garunghy


Ngọn lửa, như lửa ở một ngọn đuốc

User Posted Image

Những ngày dài ngóng trông bên cửa sổ
Những năm tháng nhìn ra xa xăm
Cả những khoảnh khắc chưa từng biết tới
em thật quá mù quáng
Giờ em ở đây, tỏa sáng giữ ngàn vạn tinh tú
Giờ em ở đây, bỗng nhiên nhận ra rằng
Đứng ở nơi nào, cảnh vật thật rõ ràng
Em đang ở chốn dành cho mình



Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Blog chưa có danh mục nào.

Tìm kiếm:
     

 

Bóp méo thực tại, rồi từ từ bước...

Bước thấp bước cao, quần cũng ống thấp ống cao, bước qua vùng lầy, toàn đỉa...

Cố lắm mà vẫn chưa bước qua nổi. Đứng giữa vũng lầy mà giẫu giụa, càng cố gắng nhấc chân lên thì càng thấy chới với, hoảng loạn, đến con đỉa lúc này cũng tưởng sợi dây hy vọng, chụp vội lấy mà bám víu, lại chảy máu, vết đỉa cắn hằn sâu.

Chưa từng mắc nợ ai, không có tiền thì cố gắng tiết kiệm, đi vay thấy xấu hổ ghê gớm, nhưng ai đó kêu thiếu tiền hỏi vay thì ngay cả trong túi còn 100 nghìn cũng chia đều 50/50.

Thế mà giờ lại mắc nợ, nợ đời. Thấy mình sao vô duyên, nợ này bao giờ mới trả cho hết...

 

 

Nợ gia đình một lời cảm ơn, dù con gái có mắc sai lầm lớn tới đâu vẫn nén chặt nỗi buồn và thất vọng để nói với con rằng: bố mẹ luôn tin ở con.

Nợ tình một lời trách hận, nợ một câu chửi bới phũ phàng để tình nhanh nhổ neo, quay mặt bước đi chứ cứ day dứt mãi cũng chẳng để làm gì. Để người còn ấm êm bên tình mới, ta cũng được thảnh thơi mà chơi vơi giữa cuộc đời.

Nợ bạn một lời hứa chắc chắn rằng ta sẽ quên người ấy để mở rộng lòng đón nhận ngày xanh, tình mới. Nó ghét tình cũ của ta, ghét ta yêu tha thiết một người mà nó không ưa, ghét ta nói đã quên nhưng nhìn sâu vào mắt ta nó vẫn thấy hình ảnh của tình cũ đọng lại cùng giọt nước mắt ẩn sâu chưa bao giờ rơi khỏi khóe mi.

Nợ ta một kiếp người. Giữa bốn bức tường là một ta soi bóng mình. Như ma trơi, chẳng phải người. Một kiếp bình sinh, tồn tại, và tự đẩy mình lăn xuống vực. Vách đá cheo leo. Đứng ngay chỗ thẳng đứng nhất mà dang rộng tay ra hứng gió. Cười hoang dại rồi nhảy xuống. Tưởng mình là chim, tưởng bàn tay là đôi cánh, tưởng mình nhẹ như mây, lại cũng tưởng mình là ma rồi. Nhưng chạm đất, mình lại là người...

Tự bước vào vũng lầy, rồi tự cho mình cái quyền được chìm nghỉm. Lăn qua lăn lại, giờ lại là điểm xuất phát ban đầu, xuất phát từ vũng lầy...

 

 

Tưởng thông minh hóa ra ngây dại, tưởng khù khờ mà nhiều lúc cũng tiếp thu nhanh. Thả quân bài cuối cùng xuống, tất cả chưa hạ bài thì làm sao đã biết ai thắng ai thua, vậy mà đã nghĩ ngay rằng mình chắc thua rồi. Và thế là thua thật. Cuộc đời nhiều khi cũng hài, nghĩ đến những kết cục xấu là cho toại nguyện ngay, nhưng hy vọng vào những kết quả tốt thì đời lại bảo: viển vông.

Trả nợ từ từ, dồn hết vào thực hiện một lúc rồi lại "xôi hỏng bỏng không", đến lúc lê lết xin đời bố thí cho ít nhất một lần mỉm cười cũng khó...

Một cái nón rách, một cây gậy, một bộ quần áo rách tươm, một chiếc kính đen. Ta giả mù, lang thang đi tìm đời giữa đêm tối, lạnh lẽo. Ta giả nghèo, xin đời cho thêm một đôi cánh, để ta tự tin đi kiếm tìm danh vọng.

Danh vọng, ừ, kiếm tìm thôi, rồi trả nợ đời...


 

> Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Tik Tik Tak

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31


HẠNH PHÚC!
User Posted Image
Hạnh phúc là khi ...

Với tuổi thơ,
Hạnh phúc là chiếc áo mới Là que kem, cục kẹo
Là mật ngọt cuộc đời Hạnh phúc đến, và đi, cùng nụ cười
Tuổi thơ ai vốn chẳng từng nghịch dại ?


 
Hạnh phúc là những buổi mai
Cặp sách tung tăng trên đường đi học
Là khi oà khóc
Cô giáo dỗ dành mãi chẳng chịu thôi
Hạnh phúc là khi mẹ trở về
Với gói quà nhỏ thơm lừng hương cốm Hạnh phúc là mơ được thành người lớn
Nên con trẻ chơi lấy chồng vợ Nuôi búp bê…


Khi trai trẻ,

Hạnh phúc là lời hẹn
Em gửi lọn tóc thề mãi mãi
Hạnh phúc là bài hát mang theo những tháng ngày
Để những lúc bận lòng ta dừng chân nhớ lại
 
Hạnh phúc là thất bại
Vấp ngã rồi ta tự mình đứng lên
Hạnh phúc là niềm tin vững bền
Khao khát sống và tràn trề mơ ước
Tưởng chừng mình sẽ luôn luôn đạt được
Những đích đến cuối cùng ta đã tự đặt ra

Hạnh phúc là lúc ở xa
Ta nhận được lá thư bè bạn
Hạnh phúc là khi hoạn nạn
Vẫn thấy xung quanh chẳng riêng lẻ một mình
 
Hạnh phúc là một mối tình
Phút rung động đầu đời em có nhớ
Là cơn mưa nhỏ giữa một chiều trên phố
Hai người nắm tay lặng lẽ con đường dài

Và đến khi,Mái tóc dần mờ phai,
Hạnh phúc là ở một nơi tĩnh lặng Với đất trời
Với cỏ cây Để ôn lại nỗi lòng sâu nặng
Những vị ngọt, đắng cay mà ta nếm qua
 
 
Hạnh phúc là khi thấy tất cả đã qua
Vinh nhục vốn chỉ là cơn gió thoảng
Thói tị hiềm với bao dung làm bạn
Day dứt với đời dẫu có được bao nhiêu ?

Để rồi khi ngày tháng đã ngả chiều,
Hạnh phúc là được mỉm cười nằm xuống
Ta thanh thản với những gì có được
Và cả những gì chưa làm nổi hôm qua…
Để phải phiền xung quanh khóc cho ta
Tức là vẫn còn yêu thương nhiều lắm
Hạnh phúc với đời được trở về cõi vắng
Trong nỗi nhớ mong của những người thân quen…
 
Hạnh phúc là gì ? Ai sẽ chỉ cho xem ?
Ai dám tự bảo rằng mình hạnh phúc ?
Ai từng yêu mà được yêu mọi lúc ?
Ai thành công mà chẳng bại đôi lần ?
 

Nhắn nhủ rằng,
Trong những bài thơ, bài ca, chúng ta đi tìm hạnh phúc
Vẫn cứ ngẩn ngơ với hạnh phúc người đời
Vẫn cứ thấy hạnh phúc trong tiếng cười
(Mà chẳng tự mình biết thương yêu tiếng khóc?)


Hạnh phúc của riêng ai
Trong mỗi người là thế,
Vốn đơn sơ, bình lặng và nhỏ bé
Trong mỗi chúng ta
Ai được thoả nỗi khát khao về hạnh phúc ?





“Đừng nói cuộc đời mình tẻ nhạt nhé em
Hạnh phúc ở trong những điều giản dị
Trong ngày, trong đêm

Đừng than phiền cuộc sống nhé em
Hạnh phúc ngay cả khi em khóc
Bởi trái tim buồn là trái tim vui
Hạnh phúc bình thường và giản dị lắm
Là tiếng xe về mỗi chiều của bố
Cả nhà quây quần trong căn phòng nhỏ
Chị xới cơm đầy bắt phải ăn no
Hạnh phúc là khi đêm về không có tiếng mẹ ho
Là ngọn đèn soi tương lai em sáng
Là điểm mười mỗi khi lên bảng
Là ánh mắt một người lạ như quen

Hạnh phúc là khi mình có một cái tên
Vậy đừng nói cuộc đời tẻ nhạt nhé em
Tuổi đôi mươi còn khờ khạo lắm
Đừng tô vẽ một chân trời xa toàn màu hồng thắm
Hạnh phúc vẹn nguyên giữa cuộc đời thường…”

(♥ Góc Thơ ♥)

Truyện cười

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com