May 28 2006, 06:34 AM
Bởi: Mặc Hoài Nhân
Ôi ! Nước mắt của niềm uất hận và oan trái , nước mắt của số kiếp anh vương mang , nước mắt cho người mẹ chờ đợi anh từng đêm tối cô đơn lạnh lẻo . Anh hối hận và thèm được sống để phụng dưỡng cho mẹ già trong những năm tháng cuối cuộc đời .
- " Diễm ơi ! Có lẽ chúng ta đã mang những tội tình từ kiếp trước , kiếp này là oán trả hay chăng…… . . nỗi lòng anh đau buồn vì mất em , sự đời thật vô cùng bi đát với hai ta nhưng mẹ anh vẫn còn và phải sống vì điều này " Đường nhẩm nhẩm nói một mình như người điên . Khánh vừa về tới cơ quan , vừa bước vào phòng thì thấy Thành ngồi đó từ bao giờ với vẻ mặt đăm chiêu. - Anh Khánh mới về à ! Tôi có chuyện muốn bàn sơ với anh về chuyên án vừa qua . - Phạm nhân ký nhận rồi ! Chúng ta kết thúc điều tra thôi cho rồi , còn phải chuyển hồ sơ sang Viện công tố nữa . Khánh nói - Nhưng khi nãy bên phòng giám định pháp y gửi biên bản giám định tôi thấy có mấy khoảng không rõ ràng lắm , anh nhìn này vết dao đâm vào nạn nhân không khớp với tang vật tuy có cùng kích thước . Vừa nói Thành vừa chỉ vào hình ảnh - Còn vết thương ngay tim do tuốc-nơ-vít như tang vật thì chỉ khớp 85 % thôi ! mà anh cũng biết ngành chúng ta cần phải chình xác trong công việc . Thành nói tiếp - Đối tượng đã nhận tội rồi ! Chúng ta đâu có ép cung ? Nghi phạm khi ấy để lại rất nhiều dấu tay và vết máu tại hiện trường , ngòai ra khi thử AND các mẩu tóc trong đó cũng có tóc của nghi phạm , như cây tuốc-nơ-vít trên hình này dấu tay rất rỏ và có dính nhiều máu của nạn nhân , đôi giầy vừa cở chân của nghi phạm . Khánh vừa nói vừa chỉ vào hình và lật biên bản cho Thành xem . - Anh có nghĩ rằng Đương sự muốn tự sát không ? Chúng ta là người làm công tác điều tra việc luôn luôn nghĩ đến sự công bằng là điều phải làm . - Thành này ! Tôi với cậu làm chung nhiều năm , không phải không biết tính của cậu và cũng biết nhiều về cách làm việc và hành xử với những vấn đề khó khăn , nhưng hôm nay là việc thực tế không có cái gì phản biện được , thì thôi chấp nhận như vậy đươc rồi !. Khánh vừa nói vừa cao mặt tỏ vẻ không vui - Nói vậy thôi chứ tôi không có ý gì ? Và nếu anh có làm biên bản chuyển sang Công tố viện thì anh đừng để tên tôi !. Thành nói - Cái đó thì rỏ rồi ! Tôi sẻ không đề cặp đến anh trong vụ án này . Khánh nói xong thì xếp hồ sơ lại chuẩn bị đi sang Viện kiểm sát . Thành ngồi lại , anh rất buồn vì sự việc và suy nghĩ về một viễn cảnh đen tối của phạm nhân . Anh lại nghĩ đến bà mẹ già của Đường , bà khóc thật nhiều vì con . Lại nhớ khi tiếp xúc mẹ Đường , bà vừa nói vừa khóc : - Con tôi nó rất hiền và hiếu thảo , không ai trong cái xóm này mà không thương mến nó ! nó bị oan hay sao đó cậu ơi ! Giúp dùm mà cậu ơi ……….bà lại khóc lại kể lể đến những ngày mà Đường và Diễm còn quấn quít bên nhau , thương yêu nhau và họ sắp cưới nhau , hôn lễ sẽ cử hành không lâu lắm nữa . Thành rất đau lòng nhưng anh không làm gì được vì vật chứng và tang chứng hầu như đã có nhiều dính líu đến Đường nhưng trong thâm tâm anh vẫn nghĩ là Đường muốn tự sát .Thành xoa vai bà cụ rồi an ủi nói - Bác yên tâm ! Rồi có lẽ sự thật vẫn đúng và có khi anh ấy được minh oan , còn rất nhiều chuyện ở phía trước , nhưng bác hãy làm một lá đơn tường trình đem xin ý kiến và kết luận về nhân thân gửi đến cơ quan điều tra xem ! Có khi thấy như vậy việc điều tra vụ án sẽ được quan tâm hơn - Cháu ơi ! Bác ....thôi thì trăm sự nhờ cháu vậy ? Nếu thấy người ngay mắc nạn thì xin cháu cứu giúp giùm . Vừa nói vừa khóc nước mắt của bà tuôn rơi làm cho Thành thêm chua xót cho một số kiếp con người mà công lý đang nắm họ ! Tội , không chưa biết được . Thành trở về lòng đầy nặng trĩu những ưu tư , đếm cơ quan thu xếp hồ sơ xong thì thầy Khánh cũng vừa vào - Anh Khánh mới về à ! hôm nay có việc gỉ không ? - Hôm nay không có vụ án nào lớn chỉ linh tinh thôi ! Mấy đứa cũng làm hết rồi !Tôi mới từ Viện kiểm sát về . Khánh vừa nói vừa đút tập hồ sơ vào bàn - Anh đã trình hồ sơ khởi tố vụ án rồi à ! Thành hỏi thêm - Xong rồi ! Và viện công tố đã thụ lý và đang hoàn tất hồ sơ xét xử . - Thật tội nghiệp ! Tôi vừa tiếp xúc mẹ đối tượng và công an khu vực với người dân nơi đối tượng sinh sống , nói chung nhân thân rất tốt ! Đương sự là người hiền lành . - Anh Khánh ! Anh rà soát lại xem có cái gì có thể biện hộ cho nghi phạm không ? Nếu có đó là con đường sống của anh ta . Thành vừa nói vừa suy nghĩ . - Tôi biết mà ! Chẳng lẽ làm án cả chục năm mà không nghỉ đến việc nàn hay sao ? Tôi cũng như cậu khác gì đâu ? Tất cả vì công việc ! Chuyện đúng sai thì do chứng cứ vụ án nói chứ mình làm được cái gì đây ! Khánh nói nhanh Sau đó cả hai ra về , Khánh đi bên những lãnh đạo và luôn nói về các vụ án , còn Thành Tha thẫn một mình , anh đăm chiêu suy nghĩ về vụ án ! Nhưng càng nghĩ càng tối hơn , bế tắc hơn . Về đến nhà thì nhà khoá cửa có lẽ vợ anh đã đi đón con . Cuộc sống vẫn bình yên và sinh hoạt vẫn như vậy không thay đổi , Thành suy nghĩ nếu trong một cuộc sống bình yên và vui vẻ thì trên đời sẽ không có đau khổ cũng không thấy những cảnh xót lòng , tâm tư và nỗi lòng cứ xâu xé anh . Anh lại nhớ những tử tội trước lúc hành quyết không ăn nổi một bữa ăn cuối cùng , tay chân run lẩy bẩy , anh mới thấy giá trị của sự sống " Thật vô giá " |
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
donghoa trong
Sầu rơi oán cảnh
yellow_tulip trong Sầu rơi oán cảnh Mặc Hoài Nhân trong Tình Chớm Xuân trungkim trong Tình Chớm Xuân Mặc Hoài Nhân trong Tình Chớm Xuân trungkim trong Tình Chớm Xuân trungkim trong Tình Chớm Xuân Mặc Hoài Nhân trong Tình Chớm Xuân Mặc Hoài Nhân trong Tình Chớm Xuân trungkim trong Tình Chớm Xuân (♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
Thời tiết
Giá Vàng
Tỷ giá
|
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |
![]() |