New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries Tối Ưu Hóa Trải Nghiệm Sản Phẩm Từ Màu Sắc      ♥ Địa chỉ bán giày bảo hộ tại Thái Nguyên uy tín      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ Ziben tại Quận 1      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ Ziben tại Quận 1      ♥ Kinh doanh bảo hộ lao động tại Hồ Chí Minh      ♥ Các chất liệu thiết kế, sản xuất giày bảo hộ      ♥ Tư vấn chọn giày bảo hộ lao động phù hợp      ♥ SHEET Thương tình nhân      ♥ SHEET Liêu xiêu đường tình      ♥ SHEET Tình yêu lung linh      ♥ Các loại visa Qatar phổ biến mà bạn cần biết      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ SHEET Nếu đời không có anh      ♥ Phụ Gia Nhựa Làm Giảm Co Ngót Sau Gia Công Ép Phun      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ nam chính hãng      ♥ SHEET Giây phút êm đềm      ♥ Máy Triệt Lông Công Nghệ Cao K18A      ♥ Cách chọn giày bảo hộ tại Đà Nẵng      
 
Reply to this topicStart new topicStart Poll

Liệt Kê · [ Bình Thường ] · Tách Biệt+

Có phải tôi quá tham lam?


anhke8074
post Jul 22 2007, 07:58 PM
Gửi vào: #1


Group Icon

Thần Chết
*****
Thành viên: 27,592
Nhập: 9-June 07
Bài viết: 213
Tiền mặt: 304
Thanked: 11
Cấp bậc: 13
------
Giới tính: Male
Sinh nhật: 4 Tháng 6 - 2004
Đến từ: Địa Ngục
------
Xem blog
Bạn bè: 25 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





Tôi đã có vợ và hai con. Tôi tình cờ gặp cô ấy trong một lần giao lưu. Cô ấy kém tôi 13 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học và mới đi làm. Cô ấy có bề ngoài lớn hơn tuổi của mình và có vẻ già dặn.
Chúng tôi cho nhau số điện thoại và nickname để thuận lợi khi trao đổi công việc.
Một lần, cô ấy rất buồn. Qua chat cô ấy đã kể cho tôi nghe về những cuộc tình đã qua của mình. Tôi đã động viên, chia sẻ và cảm thấy có điều gì đó thật gắn bó.
Chúng tôi có nhiều dịp để gặp nhau. Tuy nhiên, tâm sự nhiều nhất vẫn là qua chat. Dần dà chúng tôi hiểu nhau nhiều hơn. Nhiều đến mức không cần gặp mặt tôi vẫn có thể biết cô ấy đang làm gì, nghĩ gì.
Nhiều lần chúng tôi cùng buột miệng đưa ra một nhận xét hoàn toàn giống nhau về cùng một vấn đề. Chúng tôi có cảm giác như giữa hai người có một sợi dây vô hình nào đó gắn bó. Chúng tôi quá giống nhau, quá hiểu nhau.
Tôi đã ý thức mình đã có gia đình, cô ấy cũng vậy. Tôi nói tôi mong muốn được làm anh trai cô ấy (cô ấy là con một). Nếu có dịp, tôi sẽ gặp ba mẹ cô ấy để xin điều đó. Không ngờ chỉ một ngày sau khi tôi nói dự định đó, cô ấy bị tai nạn.
Cô ấy chỉ đủ thời gian để điện thoại cho tôi rồi bất tỉnh. Sau này cô ấy cũng không hiểu tại sao lại điện cho tôi mà không điện cho người khác. Tôi đã đến kịp và làm tất cả mọi việc để đưa cô ấy vào bệnh viện cấp cứu. Rất may, cô ấy đã qua khỏi.
Do hiện trường tai nạn quá khủng khiếp, trên đường đưa cô ấy đến bệnh viện, tôi đã nghĩ nếu cô ấy có tàn phế như thế nào tôi cũng sẽ xin bố mẹ cô ấy cho mình chăm sóc cô ấy đến cuối đời.
Tôi nghĩ mình sẽ không bỏ vợ con, nhưng tôi sẽ nỗ lực hơn để làm được cả hai điều ấy. Tôi chỉ muốn trào nước mắt khi trên giường cấp cứu cô ấy vẫn nhìn tôi cười và nói: “Bây giờ thì anh có điều kiện để làm quen ba mẹ em rồi đấy”. Lúc đó ánh mắt cô ấy tràn đầy hạnh phúc. Tôi hiểu rằng chúng tôi đã yêu nhau.
Sau khi lo tất cả các thủ tục, biết chắc tình trạng của cô ấy tôi mới nhờ người đưa bố mẹ của cô ấy đến để ông bà khỏi lo lắng. Tối đó tôi đã ở bên ngoài bệnh viện suốt cả đêm.
Tôi không muốn có một sự cố gì xảy ra cho cô ấy. Suốt thời gian cô ấy nằm viện và về dưỡng sức ở nhà, tôi đã thường xuyên thăm hỏi, động viên. Gia đình, bà con cô ấy ai cũng quý mến tôi.
Từ sự cảm mến ban đầu, tình yêu giữa chúng tôi đã nảy nở, cho dù chúng tôi đã cố gắng để nó không phát triển. Nghĩ đến mình, đến cô ấy, tôi cũng đã muốn kết thúc tình yêu của mình, nhưng tôi lại không muốn xa cô ấy.
Tôi muốn được làm người anh thực sự để có thể lo lắng cho cô ấy. Một lần, qua chat, tôi đã nói ra điều đó, cô ấy cũng đồng ý, nhưng ngay sau đó cô ấy đã nói:
“Rất nhiều người theo đuổi em, nhưng khó khăn lắm em mới có được cảm xúc yêu thương như vậy. Bây giờ em thấy tất cả như sụp đổ. Em quá tiếc cảm xúc này”.
Cô ấy nói thêm là muốn gặp tôi. Tôi nghĩ không thể bỏ rơi cô ấy như vậy được. Chúng tôi gặp nhau và đã hôn nhau. Cô ấy nói anh đừng tưởng em là đứa con gái ngây thơ, em ghê gớm nhiều hơn anh tưởng.
Cô ấy nói cô ấy hoàn toàn có thể điều khiển được cảm xúc của mình. Cô ấy muốn chúng tôi quen nhau trong hai năm, vì cô ấy chưa muốn lấy chồng sớm và cô ấy muốn an toàn bên tôi trong suốt thời gian đó.
Cho đến bây giờ tôi mới hiểu, cô ấy nói vậy là để động viên tôi. Thực sự cô ấy không phải vậy. Thực sự là cô ấy yêu tôi quá nhiều và không muốn xa tôi. Phía tôi, tôi cũng yêu cô ấy thật nhiều.
Có rất nhiều điều ngẫu nhiên, nhưng lại tạo ra những lãng mạn tuyệt vời gắn kết chúng tôi lại với nhau như tai nạn của cô ấy mà tôi vừa kể. Đôi lúc chúng tôi nghĩ rằng nếu chúng tôi kể ra tất cả những điều ngẫu nhiên đó, mọi người sẽ không thể tin được.
Nó như có ai đó sắp xếp cho chúng tôi gặp nhau, yêu nhau và bảo vệ tình yêu đó. Chúng tôi ý thức tình yêu của chúng tôi thật đẹp và trân trọng nó. Đôi khi chỉ cần nhìn thấy nhau, nghe giọng nói của nhau là đủ.
Chúng tôi không quan hệ xác thịt với nhau ngoại trừ hai lần hôn nhau. Hơn cả tình yêu, chúng tôi coi nhau như tri kỷ. Chúng tôi có thể chia sẻ tất cả mọi suy nghĩ, mọi điều trong cuộc sống, cùng động viên nhau để đi lên. Duy nhất chỉ có điều là chúng tôi chưa tìm cho tình yêu của mình hướng đi đúng.
Tôi biết rằng tôi tham lam quá, tôi có lỗi thật nhiều. Tôi tự nhủ sẽ làm thật nhiều điều cho cô ấy, và tôi đang làm. Có lúc tôi đã nghĩ đến chuyện thú thật tình cảm của mình với bố mẹ cô ấy để mong họ giúp đỡ tôi.
Bây giờ tôi chỉ muốn làm sao làm thật nhiều điều tốt đẹp cho cô ấy. Có cách nào, làm thế nào để tình yêu đó không chết đi nhưng nó sẽ giúp chúng tôi sống tốt hơn trong cuộc đời này không các bạn? Hãy cho tôi lời khuyên nhé.

Bài này tôi đạo chích bên Tiền Phong


--------------------
Nhóm bạn bè:


hoa sầu riêng

babiimeo

jay-chou

nh0c_i3u

doan huong

Xem tất cả


--------------------
anhke8074 - Hay tuyệt

Ai bảo nhậu lai rai là khổ? Tôi mơ màng, men rượu bốc lên cao. Có những ngày say xỉn, té ở cầu ao, Vợ bắt được, chưa mắng câu nào đã khóc. Cô bé nhà bên nhìn tôi cười khúc khích: Chị giận anh rồi, tối….. sang ngủ với em.....


Cảnh cáo: (0%)----- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 21st July 2025 - 09:38 AM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch