Tôi nghĩ mình là người hạnh phúc nhất sau bao dang dở của tình yêu nếu như anh không thay đổi, không gieo vào trái tim tôi một nỗi đau dai dẳng. Khi anh bày tỏ tình cảm với tôi thì tôi hoàn toàn không biết anh là ai? Tên gì? Sau đó tôi mới biết anh làm cùng công ty với tôi, anh để ý tôi vì tôi là người khá đơn giản, dễ gần, biết cư xử.
Ấn tượng của tôi về anh lúc đó là một người hơi béo và hài hước, anh hay trêu tôi cười qua những câu nói mộc mạc, đầy chất của một anh chàng nhà quê. Với tôi lúc đó anh chỉ là một người anh không hơn không kém.
Song, dường như định mệnh đã kéo tôi về bên anh. Khi tôi đau khổ, tuyệt vọng cho mối tình tuyệt đẹp của mình phải kết thúc vì gia đình tôi không chấp nhận, anh đã luôn cận kề, an ủi tôi. Trông anh lúc đó thật tội nghiệp, anh cứ lặng lẽ đi bên tôi, lắng nghe tâm sự của tôi, anh dành cho tôi sự quan tâm, chăm sóc đặt biệt nhất, che chở cho tôi trong mọi hoàn cảnh. Rồi cuộc sống của tôi dường như đã gắn liền với anh không biết tự bao giờ. Cho đến một ngày trái tim nhỏ bé này chợt nhận ra mình đã yêu anh.
Sau một thời gian, tôi xin việc làm ở một công ty khác, anh không có thời gian dành cho tôi nữa. Nếu trước kia anh không thể vắng tôi trong hai ngày thì giờ đây thỉnh thoảng là vài ba hôm, rồi một, hai tuần với những lý do thật giống nhau “Hôm nay anh không qua được" hoặc "công việc chưa xong”. Nhiều hôm sợ tôi buồn giận thì anh cố gắng gặp tôi đôi ba lần, rồi sau đó mọi việc lại cứ như cũ. Những cuộc điện thoại, nhắn tin mà trước kia đều đặn mỗi ngày đến nay thì cứ thưa dần, thưa dần... Hai tháng trôi qua tôi vẫn không thấy bóng dáng anh đâu, riết rồi tôi sợ luôn việc nghe chuông điện thoại reo, bởi vì biết rằng anh sẽ lại nói “Anh không qua được, hôm khác nha em!”.
Yêu anh, tôi cứ mong chờ, hy vọng, rồi thất vọng, nhiều lần trái tim tôi không ít lần nghẹt thở vì sự vô tình đến độ vô tâm của anh. Tôi quyết định chấm dứt với anh, xóa tên anh trong trái tim mình, vì anh không xứng đáng với tình yêu mà tôi dành cho anh.
Một lần anh thú thật với tôi do anh ham vui nên tham gia cá độ với bạn bè và số tiền thua lên đến hàng chục triệu, vì lý do đó mà anh không muốn gặp tôi. Đó có là lý do chính đáng không anh hay nó chỉ là một trong hàng ngàn lý do khi người ta đã thay lòng?
Nhiều khi quá nhớ anh, tôi muốn chạy ngay đến bên anh, nói với anh tất cả nỗi niềm cho thỏa nhớ mong, thế nhưng lòng tự trọng, sự kiêu hãnh của người con gái đã giữ tôi lại, để rồi cứ nuối tiếc vì không thể nói với nhau một lời cuối cùng - dù chỉ là lời “chia biệt”?!
Giá như có được điều ước ngay lúc này, tôi sẽ ước rằng trước kia không quen biết anh, không chấp nhận tình cảm của anh và không yêu anh nhiều đến như vậy! Để giờ đây, tôi không biết cách nào xóa đi hình bóng anh trong giấc mơ của mình...
TÌNH YÊU LÀ CON DAO HAI LƯỠI ĐÓ LÀ SỰ THẬT KHÔNG GÌ THAY ĐỔI TÌNH ĐẾN TÌNH ĐI DO DUYÊN SỐ CHẲNG AI ÉP BUỘC ĐƯỢC ĐÂU
NÊN HÃY CỨ VUI CƯỜI LÊN BẠN HÃY CỨ SỐNG MÀ KHÔNG CẦN ANH ẤY VÌ TRÊN ĐỜI CÒN RẤT NHIỀU ĐÀN ÔNG VÀ KHÔNG PHẢI AI CŨNG VẬY
HÃY CỨ SỐNG VÀ TÌM MỘT NỬA BIẾT ĐÂU ĐÓ LẠI GẶP NGƯỜI KHÁC THÌ SAO MỘT ANH CHÀNG KHÔI NGÔ TUẤN TÚ SẼ DÀNH CẢ CUỘC ĐỜI CHO BẠN
ĐẾN LÚC ĐÓ HẠNH PHÚC LẠI TRÀO DÂNG ĐẾN VỚI BẠN THUI .BẠN HÃY ĐỪNG CỐ QUÊN ANH TA LÀM GÌ MÀ HÃY ĐỂ NÓ CỨ QUA ĐI THẬT TỰ NHIÊN THỜI GIAN SẼ LÀM MỜ TẤT CẢ MONG RẰNG BẠN SẼ VƯỢT QUA NÓ CHẲNG KHÓ ĐÂU HÃY TỰ TIN ĐI BẠN (TÀI TỬ)
Bài viết đã được chỉnh sửa bởi [email protected]: Mar 19 2007, 01:12 PM Lý do chỉnh sửa: SAICHÍNH TẢ
Bạn à cuộc sống đã sắp đặt bạn đến bên anh ấy đó là một điều tuyệt vời, bạn đã có tất cả niềm vui trở lại, yêu đời hơn và cảm thấy cuộc sống này thật đẹp biết bao khi mình có anh ấy. Vậy thì còn chờ gì nữa mà không đến bên anh để chia sẽ mọi thứ mà mình nghĩ, mọi thứ mà mình ấp ủ bấy lâu. Hãy để lòng tự ái dằn xuống và để con tim lên tiếng. Nếu số mệnh đã không cho bạn được có anh ấy cả cuộc đời thì một lần đau còn hơn phải dày vò mình mãi. Cuộc sống nào có chờ đợi ai đâu ? Nếu biết anh đã thay lòng thì bạn cần chi phải tiếc nuối, phải khổ đau hở bạn . Có đáng không khi ta lại mãi nhớ về một hình bóng mà vô tình đã đem cho ta vết thương lòng lần thứ hai. Hãy đối diện sự thật và ngẩng cao đầu bước đi. Mình tin rằng bạn sẽ tìm cho mình được một lối đi đúng đắn, hãy coi đó là một kỷ niệm tuy chua xót nhưng đủ làm ta lớn khôn thêm bạn nhé.
Nửa tháng rồi mới vô lại rums, đang lơ ngơ ko biết đi đâu thì gặp ngay topic này, đọc vài dòng đầu tiên đã thấy buồn muốn khóc rồi .... đang buồn thì chớ ... Thôi thì những gì nên làm mọi người nói hết rồi, giờ thì nancy cho ĐH được ôm bạn để khóc 1 chút nhé ... ĐH cũng đang buồn muốn khóc mà Cố gắng lên nancy ơi, cố gắng lên tôi ơi .... rồi mọi việc sẽ ổn thôi mà ....
nếu ko thể đến bên anh ấy vì "lòng tự tôn của 1 ng` con gái" thì tại sao ta ko xem n1o nhỉ 1 kỉ vật đã cũ kĩ cần đè nén nó lại .... chôn sâu vào chiếc hộp vùi nó xuống đại dương trong đáy tim ???
tôi nghĩ bạn sẽ kh1o làm thế dc khi mà cả trái tim lẫn khối óc cũa bạn vẫn luôn vươgn vấn hình ảnh ng` đó thế nên tôi chỉ có thể an ủi bạn và cho bạn 1 lời khuyện : hoặc là chám dứt suy nghĩ và tình cảm với anh ấy hoặc là vứt bỏ lòng tự trọng ( đôi khi ko đáng có) của mình để đến bên và an ủi anh ấy như những gì anh ấy đã từng làm với bạn trước kia khi bạn suy sụp...
chúc bạn chõn dc cho mình 1 quyết định đúng đắn nhất hãy luôn nhớ bên cạnh bạn còn coóng` thân, gia đình & bạn bè họ có thể sẵn sàng tư vấn cho bạn làm chỗ dựa vững chắc khi bạn c6àn
Nửa tháng rồi mới vô lại rums, đang lơ ngơ ko biết đi đâu thì gặp ngay topic này, đọc vài dòng đầu tiên đã thấy buồn muốn khóc rồi .... đang buồn thì chớ ... Thôi thì những gì nên làm mọi người nói hết rồi, giờ thì nancy cho ĐH được ôm bạn để khóc 1 chút nhé ... ĐH cũng đang buồn muốn khóc mà Cố gắng lên nancy ơi, cố gắng lên tôi ơi .... rồi mọi việc sẽ ổn thôi mà ....
wa lâu rùi mà chị còn bùn hết nói
QUOTE(anny92 @ Mar 3 2007, 10:27 PM)
nếu ko thể đến bên anh ấy vì "lòng tự tôn của 1 ng` con gái" thì tại sao ta ko xem n1o nhỉ 1 kỉ vật đã cũ kĩ cần đè nén nó lại .... chôn sâu vào chiếc hộp vùi nó xuống đại dương trong đáy tim ???
tôi nghĩ bạn sẽ kh1o làm thế dc khi mà cả trái tim lẫn khối óc cũa bạn vẫn luôn vươgn vấn hình ảnh ng` đó thế nên tôi chỉ có thể an ủi bạn và cho bạn 1 lời khuyện : hoặc là chám dứt suy nghĩ và tình cảm với anh ấy hoặc là vứt bỏ lòng tự trọng ( đôi khi ko đáng có) của mình để đến bên và an ủi anh ấy như những gì anh ấy đã từng làm với bạn trước kia khi bạn suy sụp...
chúc bạn chõn dc cho mình 1 quyết định đúng đắn nhất hãy luôn nhớ bên cạnh bạn còn coóng` thân, gia đình & bạn bè họ có thể sẵn sàng tư vấn cho bạn làm chỗ dựa vững chắc khi bạn c6àn
nói hay ghê (có suy nghĩ trứoc khi spam ko đấy)chấm dứt suy nghĩ và tình cảm:đố chị làm được vứt bỏ lòng tự trọng:ai có thể làm nổi điều này lại đây cho em xin bí wyết thành công trong việc này hic hic~~~~>spam kinh khủng mà chả hiểu vấn đề
mình là con trai,tuy không hiểu chuyện cho lắm,không biết sâu thẳm câu chuỵ6n là như thế nào nhưng dó có phải là chuyện của nancy không nếu là vậy thi nancy ơi cố lên nào,vuợt lên nó,kỳ tin rằng nancy làm được mà
thanks!mình muốn gởi lời cảm ơn thật chân thành này dùm bạn thân của mình, thật sự mình cũng rất buồn khi nghe đọc được trang nhật kí mà cô bạn ấy đã cho mình xem. Mình thật sự rất hiểu và thông cảm cho những nỗi lòng của cô ấy, vì mình cũng đang trong thời gian muốn xóa đi hình ảnh và những kỷ niệm đẹp đã khiến mình và cô bạn thân của mình đau day dứt. Mình không thể giúp được gì cho cô ta, vì chính bản thân mình cũng đang tự tìm một liều thuốc cho trái tim.Thông qua câu chuyện của cô ấy mình muốn post lên đây để mọi người cùng chia sẽ để giúp cô bạn ấy, cũng như bản thân mình. Cô ấy rất vui khi đọc được những lời động viên của các bạn. Mình cố quên nhưng lại càng nhớ, có lẽ thời gian sẽ là một phương thuốc tốt cho mình và cả cô bạn của mình nữa. Một lần nữa mình thật sự cảm ơn các bạn.
Yêu anh, tôi cứ mong chờ, hy vọng, rồi thất vọng, nhiều lần trái tim tôi không ít lần nghẹt thở vì sự vô tình đến độ vô tâm của anh. Tôi quyết định chấm dứt với anh, xóa tên anh trong trái tim mình, vì anh không xứng đáng với tình yêu mà tôi dành cho anh.
Sao bạn của bạn có thể biết là tình yêu của bạn ý dành cho anh kia là lớn hơn tình yêu của anh ta dành cho bạn ý được, mà dám nói là anh ta không xứng đáng? Theo mình thì khi bạn (giả sử ở đây là bạn) thật sự thích một ai đó (chưa dám nói là yêu), tự nhiên bạn sẽ rất quan tâm tới người đó, tới công việc của người đó, và cảm xúc của người đó. Bạn sẵn sàng chia sẻ những buồn vui cùng người đó, giúp đỡ người đó vượt qua khó khăn, và coi sự chia sẻ đó là hạnh phúc của mình. Mặc dù mọi sự chia sẻ, giúp đỡ đó là vô điều kiện & xuất phát từ tình cảm của bạn dành cho người đó, tuy nhiên để nuôi dưỡng được tình cảm tốt đẹp đó thì bạn cũng cần sự quan tâm ngược trở lại từ người kia, cũng như một tình yêu đẹp không thể duy trì nếu yêu thương chỉ xuất phát từ một phía (nghe hơi với một người chưa có kinh nghiệm như mình ). Nếu không sẽ đến một lúc nào đó bạn cảm thấy sự quan tâm & tình yêu của mình không được đáp trả xứng đáng & bắt đầu đặt câu hỏi (về tình cảm của người kia... vì cũng suy từ bản thân bạn mà ra thôi). Dù sao thì ai cũng là con người bình thường và không ai có thể có lòng vị tha & yêu thương vô biên được (nhất là khi người kia không phải cha mẹ hoặc hai người đã gắn bó vài năm trời...). Vì thế nếu muốn nói ai vô tâm ở đây thì cũng nên tự nhìn lại mình. Đó là những gì mình muốn nói với bạn của bạn. Con gái nói chung thường chỉ nhìn nhận sự việc theo cảm tính, trong khi con trai rất sâu sắc trong cả trái tim cũng như bộ óc (nói vậy hơi đụng chạm nhưng theo mình biết thì là thế ). Vì thế đừng nên quá vô tâm (con gái nên vô tư nhưng đừng nên vô tâm - & thực hiện điều đó là hoàn toàn có thể vì mình đã từng biết những người như vậy).