



|
Thật vậy, tôi không chắc niềm vui và hạnh phúc của tôi với phụ nử [color=blue][/color] có được
bao nhiêu, nhưng phiền não, đắng cay thì ê hề! Họ đã làm cuộc sống tôi
thất điên bát đảo, họ đã khiến hạnh phúc của tôi suốt cuộc sống tôi vui ít
buồn nhiều! Tôi ngán ngẩm, tôi lo sợ… cho nên đã từ lâu, tôi vẫn thường
trong bóng đêm, mang nỗi buồn không biết tên. Tôi vẫn thường thề mây
hẹn gió tôi muốn lánh xa cuộc đời, tôi muốn quên đi tình người, tôi ước mơ
trên cuộc đời không có phụ nử ! Nhưng thưa quí vị, chuyện đời đâu có đơn
giản, dễ chịu như vậy! Ông trời chơi điều cắc cớ thích làm ngược những ước
muốn đơn giản của loài người! Nhiều thứ mình cầu xin không được mà hễ
ghét bỏ, chối từ thì lại cho ngay. Tổ tiên, ông bà mình đã thừa kinh nghiệm
với cái sự tréo cẳng ngỗng dỡ khóc dỡ cười đó nên mới có câu ngạn
ngữ ghét của nào trời trao của đó !
Thế rồi bỗng một hôm tôi với nàng quen biết nhau lại khờ dại, ngu thiệt là
ngu tôi tưởng tình chỉ thế thôi, đâu biết lòng thầm mang niềm nhớ! Ôi con
tim quả thật có lý lẻ riêng của nó mà lý trí không biết tới như lời nói của một
triết gia người Pháp mà tôi đã học khi còn lớp (Le coeur à ses raisons, que
la raison ne connêtre pas). Nhưng qua những kinh nghiệm đớn đau cũ tôi
muốn lánh nhưng lại tìm, tôi muốn quên nhớ càng nhiều, tôi muốn xa nhưng
lại gần… hỡi qúy bà ơi! Tôi biết tôi lại thêm một lần ngu dại nữa nhưng
biết làm sao đây vì tôi biết ôi qúy bà là những niềm đau, ôi qúy bà là ngọc
ngà trăng sao nhưng qúy bà lại là con dao làm tim nhỏ máu . Đàn bà bao
giờ cũng là một cái gì kỳ bí khó hiểu, khó tiên đoán được, chắc chỉ có trời mới
biết: qúy bà dịu ngọt đêm qua, nhưng qúy bà lạnh lùng đêm nay,
qúy bà là vần thơ say, nốt nhạc chua cay !
Tôi xua tay từ chối, tôi ngán ngẩm, tôi kinh nghiệm, tôi dại khờ, tôi chịu hết
nỗi, tôi than thân trách phận, tôi chán cả ông trời thế mà tôi lại là thủ phạm
lăn xả vào người ta! Tôi tự hỏi tại sao ông trời lại cho người qúy bà lắm bùa
phép như vậy! Tôi đã vướng vào vòng nghiệt oan cả một đời thế sao không
thoát? Cứ hết cuộc tình này lại va đầu vào mối tình khác mặc dù đã nguyện
xa lánh cuộc đời, đã cố quên bỏ tình người, đã bao lần ước mơ trên cõi đời
này không có qúy bà để bây giờ lại thêm một lần ăn năn, hối hận.
Thôi vĩnh biệt người chỉ vì thương chút tình nơi xứ xa, tôi biết rằng em sẽ
quên chỉ riêng mình muôn kiếp buồn lòng tôi sầu nhớ ! Tôi đâu muốn, tôi
cũng chẳng mong chờ nhưng em đã đến như huyền thoại, em đã đi không
một lời, thế nhân, cuộc đời… hỡi qúy bà ơi!
qúy bà là những niềm đau, qúy bà ngọc ngà trăng sao, nhưng qúy bà lại
là
con dao làm tim nhỏ máu. qúy bà dịu ngọt đêm qua, qúy bà lạnh lùng đêm
nay, qúy bà là vần thơ say, nốt nhạc chua cay!
--------------------
Nhóm bạn bè:
Xem tất cả
|