Nhà mình ngày ấy nghèo lắm ...nghèo đến mức bây giờ cô giáo hỏi " có em nào biết cái giã gạo ko ? Biết dun đá để nghiền lúa ko ? " chẳng đứa nào biết , chỉ có mình .Nhà mình có tất cả những thứ đó .Nghèo xác xơ...
Mẹ lấy bố lúc 19 tuổi , bố 21 là quá trẻ so với bọn mình bây giờ .Bố kể mẹ về nhà chồng khi chưa biết làm gì , đi tát nước con bị ông ngoại cầm chiếc gậy đuổi đánh suốt cánh đồng .Bố cũng thế , bà nội mất khi bố bằng thằng em mình bây giờ .Nhà chỉ có ông và bố ( ông bà chỉ có mình bố , các bác trước bố đều mất cả ) , suốt năm suốt tháng chỉ có ăn ngô , nhà mình hồi ấy lấy đâu ra gạo chứ . Bác cả lúc nào cũng nói với mình rằng " nhà mẹ mày là nghèo nhất trong số 7 anh chị em của ngoại , dì út lúc nào cũng thích sang nhà chị để đc ăn cơm ngô màu đỏ , nhà ông ngoại ko có những thứ đó ". Còn bác hai thì nhớ mãi " cứ sáng nào đi chợ là chị lại mua cho em 1 gói bánh khúc , nhìn em sung sướng cầm gói bánh mà thương nó quá , sao hồi đó lại nghèo đến thế ".
Ông nội phải làm thuê cho người trong làng ,ở tuổi 60 ông vẫn chưa đc nghỉ ngơi .Nếu nghỉ thì lấy gì mà ăn . Mẹ sinh mình phải ăn cả củ chuối , củ dong .Mẹ ko đc nghỉ ở nhà chăm mình , mẹ bảo cứ để con đó mà đi làm , khi nào hàng xóm ra gọi vì con khóc thì về .Tuổi thơ mình từ khi sinh ra đến lúc lớn lên đều ở cạnh ông . Ông bế mình , cho mình ăn , đưa mình đi nhà trẻ . Mẹ ko có thời gian làm chuyện đó cùng mình .Sáng nào bố mẹ cũng dậy từ 2h để đi lấy hàng ở tận nơi cách nhà chục cây số rồi đưa ra Nam Định bán .Phương tiện đi lại chỉ là 2 chiếc xe đạp ko phanh .Có hôm tối quá mà mẹ lao xuống đê gẫy cả răng , đến bây giờ mình vẫn nhìn thấy chiếc răng gẫy ấy mỗi khi mẹ cười .Mẹ bảo khổ quen rồi nên cũng chả thấy gì , chỉ thương mình ko đc ở cạnh mẹ .Mẹ ơi ...
Mình 3 tuổi mẹ có em Hưng , nó sinh ra đã 3 cân7 .Bố mẹ hạnh phúc lắm , kể mãi " hồi ấy nó như ông Như Lai ấy , đố ai bế nổi 2 phút , nặng kinh khủng ". Thêm con nhỏ nhà đã nghèo lại càng nghèo hơn .Mình ko nhớ đc gì nhiều , chỉ nghe qua lời kể của mọi người . Bây giờ nhà mình ko còn khổ như trước nữa nhưng lúc nào ông cũng kể cho mình nghe chuyện hồi ấy ...cái hồi đã cho mình biết quý trọng , biết thương yêu gia đình hơn .Cả nhà ơi con yêu và mãi yêu cả nhà ...Nhớ nhà quá ...
--------------------
Nhóm bạn bè:
Xem tất cả
--------------------
Chu ky >1mb --> lam load trang lau --> xoa anh (ky ten: tcz bup xoe.t) (¯¯`·.¸ ™Ghét tên bên trên nhứt ™ ¸.·´¯¯)Sống trong đời sống Cần có một tấm lòng Để làm gì em có biết không ? Để gió cuốn đi .... !Welcome to freshpeach's Blog
|