
Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.
Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Điều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.
Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.
Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.
Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.
 *Lúc bé tưởng khi đi xa nhà là thích nhất, giờ xa nhà mới thấy buồn và nhớ thế nào *Lúc bé tưởng mọi người sống vì mình, giờ lớn rùi mới thấy mình cần sống vì mọi người *Lúc bé chơi trò cô dâu chú rể thấy đó là mơ ước, giờ mới thấy đó là thử thách *Lúc bé tưởng cuộc sống là hôm nay, giờ lớn mới thấy sẽ còn có ngày mai và cả quá khứ. *Lúc bé tưởng con trai, con gái giống nhau, giờ mới thấy chẳng ai giống ai. *Lúc bé tưởng cho đi là hết,là tiếc nuối, giờ mới thấy cho đi là hạnh phúc, là còn mãi *Lúc bé tưởng càng nhiều tiền càng mua được nhiều thứ, lớn lên mới biết bao nhiêu tiền cũng không mua được người mình yêu *Lúc bé cứ tưởng ta có thể làm được mọi thứ, lớn lên mới biết có những thứ có làm cũng chẳng được gì. *Lúc bé ta vẫn luôn thấy những thiên thần, lớn lên mới biết thiên thần chỉ nằm trong trái tim. *Lúc bé ta thường hay sợ ma, Lớn lên ta sợ ma cũng không ở bên ta lúc cô đơn. * Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời; giờ thì biết, tình yêu đến rồi đó nhưng rồi lại đi ngay đó, như mưa bóng mây,hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất
7 cách diễn giải hay về TY..
 Đừng quay lưng lại với tình yêu khi nó đang ở trước mắt bạn. Đừng đẩy tình yêu đi xa bởi nếu làm thế, 1 ngày nào đó bạn sẽ nghĩ rằng: " Tại sao mình lại để tình yêu bay đi " ******* Thật buồn cười khi người ta mất cả tiếng để có đủ can đảm chào người mình mến, mất mấy ngày để ngưỡng mộ, mất mấy tuần để nhớ nhung nhưng chỉ cần 1 cái chớp mắt để nói chia tay ******* Hãy đi theo người yêu thương bạn. Không có gì sai trái khi yêu 1 người đang thuộc về người khác. Sẽ tốt hơn nếu yêu 1 người sẵn sàng yêu lại bạn ******* Tình yêu ko phải là thứ có thể nắm chặt, hãy để nó tự do. Tình yêu ko chỉ là cái chúng ta thực hiện mà còn là thứ chúng ta ko thể hình dung. Không phải chúng ta chọn tình yêu mà chính tình yêu chọn chúng ta ******* Điều đáng sợ nhất khi yêu là bị tổn thương. Điều đáng sợ nhất khi bị tổn thương là không thể yêu lần nữa. Điều đáng sợ nhất khi không thể yêu lần nữa là sẽ cô đơn mãi mãi ******* Khi đi theo trái tim mình, đừng lo lắng nó sẽ dẫn đến đâu vì tự trái tim biết đường. Nếu bạn lầm đường lạc lối , hãy dùng cái đầu của mình để trở về nhà ******* Khi thật sự quan tâm đến 1 người, bạn sẽ ko lo tìm khiếm khuyết, không chú ý đến câu trả lời, không săm soi những lỗi lầm của họ. Thay vào đó, bạn đấu tranh với sai sót, chấp nhận khuyết điểm và không cần đến những lời bào chữa *******

|
^^10/3/2007^^..(5:56pm)........thứ 7 Mấy hôm nay mún viết blog quá mà chẳng hiểu Vietkey ở nhà bị gì mà ko viết được..chán wa.. ... Mấy đứa trên lớp đang bàn tán về việc đi cắm trại của lớp 12...Chưa bít có đi hay không mà đã đặt làm áo với làm dép.....ngó sôi nổi quá, mà nếu có đi thì cũng không bit mình có di ko nữa, hồi đầu đã nói là không đi rồi vì thật sự cũng chẳng có tâm trạng vui mà đi nữa, với lại đi mà mặt mũi ỉu xìu sợ mấy đứa nó nói..Nhưng mà mấy đứa ở lớp kêu học với lớp lâu rồi mà VA không đi sao được, còn mấy tháng nữa là chia tay rồi, ,,H.Tuấn cũng nói cố đi cho khuây khỏa..Thôi thì nộp tiền, mua áo rồi cuối năm cho mâý đứa nó ký , còn lúc đi có đi hay ko thì nói sau .....chắc là cũng được .. .
..8/3.....mong một cái tin nhắn của 1 người ...lại chán,,,,, cô lại chẳng tâm lí gì hết, ngày đó mà vẫn phải học,,mà nếu trúng thứ 4 học thầy Hoàng thì thầy đã cho nghỉ rồi....như năm trước ấy...Tối thứ 3 chính cô nói 8/3 cho lớp nghỉ rùi học bù thứ 4, vậy mà có nhiều người bận học môn khác..hic.. ,, cố hét to nhất lớp kêu cô cho nghỉ , vậy mà cũng hok được.. ..Cuối cùng lại học bình thường , chẳng được gì lại còn khản cả cổ...     Đang chat mà tự nhiên đi đâu rùi ko bit, chắc lại out rui, tuần này mới nói chuyện được có 1 lần ....vậy mà lại bỏ đi mất.. ....
************************************ ^^10/3/2007^^....6:34pm... Hôm nào thức dậy cũng nghĩ nhiều, đúng là cái cảm giác trống trải đã ngày một nhẹ đi, nhưng mà vẫn thấy bùn... Nhiều lúc tự hỏi mình còn hy vọng không????...có chứ...dù có lúc bùn rất nhiều, nhưng thật sự mình chưa bao giờ hết hy vọng cả..
************************************ ^^12/3/2007^^....1:35pm....(thứ 2) Đợi đến lúc mẹ ngủ rồi mới lên mạng được, cũng may là hôm nào mẹ cũng ngủ say hết....chứ thức dậy giữa chừng thì nguy quá. Sáng nay thực hành Tin, làm Access mà máy của mình lại làm báo cáo không được, thầy nói qua máy của T.Hằng với T.Mỹ làm lại ,, lần nào thực hành T.Hằng đều giúp mình hết..... đúng là bạn tốt của mình ..cảm ơn Hằng nhiu nhắm...  Tối qua lên mạng, chỉ coi 4rum mà chẳng biết làm gì hết, mình bit là thật ra lúc nào lên mạng chỉ để chờ 1 người.....muh chờ mãi mà hok thấy đâu....nghĩ chắc là đi chơi rui.. ..... Sáng nay H.Tuấn mới nói hôm qua rớt mạng toàn thành phố,,,, ..muh rớt mạng sao hôm qua mình vẫn chat được nhỉ....chẳng hiu.. Gần 2 giờ rồi, bộ đội cũng đến giờ đi làm...khách mua hàng cũng nhìu hơn...đang viết mà cứ phải đứng dậy bán hàng suốt.. 14 năm sống trong Sư đoàn 372 làm mình đã chán , quá chán, nhưng bit làm sao được...vì gia đình mình ở trong này mà. Hôm nào đi học thêm cũng 9h30 mới về đến nhà, về tối như vậy đi ngoài đường sợ quá, mà đi vào cái đường trong 372 cũng sợ nữa.... mà hôm nào cũng phải đi một mình....ước gì có người cùng đi về với mình nhỉ... Hồi học kỳ 1 còn rảnh nhiều, tối nào cũng lên mạng được hết. Giờ qua kỳ 2, sắp thi rồi , tuần nào cũng phải học thêm từ thứ 2 đến CN, từ 5 giờ đến 9 giờ luôn...mệt quá... Chỉ có thứ 7- 7 giờ tối là mình không có lịch học... muốn gặp G quá muh chỉ sợ mún thứ 7 nào cũng gặp vậy...G ko đồng ý... mình có tham quá không nhỉ.. .. ^^12/3/2007^^.....8:55pm.... Hôm nay thầy Hoàng cho về sớm....mới về là on liền...chờ 1 người. Muh chờ mãi chẳng thấy đâu...chán quá... chắc là đi chơi rùi.
************************************* ^^16/3/2007^^.....7:00pm Sao không thấy G lên mạng trui........thường thường tối nào cũng lên hết mà, không biết có chuyện gì không ????///// Mình cảm thấy lo...
**************************************** ^^17/3/2007^^....7:25pm......(thứ 7) Mấy ngày rồi không thấy G lên mạng, mình lo quá , chắc phải lên nhà coi thử .....
****************************************** ^^2/4/2007^^...3:37pm.... Giờ lại còn có một mình mình ở nhà...mà như vậy cũng tốt, mình muốn được một mình như vậy....khỏi bị ai làm phiền. Ngày mai mình nộp hồ sơ thi rồi, chẳng biết có đậu được Ngoại ngữ ĐN không nữa, nếu không đậu thì chắc không học ở ĐN nữa rồi.... Mình sợ cái cảm giác phải xa G....nhưng có lẽ không thể nào khác được , càng nghĩ tới làm mình càng buồn....lúc này mình rất cần sự quan tâm của G, dù chỉ là một tin nhắn thôi. Nhớ hôm sinh nhật mình, mình đã cảm thấy thất vọng rất nhiều...mình chỉ cần một cái tin nhắn thôi, và ngày 8/3 nữa....mình nghĩ là mình cũng đáng nhận được một cái tin nhắn thể hiện sự quan tâm....một người bạn cũng đáng nhận được sự quan tâm như vậy chứ... Nhưng thôi, dù sao mọi chuyện cũng qua rồi, mình phải vui hơn mới được, giờ phải cố học chăm hơn thôi.
***************************************** ^^8/4/2007^^....1:40pm Học từ sáng tới giờ mệt quá.. .....mẹ ngủ rồi...tranh thủ lên net chút.. Hôm trước học Lí, con bạn học lớp 6 ngồi trước mình mà không bít...lúc nó hỏi bạn là VA phải không, mình học hồi lớp 6 nè mới nhớ.....Lâu vậy mà còn nhớ tên mình....thấy vui quá Sáng nay ba họp phụ huynh về, tưởng sẽ bị la, đầu kì 2 tới giờ chỉ toàn điểm 5 với 6, chỉ có mấy con 8. Không ngờ ba về nói điểm có hơi thấp thật nhưng vẫn cao nhất nhì lớp..... mấy đứa trong lớp điểm thấp vậy àh trùi!!!..... *********************************************** ^^20/4/2007^^....1:55pm Hôm nay mình mới phải quyết định một việc mà chưa lúc nào mình nghĩ là lại phải đối mặt với nó sớm như vậy. Từ giờ có lẽ mình và Phượng không thể là bạn thân được nữa, mà chỉ là bạn bình thường cũng chưa chắc đã được nữa, từ giờ mình và P sẽ không cùng đi với nhau, sẽ không được cùng cười vui vẻ với nhau nữa rùi. Từ giờ mình sẽ phải quen với cảm giác như vậy, mà đối với một người đã có quá nhiều nỗi buồn như mình thì thêm một nỗi buồn nữa cũng chẳng sao cả..!!!..Mình thật sự mong P hiểu... dù người muốn chấm dứt trước là mình , nhưng thực sự mình cũng buồn lắm. Hai đứa đã từng thân nhau còn hơn cả chị em ruột, mình đã rất hạnh phúc khi có được một tình bạn như vậy......Nhưng mình và P đã khác nhau quá xa, nếu chỉ là một tình bạn bình thường thì quá dễ rồi, nhưng là bạn thân còn đòi hỏi nhiều cái nữa.. Mình không muốn nó lại kết thúc như vậy, nhưng thật sự mình đã cố gắng rất nhiều ...... nhưng có lẽ không được nữa.
|


Bạn sẽ nghĩ đến ai đầu tiên..
Một anh có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhưng anh ta không biết mình yêu cô nào hơn.Một người bạn anh ta đã cho lời chỉ dẫn .Hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi hạnh phúc bạn muốn chia sẻ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.Và cũng hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi đau khổ bạn muốn cùng cô gái nào san sẻ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẻ cùng 1 cô gái.Nhưng nếu khi vui hoặc khi buồn bạn lại nghĩ đến 2 cô gái khác nhau , tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn được san sẻ nỗi buồn . Trong cuộc sống có nhiều nỗi đau hơn là niềm hạnh phúc, bạn có thể tự mình hưởng thụ nó.Nhưng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều người san sẻ với bạn. Nếu bạn mong muốn nói về hạnh phúc của bạn với một người, tôi tin rằng người ấy chắc là thân thiết và là người rất hiểu bạn. Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó. Nếu người ấy chỉ nghĩ đến bạn khi người ấy vui, còn khi buồn người ấy lại san sẻ với người khác, tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó sẽ không bền vững.
Điều dĩ nhiên, tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là người đầu tiên được người ấy chia sẽ niềm hạnh phúc. Và khi người ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh người ấy để xoa dịu nỗi đau lòng vì khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim người ấy.
Còn bạn? Nếu bạn buồn ai sẽ là người bạn nghĩ đến đầu tiên?
Điều kỳ diệu mang tên Tình Yêu

Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.
Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta , nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó. Và rồi ta sẽ hiểu.
Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế.
Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được. Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi . Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình

Chúc bạn luôn yêu và luôn được yêu! 
|