái sức lực đã quá tàn tạ và mong manh để mà giãy giụa, thoát ra khỏi vũng bùn đen tối đang cố nhấn chìm tôi xuống. Và- nghị lực sống đã giúp tôi chiến thắng.
- Tôi hiểu rằng: Tôi chưa mất hết niềm tin. Một con đường dài vẫn đang chờ tôi ở phía trước. Thượng đế đã sinh ra con người và mỗi con người được sinh ra là để lại một dấu ấn đẹp cho cuộc đời chứ không phải để tan biến vào cát bụi.


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

huongmuahe
post May 15 2006, 03:49 PM
Gửi vào: #3


Group Icon

tiểu mỹ
****
Thành viên: 4,463
Nhập: 4-May 06
Bài viết: 91
Tiền mặt: 0
Thanked: 1
Cấp bậc: 8
------
Giới tính: Female
Sinh nhật: 4 Tháng 9 - 1987
Đến từ: Hồ Chí Minh
------
Xem blog
Bạn bè: 2 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Chợt Nghĩ Giữa Mùa Hè



Nắng hạ vàng
Trên mái trường phượng đỏ
Mùa hè xanh
Em áo trắng tan trường
Trên sách cũ
Chữ nhòe trang mực tím
Vẫn không nhòe hai chữ yêu thương...


------------------------------------------------------------------------------------------------
Chung Bàn



Năm qua hai đứa chung bàn
Năm nay một bàn chia đôi
Gần đây mà như xa quá,
Ai kia có hiểu lòng tôi?

Muốn mượn bút chì, thước kẻ,
Mà sao khó quá đi thôi!
Vô tình hững hờ bím tóc,
Để mặc ai khó trao lời.

Chung bàn mà như khác lớp
Mắt đảo xung quanh vu vơ,
Chẳng dám quay nhìn vào giữa,
Sợ gặp ánh mắt ngây thơ.

Chung bàn mà sao chẳng dám
Gọi tên ai đó một lần
Bài thơ gấp trong trang vở,
Bao lâu bạn hiểu lòng mình?!

------------------------------------------------------------------------------------------------
Chuyện Học Trò




Bạn giận ta
Gặp, không cười, không nói
Tháng này
Trời làm mưa làm gió thất thường
Sáng nay ta buồn chân đi học sớm
Giữa sân trường...
Chùm phượng đỏ
Bâng khuâng
Đã bao nhiêu ngày
Mưa nắng... thành thân
Giờ sắp chia tay
Bạn không thèm nhìn ta nữa
Trang lưu bút của ta vừa mới mở
Bao giận hờn, bạn cứ trút vào đây !


------------------------------------------------------------------------------------------------
Con Gái




Hắn cứ ỷ mình là ... con gái
Mặc áo dài chúm chím cười duyên
Sáng rủ ta, nài đi ăn phở
Lúc đứng lên chẳng chịu trả tiền

Trời sao ác, sinh chi ...con gái
Để con trai đi học phải đèo
Hắn lại bảo: Đó là nhiệm vụ
Từ muôn đời ai cũng phải theo

Tôi ghét nhất trên đời ... con gái
Nên kiếp sau nếu được làm người
Thì xin nguyện chỉ là ... chú Cuội
Gần các nàng tôi hóa ... đười ươi .

------------------------------------------------------------------------------------------------
Con Gái




Trời sinh con gái nhu mì quá
Đồng tiền trên má lúm làm chi ?
Con gái mắt đen như hạt nhãn
Chỉ chớp mắt cười thôi
Cũng... nghiêng ngả cây si .
Con gái ... ôi ! một trời "mít ướt"
Làm con trai lắm lúc điên đầu
Giọt lệ rơi mỗi lần sướt mướt
Kẻ nào nhặt mang về
Sẽ thức suốt đêm thâu !

------------------------------------------------------------------------------------------------
Con Trai - Con Gái




Con gái thường nói không
Khi con trai nói có
Con gái thường nói khó
Khi con trai tới nhà

Con gái hay ăn quà
Khi ngồi trong lớp học
Con gái thường hay khóc
Khi nỗi buồn vu vơ

Sợ cánh buồm tuổi thơ
Bay vào trong sóng biếc
Rồi bồi hồi ngẩn tiếc
Một điều gì đã qua

Con gái ít nói ra
Điều riêng tư - kỷ niệm
Sợ con trai sẽ biết
Nói con gái mộng mơ .

------------------------------------------------------------------------------------------------
Con Trai Tới Ký Túc Xá



Con trai tới ký túc xá
Chẳng có con gái ra nhìn
Ô, mấy anh chàng quê quá
Giả vờ huýt sáo linh tinh.

Có chàng bỏ tay vào túi
Ngông như ... thi sĩ đa tình
Nhưng mà chắc là ... túi rỗng
Làm gì có món quà xinh ?

Có anh vác đàn nghễu nghện
Cứ như ... nhạc sĩ thiên tài
Nhìn kỹ hóa ra ... mạng nhện
Bám đầy trên mấy sợi dây !

Có cậu môđen hết ý
Thuốc thơm thở khói phập phà.
Một chốc ho thấy sặc sụa
Vụng về thuốc cháy phồng da !

Vậy mà con trai tưởng bở
Thăm ký túc xá dài dài
Mặc kệ nhiều nàng than thở
Than rằng: họ giống bầy ... nai !


------------------------------------------------------------------------------------------------
Con Trai Đến Ký Túc Xá




Một lần
Con trai đến ký túc xá
Phát hiện ra người lạ
Con gái xốn xang
Kẻ nào dám đột nhập
Vào cõi hỗn mang này ?
Rồi chau mày
Con gái lườm nguýt
Người đâu mà điển trai
Đeo cái túi to thế
Hẳn mang quà cho ai ?
Con trai
Lễ phép chào các chị
Rồi lí nhí :
"Xin cho gặp cô em tóc dài !"
"Ai ?" - các chị quát,
Rồi nạt :
Quà đâu đưa ra ?

Con trai mà
Đến ký túc xá
Thành kẻ lạ
Giữa rừng hoa

Nhưng anh ơi đừng ngại
Vì em là con gái
Thích vòi vĩnh thế thôi
Anh mà đến thăm rồi
Ra về cứ nhớ mãi
Từng nụ cười trên môi !



--------------------
Nhóm bạn bè:


kitten_0320

NgocHuy_BaoTram

Xem tất cả


--------------------
NỔI ĐAU ĐẦU ĐỜI


- Vốn là một cô bé tinh nghịch, hiếu động, lại xinh xắn, dễ ưa nên từ lâu, tôi đã lọt vào mắt xanh của không ít người bạn trai. Tính tình tôi cởi mở nên tôi giao lưu với khá nhiều bạn bè. Tình cờ , tôi gặp anh- một chàng trai thông minh với mái tóc bồng bềnh mà theo tôi: nó thật ấn tượng. Chúng tôi chơi với nhau, thân thiết, gắn bó. Thời gian cứ lặng lẽ trôi mà đối với tôi, đó là một quãng thời gian đẹp đẽ, thơ mộng nhất của một cô bé với những rung động đầu đời.

- Nhưng rồi, một ngày kia, cái tuổi thơ êm đềm của tôi đã có một sự biến động dữ dội. Anh theo gia đình sang Úc lập nghiệp. Tôi bàng hoàng khi nghĩ đến giờ phút chia tay. Và đối với tôi, đó chỉ như là một giấc mộng, đúng hơn, một cơn ác mộng. Có một điều làm cho tôi đau khổ hơn thế nữa.

- Tôi biết, tôi đã mang trong mình một hình hài bé nhỏ, một sinh mệnh thiêng liêng mà chúa trời đã gửi tặng cho những tháng ngày êm đẹp của tôi. Anh đi. Tôi như bừng tỉnh. Tuổi 15! Vâng ! Cái tuổi ngọt ngào, thơ ngây, trong trắng và tròn vành vạnh như vầng trăng sáng lung linh giữa bầu trời mênh mông, rộng lớn. Những ngày tháng sau đó của tôi là những ngày mà tôi sống trong nỗi lo lắng, sợ hãi. Mẹ biết…mẹ không cho phép tôi giữ đứa trẻ và bắt tôi phải ruồng bỏ đứa trẻ khỏi thế gian này. Tôi khóc lóc van xin mẹ…Trời ơi ! Tôi không thể bỏ đứa con đầu đời của tôi được. Lương tâm không cho phép tôi làm như thế. Nhưng… tất cả những giọt nước mắt của tôi đều trở nên vô nghĩa trước sự dứt khoát và cương nghị của mẹ - người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm của trường đời. Thế là hết…những ngáy tháng còn lại là những chuỗi ngày dài đau đớn với bao nỗi dằn vặt, xót xa trong tôi.

- Tôi sống như cái bóng.
-Ôi ! Đứa con đầu đời bé bỏng của tôi !Trời ơi !…
- Con ơi ! …
- Mẹ mất con rồi !Con ơi !…Con !…
- Tất cả đối với tôi lúc ấy là một nỗi đau đớn, tuyệt vọng, xót xa. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh đứa con bé bỏng, vô tội ấy lại hiện lên trong tâm tư tôi. Tôi đuổi theo…Tôi kiệt sức…Bao đêm vẫn cứ thế trôi qua. Cái không gian vắng vẻ, lặng ngắt của màn đêm làm tôi khiếp đảm. Tôi sợ hãi. Hình ảnh đứa con luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi.
Mẹ - người đã thấu hiểu tất cả những nỗi đau của tôi. Bởi, mẹ cũng đã có một thời con gái, từng trải qua cái tuổi mơ mộng, dại khờ. Mẹ đã an ủi, động viên tôi, nâng bước tôi lên, kéo cái thể xác của tôi ra khỏi vũng bùn đen tối mà tôi tưởng chừng không có có lối thoát. Tôi tưởng như mình sẽ đầu hàng, sẽ kiệt sức, sẽ gục ngã. Nhưng- chính cái lúc tôi thấy mình kiệt sức lại là lúc tôi hiểu cuộc đời này đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi cố hết sức -cái sức lực đã quá tàn tạ và mong manh để mà giãy giụa, thoát ra khỏi vũng bùn đen tối đang cố nhấn chìm tôi xuống. Và- nghị lực sống đã giúp tôi chiến thắng.
- Tôi hiểu rằng: Tôi chưa mất hết niềm tin. Một con đường dài vẫn đang chờ tôi ở phía trước. Thượng đế đã sinh ra con người và mỗi con người được sinh ra là để lại một dấu ấn đẹp cho cuộc đời chứ không phải để tan biến vào cát bụi.


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

huongmuahe
post May 15 2006, 03:50 PM
Gửi vào: #4


Group Icon

tiểu mỹ
****
Thành viên: 4,463
Nhập: 4-May 06
Bài viết: 91
Tiền mặt: 0
Thanked: 1
Cấp bậc: 8
------
Giới tính: Female
Sinh nhật: 4 Tháng 9 - 1987
Đến từ: Hồ Chí Minh
------
Xem blog
Bạn bè: 2 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Dễ Thương





Tuổi mười lăm mơ mộng
Mẹ cứ bảo vẩn vơ
Em dẩu môi phụng phịu
Lén mẹ tập làm thơ ...

Tuổi mười lăm ngu ngơ
Chợt bâng khuâng ngơ ngẩn
Một hạt sương lóng lánh
Một chiếc lá chuyển màu
Chút ánh trăng mát dịu
Cũng làm em xôn xao ...

------------------------------------------------------------------------------------------------
Dấu Chân Cô





Trên bục giảng cô lặng thầm lui gót...
Hạt phấn nào đi tìm tấm bảng đen
Bao cặp mắt khắc ghi lần sau cuối
Đôi chân cô gập khúc đậm trên nền...








--------------------
Nhóm bạn bè:


kitten_0320

NgocHuy_BaoTram

Xem tất cả


--------------------
NỔI ĐAU ĐẦU ĐỜI


- Vốn là một cô bé tinh nghịch, hiếu động, lại xinh xắn, dễ ưa nên từ lâu, tôi đã lọt vào mắt xanh của không ít người bạn trai. Tính tình tôi cởi mở nên tôi giao lưu với khá nhiều bạn bè. Tình cờ , tôi gặp anh- một chàng trai thông minh với mái tóc bồng bềnh mà theo tôi: nó thật ấn tượng. Chúng tôi chơi với nhau, thân thiết, gắn bó. Thời gian cứ lặng lẽ trôi mà đối với tôi, đó là một quãng thời gian đẹp đẽ, thơ mộng nhất của một cô bé với những rung động đầu đời.

- Nhưng rồi, một ngày kia, cái tuổi thơ êm đềm của tôi đã có một sự biến động dữ dội. Anh theo gia đình sang Úc lập nghiệp. Tôi bàng hoàng khi nghĩ đến giờ phút chia tay. Và đối với tôi, đó chỉ như là một giấc mộng, đúng hơn, một cơn ác mộng. Có một điều làm cho tôi đau khổ hơn thế nữa.

- Tôi biết, tôi đã mang trong mình một hình hài bé nhỏ, một sinh mệnh thiêng liêng mà chúa trời đã gửi tặng cho những tháng ngày êm đẹp của tôi. Anh đi. Tôi như bừng tỉnh. Tuổi 15! Vâng ! Cái tuổi ngọt ngào, thơ ngây, trong trắng và tròn vành vạnh như vầng trăng sáng lung linh giữa bầu trời mênh mông, rộng lớn. Những ngày tháng sau đó của tôi là những ngày mà tôi sống trong nỗi lo lắng, sợ hãi. Mẹ biết…mẹ không cho phép tôi giữ đứa trẻ và bắt tôi phải ruồng bỏ đứa trẻ khỏi thế gian này. Tôi khóc lóc van xin mẹ…Trời ơi ! Tôi không thể bỏ đứa con đầu đời của tôi được. Lương tâm không cho phép tôi làm như thế. Nhưng… tất cả những giọt nước mắt của tôi đều trở nên vô nghĩa trước sự dứt khoát và cương nghị của mẹ - người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm của trường đời. Thế là hết…những ngáy tháng còn lại là những chuỗi ngày dài đau đớn với bao nỗi dằn vặt, xót xa trong tôi.

- Tôi sống như cái bóng.
-Ôi ! Đứa con đầu đời bé bỏng của tôi !Trời ơi !…
- Con ơi ! …
- Mẹ mất con rồi !Con ơi !…Con !…
- Tất cả đối với tôi lúc ấy là một nỗi đau đớn, tuyệt vọng, xót xa. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh đứa con bé bỏng, vô tội ấy lại hiện lên trong tâm tư tôi. Tôi đuổi theo…Tôi kiệt sức…Bao đêm vẫn cứ thế trôi qua. Cái không gian vắng vẻ, lặng ngắt của màn đêm làm tôi khiếp đảm. Tôi sợ hãi. Hình ảnh đứa con luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi.
Mẹ - người đã thấu hiểu tất cả những nỗi đau của tôi. Bởi, mẹ cũng đã có một thời con gái, từng trải qua cái tuổi mơ mộng, dại khờ. Mẹ đã an ủi, động viên tôi, nâng bước tôi lên, kéo cái thể xác của tôi ra khỏi vũng bùn đen tối mà tôi tưởng chừng không có có lối thoát. Tôi tưởng như mình sẽ đầu hàng, sẽ kiệt sức, sẽ gục ngã. Nhưng- chính cái lúc tôi thấy mình kiệt sức lại là lúc tôi hiểu cuộc đời này đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi cố hết sức -cái sức lực đã quá tàn tạ và mong manh để mà giãy giụa, thoát ra khỏi vũng bùn đen tối đang cố nhấn chìm tôi xuống. Và- nghị lực sống đã giúp tôi chiến thắng.
- Tôi hiểu rằng: Tôi chưa mất hết niềm tin. Một con đường dài vẫn đang chờ tôi ở phía trước. Thượng đế đã sinh ra con người và mỗi con người được sinh ra là để lại một dấu ấn đẹp cho cuộc đời chứ không phải để tan biến vào cát bụi.


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

baby_cat
post May 21 2006, 09:33 AM
Gửi vào: #5


Group Icon

Nữ hoàng Mèo
*
Thành viên: 5,875
Nhập: 14-May 06
Bài viết: 12
Tiền mặt: 43
Thanked: 0
Cấp bậc: 2
------
Giới tính: Female
Sinh nhật: 10 Tháng 9 - 1990
Đến từ: Bạc Liêu
------
Bạn bè: 0
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





41.gif Hay wá huongmuahe! Mèo cũng góp cho bạn 1 bài thơ nhe, ko được hay cho lắm! Mèo thích thơ tự do hơn là là theo 1 khuôn khổ nào đó, nhưvậy cảm xúc có thể chân thật hơn nhỉ? À, có thể đặt tên bài thơ mình được không? 5.gif

Khi em gặp anh
Sao phút đầu bỡ ngỡ
Để dành 1 giây sau
Là khoảng trống!
Để em... lặng ngắm anh
Vài lần sau đó
Ta là bạn
Cái đáng buồn hơn
Anh chẳng là của em
Chính em cũng hiểu được rằng
Giữa chúng ta vẫn là
Một khoảng trống thênh thang
Nhưng em thích
Mỗi khi nhìn anh cười trong nắng
Dù biết rằng anh cười với ai kia
Trời thu, ngày rất buồn
Em ước gì nơi đây có tuyết
Để trái tim em
Thành khối băng trong suốt
Tình đã vỡ từ dạo nào
Nhưng thật lòng mà nói
Suốt đời này em không thể... quên anh!


--------------------
Nhóm bạn bè:

Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây


--------------------
LOVE IS NOT FOOL
DREAMS COMES TRUE
I' LL ALWAYS BE WITH YOU...


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

tina_lovely
post May 22 2006, 09:02 AM
Gửi vào: #6


Group Icon

mèo con
*
Thành viên: 4,007
Nhập: 30-April 06
Bài viết: 14
Tiền mặt: 0
Thanked: 0
Cấp bậc: 2
------
Giới tính: Female
Sinh nhật: 2 Tháng 9 - 1987
Đến từ: trên.....mặt đất...dưới.... bầu trời
------
Xem blog
Bạn bè: 0
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Khi đọc những bài thơ này thì mình lại nhớ về thời học sinh của mình và nhớ những đứa bạn cùng rủ nhau đi chơi và ..... ăn hàng


--------------------
Nhóm bạn bè:

Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây


--------------------
Tinh yeu khong co nghia la im lang cho doi , o ben canh mot nguoi vi do la tinh yeu tron tranh, tron tranh ca ban than va ca voi nguoi do. Tinh yeu khong co nghia la muon nguoi do luon ben canh minh vi do la tinh yeu ich ky va ep buoc. Tinh yeu khong co nghia la so vi nguoi do ton thuong ma khong dam buoc toi vi do la tinh yeu so hai. Tinh yeu khong co nghia la chi co the dung do nhin nguoi ban yeu quy khoc ma khong lam duoc gi, vi do la tinh yeu bat luc. Tinh yeu chan that la : luon lam cho nguoi ban yeu quy mim cuoi, du ban dang don phuong, dang so hai hay dang bat luc...
Friend Forever


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 19th July 2025 - 09:47 PM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch