Mình lập topic này để tất cả chúng ta thêm yêu, thêm nhớ tuổi học trò của mỗi người- một lứa tuổi đầy mơ mộng và sôi động. Để những ai qua đi rồi thêm nhớ, thêm yêu! Để những ai còn đang ngồi trên ghế nhà trường biết trân trọng những tháng ngày đã và đang dần trôi qua
Một chút bâng khuâng, xao xuyến! Một chút bồng bột! Đôi khi là những tiếng cười giòn tan! Đôi khi là một niềm vui nhỏ bé và man mác! Tất cả đều là tuổi học trò của mỗi chúng ta
Hãy cùng chia sẻ những kỉ niệm vui buồn của các bạn, hãy cùng ghi những dòng lưu bút tuổi học trò!!!
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Cho tôi nghe một thoáng bâng khuâng mỗi khi lang thang trên con đường có hao điệp vàng trải thảm. Đôi chân nhỏ đã đan đầy năm tháng chợt ngập ngừng... đừng bước trước trường xa... Cho tôi tìm lại một chút yêu thương. Lời cô giảng âm vang trong tim óc. Sân trường xưa ngập tiếng cười bè bạn. Giọt nắng nào đi lạc giữa hàn cây, để rồi chợt sáng bừng trong đôi mắt. Cho tôi xin một thuở mơ mộng. Tìm trong thơ một khoảng trời có gió mây, có đôi mắt ai len lén ngập ngừng, đùa trên tóc để còn vương bối rối, để đôi chân ai ngượng nghịu vội vàng, cuống quýt áo dài khi chiều nắng còn vương. Ôi! Đã xa rồi sao một trời tím yêu thương?...
Nguyễn Thị Quê Hương (12B PTTH Vũng Tàu)
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi imagine: Aug 1 2006, 09:59 AM
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Ngọn gió nào tạt vào nỗi nhớ. Nắng sân trường một thuở trắng hoa mơ. Những cái tên ngỡ đã xa rồi, nay trở lại sống trong lưu luyến. Với "ngày xưa", lòng ta bao xao xuyến. Nào Tú, Châu, Hùng, Đức, Phượng, Dung, Trang... Kỷ niệm ngày xưa nay một thoáng bàng hoàng, và màu mực tím dịu dàng trong kí ức. Ta muốn trở lại những sáng nào nao nức, với áo trắng trên người và cặp sách trong tay. Thoáng bóng ai hun hút chặng đường dài, giìơ đổi tiết sang lớp ta ngần ngại... Ta ngoảnh mặt không thèm quay trở lại, đôi mắt người dưng mới thấy ghét làm sao(!). Ngay hôm ấy mây trời nhẹ bay cao, nhìn "con nhỏ" khi không rồi giận dỗi. Ta nhớ quá chừng trận cười sôi nổi, nhớ làm xao..., bao nỗi nhớ trong đầu, Chiều cuối năm trời đôi giọt mưa ngâu, và áo trắng không về cùng ta nữa! Hình bóng thầy cô nay có gì thay đổi? "lũ-chúng-nó" ngày nào nay có còn mang danh hiệu "loi choi"? Ôi thuở ấy, khi xa rồi lòng càng thấy yêu hơn!
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Xin gửi lại trường lớp bao nhiêu tiếng cười đùa, bao trò chơi táo bạo, bao nghịch phá dễ thương, bao kỉ niệm bên sách vở, năm thi: Vui buồn, lo âu, hờn giận... Xin gửi lại trang lưu bút dòng chữ nghiêng nghiêng màu tím, những lời thơ vụng về mà trong trắng tuổi học trò. Xin gửi lại thầy cô một lời hứa: dám đứng thẳng trước bão táp phong ba! Và xin gửi lại bạn bè một lời tâm sự: Dẫu cuộc đời có đổi thay, dẫu chúng ta mai này mỗi người mỗi ngả thì những tình cảm mà chúng ta dành cho nhau vẫn còn trong ngăn tim đó- tràn đầy (V.T.N.Đ)
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Lật lại từng trang lưu bút, những kỷ niệm xưa chợt tràn về đầy ắp trong em. Này đây, nhỏ Uyên Vy lúc nào cũng nhộn và là cô bé học giỏ nhất lớp. Đây nè, dòng chữ của băng "Tam quái nam" với vạn bộ mặt.. man không chịu nổi! Và đây, tấm hình đang tươi cười với em là nhỏ Anh Thư đấy, cô bạn có cái đầu không bao giờ chịu nhịn nhường những bài toán khó... Cứ thế, từng khuôn mặt thân thương hiện ra trước mặt em. Xếp cuốn sổ lại rồi, lòng em xao xuyến thầm hỏi: "Không biết ở nơi nào các bạn còn nhớ ta không?"
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Xin thầy viết lư bút cho em: Một chữ đơn sơ, một trang giấy trắng. EM ấp ủ với niềm vui nín lặng, với nỗi buồn chợt đến sau lưng. Tuổi học trò mai biết có còn không? Phượng vĩ trên tay, mùa thi ở lại. Mực tím hôm nào rồi sẽ xa, xa mãi. Em chỉ xin thầy viết đôi nét cho em... Trần Gia Viễn
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Khi cổng trường khép lại, hao phượng còn cháy đỏ trong lòng. Ô cửa học trò vẫn thắp sáng trong đêm. (Thỉnh thoảng khi học bài có hớ hôm nào để cười vô cớ?) Đọc một mình- thiếu bạn bè chắc buồn hả nhỏ?Lư bút ngày xanh còn đó ngững tâm hồn. Đêm im gió đợt mưa về bất chợt. Ngẩn người- thoáng chốc ngọc lan... Lần mở trang lưu bút, bâng khuâng bao lời chúc hẹn gặt hái mùa vàng. Đêm học bài thi, một khoảng không gian riêng mình nho nhỏ. Chau mày tạm quên nỗi nhớ- rúc rích cho kỷ niệm vui buồn... Cao Hoàng Hạc
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Tình bạn là gì?Khi bắt đầu lưu bút... ...Cành me trĩu đầy trái ngọt, còn phượng lặng yên đợi phút giao mùa. Trời thắp lửa buổi trưa, có hai đứa đạp xe trở nhau về, nụ cười râm ran giữa phố... Tình bạn là gì nhỉ? Chẳng đứa nào có một lần soi câu hỏi ấy trong mắt của nhau - đôi mắt thường chỉ quen nheo nheo khi cười và khi... giận. Chỉ biết một ngày xa là một ngày nhớ lắm. Vào lớp học là biết mình đã vào mái ấm bình yên. Chẳng đứa nào thao thức nổi một đêm - dù mới sáng nay mới có một truyện vẩn vơ làm hai đứa đỏ bừng mặt mũi. Trời nắng mưa thay đổi, chơi với nhau có lúc thế nọ thênáy. Vết mực còn lại trên tay về nhà mới nhớ... Tìmh bạn là gì nhỉ? Lưu bút mở đầu khó viết làm sao! Hay đó là dòng tâm tình mỗi đứa thảy ước ao: Được alf bạn, mãi suốt đời là bạn?...
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?
Thấy bạn buồn, tôi đã muốn lại ngồi bên, không thấ gì nhưng mắt nhìn xẽ thay lời an ủi; khi bạn vui tôi đã muốn đến chia vui,n nghe bạn nói cũng đủ lòng mình ấm lại, và bạn lo, tôi đã muốn hỏi một điều, để may ra giúp bạn được gì chăng, và lõng tôi đỡ... lo một chút. Nhưng không, tôi vẫn lặng im một mình một góc sợ rằng ai có hiểu " gì đó" về ai. Rồi chao ôi, khi bỗng giật mình: Hình như mùa hè đã gần lắm, ở đâu đây... Một mai xa lớp học này, biế có còn gặp lại? Dù có muốn làm gì, đàn chim ấy cũng đã tung bay.
Tôi là người bộ hành phiêu lãng Đường trần gian xuôi ngược để vui chơi: Tìm cảm giác hay trong tiếng khóc câu cười. Trong lúc gian lao, trong giờ sung sướng, Khi phấn đấu cũng như hồi mơ tưởng. Tôi yêu đời cùng với cảnh lầm than, Cảnh thương tâm ghê gớm hay diụ dàng. Cảnh rực rỡ, ái ân hay dữ dội. Anh dù bảo: tính tình tôi thay đổi, Không quyết tâm, không chủ nghĩa: nhưng cần chi?