Cuộc sống không cho bạn những gì mà bạn muốn nhưng lại tặng cho bạn mọi thứ mà bạn cần Làm người trẻ tuổi thật khó, biết bao nhiêu ước mơ, hoài bão, bao dự định nhưng vào 1 buổi sáng đẹp trời, khoảng 18-19t gì đó thì mới chợt tỉnh giấc mà nhận ra rằng thời gian thì vẫn cứ trôi qua mà chính mình thì chẳng làm được gì và mơ ước ũng chỉ là mơ ước Cuộc sống ngày càng hối hả, đôi lúc nhìn lại bỗng giật mình nhận ra mình đã có lúc quá vô tình, vô tâm. Bỗng nhìn nhận sự việc một cách ích kỷ. Nhưng may 1 điều, đó chỉ là con số ít thôi, may là mình vẫn còn trái tim để yêu thương người khác Cuộc sống thay đổi đã khiến con người ta thay đổi , đôi khi tôi tự hỏi tôi trở thành một con người khác là do cuộc sống hay do những người đã làm tôi tổn thương ?? Tình yêu ở đâu ??? tìm hòai k0 thấy
Có lẽ nào .. thơ của bạn quá hay Cái tâm trang của những ngày nông nổi Cái tâm trạng tình đầu hay hờn dỗi Mai mốt yêu nhiều cũng thích lắm bạn ơi.... (hhihihi )
Thôi hãy ráng, xem như mình đã chết Kệ người ta mặc kệ cái người ta Biết đâu rồi mai mốt lối đầy hoa Ta nhẹ bước, âu cũng là hạnh phúc.
Đời vẫn thế có chi đâu thúc giục Ai giành giật ta tặng luôn chẳng tức Nếu của mình người ấy của mình thôi (đúng hông em... hiiii)
<img src='http://img210.imageshack.us/img210/3734/xuanhiep6jb.jpg' border='0' alt='(A?nh hien gio ko hien thi duoc)' title='VnVista Forum Image' /> My Webpage
LIVING ơi, Về đi anh - lối quá khứ dâng tràn trên lá cỏ Đợi đến bao giờ sẽ chín lại mùa thu Năm tháng cũ coi như chưa hề có Đoạn cuối con đường trắng xoá một lời ru !...
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi nguyenquocbao: May 31 2006, 05:30 PM
^_^ bài thơ này living copy trong 1 diary online pót lên cho pà kon coi k0 ngờ trong 4rums cũng khối nhà thơ ^_^ living chẵng có tài làm thơ cám ơn lại mấy mem ^_^ cứ tuõng bài thơ này chẵng ai để ý
Cuộc sống không cho bạn những gì mà bạn muốn nhưng lại tặng cho bạn mọi thứ mà bạn cần Làm người trẻ tuổi thật khó, biết bao nhiêu ước mơ, hoài bão, bao dự định nhưng vào 1 buổi sáng đẹp trời, khoảng 18-19t gì đó thì mới chợt tỉnh giấc mà nhận ra rằng thời gian thì vẫn cứ trôi qua mà chính mình thì chẳng làm được gì và mơ ước ũng chỉ là mơ ước Cuộc sống ngày càng hối hả, đôi lúc nhìn lại bỗng giật mình nhận ra mình đã có lúc quá vô tình, vô tâm. Bỗng nhìn nhận sự việc một cách ích kỷ. Nhưng may 1 điều, đó chỉ là con số ít thôi, may là mình vẫn còn trái tim để yêu thương người khác Cuộc sống thay đổi đã khiến con người ta thay đổi , đôi khi tôi tự hỏi tôi trở thành một con người khác là do cuộc sống hay do những người đã làm tôi tổn thương ?? Tình yêu ở đâu ??? tìm hòai k0 thấy