New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries ee88 - Nhà Cái Hàng Đầu, Uy Tín và Chất Lượng      ♥ Giới thiệu tổng quan về nhà cái EE88      ♥ Top 5 công ty bảo hộ lao động tại Hà Nội      ♥ Sản phẩm đa dạng tại EE88: Thoả mãn mọi đam mê      ♥ Giới Thiệu Tổng Quan Về Nhà Cái EE88      ♥ EE88: Tổng Quan Về Một Nhà Cái Uy Tín      ♥ EE88: Đánh Giá Chi Tiết Về Một Nhà Cái Tiềm Năng      ♥ ee88 Tiến Lên - Trải Nghiệm Chơi Game Đỉnh Cao      ♥ Đăng nhập EE88: Bước đầu tiên      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ tại Hải Phòng giá tốt      ♥ Tiêu chuẩn và quy định về đồ bảo hộ lao động      ♥ ピコアンメータ 故障 修理      ♥ Thương hiệu giày bảo hộ tại Bình Thuận      ♥ 本的な考え方は 70      ♥ Phụ Gia PVC Và Khả Năng Chịu Áp Suất Của Nhựa      ♥ SHEET Yêu người và yêu đời      ♥ SHEET Trở về cát bụi      ♥ SHEET Hoàng hôn màu lá      ♥ SHEET Đổi thay      ♥ ネットワークアナライザ 買取 価格 査定      

[ Liệt Kê ] · Bình Thường · Tách Biệt+

suốt đời em coi anh là chồng, thư tình


hoa hong kim
post Oct 25 2006, 07:05 AM
Gửi vào: #1


Group Icon

cô đơn
***
Thành viên: 17,807
Nhập: 23-October 06
Bài viết: 51
Tiền mặt: 544
Thanked: 2
Cấp bậc: 5
------
Giới tính: Male
Sinh nhật: 25 Tháng 9 - 1988
Đến từ: vô tình..... nhưng lãng mạn.....vô tình.....lãng mạn
------
Xem blog
Bạn bè: 7 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Anh!

Đã bao lần em viết thư cho anh, viết xong rồi em lại đổi ý kiến, xếp thành một chồng trong góc tủ, đó là nỗi đau của em anh ạ! Lần này nữa, không hiểu em có đủ can đảm để gửi cho anh không? Hình như viết được ra những dòng chữ này, lòng em cũng nhẹ được đôi chút hay sao ấy anh ạ, vậy nên em cứ cặm cụi viết chẳng cần biết rồi sẽ ra sao nữa?

Anh ơi! Chiều nay khi đón con ở nhà trẻ về, bằng giọng nói còn ngọng ngịu của nó, con bảo với em: “Bố mình hư thân mất nết” (vì thường ngày không vừa ý con điều gì em thường mắng con là hư thân mất nết), em ngơ ngác hỏi lại con: “Sao bố không về với con”. Ôi! Nghe con nói mà thương con quá. Ôm chặt con vào lòng mà nước mắt em ứa ra từ lúc nào không rõ, vùi mặt vào mái tóc mềm như tơ của con mà e cố nén để khỏi bật khóc. Em biết trả lời con ra sao đây hở anh, đến bao giờ anh mới trở lại thăm con và em… Em làm sao biết được, có thể là gần thôi hay cũng có thể là mãi mãi hả anh. Ai gây nên nông nỗi này, hay là tại em? Bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu dằn vặt cứ nổi lên rồi lại xoắn chặt vào nhau trong đầu em… Có lẽ em đã hành động sai lầm rồi chăng…?.

Như anh đã biết, là một cô gái tật nguyền, nên chuyện mơ đến hạnh phúc là một điều em không bao giờ dám nghĩ tới. Suốt tuổi thanh xuân em sống khép kín ít cười, ít nói. Đến đã qua tuổi “băm” có mấy người bạn thân khuyên em nên “kiếm” lấy một đứa con để là nguồn an ủi, nhờ dựa sau này khi về già và họ còn thuyết phục em rằng pháp luật cũng đã cho phép những người phụ nữ kém may mắn như em có con ngoài giá thú kia mà. Lúc đầu em cũng ngại ngần xấu hổ lắm, nhưng rồi nghe mãi cũng thấy quen và hình như có một điều gì đấy như là niềm khao khát sống, và bản năng tồn tại thúc giục em, khuyến khích em hành động.

Trong hoàn cảnh ấy em chợt nghĩ đến anh: Lúc đó tình cảm giữa anh và em chỉ là tình cảm bạn bè thật trong sáng, dù anh cũng bị tật nguyền chút ít nhưng anh cũng đã có gia đình, “một gia đình hạnh phúc” như anh nói. Em coi anh như một người anh, một người bạn lớn tuổi đồng cảm và em biết khi anh nhận lời “giúp em”, anh cũng rất nhiều trăn trở và day dứt, anh làm một con người tốt bụng chưa hề làm điều gì khuất tất, bây giờ phải làm một việc tầy trời như vậy thì anh sợ! Cuối cùng thì vượt lên trên tất cả, có lẽ là lòng thương người, máu nghĩa hiệp. Và anh đã “giúp” em toại nguyện.



Mấy tháng sau khi em sinh con gái, anh cũng hay ghé thăm mẹ con em, anh mua quần áo cho con, rồi quà bánh cho em, dù em chẳng bao giờ yêu cầu, nhưng rồi sự thăm nom đó cứ thưa dần theo ngày tháng, và khi con được trên một năm thì anh xa hẳn con và em, lúc bấy giờ em không hiểu được tại sao lại như vậy? Nhưng bây giờ thì em biết, anh đối với em chỉ là một hành động làm phúc, một sự động lòng thương hại, rồi anh lại phải quay về với nghĩa vụ làm chồng làm cha trong gia đình của anh chứ. Dù suy nghĩ được như thế, nhưng cứ mỗi lần nhìn gương mặt ngây thơ, vô tội của con gái, em lại thấy quặn đau trong lòng. Đôi mắt trong veo kia, rồi đây u buồn sẽ phủ tối lên nó. Rồi con sẽ sống ra sao giữa cuộc đời đầy gian khó này, bên cạnh con chỉ có một người mẹ tật nguyền, bố thì không dám nhận. Con chỉ biết có bên ngoại, còn họ bên nội rồi cội nguồn gốc rễ con không được biết. Đây sẽ là một nỗi đau của con, em không biết làm sao để giúp con được. Sớm sinh ra trong cảnh trái ngang, liệu con có thông cảm mà tha thứ cho em được không?

Những thua thiệt, những vất vả của bản thân em, em chấp nhận hết, nhưng cứ nghĩ đến sự đau khổ rồi đây con sẽ phải gánh chịu thì em không thể cầm lòng được, em phải làm sao để con đỡ đau khổ hở anh? Phải chăng em là người có tội nhiều nhất đối với con! Có lẽ em không nên có con mới phải! Em vừa làm khổ con vừa làm khổ anh. Rồi còn bản thân em nữa chứ, em cũng là con người cũng có những tình cảm của mình, vì anh là người đàn ông duy nhất trong đời em, nên em không thể nào quên anh được, trong khi anh cứ xa vời vợi cả trong ý nghĩ và khoảng cách không gian. Hình như càng xa anh, nỗi nhớ anh trong em càng bùng cháy, càng cố dập tắt thì nó càng làm lòng em quặn đau hơn! Suốt đời em coi anh là “chồng” em, nhưng mãi mãi anh không bao giờ là của em. Lý trí của em bảo em vậy, đạo lý sống làm người nói với em như vậy, nhưng không bao giờ em quên được anh, đây là điều đau đớn vô bờ của em, anh biết không?

Nói tóm lại, cả ba người: anh, em và con, chắc chẳng ai được thanh thản! Vì thế nên em nghĩ, có lẽ quyết định có con ngoài giá thú của em là một sai lầm. Nhưng em biết phải làm gì trong hoàn cảnh này hả anh? Đã có lúc em thử đặt ngược lại thì em lại thấy hoảng sợ nếu như em không có con, cuộc sống thật vô nghĩa.

Càng nghĩ em càng thấy mình thật mâu thuẫn và bế tắc, chỉ tội cho con thôi anh ạ! Mới hơn 2 tuổi đầu, khao khát được có bố mà không có.

Thôi, em xin dừng ở đây, chúc anh mọi sự bình an.


--------------------
Nhóm bạn bè:


bonghonglua

ngô vân anh

Tuan Anh

girl_saudoi

cô_nang_ngô_ngảo

Xem tất cả


--------------------
sống không yêu sống cuộc đời cô độc
sống không yêu như sống dưới bãi tham ma


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post
 
Reply to this topicStart new topicStart Poll
Trả Lời



Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 26th July 2025 - 02:09 PM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch