Chờ ư , Đợi ư, Tôi cũng từng chờ từng đợi, đó , chúa không bắt tôi phải chờ đợi lâu ,
nhưng chúa
lại cho tôi biết sự thật kinh khủng cùng với sự tàn nhẫn của đời dành cho tôi
.
Tôi mất hết tất cả , mất những người bạn , người tôi yêu . Đến bây giờ tôi
không quên được và chắc xuống mồ sâu cũng không quên được nó.
Tôi đã mến cô ấy từ ngay lần gặp đầu tiên , nhìn vào đôi mắt của cô ấy
có cảm giác mình rất yên bình thanh thản , và rất muốn ngỏ lời . Không biết
đó có phải là tình yêu hay không nhưng lúc nào cũng nhớ mong , rồi lúc nào
cũng muốn gặp để được nhìn người ấy . tuy nhiên mình đã ko nói lời nào
cả , chỉ im nặng thôi . Nhưng sự im nặng đó cũng ko thể che được mọi người
và cô ấy cũng hiểu điều đó , và mình thấy cô ấy ko xa lánh mà có vẻ quý
mến mình hơn, thật sự thì mình chỉ quan sát được qua anh mắt lời nói của
cô ấy mà thôi , và không thể hiểu được trong tim người đó nghĩ gì .
Mọi điều đã đổi thay tất cả , khi người bạn tôi xuất hiện .anh ấy đã có người
yêu và họ sống với nhau như vợ chồng . thế nhưng người yêu của anh ấy
đã bỏ , anh ấy rơi vào trạng thái hụt hỡng tình cảm , tôi hiểu và rất thông
cảm anh ấy .
Thời gian trôi đi . tôi vẫn tin vào tình yêu của mình dành cho cô ấy , thực sự
đó là những chuỗi ngày tôi rất hạnh phúc dù nó ko đi đến đâu , nhưng mọi
người xung quanh có thể hiểu được điều đó , tất nhiên người bạn tôi cũng
hiểu điều đó . Nhưng đến một ngày , đó là sinh nhật anh ấy, tôi không tin
được những gì khi tai mình nghe thấy , mắt mình nhìn thấy . Tôi đã hiểu ra
rằng họ đã yêu nhau .Tôi đã nói tất cả với anh ấy và thực sự ko hài về anh
ta . Thế nhưng những ánh mắt của mọi người dành cho tôi giống như
những ánh mắt khinh bỉ kẻ bại trận vậy
.
Tôi đã hiểu tất cả , mọi người coi tôi như kẻ phá đám , kẻ chen ngang họ
,
Nhưng thực sự tôi đã hiểu được điều đó quá muộn , những hy vọng chờ đợi
bao lâu nay đều đổ vỡ trước tôi , lần đầu tiên tôi hiểu được cay đắng trong
là như thế nào . tôi đã khóc rất nhiều hôm đó , khóc như một đứa trẻ . Tôi
gần như ko thể vực dậy lại mình Tôi đã bỏ bê học tập , đốt cháy đời mình
bên những trò game mong để quên đi tất cả
Từ lúc đó những người bạn họ tránh xa tôi , tôi là kẻ bỉ ổi lắm phải ko ? có
người bảo tôi là kẻ hèn nhát , yếu đuối . Thực sự ko ai hiểu cho tôi
Mỗi khi đi ngoài đường nhìn thấy họ tôi không dám đối diện , thấy cô ấy vui
vẻ mà không kìm được lòng . đến bây giờ vẫn thế . có lúc tôi vẫn mơ màng
về cô ấy , bởi lẽ không nơi nào còn bình yên hơn trong ánh mắt cô ấy lúc
trước.
Tôi biết mình quá tin vào ảo tưởng , chờ đợi một cái gì đó mênh mông không
bến . Mong mọi người hiểu cho , tôi không phải kẻ như vậy , dẫu sao tôi
cũng ko đáng được đối sử như vậy chứ .
Thật sự tôi đã mất hết niềm tin vào tình bạn , niềm tin vào tình yêu . Nắm
lúc tôi cứ nghĩ về cái gì đó vu vơ , thà sống giả tạo còn hơn là sống thực
lòng .
hàng ngày chỉ có internet là bạn của tôi , chìm đắm nó , hiểu được xung
quanh đời mình , hiểu được mình cần gì ở đời
Mong bạn hãy hiểu được giá trị của cuộc đời , hơn là những ảo tưởng của
đời giành cho bạn , để rồi ko phải cay đắng.
