Nhẹ nhàng tuổi tác đến mau Người tôi thầm giấu từ lâu những ngày Lúc nào nàng cũng đến đây Vào trong giấc ngủ mê say tôi cùng Tay nâng mặt đỏ thẹn thùng Như xưa nằm gọn trong vòng tay tôi Nhưng mà, lại nhưng mà thôi! Sao không nói lấy một lời với tôi! Cứ âm ư chẳng một lời Tiếng gà vỗ cánh ngoài trời vọng qua Tỉnh giấc, vẫn cảnh đường xa Bao người trong nắng chói loà giữa trưa