New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries SHEET Đời dạy ta khôn      ♥ Máy Laser Trẻ Hóa Da Pico PS300      ♥ Nhà bán bảo hộ lao động uy tín tại Khánh Hòa      ♥ SHEET Đàn bà cũ tôi yêu      ♥ Tối Ưu Hóa Trải Nghiệm Sản Phẩm Từ Màu Sắc      ♥ Địa chỉ bán giày bảo hộ tại Thái Nguyên uy tín      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ Ziben tại Quận 1      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ Ziben tại Quận 1      ♥ Kinh doanh bảo hộ lao động tại Hồ Chí Minh      ♥ Các chất liệu thiết kế, sản xuất giày bảo hộ      ♥ Tư vấn chọn giày bảo hộ lao động phù hợp      ♥ SHEET Thương tình nhân      ♥ SHEET Liêu xiêu đường tình      ♥ SHEET Tình yêu lung linh      ♥ Các loại visa Qatar phổ biến mà bạn cần biết      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ SHEET Nếu đời không có anh      ♥ Phụ Gia Nhựa Làm Giảm Co Ngót Sau Gia Công Ép Phun      

[ Liệt Kê ] · Bình Thường · Tách Biệt+

Ông thầy quái dị


hoailinh2201
post May 10 2007, 03:19 PM
Gửi vào: #1


Group Icon

MẪU DẠ XOA
******
Thành viên: 17,693
Nhập: 21-October 06
Bài viết: 490
Tiền mặt: 36
Thanked: 7
Cấp bậc: 20
------
Giới tính: Female
Sinh nhật: 22 Tháng 1 - 1987
Đến từ: LƯƠNG SƠN BẠC
------
Xem blog
Bạn bè: 56 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Reng reng reng... Tiếng chuông vào tiết đã réo lên inh ỏi nhưng cái giảng đường H2 vẫn ỏi tỏi như một cái chợ vỡ. Ở một góc, chiếu bạc di động vẫn mải mê quần thảo, sát phạt; những con bạc khát nước mặt mũi đỏ như gà chọi, nhớt nhãi ròng ròng, gân cổ nổi chằng chịt như những khúc ruột gà...



Một góc khác đang thi nhau kể chuyện tiếu lâm, tiếng cười khả ố lan truyền như một hiệu ứng làm huyên náo một góc giảng đường; dãy bàn đầu mấy con gà trống chải chuốt vẫn mãi mê khoe lông vũ và gáy vang cùng mấy ả mái lù xù, điệu bộ...
Chỉ có đám cư dân mọt sách ít ỏi còn lại là chợt nhận ra có một vật thể lạ đang chuyển động vào phía giảng đường. Gọi là vật thể lạ vì kích thước 2 phương tương tự nhau, không thể nhận ra được direction; gọi là chuyển động vì không hiểu sự di chuyển theo phương ngang hay phương thẳng đứng vì trọng tâm rất gần với mặt đất... Khi đã ở vào trạng thái cân bằng bền, định thần nhìn kỹ thì té ra là một người đàn ông, tuổi chỉ khoảng 30, cái tuổi "tam thập nhi lập" mà tâm lý học nói rằng "già thì chưa già, mà trẻ cũng không còn trẻ nữa"... Có lẽ đây là ông thày mới, dậy môn toán A3 cho lũ sinh viên năm 2 chăng...
Khốn khổ cho mấy chiếu bạc lại đang hồi gay cấn, những con mắt hau háu chờ kẻ chốt hạ... Mấy dãy cuối thì vẫn rì rầm những câu chuyện mà chỉ có trời mới biết đầu đũa thế nào... Bất chợt một âm thanh chát chúa nổi lên làm hết thảy đều rúng động:
"Trật tự...".
Chính là ông thày mới đang đứng oai phong giữa bục giảng, râu tóc vểnh ngược... Công phu "Sư tử hống" có lẽ phải dụng đến 8 thành công lực khiến âm thanh rổn rảng, lũ sinh viên một hồi lâu vẫn còn cảm nhận thấy sóng âm đang va đập mạnh vào thành màng nhĩ.. Trật tự được thiết lập!
Lúc đó, ông thày mới chậm rãi quay lên bảng đưa phấn điểm nội dung của buổi học... Một cái gì đó liên quan đến vi phân của hàm đa biến... Ông lạnh lùng quay lại hỏi:
- Anh chị nào cho tôi biết "Ma trận là gì?"
... Im lặng, 1 phút, 2 phút... Lũ sinh viên vẫn cố thủ, dương những cặp mắt tròn xoe lên soi lại thầy như chính mình là kẻ ra vế đối... "Xuất đối dị, đối đối nan", nghĩa là đố thì nhạt toẹt, trả lời mới là Khoai, có thằng nào nhớ chính xác cái của nợ ấy là gì đâu, mà có nhớ thì cũng chẳng dại gì "bôi mỡ vào người cho kiến nó đốt"... Chờ một lúc lâu vẫn thấy lũ học trò dương mắt ếch lên soi mình, ông thầy cáu quá mắng um lên:
- Tôi không hiểu từ trước đến nay các anh chị học những cái gì, và người ta dậy cho các anh chị cái gì... Người ta nhặt chỗ này một tí đút vào túi quần bên phải các anh, chỗ kia một ít đút vào túi quần bên trái các anh... Rồi thi xong các anh tụt trả lại hết, cả quần dài lẫn quần đùi... (He he, vẫn may là mới chỉ nói đến "các anh"..).
Mà, hơ hơ, mắng tài đến thế là cùng, lũ học trò nghe bài mắng lạ miệng, cứ há hốc mồm ra nghe..
- Tôi nói cho các anh chị biết, Ma trận chẳng qua chỉ là một "bãi số" lổn nhổn được sắp xếp theo thứ tự hàng và cột...
Cứ như thế, ông thày say sưa truyền đạt và lũ học trò say sưa lĩnh hội, những con ong chăm chỉ cắm cúi ghi chép khiến ông càng thi đấu càng hưng phấn... Chẳng mấy chốc tiếng chuông hết giờ - tiếng chuông hạnh phúc đã lại vang lên, và cũng là lúc mà ông đã biến mất khỏi giảng đường, không biết là đã thi triển công phu gì "di hình đại pháp", "lăng ba hư bộ" hay là "bích hổ du tường"...


Một tuần qua nhanh với lũ sinh viên cùng vô vàn nỗi lo cơm áo, niềm vui "the Wall" suốt sáng, trận cười "Lúa mới" thâu đêm... Ấn tượng về ông thày mới vừa kịp lợt lạt trong đầu những thằng học trò vốn đã chẳng mặn mà gì với chuyện học hành, thì ngay lập tức ông bồi thêm cho một cú "liên hoàn cước"...
Buổi học tiếp theo ấy ông lại lạnh lùng đứng giữa bục giảng và ra vế đối:
- Mời một anh lên bảng trình bày lại công thức buổi học hôm trước và áp dụng để giải bài tập. Nếu không trả lời được thì sẽ bị đuổi khỏi giảng đường.
Lời sư phụ vang lên rổn rảng như dao chém đá, cả đấu trường im lặng, không gian bỗng trở lên đặc quánh... Ông thày thấy bọn học trò đều chơi bài "tâm hồn của đá" nên quyết định trả đòn bằng "Rock xuyên màn đêm", kế đã tính nên ông gật gù nói:
- Được, vậy thì tôi sẽ gọi theo danh sách...
Lại một sự im lặng, và rồi một vài tiếng loạt xoạt của vài kẻ muốn cố nhồi vào đầu một vài chữ để chống bống, khổ nỗi làm sao mà nuốt nổi một đám chữ số, biểu tượng méo mó đang nhe răng cười hềnh hệch... "H.A.D", kẻ xấu số cuối cùng cũng bị xướng tên, và đám sinh viên đồng loạt thở phào và không quên ngoái lại nhìn kẻ bạc mệnh! Một thằng thuộc dãy bàn cuối ngơ ngác đứng dậy như vẫn còn chưa tin cái sợi dây oan nghiệt của số phận lại thòng lọng vào cổ mình! Hắn thẫn thờ lê bước về phía bục giảng bằng khoảng trống giữa hai hàng ghế và những cái nhìn thương xót của đồng nghiệp...
Ông thày đã xuất chiêu 2 lần mà thuỷ chung thằng học trò vẫn một mực "thủ lễ" không chịu tiếp chiêu. Mặt hắn càng lúc càng hoảng hốt, mắt lạc thần trắng dã, miệng thốt lên những lời lảm nhảm không ai hiểu nổi... Ông thày cáu tiết quá bèn ra đòn quyết định:
- Mời anh ra khỏi giảng đường, từ nay chúng ta sẽ gọi định luật này là "Nỗi nhục H.A.D"...
Mặt chú học trò xám ngoét, lũ học trò phía dưới há hốc miệng, tai nghe lùng bùng... "cái gì"?,"định luật gì"?
Từ buổi học hôm đó, lũ học trò học môn toán thật là tử tế, thật ra chú nào cũng sợ bị điệu lên bảng, hay bị đuổi ra khỏi giảng đường, và hơn hết là không có thằng ngu nào muốn có thêm một "định luật" hay "nỗi nhục" mang tên mình...



Cuối học kỳ ấy, điểm môn toán A3 của 2 lớp X1 và X5 cao chưa từng thấy... Tất cả sinh viên đều hể hả, chú sinh viên H.A.D. cũng đã quên đi "nỗi nhục" ngày nào... nhưng mà tôi vẫn nhớ, dù sau này học lên, được tiếp xúc với nhiều Pro vô cùng quái dị, nhưng những ấn tượng của một chú sinh viên năm 2 non nớt ngày ấy vẫn còn rất sâu sắc! Cũng không biết là khen hay chê, nhưng chỉ có một điều chắc chắn là sau 5 năm mài đũng quần ở trường xây dựng, những buổi học mà còn nhớ lại đến bây giờ có lẽ là cực ít!
Câu chuyện tiểu đệ kể đây hoàn toàn là người thật việc thật, Pro quái dị đó bây giờ xin được tiết lộ tên cúng cơm là L.A., còn chú sinh viên mang "nỗi nhục" đó thì là thằng bạn "nối giáo" của tiểu đệ suốt thời đại học- vừa rồi vừa mới "ăn" cô vợ nghe nói cũng kháu khỉnh lắm! Quả nhiên là thời gian trôi như nước qua cầu, ngoảnh mặt đã thành một kẻ lãng tử tha hương, quả là:
"Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu"...


Bài viết đã được chỉnh sửa bởi hoailinh2201: May 10 2007, 03:20 PM


--------------------
Nhóm bạn bè:


hong_ngoc123

babiimeo

TinaNguyen

meekman63

phạm cường

Xem tất cả


--------------------
user posted image
Hãy Click vào đâyđể tham gia
Lương Sơn Quần Hội

user posted image

"·´`·.(*·.¸(`·.¸ Núi Lương Sơn anh hùng múa kiếm ¸.·´)¸.·*).·´`·"
"·´`·.(*·.¸(`·.¸ Bến Thuỷ Bạc hào kiệt mài đao ¸.·´)¸.·*).·´`·"


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post
 
Reply to this topicStart new topicStart Poll
Trả Lời

Posts in this topic


Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 21st July 2025 - 07:57 PM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch