New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries SHEET Thương tình nhân      ♥ SHEET Liêu xiêu đường tình      ♥ SHEET Tình yêu lung linh      ♥ Các loại visa Qatar phổ biến mà bạn cần biết      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ SHEET Nếu đời không có anh      ♥ Phụ Gia Nhựa Làm Giảm Co Ngót Sau Gia Công Ép Phun      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ nam chính hãng      ♥ SHEET Giây phút êm đềm      ♥ Máy Triệt Lông Công Nghệ Cao K18A      ♥ Cách chọn giày bảo hộ tại Đà Nẵng      ♥ hình ảnh Yae Miko Game Genshin Impact      ♥ Cách bảo quản và vệ sinh giày bảo hộ lao động      ♥ SHEET Yêu 1 người sao buồn đến thế      ♥ Bí quyết bảo quản giày bảo hộ lao động      ♥ Máy Triệt Lông Lạnh Diode Laser K17      ♥ Công Nghệ Đùn Ống Nhựa Với Hạt Nhựa Nguyên Sinh      ♥ SHEET Xin cho 1 tiếng kinh cầu      

[ Liệt Kê ] · Bình Thường · Tách Biệt+

Đừng chờ đợi, lại 1 chuyện kiểu anthony :|


mypenal
post Jul 21 2006, 09:13 AM
Gửi vào: #1


Group Icon

Bô lão
******
Thành viên: 9,258
Nhập: 21-June 06
Bài viết: 341
Tiền mặt: 129
Thanked: 1
Cấp bậc: 17
------
Sinh nhật: 7 Tháng 2 - 1962
------
Bạn bè: 19 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





oài, chiẹn này k bít anthony post chưa, nếu post rồi thì những ai chưa đọc đọc lại nhe 10.gif

Chờ đợi lời tỏ bày của trái tim

Nhiều người bảo tôi: “Cậu kiêu quá!”. Thì đành vậy, tôi im lặng không phản đối. Nhưng chẳng phải người ta vẫn bảo phải thành thật với tình yêu là gì? Vậy sao tôi phải khuất phục trước những người mà tôi chỉ coi là anh, là bạn, là em?

Cứ thế, tuổi sinh viên tươi đẹp trôi qua, ra trường tôi vẫn như chiếc giày chân trái chưa tìm được chiếc giày chân phải để thành đôi.

Rồi điều gì đến cũng đã đến. Tôi gặp anh tại một Gallery nơi tôi làm việc. Cao, gầy cộng thêm khuôn mặt không đẹp tí nào của anh đã chẳng gây cho tôi một chút cảm tình. Nhưng anh thật tốt (điều này phải thật lâu sau những ngày làm việc cùng anh tôi mới miễn cưỡng công nhận). Anh tỏ ra quan tâm đến tôi trong tất cả mọi thứ, tuy nhiên tôi lại bất cần. Anh có nhã ý đưa tôi về, tôi từ chối. Cứ thế, tôi thờ ơ trước tất cả những tình cảm chân thành của anh. Rồi tôi chuyển chỗ làm, anh khóc…

Ngày đầu tiên ở chỗ làm mới, bước chân ra cổng thấy anh đã đứng đó tự bao giờ. Ngồi sau lưng anh, tôi thấy lòng vui vui, kiêu hãnh…

Và rồi bẵng đi cả tháng anh không đến cũng không gọi điện. “Anh đi đâu thế nhỉ?” tôi tự hỏi. Nhớ anh quá tôi quay số. Nghe tiếng anh từ đầu dây bên kia vọng lại: “Em nhớ anh à?”. Tôi vội đáp: “Còn lâu"... Thời gian lại yên bình trôi đi cho đến khi tôi bị đuổi việc. Những giọt nước mắt nóng hổi cứ lăn tràn trên khuôn mặt tôi. Nghe tiếng tôi nức nở trong điện thoại anh đã bỏ cả công việc chạy đi tìm. Lúc ấy tôi đã mong có anh biết nhường nào chỉ để được gục đầu vào vai anh khóc cho thỏa. Thế mà khi anh đến mắt tôi lại ráo hoảnh. “Em không sao đâu”, tôi vội đáp khi anh hỏi. Anh đi rồi, còn một mình, tôi lại khóc…

Những ngày không gặp anh tôi nhớ anh da diết. Nỗi nhớ cứ lớn dần, lớn dần cho đến một ngày tôi nhận ra trái tim mình đã bị anh ngự trị.

Như bao người con gái khác, tôi muốn dành cho anh cái quyền được nói 3 từ thiêng liêng ấy nên tôi ngồi yên và đợi. Nhưng anh đã không làm như thế. Tôi đã chờ, chờ trong vô vọng. Valentine anh không đến. Ngày từng ngày lại trôi đi vô nghĩa. Trái tim nhỏ bé, vô tư của tôi giờ đã mang một vết thương.Ngày đi làm, tối về vùi đầu vào trong chăn, tôi khóc. Bạn bè bảo: “Quên hắn đi”. Tôi gật…

Chuông báo tin nhắn vang lên. Tôi mở máy. Sender: 098876.... Mắt tôi nhòa lệ. Một lần nữa trái tim tôi lại thổn thức. Anh viết: “Em khỏe không? Anh đã rất yêu em. Đó là sự thật. Và anh biết em không yêu anh thật lòng... Anh biết em ghét anh. Nhưng anh cũng ghét bản thân anh như chính em ghét anh vậy… Anh đã không dám đấu tranh vì người mình thương…”. Nước mắt lại từ từ lăn xuống má, xuống cổ tôi… Cứ thế, tôi ngồi cho đến sáng rồi đi làm với đôi mắt sưng mọng…

Bây giờ ngày ngày tôi vẫn đi làm. Anh cũng thế, tôi biết. Tôi cũng biết anh chỉ đang ở ngay bên kia Bờ Hồ thôi, còn tôi ở bên này. Rất gần mà rất xa. Trong đường đời tấp nập trái tim tôi vẫn luôn hướng về anh. Tôi vẫn mong trong giấc ngủ không tròn, tôi lại được gặp anh và trong mơ anh sẽ nói với tôi 3 từ thiêng ấy…

67.gif 67.gif 67.gif


--------------------
Nhóm bạn bè:


doan huong

trái tim rực rỡ

bonghonglua

HAY XEM TOI VIET GI

nữ hiệp sĩ tóc trắng

Xem tất cả


--------------------
LUÔN SỐNG VUI VẺ VÀ HÀI LÒNG VỚI NHỮNG GÌ MÌNH CÓ NHÉ, CÒN NHIỀU NHIỀU NGƯỜI KHỔ HƠN MÌNH LẮM LẮM!


Cảnh cáo: (10%)X---- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post



Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 19th July 2025 - 05:30 AM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch