Trong một mối tình, thường có một người yêu và người kia là người được yêu. Người được yêu là người được tôn sùng. Hãy làm trắc nghiệm này để biết bạn là người nào. Bạn được 1 điểm cho mỗi câu trả lời đúng :
1. Bạn không thể tưởng tượng 1 tuần lễ ở xa người yêu.
2. Bạn thường nghĩ đến người yêu hầu như cả ngày.
3. Bạn cảm thấy trống vắng khi chỉ có 1 mình.
4. Bạn thường làm những việc lặt vặt cho người yêu không cần người ấy nhờ.
5. Bạn không bao giờ tự hỏi cuộc sống bạn sẽ khác như thế nào nếu bạn yêu 1 người khác.
6. Bạn không bao giờ mơ tưởng đến 1 người khác.
7. Bạn giữ những vật kỷ niệm về những lúc đáng nhớ khi bạn ở bên người yêu.
8. Bạn có 1 tấm hình của người yêu trên bàn làm việc hoặc ở cạnh giường bạn.
9. Bạn nghĩ mơ ước của bạn là được ở 1 mình với người yêu trên 1 hòn đảo vắng vẻ tách biệt.
10. Ý nghĩ đầu tiên của bạn vào buổi sáng là về người yêu.
11. Bạn thường nằm mơ về người yêu.
12. Bạn thích mua những món quà đặc biệt cho người yêu.
13. Đôi khi bạn muốn mối tình của bạn là 1 chiếc tàu lượn cao tốc nhiều cảm xúc.
14. Bạn hạnh phúc nhất khi ở bên người yêu.
15. Rời bỏ người yêu là ngoài sức tưởng tượng của bạn. Bạn thà cắt bỏ 1 bàn tay còn hơn.
16. Bạn thường chấp nhận ý kiến của người yêu thay cho ý bạn.
17. Bạn sẽ làm bất cứ điều gì cho người yêu.
18. Bạn luôn luôn đặt người yêu lên trên tất cả.
19. Bạn cố gắng tránh cãi nhau với người yêu.
20. Bạn cảm thấy cuộc sống không hoàn hảo cho đến khi bạn gặp người yêu.
* Kết quả :
- Từ 0 đến 6 điểm : Bạn là người được yêu. Hơn thế nữa, người yêu bạn muốn được luôn ở bên bạn và sẵn lòng làm mọi điều cho bạn. Có thể bạn cũng yêu người ấy, nhưng bạn cũng cần 1 khoảng không gian cho riêng bạn. Dù bạn được yêu hết lòng, bạn tin là nên có sự cân bằng và thích làm việc của riêng bạn. Nói cách khác, bạn không muốn mất tính cách của bạn vì mối tình này.
- Từ 7 đến 13 điểm : Bạn không phải là người yêu, cũng không phải là người được yêu. Bạn không tôn sùng ai, và cũng không mong người khác tôn sùng bạn. Bạn rất vững vàng trong cuộc sống và từ chủ yếu của bạn là "độc lập". Bạn thích được ở bên người yêu, nhưng bạn cũng thích làm việc riêng của mình. Bạn là một người vượt qua được mọi khó khăn. Bạn có thể thích nghi rất tốt không cần phải có người yêu bên cạnh.
- Từ 14 đến 20 điểm : Bạn là người yêu, và bạn cảm thấy thoải mái về điều đó. Bạn tôn sùng người yêu thật sự. Bạn sẽ làm bất cứ điều gì cho người yêu. Bạn rất chung thủy và yêu hết lòng. Bạn không bao giờ cảm thấy người yêu yêu bạn như bạn mong muốn. Kết quả là bạn có thể thường xuyên chịu đựng sự đau khổ.
--------------------
Nhóm bạn bè:
Xem tất cả
--------------------
NỔI ĐAU ĐẦU ĐỜI
- Vốn là một cô bé tinh nghịch, hiếu động, lại xinh xắn, dễ ưa nên từ lâu, tôi đã lọt vào mắt xanh của không ít người bạn trai. Tính tình tôi cởi mở nên tôi giao lưu với khá nhiều bạn bè. Tình cờ , tôi gặp anh- một chàng trai thông minh với mái tóc bồng bềnh mà theo tôi: nó thật ấn tượng. Chúng tôi chơi với nhau, thân thiết, gắn bó. Thời gian cứ lặng lẽ trôi mà đối với tôi, đó là một quãng thời gian đẹp đẽ, thơ mộng nhất của một cô bé với những rung động đầu đời.
- Nhưng rồi, một ngày kia, cái tuổi thơ êm đềm của tôi đã có một sự biến động dữ dội. Anh theo gia đình sang Úc lập nghiệp. Tôi bàng hoàng khi nghĩ đến giờ phút chia tay. Và đối với tôi, đó chỉ như là một giấc mộng, đúng hơn, một cơn ác mộng. Có một điều làm cho tôi đau khổ hơn thế nữa.
- Tôi biết, tôi đã mang trong mình một hình hài bé nhỏ, một sinh mệnh thiêng liêng mà chúa trời đã gửi tặng cho những tháng ngày êm đẹp của tôi. Anh đi. Tôi như bừng tỉnh. Tuổi 15! Vâng ! Cái tuổi ngọt ngào, thơ ngây, trong trắng và tròn vành vạnh như vầng trăng sáng lung linh giữa bầu trời mênh mông, rộng lớn. Những ngày tháng sau đó của tôi là những ngày mà tôi sống trong nỗi lo lắng, sợ hãi. Mẹ biết…mẹ không cho phép tôi giữ đứa trẻ và bắt tôi phải ruồng bỏ đứa trẻ khỏi thế gian này. Tôi khóc lóc van xin mẹ…Trời ơi ! Tôi không thể bỏ đứa con đầu đời của tôi được. Lương tâm không cho phép tôi làm như thế. Nhưng… tất cả những giọt nước mắt của tôi đều trở nên vô nghĩa trước sự dứt khoát và cương nghị của mẹ - người phụ nữ dày dạn kinh nghiệm của trường đời. Thế là hết…những ngáy tháng còn lại là những chuỗi ngày dài đau đớn với bao nỗi dằn vặt, xót xa trong tôi. - Tôi sống như cái bóng. -Ôi ! Đứa con đầu đời bé bỏng của tôi !Trời ơi !… - Con ơi ! … - Mẹ mất con rồi !Con ơi !…Con !… - Tất cả đối với tôi lúc ấy là một nỗi đau đớn, tuyệt vọng, xót xa. Cứ mỗi lần nhắm mắt lại, hình ảnh đứa con bé bỏng, vô tội ấy lại hiện lên trong tâm tư tôi. Tôi đuổi theo…Tôi kiệt sức…Bao đêm vẫn cứ thế trôi qua. Cái không gian vắng vẻ, lặng ngắt của màn đêm làm tôi khiếp đảm. Tôi sợ hãi. Hình ảnh đứa con luôn là nỗi ám ảnh trong tâm trí tôi. Mẹ - người đã thấu hiểu tất cả những nỗi đau của tôi. Bởi, mẹ cũng đã có một thời con gái, từng trải qua cái tuổi mơ mộng, dại khờ. Mẹ đã an ủi, động viên tôi, nâng bước tôi lên, kéo cái thể xác của tôi ra khỏi vũng bùn đen tối mà tôi tưởng chừng không có có lối thoát. Tôi tưởng như mình sẽ đầu hàng, sẽ kiệt sức, sẽ gục ngã. Nhưng- chính cái lúc tôi thấy mình kiệt sức lại là lúc tôi hiểu cuộc đời này đẹp đẽ biết nhường nào. Tôi cố hết sức -cái sức lực đã quá tàn tạ và mong manh để mà giãy giụa, thoát ra khỏi vũng bùn đen tối đang cố nhấn chìm tôi xuống. Và- nghị lực sống đã giúp tôi chiến thắng. - Tôi hiểu rằng: Tôi chưa mất hết niềm tin. Một con đường dài vẫn đang chờ tôi ở phía trước. Thượng đế đã sinh ra con người và mỗi con người được sinh ra là để lại một dấu ấn đẹp cho cuộc đời chứ không phải để tan biến vào cát bụi.
|