New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries Các chất liệu thiết kế, sản xuất giày bảo hộ      ♥ Tư vấn chọn giày bảo hộ lao động phù hợp      ♥ SHEET Thương tình nhân      ♥ SHEET Liêu xiêu đường tình      ♥ SHEET Tình yêu lung linh      ♥ Các loại visa Qatar phổ biến mà bạn cần biết      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ SHEET Nếu đời không có anh      ♥ Phụ Gia Nhựa Làm Giảm Co Ngót Sau Gia Công Ép Phun      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ nam chính hãng      ♥ SHEET Giây phút êm đềm      ♥ Máy Triệt Lông Công Nghệ Cao K18A      ♥ Cách chọn giày bảo hộ tại Đà Nẵng      ♥ hình ảnh Yae Miko Game Genshin Impact      ♥ Cách bảo quản và vệ sinh giày bảo hộ lao động      ♥ SHEET Yêu 1 người sao buồn đến thế      ♥ Bí quyết bảo quản giày bảo hộ lao động      ♥ Máy Triệt Lông Lạnh Diode Laser K17      
 
Reply to this topicStart new topicStart Poll

Liệt Kê · [ Bình Thường ] · Tách Biệt+

Niệm khúc riêng tặng Mẹ, Kính dâng hương linh Mẹ


tamnhieuchuyen
post Aug 8 2006, 10:15 AM
Gửi vào: #1
No avartar

Group Icon

tamnhieuchuyen
****
Thành viên: 12,947
Nhập: 7-August 06
Bài viết: 112
Tiền mặt: 1,032
Thanked: 3
Cấp bậc: 9
------
Giới tính: Male
Sinh nhật: 8 Tháng 8 - 1971
------
Xem blog
Bạn bè: 4 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Ngày xưa tôi nghe nhưng không thể hiểu rõ ý nghĩa của hai chữ "mồ côi". Bây giờ khi đã thật sự nếm vị đắng cay của kẻ mồ côi, tôi bỗng dưng đâm ra sợ mỗi khi nghe ai vô tình nhắc đến hai chữ ấy. Mỗi mùa Vu Lan, còn đâu những phút vui khi được gắn hoa hồng đỏ thắm nữa. Giờ chỉ có đóa hồng trắng gài lên phía trái tim, chừng như một mũi gai vô hình lặng lẽ xoáy sâu vào nỗi đau trong trái tim tôi. Đôi lúc nhìn cảnh gia đình người khác xum họp, bố mẹ quây quần cùng bầy con, tim tôi dường như lạc nhịp. Phải chăng chỉ khi hạnh phúc đã vuột khỏi tầm tay, mình mới hiểu rõ được giá trị thật sự và mới biết trân quý? Giá thời gian có thể quay ngược lại nhỉ; nhưng tiếc thay ao ước mãi mãi chẳng thể thành hiện thực.

Giờ đây vào ngày Mother's Day, tôi chỉ có thể thắp nén hương lòng thành kính trao tặng hương linh Mẹ với tất cả tình thương yêu quý trọng của tôi dành riêng cho Mẹ, người mẹ yêu quý tuyệt vời của riêng tôi.

Bạn ơi, nếu bạn vẫn đang còn có Mẹ, hãy dành cho mẹ của bạn một ngày lễ thật đáng nhớ nha bạn.



--------------------
Nhóm bạn bè:


khoinguyen

phuclong

congtien

cuti1

Xem tất cả


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

tamnhieuchuyen
post Aug 8 2006, 10:19 AM
Gửi vào: #2
No avartar

Group Icon

tamnhieuchuyen
****
Thành viên: 12,947
Nhập: 7-August 06
Bài viết: 112
Tiền mặt: 1,032
Thanked: 3
Cấp bậc: 9
------
Giới tính: Male
Sinh nhật: 8 Tháng 8 - 1971
------
Xem blog
Bạn bè: 4 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Con muốn viết một bài thơ để kính tặng Mẹ, muốn viết một bài văn thật hay để kính dâng lên Mẹ; nhưng mãi mãi đó chỉ là một giấc mộng con ấp ủ trong tim, và có lẽ chẳng bao giờ thực hiện được. Biết bao lần con đã viết, viết rồi lại xóa\. Trí óc con tràn ngập muôn lời muốn viết, muốn nói riêng với Mẹ. Nhưng vốn liếng từ ngữ của con lại nghèo nàn, tài viết của con còn kém cỏi, nên mãi mãi con vẫn chưa thể diễn tả được điều con muốn nói, muốn viết. Ngày mai là ngày Mother's Day, tự dưng con muốn viết, viết riêng những dòng chữ để tặng Mẹ thương yêu. Dù vẫn biết thơ con không hay, văn con không bay bướm, trau chuốt, nhưng Mẹ đâu bao giờ chê những điều con viết với cả tấm lòng, phải không hở mẹ?

Mẹ, con muốn gọi Mẹ cả vạn lần, dù chỉ để Mẹ biết là con yêu Mẹ. Con sung sướng và hạnh phúc khi còn được ấp ủ trong tình thương bao la của Mẹ. Có lẽ với mọi người xung quanh, con đã bước vào tuổi trưởng thành, đủ chín chắn để ý thức được điều hay lẽ phải nên theo cùng các điều xấu cần tránh. Có lẽ với mọi người, con đã lớn đủ để không cần sự chăm sóc, lo lắng của Mẹ. Có lẽ với mọi người, con hết còn trong lứa tuổi để xà vào lòng Mẹ làm nũng vòi vĩnh Mẹ những điều vặt vãnh. Vâng, có lẽ mọi người nghĩ đúng. Nhưng có một điều, mọi người chắc không tài nào hiểu được. Đó là dù lớn đến đâu, dù đi đến bất cứ phương trời nào thì tấm lòng con vẫn hướng về Mẹ. Mẹ muôn đời là một hình ảnh đẹp trong con, một hình ảnh con luôn gìn giữ trong tim.

Mẹ, Mẹ có biết, chúng con luôn hãnh diện với đời khi có được một người mẹ tuyệt vời như Mẹ. Con thật hạnh phúc vì được ấp ủ trong tình thương cùng sự săn sóc của Mẹ, khi được Mẹ dạy dỗ từ cách đi đứng đến lời ăn tiếng nói, lúc được Mẹ khen cũng như khi bị la rầy dù đôi lúc bị rầy oan nhưng con không bao giờ trách Mẹ cả, Mẹ có biết không? Có những lần con đã vô tình khiến Mẹ buồn. Những khi đó con thấy lòng đau xót vô cùng. Con tự trách mình và đã nhỏ những giọt nước mắt hối hận vì làm Mẹ buồn. Con đã viết những lá thư thật là dài để xin lỗi Mẹ, mong chuộc phần nào những lỗi của con, Mẹ còn nhớ không hở Mẹ? Có lắm phen, con sung sướng vô cùng lúc thấy Mẹ vui khi con được lãnh phần thưởng trong tiếng vỗ tay khen ngợi giòn giã của mọi người. Mẹ có biết, khi đó con không sung sướng vì những tiếng vỗ tay, những lời khen của của thầy cô hay những người xa lạ, mà con chỉ sung sướng, vui mừng vì đã mang một niềm vui tặng Mẹ; dù niềm vui của con quá nhỏ bé khi đem so với tình Mẹ cho con. Có nhiều hôm con từ trường về nhà, mệt mỏi vô cùng vì bài vở chồng chất, vì các buổi học kéo dài lê thê suốt từ sáng đến sẫm tối, vì bị xô đẩy chen lấn trên xe bus, vì bao trận gió lạnh buốt xương, nhưng khi về đến nhà, được thấy Mẹ và nghe lời Mẹ ân cần hỏi han lo lắng nỗi mệt nhọc của con tan biến thật là nhanh. Có đôi lúc con làm bài không được đúng như ý mong muốn, con tự cảm thấy xấu hổ vô cùng khi Mẹ hỏi han về kết quả bài làm. Con không muốn nói dối Mẹ nhưng con lại không muốn làm Mẹ buồn lòng. Có những buổi con thức thật khuya hay dậy thật sớm để học bài thi, nhưng dường như Mẹ còn thức khuya và dậy sớm hơn cả con, để lo cho con những món ăn bồi bổ sức khỏe. Con cảm động và thương Mẹ vô cùng dù không nói thành lời nhưng có lẽ Mẹ hiểu lòng con nhiều hơn những lời con nói, Mẹ nhỉ. Có những tối con về trễ vì bài vở chưa xong, Mẹ đã lo lắng thấp thỏm, chẳng an tâm mãi đến khi con bình yên về đến nhà, cất tiếng gọi Mẹ. Mẹ lo nhưng lại cố giấu không muốn cho con biết vì sợ con không yên tâm học hành. Mẹ ơi, con thương Mẹ vô cùng chính vì những sự tế nhị như thế đó Mẹ ạ.

Có lẽ con đã quá sơ ý những lúc Mẹ cảm thấy không khỏe trong người nhưng cố giấu vì ngại chúng con lo lắng. Tụi con lại quá vô tâm chỉ biết chọc phá nhau, đùa giỡn, cười nói mà quên không chú ý thấy nụ cười của Mẹ kém tươi, giọng Mẹ nghe yếu hơn mọi ngày. Dường như tụi con chẳng đứa nào biết săn sóc Mẹ chu đáo như lúc Mẹ lo cho tụi con khi đau ốm. Con có thể đếm trên đầu ngón tay số lần con săn sóc cho Mẹ, nhưng có lẽ không một máy tính tối tân nhất trên đời này có thể đếm được những lần Mẹ săn sóc cho con. Giờ đây con mới thấm thía từng lời
trong bài hát "Lòng Mẹ" của nhạc sĩ Y Vân. Con mới thấy thương xót cho những người bạn vì một lý do gì không còn được bàn tay của mẹ họ săn sóc. Có lẽ những người bạn của con đã buồn khi con hay vô tình kể họ nghe những sự săn sóc của Mẹ. Những sự săn sóc quá sức ân cần đôi khi khiến con bị bạn bè trêu chọc, đôi lúc khiến con hơi thấy phiền phức. Nhưng, Mẹ ơi, con thật sự sung sướng khi còn được có Mẹ ở bên con, còn được nghe tiếng Mẹ cười, lời Mẹ nói, còn được nghe lời Mẹ dạy dỗ, còn được ăn các món ăn Mẹ nấu, còn được mặc những tấm áo len Mẹ cặm cụi ngồi đan, còn được hưởng những tối quây quần bên Mẹ nghe kể lại những kỷ niệm xa xưa thuở Mẹ còn nhỏ, thuở Bố Mẹ mới quen nhau, hay thuở tụi con còn nhỏ xíu, rồi Mẹ lại kể các tính xấu của từng đứa, cho tụi con có dịp trêu chọc nhau chí chóe ầm ĩ cả nhà. Những ngày lễ Vu Lan, con đã hãnh diện, tự hào, sung sướng lòng tràn ngập hạnh phúc khi được cài một bông hồng đỏ thắm lên ngực áo bên trái phía trái tim con, để được nghe hòa thượng trụ trì thuyết pháp về tình thương bao la của Mẹ. Có lẽ con còn quá trẻ con, mỗi khi có người bạn nào khen Mẹ đẹp, Mẹ tài là con lại cười thật tươi, thật sung sướng, y như thuở mới chập chững đi học. Mà dường như Mẹ có một điểm chi thật đặc biệt khiến tất cả bạn bè của con, dù quen thân hay chỉ một vài lần gặp Mẹ, đều luôn nhớ đến Mẹ. Đôi khi, những người bạn phương xa gọi điện thoại thăm hỏi, họ đều hỏi thăm Mẹ, con luôn kể Mẹ nghe dù chưa chắc Mẹ còn nhớ người bạn đó. Mà Mẹ ơi, dường như Mẹ có thật nhiều ưu điểm mà con không có được. Mẹ tài giỏi quá khiến con tự thấy mình thật là ngu dốt, vụng về khi so sánh với Mẹ.

Mẹ, còn muôn vàn lời con muốn nói, muốn viết, nhưng sao con quá vụng về khi tìm từ ngữ để diễn tả lòng con. Con thật là dở quá, Mẹ ơi. Những gì con đã viết vẫn chẳng tỏ bày được trọn vẹn điều con đang nghĩ, nhưng có lẽ Mẹ hiểu con nhiều hơn những gì Mẹ đọc, đúng không Mẹ? Con tin tưởng như thế vì Mẹ là Mẹ của con mà. Mẹ, con muốn gọi Mẹ hoài hoài, muốn Mẹ luôn vui vẻ và sung sướng; nhưng dường như ngoài các niềm vui nhỏ bé con có thể kính tặng Mẹ qua những lần con được khen thưởng thì con cũng đã nhiều lần làm Mẹ buồn, có khi còn khiến Mẹ phải khóc, dù lòng con thật sự không muốn. Con biết Mẹ luôn luôn thương yêu và tha thứ dù chúng con có phạm lỗi chi đi nữa. Nhưng, con vẫn mong được nói với Mẹ điều này: Con yêu Mẹ vô cùng. Yêu Mẹ với một tình yêu không có thứ gì so sánh được, dù con không nói ra bằng lời, nhưng mỗi điều con làm, con đều mong Mẹ vui, không bao giờ muốn Mẹ phải buồn. Và nhất là, con hãnh diện được có một người mẹ như Mẹ, Mẹ ạ.

Con của Mẹ


--------------------
Nhóm bạn bè:


khoinguyen

phuclong

congtien

cuti1

Xem tất cả


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

tamnhieuchuyen
post Aug 8 2006, 10:23 AM
Gửi vào: #3
No avartar

Group Icon

tamnhieuchuyen
****
Thành viên: 12,947
Nhập: 7-August 06
Bài viết: 112
Tiền mặt: 1,032
Thanked: 3
Cấp bậc: 9
------
Giới tính: Male
Sinh nhật: 8 Tháng 8 - 1971
------
Xem blog
Bạn bè: 4 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Một năm bắt đầu từ tháng Giêng, con tự nói với mình là sẽ viết cho Mẹ. Tháng Giêng qua, con vẫn còn chưa viết. Rồi tháng Hai, tháng Ba và tháng Tư cũng lần lượt đi qua, con chưa có được một chữ nào. Bao nhiêu thôi cũng đủ cho con tự "xỉ vả" mình là đứa con bất hiếu. Mẹ cho con học hành, tập cho con viết chữ đẹp, chỉ bảo cho văn thơ con lưu loát (như bạn bè con khen tặng) để rồi khi con cầm bút làm thơ, viết văn, con chỉ biết thương mây, khóc gió, ngày tháng mượn vay những tình cảm, những điều không có thật. Còn Mẹ, Mẹ trao ra cho con cả một cuộc đời, con đã đáp đền được gì cho Mẹ đâu?

Mẹ,

Chỉ còn một ngày nữa thôi là tới ngày lễ của các bà Mẹ. Cầm bút lên bây giờ con cảm thấy xấu hổ với cái cảm giác như bị cô giáo bắt buộc phải trả bài và con không còn đường chọn lựa. Nhưng Mẹ ơi, giá như Mẹ thấy được ánh mắt con long lanh và nghe được những nhịp tim con đang đập, Mẹ sẽ biết con yêu Mẹ đến chừng nào.

Con yêu Mẹ trong những lần đưa Mẹ về nhà, nhìn bóng Mẹ gầy, lui cui mở cửa, tự nhiên con... muốn khóc. Mẹ sanh nhiều con và bây giờ lại có thêm nhiều cháu mà sao con vẫn cảm thấy như Mẹ... cô đơn quá. Có lẽ tụi con đã không lo lắng, chăm sóc Mẹ đầy đủ về tinh thần nên Mẹ mới cô đơn như vậy.

Mỗi khi nghe Mẹ bảo "Khi già Mẹ sẽ về Việt Nam sống. Ở đây buồn quá!" Tệ hại làm sao, tụi con đứa thì cười khẩy, đứa lại bàn ra, bảo là Mẹ không thực tế, bảo là Mẹ... mơ mộng viễn vông, ở đây Mẹ có con, có cháu mà còn than buồn, về Việt Nam không có ai ngoài những người bà con rồi ai lo cho Mẹ, chừng đó Mẹ lại đòi trở qua không kịp. Tại sao tụi con không lấy những lời đó của Mẹ làm điều suy nghĩ, cân đo? Tại sao tụi con chưa bao giờ tự hỏi vì lý do gì mà Mẹ cứ mang mơ ước về lại Việt Nam sống với tuổi già?

Không kể đến chín tháng cưu mang và ngày Mẹ banh da xẻ thịt sanh con ra, hãy chỉ nói đến ngày con còn đỏ hỏn sơ sinh. Nếu Mẹ không bồng ẳm, cho bú móm thì trên thế gian giờ này con có tồn tại được không? Những khi con ho hen, xổ mũi là những lần Mẹ thức trắng đêm. Vậy mà bây giờ, mỗi khi Mẹ bịnh, muốn đi bác sĩ, phải hỏi dò từng đứa coi có đứa nào "rảnh" hay có thể dành ra chút thì giờ để đi với Mẹ không. Giá như lúc nào tụi con cũng sẳn sàng và đừng viện lý do này nọ để đổ, đùn cho nhau thì có lẽ Mẹ cảm thấy dễ chịu, ấm lòng hơn. Và khi đó cho dù Mẹ chưa đi bác sĩ, bịnh Mẹ cũng sẽ thuyên giảm đến chín phần, phải không Mẹ?

Hôm qua con đi shopping, hàng hoá chỗ nào cũng được trưng bày thật đẹp và được trương lên cái chữ "For Mom" thật to. Những người bán hàng dĩ nhiên dựa vào những ngày này để hốt bạc. Còn những người con như con nhân dịp này chứng tỏ là mình yêu Mẹ qua quà cáp, biếu xén. Tụi con quên mất một điều là Mẹ đã, đang và sẽ yêu con ngày từng giờ, từng ngày cho đến hết cuộc đời này của Mẹ. Tình thương Mẹ trao ra không có gì sánh được, nếu không đem sánh cùng trời biển. Những gói quà trị giá bạc trăm, được gói kỹ càng trong giấy hoa lộng lẫy, bù đắp được không những khi tụi con hờ hững và làm Mẹ buồn lòng, bù đắp được không những khi tụi con làm Mẹ phải âm thầm để rơi nước mắt? Mẹ khóc mà cũng phải giấu vì sợ đứa này cằn nhằn, đứa kia nhăn nhó cho là Mẹ khó khăn.

Con biết Mẹ sẽ không bao giờ trách lỗi con đâu nhưng sâu xa tận đáy lòng con đang vang lên những lời xin lỗi, cho dẫu bây giờ đã là tháng Năm cũng không phải là muộn lắm phải không Mẹ khi Mẹ vẫn còn đang sống cạnh bên con giữa cõi đời này. Mẹ ơi, hãy tha lỗi cho con và "Happy Mother's Day, Mom"


--------------------
Nhóm bạn bè:


khoinguyen

phuclong

congtien

cuti1

Xem tất cả


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

xuantruongdhv
post Aug 26 2006, 11:34 AM
Gửi vào: #4
No avartar

Group Icon

Thực tập viên
*
Thành viên: 5,791
Nhập: 13-May 06
Bài viết: 7
Tiền mặt: 6
Thanked: 0
Cấp bậc: 1
------
------
Xem blog
Bạn bè: 2 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Đơn giản hãy gọi người là Mẹ

Có một đứa bé sắp chào đời. Nó bèn hỏi Thượng Đế:

- Họ nói ngày mai Người sẽ đưa con xuống trần gian, nhưng làm sao con sống nổi ở đó khi mà con quá nhỏ bé và bất lực như thế này?

Thượng Đế đáp:

- Trong số những thiên thần, ta đã chọn cho con một người. Thiên thần của con sẽ đợi con và săn sóc con chu đáo.

Đứa bé lại nài nì:

- Nhưng này con không phải làm việc gì ngoài ca hát và vui cười hạnh phúc chứ?

Thượng Đế đáp:

- Thiên thần của con sẽ hát cho con nghe và cũng sẽ tươi cười với con mỗi ngày. Con sẽ cảm nhận được tình thương của người dành cho con và con sẽ thấy rất hạnh phúc.

Đứa bé lại hỏi:

- Và làm sao con có thể hiểu được khi họ nói chuyện với con bằng một ngôn ngữ mà con chưa hề biết đến?

Thượng Đế trả lời:

- Thiên thần của con sẽ nói với con bằng những ngôn từ nhẹ nhàng và đẹp đẽ nhất mà con chưa từng được nghe, đồng thời với sự nhẫn nại và cẩn trọng, thiên thần của con sẽ dạy con biết nói.

- Con nghe nói chốn trần gian lắm kẻ xấu xa. Ai sẽ bảo vệ con?

- Thiên thần của con sẽ hộ trì con ngay cả khi điều đó đe dọa đến tính mạng của người.

- Nhưng con sẽ rất buồn vì không còn được nhìn thấy Ngài nữa.

- Thiên thần của con sẽ luôn nói với con về Ta, và dạy con cách thức quay về với Ta dù rằng Ta luôn cận kề con.

Vào giây phút đó, ở nơi thiên đường ngâp tràn an lạc nhưng người ta vẫn có thể nghe thấy những tiếng gọi vang vọng từ cõi thế, và đứa bé vội vàng hỏi Thượng Đế:

- Thưa Ngài, nếu con phải đi ngay bây giờ, xin hãy cho con biết tên thiên thần hộ mạng của con.

- Tên của người không quan trọng, con chỉ đơn giản gọi người là "Mẹ".



--------------------
Nhóm bạn bè:


babiimeo

đặng sỹ kiện

Xem tất cả


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 20th July 2025 - 05:16 AM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch