NGUYENQUOCBAO web cá nhân : www.vnvista.com/nhanmuathutrolai
VỀ QUÊ
Ta về tựa nắng triền đê Ngả lưng võng gió bờ tre rì rào Cọng rơm buộc mảnh trời cao Trắng màu hoa vối rụng vào tháng năm Về nơi cây lúa nhọc nhằn Luống khoai, vạt sắn trở trăn bốn mùa Về miền lam lũ sớm trưa Tuổi thơ nghèo khó như vừa mới qua Lội đầm, cắt cỏ hái hoa Mà mơ hạ trắng cội đa đầu làng Ngược theo dòng chảy thời gian Ngác ngơ bờ dậu ánh vàng chiều hôm Chơi vơi ngọn gió non nồm Mồ hôi trong mỗi bát cơm nghẹn đầy Đẫm mùi bùn đất cỏ cây Sáo diều đồng vọng tháng ngày mờ xa
Bâng khuâng lối cũ quê nhà Đâu rồi hình bóng là ta thuở nào ...
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi nguyenquocbao: Jun 28 2006, 03:57 PM
<img src='http://img210.imageshack.us/img210/3734/xuanhiep6jb.jpg' border='0' alt='(A?nh hien gio ko hien thi duoc)' title='VnVista Forum Image' /> My Webpage
Về quê tìm tuổi thơ mình Lang thang cơn gió, lặng thinh mây chiều
Hiện dần ngõ xóm thân yêu Vạt ao loang nắng cánh bèo nổi trôi Ve kêu mòn cả một thời Rủ nghiêng cành nhãn bóng rơi xuống cầu Ai ngồi giặt áo rất lâu Vu vơ môi hát khúc sầu khúc vui Khoả chân làm sóng bồi hồi Bờ bên có kẻ đầy vơi nỗi lòng Trúc xinh trúc ngả theo chồng Ca dao nước chảy nhạt dòng thời gian Giọt tình trên áo chẳng tan Chuồn chuồn xưa vẫn bay sang trưa hè Người đi chẳng hẹn ngày về Nhãn khô cành chết, ao quê lấp rồi Ngỡ như vẫn thấy ai ngồi Vò không sạch hết xa vời ngày mong
Con ai trạc tuổi vỡ lòng Gấp con thuyền giấy thả trong chậu sành...
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi nguyenquocbao: Jun 2 2006, 04:16 PM
Những thương nhớ một cổng làng Phong rêu mòn phủ, thời gian vịn vào Đa già mát bóng trên cao Mơn man bến nước, xạc xào bờ đê
Gió xưa nhớ cõi đi về Đầu trần bịt mắt bắt dê nơi này Rắn rồng bay cả lên mây Hoe vàng cọng tóc tháng ngày liêu xiêu Phất phơ ngọn gió lam chiều Rầm rì mạch đất tình yêu của làng Bốn mùa hai vụ râm ran Dẫu no đói vẫn mơ màng trúc tre Cổng làng ấy nỗi lòng quê Vui khi cơm mới, buồn khi trắng đồng
Đã xa bao tháng năm ròng Màu thời gian vẫn nao lòng rưng rưng
Lạ quen mỗi bước ngập ngừng Về làng, lạc giữa tưng bừng phố thôn...
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi nguyenquocbao: Jun 1 2006, 09:08 PM
Hải Dương không phải quê sinh Nhưng là quê dưỡng chúng mình em ơi ! Quê hương là tiếng ru nôi Là dòng sông mát đắp bồi phù sa Quê hương là điệu dân ca Là câu tục ngữ đưa ta vào đời Tượng Trần Hưng Đạo trên đồi Uy nghi trấn giữ đất trời Phương Đông Muôn năm tiếng sóng Bạch Đằng Vẫn còn vỗ mãi trong lòng quê hương ...
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
<img src='http://img210.imageshack.us/img210/3734/xuanhiep6jb.jpg' border='0' alt='(A?nh hien gio ko hien thi duoc)' title='VnVista Forum Image' /> My Webpage
Mờ trong hư ảo trầm hương Thời gian phủ kín chân tường lam rêu Thẳm sâu trong cõi tịch liêu Thinh không vẳng tiếng phiêu diêu chuông chùa Ở đâu chộn rộn bốn mùa Còn đây yên tĩnh gió lùa sương thu Linh thiêng dáng Phật trầm tư Sông sâu cứu nạn, từ bi bắc cầu Đời người oan trái bể dâu Kiếp này chưa hết, còn sau thế nào Tịnh tâm một cõi bước vào Nhân duyên hữu hạn mà bao bụi trần Tiếng chuông trì tụng đổ vần Chúng sinh lãng đãng khi gần khi xa Sang hèn cát bụi phôi pha Luân hồi muôn thuở vẫn là oan khiên
Chắp hai tay trước cửa thiền Ngỡ đời có phước cùng duyên nâu sồng !...
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi nguyenquocbao: Jun 2 2006, 04:17 PM
******************** Chắp hai tay trước cửa thiền Ngõ đời có phước cùng duyên nâu sồng !... Nguyện lòng hai chữ Sắc Không, Quy y phật pháp rữa lòng bôn ba!
Chuông chiều từng tiếng ngân xa Bữa cơm rau muối dưa cà chân tu. Ngày ngày sớm tối công phu Lánh xa cõi tạm mịt mù trần gian
Đường về cõi Phật gian nan Gắng công tu luyện Niết bàn đợi mong!
<img src='http://img210.imageshack.us/img210/3734/xuanhiep6jb.jpg' border='0' alt='(A?nh hien gio ko hien thi duoc)' title='VnVista Forum Image' /> My Webpage
Đúng là những câu thơ chảy ra từ nguồn cảm hứng vô tận của tác giả về nơi chôn rau cắt rốn. Bằng chính cuộc sống của bản thân, bằng những trải nghiệm có khi cay đắng nhọc nhằn, bằng tưởng tượng phong phú, NQB đã đưa qua bể lọc tâm hồn mình, tạo nên những xúc động tinh tế và mạnh mẽ cho người đọc ...Thuộc về tôi tất cả đã xa rồi Ôi miền đất của những người lam lũ Nơi cây lúa nhọc nhằn theo mùa vụ Uống mồ hôi mà nuôi lớn cho đời ...!
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
Muadauha xin chia sẻ với nguyen quocbao bằng một đoạn tản văn (mình viết thơ hơi bị kem mà...)
VỀ QUÊ
Lần đầu tiên được về quê ngoại. Gió thổi hiu hiu qua mấy khe lá, trời đêm càng làm cho âm thanh của gió miền quê hay lạ. Trên chiếc võng đong đưa kẽo kẹt , ngoại bắt đầu kể lại câu chuyện xưa… “Hồi đó trong thôn có một thầy giáo thiệt dễ thương. Thầy dạy học cho mấy đứa nhỏ mà không có lấy tiền. Đám học trò của thầy Minh có thằng Út em cô ba Thơ. Cô ba cổ mến lòng tốt bụng của thầy Minh nên hay mang cơm cho thầy mỗi trưa. Thầy Minh cũng thương cô ba đẹp người đẹp nết… Rồi hai người yêu nhau, hẹn ngày làm đám cưới.” “Chắc là vui lắm phải không ngoại?” “Chiến tranh mà con, ngay cái ngày đám cưới, bom nó dội xuống. Thầy Minh chạy ra cái chòi dạy học để kêu mấy đứa nhỏ đang chơi ở đó về… Chưa tới được chòi thì…” Ngoại thở dài, mắt rưng rưng… “Lúc đó thầy mới chừng 20 tuổi đầu, vậy mà… Cô ba Thơ đứng trước mộ thầy Minh mà không khóc nổi… Rồi thằng Út cũng đi bộ đội, cái thằng không biết thương chị, nó hy sinh luôn ở chiến trường, để cô ba Thơ lại có một mình thui thủi... Rồi cổ ở vậy, dạy học luôn tới giờ mà không lấy ai hết.” Ngọn đèn còn đang sáng ở đầu ngõ là đèn nhà cô ba Thơ. Người cô giáo đầu hai thứ tóc mà vẫn vui cười bên mấy đứa học trò nhỏ. Sống không quên hôm qua nhưng sống là vì hôm nay và ngày mai. Có lẽ, cô ba Thơ tìm thấy được ý nghĩa của cuộc sống khi đi trên con đường mà thầy Minh đã chọn. Gió vẫn cứ đung đưa qua mấy ngọn cây khế. Trăng sáng lộ dần sau đám mây xám. Bên chiếc võng đong đưa, tôi ngồi nhìn ngoại đang thiu thiu ngủ rồi lại hướng mắt về phía xa xa. Chắc sẽ có nhiều dịp nữa tôi lại về đây, nghe ngoại kể những câu chuyện về đời người, về lẽ sống. Và cũng là để ghé thăm cô, như là thăm một người thầy cũ vậy…
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây