Sinh nhật mùa đông
1. Anh sinh ra giữa mùa đông
Bạc lưng gió bấc trên đồng gầy khô
Mưa heo hút lạnh cánh cò
Bờ tre ẩm ướt co ro góc buồn
Tuổi thơ áo mỏng vai sờn
Từ trong nắng ải tủi hờn mà nên
Nhà tranh vách đất sao quên
Đèn khuya một ngọn khêu lên xóm nghèo
Nón mê khoả vạt ao bèo
Lòng như làn điệu câu chèo ngày xuân
Như là trăng sáng qua sân
Như là lá thắm gót trần bay cao
Thời gian khuất lấp nẻo nào
Để người bạc tóc nôn nao tìm về
Neo hồn lục bát làng quê
Tan vào muôn nỗi dãi dề sâu nông
2.Em sinh ra cuối mùa đông
Xôn xao ngô cuối triền sông phất cờ
Môi non ngực nõn đôi bờ
Má hồng tươi rói từng giờ xuân sang
Anh như lữ khách lỡ làng
Em là bến nước cưu mang thuyền đời
Anh như mê mải dòng trôi
Em là mái ấm đón người tình chung
Gió trăng thoả giấc vẫy vùng
Đam mê một nỗi lạ lùng vì đâu
Lời yêu cây cỏ nhiệm màu
Giắt tay nỗi nhớ tìm câu thơ tình
Mùa đông năm ấy ta sinh
Phải duyên trúc đứng đầu đình đợi trăng
Một ngày xoan tím sương giăng
Búi tơ hồng đậu vương cành sớm xuân ...