Nắng Sài Gòn hôm nay vàng quá. Vàng đến nỗi có cảm giác nếu có một cánh đồng hoa hướng dương ở đây thì không biết hoa sẽ vàng hơn hay nắng sẽ vàng hơn.
Mùa này chắc cánh đồng hoa ở Hà Nội đang rực rỡ lắm, dù Hà Nội không có nắng như nơi đây. Hướng dương ơi, biết không, giờ tôi rất nhớ một người, người ấy cũng yêu hướng dương giống như tôi, làm sao để tôi tìm thấy người ấy ..... làm sao để nói với người ấy tôi đang nhớ đến thế nào?
Tôi xa người đã nhiều tháng rồi, ngỡ rằng tôi đã quên những gì người nói với tôi, quên những lúc chỉ mỉm cười khi nghĩ đến người. Giờ khi tôi sắp trở về, khi tôi lại nghe tiếng người nói, tôi lại thấy mình như đóa hướng dương ủ rũ khi đêm về.
Người ta thường nói về hoa hướng dương với hai ý nghĩa khác nhau, một thì nói rằng, hoa hướng dương là sự giàu có giả tạo, và một thì nói nó tượng trưng cho sự chờ đợi và luôn dõi theo một ai đó. Ngày trước tôi luôn nói với người tôi chỉ tin nghĩa thứ 2, nhưng giờ đây người biết không, tôi lại nghĩ, nếu tôi là một đóa hướng dương, thì những gì tôi có đều là ảo ảnh, dễ có và cũng dễ mất. Và tôi, cũng sẽ mãi ngóng trông một người như loài hoa kia luôn cố vươn về phía ánh nắng để rồi bị tàn úa bởi chính thứ nó yêu thương.
Người có biết tôi ao ước được đi bên người dù chỉ một lần, ước giữa những con phố lạnh Hà Nội, tôi được đặt tay tôi trong tay người, và đôi khi tôi còn ước đôi tay người ôm chặt tôi trong lòng, để tôi nghe nhịp đập con tim người đang dành riêng cho tôi mà thôi.
Tôi biết tôi không thể trách người vì tôi là người ra đi. Chẳng phải có một nhạc sĩ đã viết :
Còn lại gì để nhung nhớ khi người quay bước đi Còn lại gì để luyến tiếc khi đa xa nhau rồi Giờ chỉ còn là nước mắt ôi tình yêu đã xa Những ân tình theo gió bay xa thật xa....
nhưng sao tôi vẫn thấy giận người khi biết giờ người đã hạnh phúc bên người khác, sao tôi vẫn thấy lòng mình tràn ngập sự ghen tỵ khi thấy người con gái khác trong tâm trí người.
Nhiều khi, muốn người nhớ lại những lời hứa với hoa hướng dương khi nào, trách thời gian khiến người lãng quên, nhưng.... tất cả giờ chỉ còn là quá khứ với người, nhắc lại cũng chẳng thay đổi được gì. Vậy mà tôi .....
Dù biết thế sao vẫn yêu anh Dù cho anh đã quên mất câu thề Và dù anh đang vui bên tình mới kia Dù lòng em chẳng được nghe lời hạnh phúc....
Hướng dương ơi, chỉ muốn nói yêu người rất nhiều dù người đã xa, dù người đã quên. Bởi tôi biết, mùa hướng dương sẽ không bao giờ phai tàn, và không bao giờ quay lưng về phía mặt trời...
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi ancom: Jan 27 2007, 05:47 PM
Hướng dương ơi, chỉ muốn nói yêu người rất nhiều dù người đã xa, dù người đã quên. Bởi tôi biết, mùa hướng dương sẽ không bao giờ phai tàn, và không bao giờ quay lưng về phía mặt trời...
~~> Nhưng mà đêm về nó lại ủ rủ, một mình cô độc trong đêm
Ah .... ĐH còn thích ăn hạt hướng dương nữa chứ . Bùi và thơm quá đi
Chán chị em nhà này wá xá đi sao rùi nhặt được lại cảm xúc chưa chắc là chưa wá nhưng thui cảm xúc thì đôi khi bất chợt lém nó như những cơn mưa mùa hè ấy mà Mất cái này ta tìm cái khác lần sau bổ vào góc nào đấy của diễn đàn khi viết hết cảm xúc rùi thì đem ra cho pà con cô pác thưởng thức được hong ?
Còn mua cho mình một bịch hạt dưa nhé vô núi luyện công mà ông kỳ ổng còn hỏng tha nữa đem bom đặt ngay cửa hang đình lấy mạng của mình đây chắc .Nhưng hỏng ở đó nên thoát , chuyển chổ mới luyện công rùi mai nhớ mua cho mình vài tạ dưa rùi lén chuyển vô núi cho mình nghen
... tết nhất đến nơi rồi, LS công việc ngập đầu mà catlee lại trốn đi đâu hả? Lấy cớ vô hang luyện công để ăn hạt dưa à? đừng có hòng nhé. Mai ĐH sẽ nhờ mấy người vô kiệu catlee về LS gói bánh tét chuẩn bị tết Đừng hòng thoát
Nói cho catlee biết...hồi sáng kỳ đem bom nổ banh cái chỗ catlee ngồi luyện công...kéo được catlee ra ..ko hiểu sao..đui luôn một con mắt.Ancom phản đối kịch liệt...mới đổi qua mình mẩy xây xát đó....nếu không giờ này...catlee thành độc nhãn thần chưởng của LSB rùi...