New articles Năng lực quản lý: nhân tố thứ năm     ♥ Lựa chọn mục tiêu cuộc đời     ♥ 10 bí quyết cân bằng công việc và gia đình     ♥ Cô đơn trên mạng     ♥ Chứng khoán: Giấc mơ và ác mộng     ♥ Tám     ♥ Những tính năng của blog VnVista     ♥ Các mạng xã hội thống trị Google     ♥ Điều gì tạo nên một giám đốc công nghệ thông tin giỏi?     ♥ Cố gắng xóa bỏ những ấn tượng xấu     ♥ Cần một cách làm ăn mới     ♥ Tiếp thị hướng đến doanh nhân     ♥ Đưa cửa hàng thật lên chợ ảo     ♥ Bí quyết quản lý các nhân viên trẻ     ♥ Một số câu hỏi phỏng vấn “đặc biệt” của Microsoft     ♥ 4 bài học thành công trong kinh doanh     ♥ Tạo dựng hình ảnh một cô gái trẻ chuyên nghiệp     ♥ Góc “khác” của thế giới online đêm     ♥ Phong cách người Mỹ     ♥ Chỉ nghĩ đến tiền cũng làm người ta ích kỷ     
New blog entries SHEET Đời dạy ta khôn      ♥ Máy Laser Trẻ Hóa Da Pico PS300      ♥ Nhà bán bảo hộ lao động uy tín tại Khánh Hòa      ♥ SHEET Đàn bà cũ tôi yêu      ♥ Tối Ưu Hóa Trải Nghiệm Sản Phẩm Từ Màu Sắc      ♥ Địa chỉ bán giày bảo hộ tại Thái Nguyên uy tín      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ Ziben tại Quận 1      ♥ Địa chỉ mua giày bảo hộ Ziben tại Quận 1      ♥ Kinh doanh bảo hộ lao động tại Hồ Chí Minh      ♥ Các chất liệu thiết kế, sản xuất giày bảo hộ      ♥ Tư vấn chọn giày bảo hộ lao động phù hợp      ♥ SHEET Thương tình nhân      ♥ SHEET Liêu xiêu đường tình      ♥ SHEET Tình yêu lung linh      ♥ Các loại visa Qatar phổ biến mà bạn cần biết      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ Tủ dụng cụ 2 cánh 5 ngăn KT: 1000Wx500Dx1800Hmm      ♥ SHEET Nếu đời không có anh      ♥ Phụ Gia Nhựa Làm Giảm Co Ngót Sau Gia Công Ép Phun      
 
Reply to this topicStart new topicStart Poll

Liệt Kê · [ Bình Thường ] · Tách Biệt+

Kinh Dị, CÙng Nhau THót Tim


damquangtu
post May 23 2006, 10:17 AM
Gửi vào: #1


Group Icon

For My Love
****
Thành viên: 4,354
Nhập: 4-May 06
Bài viết: 141
Tiền mặt: 102
Thanked: 1
Cấp bậc: 10
------
Giới tính: Male
Sinh nhật: 28 Tháng 5 - 1992
Đến từ: Hà Nội
------
Xem blog
Bạn bè: 1 (Xem)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi thiệp điện tử
Trang thông tin





NGủ Với Ma

NGỦ VỚI MA



Ðêm hôm đó, tôi và ba người bạn ngồi làm bài ở phòng khách đến thật khuya, chúng nói với nhau rằng đêm nay tất cả sẽ ngủ ở phòng khách. Vào khoảng một giờ rưỡi khuya, tất cả bạn của tôi đều đi ngủ chỉ còn lại mình tôi ngồi đó ráng làm cho xong bài essay.
Khoảng hai giờ, tôi liếc nhìn đám bạn đang ngủ khò. Hai đứa nằm bên trái còn một đứa thì nằm bên phải, tôi thì ngồi xếp bằng ở ngay chính giữa. Trời đã khuya lắm rồi, buồn ngủ mở mắt không nổi, tôi đành đứng dậy tắt đèn đi ngủ.

Tôi lẩm bẩm trong miệng: "Có ánh sáng đèn đường chiếu vào cho dù tắt đèn cũng không có tối lắm", rồi tôi kéo cái chăn đắp lên người và nằm xuống. Tôi xoay đầu qua bên phải giáp mặt với Dung (Dung nằm xoay mặt vào tường). Dung có mái tóc dài chm lưng thật là đẹp. Tôi nhìn mái tóc của bạn ấy rồi nói: "Tóc đẹp quá."

Rồi rất là lạ, như có cái gì đó bảo tôi sờ vào mái tóc của Dung. Tôi lấy bàn tay trái vuốt mái tóc của bạn ấy. Khi làm như vậy tôi cảm thấy có cái mặt sau làn tóc đó. Tôi có thể rờ được mũi, miệng... cái mặt thì không được láng... hình như là có rất nhiều mụn. Sau đó tôi rờ đến đôi mắt. Tôi cảm nhận được đôi mắt ấy đang mở và nhìn chòng chọc vào tôi, nhưng thật kỳ lạ tôi không thấy khuôn mặt đâu hết mà chỉ thấy tóc mà thôi, vì tôi có thể rờ và cảm thấy được khuôn mặt dưới làn tóc đó...

Bỗng dưng tôi chợt nhớ ra bạn tôi nằm xoay vào tường mà, và ... tôi nghĩ rằng khuôn mặt mà tôi rờ được ... là... là... là... một người khác.... Rồi tôi la thật lớn. Linh là người thức dậy đầu tiên mở đèn lên. Tôi biết chắc chắn rằng không phải Dung đang nằm bên cạnh tôi, bởi vì khi Linh mở đèn lên tôi thy Dung đã thức nhưng vẫn còn nằm xoay mặt vào tường. Khi bạn ấy xoay qua tôi và hỏi: "Có chuyện gì vậy?" Tôi nhìn mặt bạn ấy thấy rất là láng, không có mụn gì hết!



Chuye^.n Huye^`n Bi' : Truy Lu`ng Mo^. Co^? ...

CHUYỆN HUYỀN BÍ: CUỘC TRUY LÙNG NHỮNG NGÔI MỘ MẤT TÍCH
Trần Liêm Khảo Ghi Nhận


KHOA HỌC CÀNG TIẾN SÂU VÀO VŨ TRỤ ĐỂ KHÁM PHÁ NHỮNG GÌ BÍ MẬT MÀ TẠO HÓA TẠO DỰNG LÊN BAO NHIÊU thì con người vẫn càng cảm thấy mình bơ vơ lạc lõng bấy nhiêu.

Chẳng phải từ ngày con người có một nền văn minh được xem như gần đến nấc thang tuyệt đỉnh mới cảm thấy mình vẫn còn thấp kém không phải chỉ riêng với Tạo Hóa, mà luôn cả với những con người cổ đại xa xưa đến cả hàng ngàn năm về trước nữa... Như “Các Phát Hiện Mới về Thời Kỳ PHARAOH ở sông Nile khiến cho các khoa học gia phải sửng sốt... trước sự phát giác về khu nghĩa địa SAQQARA có số tuổi 5,000 năm hiện nằm bê bờ sông Nile xanh mát... Ngôi mộ này đã cung cấp cho các nhà khảo cổ những bằng chứng chưa từng có về cuộc sống thường nhật của người Ai Cập cổ đại. Theo sự tiết lộ của các khoa học gia trong một bộ phim tài liệu gần đây của National Geographic nói về "Cuộc truy tầm nhửng ngôi cổ mộ mất tích" từ hàng ngàn năm trước...

Theo BH (N.G.) ghi lại trong một tài liệu khoa học thì suốt cả 3.000 năm - xuyên qua 31 triều đại của các nhà vua Ai Cập, thì SAQQARA được chọn làm nơi an nghỉ nghìn thu cho các thành viên hoàng tộc, những công thần, các quan lại, kể cả những nhà quí tộc... và luôn cho tầng lớp bình dân nữa. (Điều này đủ cho ta thấy người cổ đại Ai Cập đã chứng tỏ được sự công bình, không phân chia giai cấp... ) Khu nghĩa địa này cũng lại là nơi xây cất nên Kim Tự Tháp đầu tiên trên thế giới. Kim Tự Tháp được xây hình bậc thang của Hoàng Đế DJOSER - công trình được xây dựng biểu trưng cho con đường tiếp dẫn vị PHARAOH đã băng hà về tận bên kia thế giới.

Từ nhiều năm qua, AHI HAWAS – chủ tịch hội đồng khảo cổ tối cao Ai Cập và nhà khảo cổ học người Pháp Alain Zivie đã có kỳ công khám phá những bí ẩn và các cổ vật trong khu nghĩa địa này. Gần đây, họ đã tìm thấy một ngôi mộ, tuy không thuộc về tầng lớp hoàng gia, nhưng cung cấp những dữ liệu rất quí giá về thời thơ ấu của vị PHARAOH danh tiếng nhất của Ai Cập. Đó là TUTANKHAUN.

Trước đây, giới khsỏ cổ chỉ biết đến quanh vị PHARAOH huyền thoại này chỉ là khoảng thời gian trị vì ngắn ngủi cùng những phỏng đoán về cái chết uẩn khúc của nhà vua như thế nào?! Có nghĩa là các nhà khảo cổ không nêu ra được những dấu ấn về thuở bé thơ của vị vua PHARAOH này.

Chính ngôi mộ mới được tìm thấy đã xóa tan được câu hỏi đó. Trên một bức tường của lăng mộ, Alain Zivie đọc được dòng chữ khắc như sau:” Vú Nuôi – Người đã chăm lo thể xác cho Thần”. Người vú nuôi được khắc ghi này chính là MAIA. Sau khi mẹ của TUTANKHAMUN mất, thì MAIA - có thể là một thành viên nội tộc của PHARAOH – đã trở thành là bảo mẫu của Hoàng Thái Tử và cũng là người nối ngôi vua trong tương lai.

Trong lăng mộ to lớn của bà MAIA, các nhà khảo cổ đã đọc thấy nhiều tước vị của bà được khắc trên tường đá, chứng tỏ bà rất được kính trọng, hưởng được nhiều bổng lộc ân huệ của hoàng gia.

Ngoài ngôi mộ của MAIA, các nhà khảo cổ cũng tìm thấy ở SAQQARA môt ngôi mộ khác nữa. Đó là ngôi mộ của NETJERWYMES là một người đàn ông thuộc hàng phú hộ khét tiếng.Nhà phú hộ này có khả năng đọc và viết hiếm có. Trong hầm mộ của ôngngười ta đã tìm thấy được một bức tượng của RAMSES Đại Đế tức RANSES ll – là một trong những vì vua hùng mạnh nhất của vương quốc này.

Tượng RAMSES được khắc trên một bức tường lớn, còn lớn hơn cả bức tượng của Nữ Thần HATHOR là Nữ Thần Sáng Tạo và Hộ Mệnh cho người chết, dưới dạng của một con bò. Oâng là ai? Điều này vẫn còn bí mật. Người ta chẳng hiểu vì sao ông ta lại được chào đón sang thế giới bên kia bằng hình tượng của PHARAOH - là người nổi tiếng bậc nhất lúc bấy giờ. Chẳng những vậy, người đàn ông "bí mật" này còn được hứa hẹn hồi sinh bằng hình tượng của vị Nữ Thần Bảo Hộ Người Chết – hay có thể gọi Nữ Thần Hộ Mạng Của Các Vong Linh !

Nhưng rồi... điều bí ẩn này được phơi bày ra ánh sáng khi mà ZIVIE đi tới Thebes – một thành phố cổ lâu đời ở vùng Thượng Ai Cập – nơi đây tìm thấy được bản "Hiệp Ước Hòa Bình" giữa Ai Cập và kẻ thù của họ. Kẻ thù đó là Đế Quốc HETHOE. Bản hiệp ước này được khắc trên các bức tường của một ngôi đền, căn cứ vào đó xác nhận rằng NETJERWYMES là một trong những sứ giả đáng tin cây của Ramses ll phái đi để thương lượng hòa bình giữa hai thế lực cổ đại hùng mạnh nhất. Zivie hy vọng rằng những phát hiện tiếp theo sẽ tiếp tục làm sáng tỏ tầm quan ttrọng của khu nghĩa địa SAQQARA cũng như số phận của các PHARAOH huyền thoại.

Ngay trên quả đất của chúng ta, ngày càng phát giác ra những di tích từ hàng ngàn, hàng triệu năm và chẳng biết đến bao giờ có thể nói là "không còn cái gì để khám phá" nữa. Như cuộc tranh cãi về chiếc sọ 7 triệu tuổi vào tháng 7 năm 2002 vừa rồi. Lúc bấy giờ các nhà khảo cổ bảo đó là chiếc sọ của Thủy Tổ loài người. Nhưng mới đây mấy ngày thôi thì... các nhà khảo cổ lại la lên:”Coi chừng kẻo bị lầm nha ! Đó có thể là cái sọ của con GORILLA cái đấy”.

Ngay trên mặt đất này mà các nhà khoa học nay nói thế này mai bảo thế khác, như câu chuyện "chiếc sọ 7.000.000 tuổi kia... là thủy tổ của dòng giống loại GORILLA thế mà các khoa học gia lại cầm nhầm đó là chiếc sọ của... thủy tổ của con người... để rồi... sau đó lại rầm rộ cải chính lại.

Sự ngạo mạn của con người khiến chính... chính ngay cả loài người chúng ta cũng phải sợ hãi. Gần đây, trong tháng 10 của năm 2002 này các nhà khoa học đã lập ra một bản kế hoạch “Phá Hủy Mặt Trăng” - nơi mang hình ảnh không chỉ là nguồn cảm hứng của các nhà thơ mà nó còn tác động đến cuộc sống của mọi sinh vật trên trái đất.

Mới đây 5 nhà nhà khoa học nổi tiếng đã gửi lên chính phủ Nga một bản kiến nghị yêu cầu phá hủy mặt trăng xinh đẹp này đi. (để làm gì thì chẳng thấy nói đến)! Đề nghị này chẳng những làm cho toàn thể mọi người phải sửng sốt mà còn làm cho họ giận dữ nữa...

Mặt trăng là của chung của toàn thể nhân loại, tất cả loài người đều có bổn phận bảo tồn nó. Nàng trăng xinh xắn này chẳng riêng của ai, nhưng nó không phải là cái trống nhà chùa để ví von như câu ca dao của ta hiện còn truyền tụng trong dân gian, để rồi:

"Trống chùa ai đánh thì thùng

Của chung ai khéo vẫy vùng nên riêng" được!

SỰ THẬT VỀ CĂN NHÀ QUỈ ÁM TẠI BEVERLY HILLS CALIFORNIA


QUỈ ÁM LÀ MỘT HIỆN TƯỢNG CÓ THỰC, thường xảy ra tại nhiều nơi trên thế giớixưa cũng như nay. Nhưng vì không thể giải thích được trên quan điểm khoa học và hiện tượng quỉ ám khi xảy ra cũng quá kỳ bí nên nhiều người không chịu tin là có.

Theo quan niệm của một số khoa học gia chuyên nghiên cứu về những hiện tượng kỳ bí bất bình thường mệnh danh paranormal, thì con người luôn luôn có phần xác và phần hồn. Phần xác có sinh có tử nhưng phần hồn luôn luôn bất diệt. Một khi phần xác chết, phần hồn bước vào một thế giới vô hình đoạn tuyệt với thế giới hữu hình. Nhưng trong những trường hợp chết bất đắc kỳ tử như chết khi còn quá trẻ, hay chết vì bị giết một cách oan ức hoặc vì có qú nhiều duyên nợ trần gian, hoặc với người thân còn tại thế, thì phần hồn sẽ tiếp tục tồn tại dưới những trạng thái khác nhau và tạo nên những người còn sống.

Dĩ nhiên với những người trực tiếp chứng kiến hoặc trải qua hiện tượng quỉ ám, niềm tin của họ vào thế giới vô hình là điều chắc chắn. Trái lại, đối với phần đông mọi người, họ chỉ có thể tin vào thế giới vô hình khi nào họ nhắm mắt xuôi tay. Lý do là khi đó họ mới thực sự ý thức được sự hiện hữu của linh hồn khi linh hồn của họ từ từ thoát khỏi thể xác và bay bổng trong không trung... Câu chuyện "Căn nhà quỉ ám" sau đây là truyện có thực đã xảy ra tại một căn nhà ở vùng Beverly Hills, California.


Elke Sommer là nữ tài tử người Đức 23 tuổi. Cô có một người chồng rất tài hoa làm nghề ký giả tên là Joe Hyams. Năm 1964, khi cô trở thành một tài tử nổi tiếng tại Hoa Lệ Ước thì hai vợ chồng quyết định mua một căn nhà ở vùng Beverly Hills, California.


Ngay đêm đầu mọi người đang ngồi quây quần ngắm ngôi nhà mới để thử xem mình phải trang trí như thế nào, cần phải mua những gì cho phù hợp với phòng khách, phòng ăn, phòng ngủ v.v... thì bỗng nghe có tiếng động tại phòng ăn. Tiếng động quá mạnh, khiến mọi người đang ngồi không bảo nhau đều bật đứng dậy. Tiếng động đó dường như giống hệt như người xô bàn ghế. Khi mọi người chạy ra phòng ăn, thì quả có thấy ghế bàn bị lệch lạc, song chẳng thấy có bóng dáng người nào. Và không phải chỉ đêm đầu, mà liên tiếp mấy đêm sau cũng nghe thấy có những tiếng động như vậy.

Thế là, Joe liền đi mua ngay khẩu súng ngắn 38, ba cái máy ghi âm loại nhỏ xíu, ít dây điện và ba cặp tai mắt điện tử và máy ghi âm ở cửa bếp, cửa phòng ăn và cửa ra vô. Về đến nhà, Joe lấy phấn đánh dấu vị trí của các chân ghế, chân bàn. Đêm hôm ấy, ngay khi nghe thấy những tiếng động quen thuộc trên phòng ăn, Joe lấy súng, rồi lặng lẽ bò lên phòng ăn. Vừa đến cửa phòng này đột nhiên anh hông còn nghe tiếng động nữa. Một tay cầm súng, một tay bật đèn, Joe nhanh chóng lao vào phòng ngay khi đèn vừa sáng. Nhìn quanh phòng ăn Joe không thấy một bóng người hay bất cứ điều gì khả nghi. Tất cả đều gọn gàng, ngăn nắp, ngay cả cácchân ghế, chân bàn vẫn nằn nguyên ở vị trí Joe đã đánh dấu.

Sáng hôm sau, Joe mang ba chiếc máy ghi âm trở lại phòng ngủ và bật từng máy lên nghe. Hai chiếc gắn ở cửa và nhà bếp đều không có bất cứ âm thanh gì lạ. Riêng chiếc gắn trong phòng ăn, Joe nghe rõ ràng âm thanh của tiếng ghế bị xô đẩy trên sàn gỗ một hồi lâu, kế đến là sự yên lặn rợn người rồi tiếng bật công tắc điện, tiếng chân của Joe bước vào phòng ăn.


Sau khi Joe đi khỏi một lúc thì tiếng xô ghế bàn lại ào ào trở lại như cũ. Đến khi kiểm lại các máy hình tự động gắn liền với các mắt điện tử, anh cũng không thấy máy chụp được bất cứ hình ảnh nào. Trong những tuần lễ kế tiếp, Joe đã mời kiến trúc sư và thám tử tư đến nhà trình bày sự kiện và yêu cầu họ kiểm tra lại xem nhà một cách kỷ lưởng xem có lối ra vô hay phòng ốc nào bí mật trong nhà hay không.


Sau hai ngày tìm kiếm thật kỹ, kiến trúc sư khẳng định tòa nhà đã kiến trúc đúng như họa đồ, Tuyệt không có phòng ốc hay đường hầm bí mật nào. Điều kỳ lạ hơn nữa là có một số khách khứa của hai vợ chồng khi ghé thăm lúc ban ngày cũng như khi nghỉ đêm, mọi người đều đề cập đến những âm thanh lạ và hình ảnh người đàn ông mặc áo đen ba sọc trắng. Cho đến lúc đó, Joe vẫn không tin trong nhà của anh có ma quỉ.
Tuy nhiên, anh cũng nghe theo lời khuyên của vợ thay màn cửa, quét sơn lại phòng ăn và mua bộ bàn ăn mới để "ma quỉ thấy khung cảnh lạ sẽ không bén mảng đến phá đám" như lời nhiều người khuyên nhủ.


Quả nhiên, ngay đêm đó tiếng động im bặt trả lại cho căn nhà sự tên tĩnh đầu tiên kề từ khi hai vợ chồng dọn vô. Nhưng chỉ được đúng hai đêm, đến đêm thứ ba, tiếng động kỳ lạ lại vang lên như cũ.


Trong hai tuần lễ kế tiếp Joe đã sơn, thay màn cửa và bàn ăn tất cả ba lần nữa. Nhưng lần này hai vợ chồng chỉ được có mỗi một lần yên tĩnh. Sanh đến đêm thứ hai lại ầm ĩ như cũ.
Một buổi chiều tháng Mười, trời trở lạnh, ngoài trời mưa lâm râm. Cả nhà gồm hai vợ chồng và bà mẹ của Elke đang ngồi ăn và con chó Hasi cũng đang thưởng thức một mình một chén đề ăn riêng thì bỗng nhiên họ nghe thấy có tiếng cửa mở và tiếng cửa khép thật thong thả. Cả ba người đều nhìn nhau im lặng trong khi con chó Hasi thì ngừng ăn rồi quay ra cửa gầm gừ...


Kế đó mọi người nghe thấy có tiếng chân bước cà nhắc lên cầu thang gỗ nghe rõ mồn mộc... rồi đột nhiên im lặng một cách ghê rợn.


Khoảng hai phút đồng hồ sau, con chó Hasi rít lên rồi cụp đuôi chạy lại phía Elki. Khi nàng bồng nó lên tay, nó mới quay cửa sổ sủa, cả ba cùng có cảm tưởng rõ ràng có một người vô hình vừa bước vô phòng ăn và thong thả đi xuống chiếc ghế ở cuối của bàn ăn và ngồi xuống.


VÌ BÀN ĂN HÌNH BẦU DỤC VÀ DÀI ĐỦ CHỖ CHO 12 NGƯỜI NGỒI, nên khi bao giờ ăn bao giờ hai vợ chồng và bà mẹ cũng ngồi gọn ở một đầu còn đầu kia để trống. Nghe tiếng chó sủa, thấy vẻ mặt hoảng hốt của vợ và mẹ vợ, Joe bực tức đứng dậy bước thẳng về phía cuối bàn ăn kéo chiếc ghế đổ nghiêng ra sàn.


Cả ba người chờ đợi có chuyện lạ xảy ra nhưng tất cả đều bình thường và lạ lùng thay, con chó Hasi cũng im bặt không sủa thêm một tiếng nào. Nhìn xuống chiếc ghế, Joe ngạc nhiên khi thấy mặt ghế ướt sũng nước mưa và một vũng nước lênh láng ngay trên sàn gỗ...


Một chiều nọ khi hai vợ chồng về đến nhà, hai con chó của họ bỗng trở chứng nhất định không chịu vô nhà cứ đứng ngoài cổng chỏ mõm vò sủa ầm ĩ, sủa đến khi khản cả tiếng vẫn còn sủa. Thấy vậy,hai vợ chồng đành phải mang hai con chó đi bác sĩ thú y, sau khi khám nghiệm vị bác sĩ này tuyên bố cả hai chú chó đều ở trong trạng thái bình thường.


Có người khuyên hai vợ chồng Joe nên mua bộ bàn ăn mới và mua các màn cửa mới treo thay vì những cái cũ, có thể có hơi hám của vong hồn ma còn quấn quít ở đâu đây tìm đến để... đòi lại. Cũng có người khuyên Joe là phải sơn phết toàn diện ngôi nhà, làm như thể nhà mới vị chi là các hồn ma ấy sẽ bỏ đi nơi khác. Joe làm theo chỉ trong một ngày.


Quả nhiên, ngay đêm đó tiếng động của ma gây nên không còn nữa,trả lại sự yên tĩnh đầu tiên kể từ ngày hai vợ chồng Joe dọn đến ở. Nhưng... chỉ được đúng chỉ hai đêm, đến đêm thứ ba, tiếng động kỳ lạ lại vang lên như cũ. Lần này còn có vẻ dữ dội hơn. Đêm ấy trời mưa như cầm chỉnh, tiếng sấm sét liên tục vang lên. Gió càng lúc càng thổi mạnh làm lay động cả đồ đạc treo trong nhà. Joe khép kín cửa lại. Nhưng lạ lùng thay gió không biết từ khe nào mà cứ lồng vào liên tục. Đèn điện trong nhà bỗng tắt ngấm. Joe phải chạy kiếm trong bóng đêm tìm đèn cầy và máy quẹt thắp lên. Khi ánh nến vừa tỏa sáng thì... họ đều trông thấy rõ ràng một người đàn ông đứng bên ngoài cửa sổ nhìn vào. Và không bao lâu bóng người đàn ông lạ đó biến mất. Cả ba quay lại nhìn nhau và đều xác nhận cùng một hình ảnh giống hệt như nhau. Tất nhiên, đây không phải là ảo giác vì cả ba đều mô tả giống hệt hình dáng, lối ăn mặc luôn cả nét mặt của "người ma" đó. Ngay sau đó Joe lấy đèn bấm lại gần khung cửa sổ tìm kiếm thì nhận ra cửa sổ vẫn đóng chặt. Bên ngoài mưa vẫn như trút và gió vẫn gào thét, cây cối vẫn vật vã từng hồi không ngớt. Tuy nhiên, không thấy có bóng dáng của ai bên ngoài. Điều lạ lùng là ngay dưới cửa sổ, trên sàng gỗ bóng loáng còn nguyên một vũng nước mưa không hiểu từ đâu chảy vào?!


Nhìn lên trần, Joe thấy trần khô ráo. Đưa tay sờ vào khung sổ, vào tường, anh không tìm thấy một dấu hiệu gì chứng tỏ có nước hắt vô hay thấm vô. Là người can đảm, có nghị lực, không hề biết sợ hãi là gì nên Joe vội khoác áo mưa, lấy dù, rồi mở cửa đi ra ngoài. Trong thâm tâm lúc đó, anh đinh ninh người đàn ông lạ mặt mà ba người thấy chỉ là một người bình thường đứng bên ngoài cửa sổ rình mò một chuyện gì đó chứ không thể nào có chuyện ma quái trên cõi đời này. Tự tin như vậy nên khi đến bên cửa sổ, Joe có ý định dùng đèn bấm tìm kiếm thật kỷ dấu vết người đàn ông để lại. Nhưng khi rọi đèn đến vùng đất dưới cửa sổ, Joe bàng hoàng ngạc nhiên khi thấy đó là một vùng đất cát xốp trải rộng cả khu gần chục thước vuông. Tất cả đều nguyên vẹn dưới làn nước mưa, tuyệt nhiên không hề thấy bất cứ có dấu chân nào. Sau sự kiện kỳ bí này, cả Joe lẫn Elke và bà mẹ vợ đều giật mình và tin rằng, căn nhà họ đang ở chắc chắn có chứa đựng một chuyện gì ghê gớm lắm.

Ngay đêm đó Elke đề nghị báo nội vụ cho cảnh sát, còn mẹ của Elke thì đề nghị đi mời thầy pháp về làm phép trừ tà trừ quỉ.


Nhưng Joe tin tưởng, dù có chuyện gì xảy ra chăng nữa thì trên dương thế, người sống bao giờ cũng làm chủ nên anh tính cứ chờ xem chuyện thế nào rồi tính sau.


Trong những tuần lễ kế tiếp gia đình Joe tiếp tục chứng kiến những hiện tượng lạ lùng như những tiếng thở khò khè như người nghẹn thở thỉnh thoảng vang lên trong đêm. Có người khuyên hai vợ chồng Joe nên tìm sự giúp đở của Hiệp Hội Nghiên Cứu Tâm Thần ASPR (American Society for Psychal Research) Hoa Kỳ tại Los Angeles để nhờ giúp đỡ.

Vợ chồng Joe tìm đến. Sau khi trò chuyện với chuyên viên của Hội hai vợ chồng mới biết, trước đây tại căn nhà họ ở cũng đã xảy ra những chuyện tương tự và hai người chủ cũ đã phải bán vội vàng ngay sau khi dn đến ở không bao lâu.
Theo lời của những người chủ cũ thì họ cũng đã từng bị người đằn ông mặc áo rằn sọc trắng như gia đìng Joe đã thấy. Người này cho biết là người mà gia đình Joe trông thấy mặc áo đen ba sọc trắng nguyên là người chủ đầu tiên của căn nhà nhưng không hiểu sao bỗng nhiên bị mất tích cách đó cả nửa thế kỷ.


Sau khi nghe chuyện hai vợ chồng Joe đồng ý để cho Hội cử một chuyên viên nổi tiếng về trừ ma đuổi quỉ đến nhà làm phép. Chuyên viên đó là bà Lotte Von Strahl. Nghi lễ đuổi ma quỉ của bà Lotte rất đơn giản. Bà đến ngồi gọn gàng ở đầu một bàn ăn và mời hai vợ chồng Elke ngồi ở đầu bàn bên kia.


Sau vài phút im lặng nhắm mắt nhập thần, bà Lotte lạnh lùng tuyên bố: "Ồ ! Đúng rồi... tôi thấy nó rồi. Bây giờ thì con quỉ ghê gớm đó đang ngồi cạnh tôi. Vậy tôi xin mời hai ông bà cùng tôi đọc một đoạn kinh cầu nguyện..." Sau khi ba người đọc kinh xong,bà Lotte quay sang bên trịnh trọng tuyên bố, "Nhân danh Thượng Đế, ta ra lệnh cho ngươi rời khỏi căn nhà này ngay từ bây giờ. Hãy để cho những người lương thiện sống yên ổn và từ nay ngươi hãy chấm dứt trò quấy rầy những người sống trong căn nhà này." Tuyên bố xong, bà Lotte nhắm mắt im lặng một lúc nhập định rồi mở mắt tuyên bố giọng vui mừng, "Ông bà yên trí. Nó cút khỏi căn nhà này rồi. Từ nay trở đi ông bà sẽ sống thoải mái, kho lo sợ điều gì nữa."


Ngay tối hôm đó, hai vợ chồng đóng cổng, khóa cửa sổ và lên giường ngủ thật sớm. Đến chín giờ tối, khi Joe vừa thiu thiu ngủ, bỗng nhiên những tiếng động thường lệ lại nổi lên. Lần này có cả tiếng vật vã, rên rỉ nghe không rõ là của người hay thú.

Sau này, trong một tác phẩm ghi lại những sự kiện xảy ra trong căn nhà ở Beverly Hills, Joe đã phải thú nhận: "Dù không bao giờ tin chuyện ma quỉ, cuối cùng trước những hiện tượng mà chính tôi nhìn thấy, nghe thấy, tôi đành phải tin trong nhà mình ở quả thật có ít nhất là một con quỉ hay một con vật vô hình nào đó đại loại như quỉ". Nhưng dù đã có phần nào tin có quỉ trong nhà, Joe vẫn nhất định không chịu bán nhà. Joe bướng bỉnh tuyên bố: "Với tôi, người sống còn không làm cho tôi sợ huống chi người chết. Tôi sẽ ở lại căn nhà này cho đến khi nào tôi chết thì thôi."


Nhưng cuối cùng lòng dũng cảm của Joe bị đánh gục vào buổi sáng hôm ấy. Sáng sớm hôm ấy bỗng dưng có tiếng đấm cửa thật lớn. Joe vội vã với khẩu súng chạy xuống và mở cửa. Không thấy ai, Joe ngạc nhiên chạy ra ngoài coi thì thấy đường vắng ngắt. Khi quay vô, Joe giật mình thấy khói và lửa bốc lên ngùn ngụt từ phòng ăn. Hoảng hốt, Joe chạy vội lên phòng gọi vợ và mẹ vợ. Khi cả ba chạy thoát ra đến ngoài đường thì thần hỏa biến cả căn nhà thành một biển lửa. Hai tuần lễ sau, Joe đành phải ký giấy cho phép địa ốc treo bản bán khoảnh đất còn lại này.


***
Nửa năm sau, người chủ mới cho san bằng những căn nhà còn lại để xây một dinh thự mới to hơn. Khi đào móng xây nhà, người ta phát hiện thấy dưới căn nhà có một căn hầm cao ra rộng gần 100 mét vuông. Ngay giữa hầm có một người đàn ông mặc áo đen ba nẹp trắng , quần sọc, cổ bị treo trong một chiếc thòng lọng, còn chân thì một chăn cặm vào cây sắt đóng sâu dưới sàng xi măng, một chân khác tuy lơ lửng trên không nhưng cũng bị thủng nhiều lổ, máu chảy đần đìa. Đầu của cây cọc sắt tuy không nhọn nhưng có lẽ vì phải chịu đựng cả một thân thể trong một thời gian quá lâu nên cây cọc sắt tầy đầu đã xuyên qua bàn chân để lại trên sàn xi măng một vũng máu khô cứng.


Nhìn cảnh tượng người đàn ông bị treo cổ, người ta đoán được người đàn ông đã phải trải qua một cực hình đầy ghê rợn, nếu không chịu đứng trên cọc sắt thì dây thòng lọng sẽ xiết sâu vào cổ làm cho y nghẹt thở.


Điều lạ lùng là không biết người đàn ông đó chết trong bao lâu,nhưng cả người và máu loang lổ đều khô quánh lại. Không thấy người viết tả lại mặt mày và thân thể người đàn ông này có bị rữa nát không?


Chỉ thấy ngườii ghi lại câu chuyện này đưa ra câu hỏi: "Phải chăng vì chiếc chân bị dính cọc sắt và cổ bị siết chặt như vậy nên mỗi khi xuất hiện, hồn ma của người đàn ông đều bước đi khập khễnh và hơi thỏ khò khè như người bị bóp cổ?"




--------------------
Nhóm bạn bè:


ngaybuonkhongem

Xem tất cả


--------------------
Welcome To My Web Email Của Tôi Nè >>>>>>>>[email protected] Trai Gái Thời NAy (A?nh hien gio ko hien thi duoc)
Gi đây (A?nh hien gio ko hien thi duoc)(A?nh hien gio ko hien thi duoc) gì là sao sợ ah`
(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


Cảnh cáo: (10%)X---- 
Nếu bạn thấy bài viết này vi phạm nội quy forum, hãy click nút này:
User is offlineProfile CardPM
Go to the top of the page
+Quote Post

Thank you! Reply to this topicTopic OptionsStart new topic
 

Bản Rút Gọn Bây giờ là: 21st July 2025 - 10:49 PM
Home | Mạng xã hội | Blog | Thiệp điện tử | Tìm kiếm | Thành viên | Sổ lịch