Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.
Em nói em yêu những đường tròn
Ngàn đời không tính được số pi
Hơn nữa đường tròn luôn hoàn hảo
Anh bảo tròn trịa để làm chi?
Em nói em yêu toán dựng hình
Tuần tự các bước đúng như in
Anh nói cuộc sống không cần thế
Mà cần những bài toán chứng minh.
Em nói em yêu những phương trình
Cân bằng, sóng gió chẳng rung rinh
Anh bảo cũng cần bất đẳng thức
Để thấy giá trị của phương trình.
Em nói em yêu tuổi chúng mình
Hai đứa chung nhau một niềm tin
Anh bảo bây giờ em mới đúng
Anh với em, chung một chữ tình
Đường vào tim em như đồ thị hàm số
Uốn ngoằn nghèo hệ toạ độ hàm sin
Anh yêu em bằng cách lấy trung bình
Dáng kiêu sa chia đôi cùng cá tính
Anh với em, hai đường thẳng song song
Biết nhau đấy, nào có mong gặp mặt
Đến chân trời, anh tin nó sẽ cắt
Dù bây giờ, em còn ngoảnh mặt quay đi.
Em đã nói bất đẳng thức cô si
Cả hai số đều phải dương mới được
Đôi môi em, cong hình hàm số ngược
Anh ước mình được là tiệm cận cho em.
Ánh mắt em, lát cắt vàng sắc lẹm
Cứa lòng anh đứt trọn vẹn từ tâm
Tình yêu em, phương trình vô số ẩn
Anh là nghiệm duy nhất của đời em.