Một trong những thành viên trong forum mà từ trước tới nay Tacaza thấy bí ẩn nhất là Solar Eclipse. Vì sao á? Bình thường mọi người tham gia VnVista để giao lưu, tán gẫu về các chủ đề nào đó, để tự giới thiệu mình, hay để hỏi các vấn đề về phần mềm, scripts, phim, nhạc... Solar Eclipse thì lại ko giống bất kỳ ai. Từ khi mới bắt đầu tham gia SE chỉ toàn post các bài trong CLB Văn Thơ trong một topic: Tình thơ cho anh. Một topic như chỉ để tự nói cho mình nghe, ko mong chờ người khác trả lời, một topic nhẹ nhàng được gửi lên như chỉ để giãi bày lòng mình - sâu sắc mà nhẹ nhàng, và cứ thế được post đều đặn. Tóm lại là khác hẳn với những người post bài khác
Một điều nữa khiến Tac thấy SE càng có vẻ gì bí ẩn là cái avatar của SE - một cái avatar nhìn qua có vẻ ko có gì nổi bật, nhưng đi kèm với cái nick Solar Eclipse thì thấy có cái gì rất lạ và bí ẩn. Ko hiểu sao SE lại chọn avatar này. Thêm nữa SE login rất hay login vào forum ở chế độ ẩn (cái này thì chỉ admin mới biết ) --> càng khiến Tac thấy lạ
Gần đây mới thấy SE post bài trong một số topic khác cũng như tham gia shoutbox Nhưng SE vẫn là một trong những mem mà Tac thấy bí ẩn nhất cho tới giờ
Nhưng cho dù Solar Eclipse có là ai, một người bạn nào đó của Tac, hay một người mà Tac chưa từng biết, thì Tacaza cũng rất cảm ơn bạn vì những bài viết nhẹ nhàng của bạn, những bài viết đã thêm một màu sắc nào đó cho forum, ít ra là Tac thấy vậy
(Hy vọng mình dùng từ như thế không quá thân mật và không quá phạm thượng, vì mình nghĩ là mình không kém tuổi Tacaza )
Biết nói thế nào về cảm xúc của mình bây giờ. Ngạc nhiên, thú vị và cảm động. Một món quà không ngờ từ một người không ngờ. Cám ơn những lời tốt đẹp bạn dành cho mình. Điều đó khiến mình cảm thấy tự tin hơn khi tham gia một FR với những member tưởng chừng như xa lạ.
Mình biết đến vnvista một cách tình cờ. Nhận được link từ một người bạn và tò mò... Thực ra mình gắn bó với thế giới ảo cũng 4 năm rồi, có thể nói đã chồn chân mỏi gối với đủ thể loại diễn đàn. Đã nghĩ sẽ không tham gia thêm bất kỳ fr nào nữa, vì có cảm giác ở đâu cũng như nhau. Nhưng .. Mình vẫn đăng ký. Vì mình gần đây cũng lơ là ngoại ngữ quá cơ. Biết đâu từ đây mình sẽ học thêm được điều gì để gỡ gạc phần kiến thức mất căn bản quá đáng của mình.
Có lẽ chính mình mới là người phải cảm ơn. Vì vnvista đã giúp mình có một nơi để trút bầu tâm sự. Bạn theo dõi topic của mình thường xuyên, chắc đã đọc qua một bài viết trong đó nói mình là kẻ luôn thích thẳng thắn trừ chuyện tình cảm. Đôi lúc có những cảm xúc rất khó giữ trong lòng nhưng cũng rất khó bộc bạch với người khác. Sợ cảm giác mình yếu đuối trong mắt mọi người, không muốn những người thân yêu lo lắng... Chính vì thế mình vẫn muốn tìm một nơi nào đó, nơi không ai biết mình, không những mối quan hệ thân thiết, không những người bạn tri âm, để có thể coi đó như cái hốc cây (*) mà mình có thể mang những điều cất giữ trong lòng ra ký thác... Và bạn biết không? Mình nghĩ đã thanh thản hơn nhiều
Đó là lý do chính khiến mình thời gian đầu chỉ tập trung vào Tình thơ cho anh. Sau này dần dần mình cũng bị cuốn vào không khí trong Fr, cảm thấy được cổ vũ rất nhiều nên mới dám sang cái box khác hóng hớt. Mình mù tịt về IT, nhưng cũng may bạn bè toàn dân pro cả, vì thế mỗi khi có vấn đề gì cứ tóm cổ tụi nó ra nhõng nhẽo, thành thử cũng ít khi vào FR hỏi han chuyện soft, music, film ảnh này kia. Tuy nhiên do thói quen từ xưa mỗi khi login vào các FR, mình vẫn để chế độ hidden. Thông cảm. Đã thành phản xạ có điều kiện nên giờ bảo bỏ thì cũng hơi ... khó
Ngoài lề một chút. Avatar của mình là từ phim Interpriter của Nicole. Có thể nói đối với mình her là người phụ nữ đáng yêu nhất ở Holywood. Thông minh, tài năng, bản lĩnh, cứng rắn và... yếu đuối. Interpriter không phải bộ phim quá đặc sắc đối với mình, nhưng tấm hình đó, trước khi xem phim đã rất thích. Có lẽ vì góc độ và ánh mắt her. Thật khó diễn tả.
Nhật Thực! Chỉ là một ý nghĩ thoáng qua, khi quyết định chọn một nickname để nhỡ lũ bạn có đi linh tinh cũng không nhận ra mình.
Lan man vài dòng trong khi mọi người mơ màng. Một lần nữa cám ơn Vnvista và Tacaza!
(*) Nơi người ta có thể thì thầm vào đó những điều sâu kín nhất. Phim 2046
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
Những điều mình giấu trong tim thì thời gian làm sao biết được...
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
:)):)):)), 3 mục tiêu sống của ta: Sống để nhìn thấy người chết, sống để giết kẻ ta ghét, sống để lột da những đứa hiền lành, sống để xẻo thịt lũ ái, sống để trở thành bá chủ thế giớiGIẾT HẾT CHÚNG ĐI, DẪM NÁT BÉT NỘI TẠNG. ĐẤM VỠ SỌ CHÚNG RA, BÓP NÁT NÃO CHÚNG, ĐẬP CHO PHÒI MÁU, HÉT CHO VỠ ĐẦU, T R Ê N Đ Ơ Ì N À Y C H Ỉ C Ó T A T H Ô I!!!!!!!!!MÁU ME CỦA CHÚNG SẼ LÀ NIỀM VUI SƯỚNG CỦA TA :))...
Sống có gì vui đây? Chết có gì khổ đây? MA GIÁO VÔ ĐỊCH
Thôi được, chị SE có ở đây ko? Có phải chị học chuyên văn đúng ko? Rất chi thơ thẩn, như người ở đâu đâu ý
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
:)):)):)), 3 mục tiêu sống của ta: Sống để nhìn thấy người chết, sống để giết kẻ ta ghét, sống để lột da những đứa hiền lành, sống để xẻo thịt lũ ái, sống để trở thành bá chủ thế giớiGIẾT HẾT CHÚNG ĐI, DẪM NÁT BÉT NỘI TẠNG. ĐẤM VỠ SỌ CHÚNG RA, BÓP NÁT NÃO CHÚNG, ĐẬP CHO PHÒI MÁU, HÉT CHO VỠ ĐẦU, T R Ê N Đ Ơ Ì N À Y C H Ỉ C Ó T A T H Ô I!!!!!!!!!MÁU ME CỦA CHÚNG SẼ LÀ NIỀM VUI SƯỚNG CỦA TA :))...
Sống có gì vui đây? Chết có gì khổ đây? MA GIÁO VÔ ĐỊCH
Sorry cả nhà. Tháng rồi k thấy bọn nó gửi bill đến nên chậm trễ đóng tiền. Bị cắt Net mấy ngày trời. Xui gì đâu.
Bé 123321. Chị học bình thường thôi. Chẳng chuyên gì hết, mỗi lần kiểm tra Văn là giấy trên bàn và sách trên ghế hành nghề liếc con mắt bên phải, ti hí mắt bên trái, cực khổ lắm em. Lên đến ĐH cũng theo ngành chả liên quan quái gì đến văn vở cả.
Nói nhỏ: Tớ cảm thấy mình rất thực dụng và trần trụi, sao mọi người lại bảo tớ như người trên mây nhỉ? Cũng may bạn bè tớ chưa phát hiện ra FR này, không thôi bọn nó cười nổ ruột.
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
Những điều mình giấu trong tim thì thời gian làm sao biết được...
vậy chắc chị giống em, em đi đâu, làm gì cũng không muốn người khác biết mình là ai, mà em lại không dấu được chị à. Chắc bữa nào em phải thỉnh chị một buổi quá! Chị giúp em nha! Em thấy trong forum này chị nè và chị matbao nữa, và cả Tac nữa, ai cũng văn thơ kinh khủng luôn, chả bù cho em tí nào. Em nghĩ chị không chuyên Văn thì chắc chị học môn Văn cũng rất giỏi đó.
Nói chơi chơi thế này. Chị có một người bạn, thân đến mức không dấu nhau từ chuyện đang Nuy tới chuyện đi chăn con gà nào, đang say nắng ai... vv.. Anh ấy rất giỏi, theo chị thấy vào độ tuổi anh ấy, số người có kiến thức và sự nghiệp được như anh ấy không đếm hết trên đầu ngón tay. Còn chị, một con bé chẳng có gì hay ho trừ "Chỉ được cái ngoan"... Có lần chị viết bài tặng website của một người bạn bằng một nick không ai biết, cũng không cho anh ấy biết. Nhưng không ngờ một lúc rỗi rãi hiếm hoi anh ấy ngồi search thông tin linh tinh rồi chả hiểu sao bắt gặp bài viết đó, và trong hàng tá các cô em gái tài hoa xung quanh, anh ấy sms cho chị chỉ để nói một câu ta biết ngươi là tác giả. Chị bị shock khủng khiếp. Từ đó mỗi khi đi lang thang, đều tự nhủ mình nên cẩn thận.. Có điều văn phong nó gắn với tính cách con người, bảo mình viết khác đi, nói khác đi thì rất khó, chỉ hy vọng bạn bè không tìm ra web này thôi..
Như chị nói ở trên, kiểm tra văn chuyên gia quay cóp... Nói là học giỏi thì càng không thể.. Nhưng hai ông nội ngoại đều hoạt động bên ngành giáo dục nên từ bé chị cũng hay được coi ké sách vở, tiểu thuyết, đặc biệt tiểu thuyết Trung Hoa trung và cận đại vì thế cũng bị ảnh hưởng phần nào.
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
Những điều mình giấu trong tim thì thời gian làm sao biết được...
Pap suy nghĩ viết văn hay là học giỏi văn là nhầm to gòi. Như anh trước đây học PT, bài làm văn nào được bảy là mừng lắm đó (mà cả học kỳ may ra mới được con 7 ). Đó là học pt, còn ôn thi văn để thi đại học mới gọi là kinh khủng. Anh thi khối D, toán với anh thì cũng ko phải suy nghĩ nhiều, nhưng văn là môn anh hãi nhất đó. Hồi đó chỉ còn biết nhồi nhét giọng văn của người khác, học thuộc lòng làm sao càng nhiều càng tốt những câu văn hay, những thông tin tác giả, trích dẫn tác phẩm... chỉ có học thuộc và học thuộc, ko tự viết được cái gì hết. Hồi năm lớp 10, 11 thì anh còn thích đọc các tác phẩm văn học, bình luận... nhưng sang đến năm 12 khi bắt đầu thời kỳ nhồi gà nhồi vịt thì anh bắt đầu ghét văn học là đằng khác. Nói thẳng ra là giáo dục đã làm anh quay mặt lại với những cái mà anh phải học. Học văn mà học như người máy vậy thì còn đâu tâm hồn văn với cả học nữa chớ. Mà đã ko thích văn như vậy, học nhồi nhét như vậy thì cho dù có được điểm văn cao chưa chắc đã yêu văn, cứ mở miệng ra là nói mấy câu của mấy ông giáo sư, tiến sĩ, chỉ là đi nhái lại người khác mừ thoai.
Còn những người viết hay, và có khả năng truyền được cảm hứng, suy nghĩ, nhiệt huyết cho người khác thì chưa chắc đã là do được giáo dục tốt về mảng văn học đâu. Anh dám nói phần lớn đó là do sở thích và thiên hướng bẩm sinh thôi. Giáo dục, môi trường (nếu là một nền giáo dục, môi trường tốt) chỉ mài sắc, tăng cường những phẩm chất có sẵn trong con người đó mà thôi.
Đó là lý do có những người học guitar tới chục năm vẫn không đánh nổi một bản guitar cổ điển có hồn như một người nghệ sĩ thực thụ. Nhưng có những người chỉ học vài tháng là đã có một phong cách đặc sắc riêng của họ mà đến thầy dạy cũng phải thán phục. Có những người sinh ra đã là một gifted performer có thể lay động cả đám đông khi đứng lên thuyết trình mà ko cần qua trường lớp, trong khi có những người chỉ nói chuyện face to face với một vài người thôi đã là một điều khó khăn.
Những điều anh nói ko phải là những gì anh đọc được đâu đó trong sách vở, mà là những điều anh đã chứng kiến và trải nghiệm thực tế
Hix trường em khủng khiếp nhỉ? Chị nhớ hồi học phổ thông kỷ luật cũng gắt gao lắm, nhưng đến năm 12 thì các thầy cô thả lỏng để hs tập trung cho những môn thi ĐH thành thử mình tranh thủ được chút nào hay chút ấy. Miễn là đừng trắng trợn quá theo kiểu cô đứng bên cạnh mà sách vẫn mở toang trên bàn.
Hồi cấp 2 chị thích học văn lắm, thầy chủ nhiệm dạy Văn mà. Chữ thầy rất đẹp, tuy giảng bài chưa đến mức thu hút hầu hết học sinh nhưng ít nhất mình cũng không cảm thấy Văn là một thứ gì đó khiến mình buồn ngủ. Chẳng hiểu sao đến cấp 3 thì bao nhiêu đam mê bay sạch. Uhm chị không chắc điểm số thời cấp 2 có đánh giá đúng thực lực mình không vì thầy chủ nhiệm cũng khá cưng, nhưng bài kiểm tra đầu tiên năm lớp 10 mình lãnh ngay ghế đẩu (4). Sau đó là một chuỗi ngày phấn đấu để thay đổi hoàn cảnh nhưng bất lực. Từ đó công lực giảm sút. Đến lúc thi tốt nghiệp chả buồn học, 5 giờ sáng bọn bạn nhắc tủ, học được câu lý thuyết, 6 điểm. Thế là ung dung ra khỏi trường.
Bọn lớp chị hồi thi thử, cô chủ nhiệm đọc điểm thế này: Khối A mà 4 Lý à? Khối D mà 10 Lý à. Nhưng hai điểm 8 của cả lớp thì lại thuộc sở hữu của bọn khối A. Cô cứ cằn nhằn là mấy đứa này chọn khối thi sai hết cả. Đến khi thi thật. Con bé bạn chị bình thường chỉ cần 6 điểm kiểm tra Văn là mở tiệc ăn mừng, thế mà kết quả 8. Cao nhất lớp. Chẳng hiểu cô chủ nhiệm biết thì có xỉu không nhưng chị thì rất là cay cú. Đúng là học tài thi phận. Nghĩ lại cách đây không lâu dân tình xôn xao vì bài làm văn Phân tích Văn tế của em nào đấy, nghĩ mà ngậm ngùi. Nhưng nếu là mình chắc không đủ can đảm. Lại học thuộc vẹt rồi tương đầy đủ vào bài thi thôi.
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
Những điều mình giấu trong tim thì thời gian làm sao biết được...
Có phải chị nói đến bài phân tích văn tế của chị Thanh đúng không? Em nghĩ trường em không gắt gao về chuyện đó, tính trung thực là cần thiết, mình học là học cho mình, không nên quay cóp, với lại cái đó thành lệ rồi, và trước khi thi, hay làm bài kiểm tra, thầy cô luôn nhắc nhở học sinh về những gì đã cam kết với nhà trường, vi phạm thì đuổi. Em nhớ có một câu em đã đọc, hình như là trong quyển sổ của bạn em, đại khái là hôm nay bạn có thể qua mặt thầy cô để quay cóp, nhưng ngày mai, khi ra đời, sẽ có một người thầy khắc nghiệt hơn, và bạn sẽ phải vượt qua nó, hành trang bạn học ngày hôm nay chính là để cho các bạn mai sau này. Em cũng không nhớ rõ nữa, nhưng nội dung chính là thế! Em cảm thấy rất may mắn là lớp em chưa mất người nào vì tội này cả. Chị biết không, điểm văn cao nhất mà em có là 8.5, khi em học lớp 8, đó là bài kiểm tra văn đầu năm, đến bây giờ mỗi khi nhớ lại em vẫn thấy khoái làm sao đó. Nhưng mà đến cuối năm lớp 8 thì điểm của em xuống tệ hại luôn, 5 điểm cho bài phân tích truyện "Lão Hạc", đó là điểm văn thấp nhất của em. Cũng bởi vậy mà em ghét văn phân tích vô cùng, chưa bao giờ em được điểm cao cho bài phân tích cả, còn bình luận, giải thích, chứng minh thì hơi khá hơn một chút. Chị nói đúng đó, học tài thi phận, nhiều khi học giỏi môn này mà chưa chắc đã được điểm cao cho môn đó, bởi vậy thầy hiệu trưởng trường em rất sáng suốt khi không đánh giá học sinh chỉ theo kết quả thi tốt nghiệp, mà thầy xét theo cả một quá trình học, như vậy thì chắc đúng hơn chị nhỉ? Em luôn nghĩ như vầy, điểm cao chưa chắc là mình học giỏi, mà điểm thấp chưa hẳn là mình học dở. Và em không thích người nào đánh giá sức học của em chỉ theo một vài con điểm. Nói chung là điểm chẳng là gì cả. Quan trọng là năng lực của mình tới đâu, và mình có biết tận dụng những khả năng của mình hay không? Em chỉ nghĩ được tới đó thôi! bây giờ tự nhiên suy nghĩ nó bay đi đâu hết rồi, huhuhu
Nhưng mà em thấy chị ăn nói cứ...như trên mây ý...giống dân vvaw
--------------------
Nhóm bạn bè:
Thành viên này chưa có người bạn nào trong mạng VnVista, nếu bạn muốn trở thành người bạn đầu tiên của thành viên này, hãy click vào đây
--------------------
:)):)):)), 3 mục tiêu sống của ta: Sống để nhìn thấy người chết, sống để giết kẻ ta ghét, sống để lột da những đứa hiền lành, sống để xẻo thịt lũ ái, sống để trở thành bá chủ thế giớiGIẾT HẾT CHÚNG ĐI, DẪM NÁT BÉT NỘI TẠNG. ĐẤM VỠ SỌ CHÚNG RA, BÓP NÁT NÃO CHÚNG, ĐẬP CHO PHÒI MÁU, HÉT CHO VỠ ĐẦU, T R Ê N Đ Ơ Ì N À Y C H Ỉ C Ó T A T H Ô I!!!!!!!!!MÁU ME CỦA CHÚNG SẼ LÀ NIỀM VUI SƯỚNG CỦA TA :))...
Sống có gì vui đây? Chết có gì khổ đây? MA GIÁO VÔ ĐỊCH
SE, cái signature của bạn, phong cách của bạn hình như mình đã gặp ở FR khác ... ko bít có phải là bạn ko nữa ... nhưng có lẽ bạn ko muốn mình nói ra, right?
Có con đường nào dài hơn mái tóc của đêm Chiếc lược nhựa chỉ có thể chải vào những điều phi lý Xin đừng nhìn em như một người kỳ dị Nếu một đêm nào em lạc bước heo may ...