You're an that I want

Welcome...^_^

User Posted Image

^^^ Cảm ơn mọi người đã ghé thăm Smilie
               .....................
            
Welcome to my

house
....^0^

User Posted Image





About..... l-o-v-e

User Posted Image

Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Điều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.


...sweet...love...
User Posted Image

..Lúc bé - khi ta lớn...

User Posted Image
* Lúc bé, tưởng khóc là buồn; bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.
* Lúc bé, tưởng cười là vui; bây giờ nghĩ lại có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.
* Lúc bé, tưởng đông bạn là hay; bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình.
* Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người; đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật là mong manh mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.
* Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn; bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà chưa thật sự lớn và đến khi thật sự thành người lớn, người ta sẽ hiểu rằng sẽ không bao giờ bé trở lại được nữa.
* Lúc bé, tưởng đóng đinh là đóng đinh, không thích thì có thể nhổ ra; bây giờ có cảm nhận, đóng đinh có thể nhổ ra nhưng vết sâu sẽ vẫn còn.
* Lúc bé, tưởng có thể thay đổi được cả thế giời; giờ thay đổi chỉ một người còn chẳng có thể. Có chăng thay đổi vẫn chỉ là thay đổi chính mình.
* Lúc bé, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó nhưng rồi thấy mình giờ quên nhiều người cũng dễ đó thôi nhưng yêu mới khó làm sao.
* Lúc bé, cứ thích trở thành một người phụ nữ phức tạp, tưởng thế là hay lắm; giờ phức tạp đến nỗi không thể hiểu nổi mình mới giật mình muốn trở thành một cô gái đơn giản mà cũng chẳng thể nữa rồi.
* Lúc bé, thích định nghĩa về tình yêu. Tình yêu là A, B, C,...Bây giờ lớn lại cuống cuồng vì hoang mang không biết tình yêu thật sự là gì.
* Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ; lớn rồi mới biết sau tình yêu còn có chia tay.
*Lúc bé tưởng khi đi xa nhà là thích nhất, giờ xa nhà mới thấy buồn và nhớ thế nào
*Lúc bé tưởng mọi người sống vì mình, giờ lớn rùi mới thấy mình cần sống vì mọi người

*Lúc bé chơi trò cô dâu chú rể thấy đó là mơ ước, giờ mới thấy đó là thử thách

*Lúc bé tưởng cuộc sống là hôm nay, giờ lớn mới thấy sẽ còn có ngày mai và cả quá khứ.
*Lúc bé tưởng con trai, con gái giống nhau, giờ mới thấy chẳng ai giống ai.
*Lúc bé tưởng cho đi là hết,là tiếc nuối, giờ mới thấy cho đi là hạnh phúc, là còn mãi
*Lúc bé tưởng càng nhiều tiền càng mua được nhiều thứ, lớn lên mới biết bao nhiêu tiền cũng không mua được người mình yêu
*Lúc bé cứ tưởng ta có thể làm được mọi thứ, lớn lên mới biết có những thứ có làm cũng chẳng được gì.
*Lúc bé ta vẫn luôn thấy những thiên thần, lớn lên mới biết thiên thần chỉ nằm trong trái tim.
*Lúc bé ta thường hay sợ ma, Lớn lên ta sợ ma cũng không ở bên ta lúc cô đơn.

* Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời; giờ thì biết, tình yêu đến rồi đó nhưng rồi lại đi ngay đó, như mưa bóng mây,hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất



7 cách diễn giải hay về TY..

User Posted Image
Đừng quay lưng lại với tình yêu khi nó đang ở trước mắt bạn. Đừng đẩy tình yêu đi xa bởi nếu làm thế, 1 ngày nào đó bạn sẽ nghĩ rằng: " Tại sao mình lại để tình yêu bay đi " 
                                *******
Thật buồn cười khi người ta mất cả tiếng để có đủ can đảm chào người mình mến, mất mấy ngày để ngưỡng mộ, mất mấy tuần để nhớ nhung nhưng chỉ cần 1 cái chớp mắt để nói chia tay
                                *******
Hãy đi theo người yêu thương bạn. Không có gì sai trái khi yêu 1 người đang thuộc về người khác. Sẽ tốt hơn nếu yêu 1 người sẵn sàng yêu lại bạn 
                                *******
Tình yêu ko phải là thứ có thể nắm chặt, hãy để nó tự do. Tình yêu ko chỉ là cái chúng ta thực hiện mà còn là thứ chúng ta ko thể hình dung. Không phải chúng ta chọn tình yêu mà chính tình yêu chọn chúng ta 
                                *******
Điều đáng sợ nhất khi yêu là bị tổn thương. Điều đáng sợ nhất khi bị tổn thương là không thể yêu lần nữa. Điều đáng sợ nhất khi không thể yêu lần nữa là sẽ cô đơn mãi mãi 
                                *******
Khi đi theo trái tim mình, đừng lo lắng nó sẽ dẫn đến đâu vì tự trái tim biết đường. Nếu bạn lầm đường lạc lối , hãy dùng cái đầu của mình để trở về nhà 
                                *******
Khi thật sự quan tâm đến 1 người, bạn sẽ ko lo tìm khiếm khuyết, không chú ý đến câu trả lời, không săm soi những lỗi lầm của họ. Thay vào đó, bạn đấu tranh với sai sót, chấp nhận khuyết điểm và không cần đến những lời bào chữa
                                *******
             


^^music^^

Nếu 1 ngày nào đó
User Posted Image

Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy mọi chuyện tốt đẹp bấy lâu nay đã thay đổi, xin đừng bi quan và buồn khổ ,đó là lúc bạn cần mỉm cười ...

 

Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy người mình yêu thương lại k0 còn yêu thương mình nữa, xin bạn đừng trách người ấy và hãy tôn trọng quyết định của họ ,bởi vì họ thực sự muốn như thế ,bạn chẳng thể nào ép buộc con tim của người ta khi tình cảm của họ k0 còn thuộc về bạn nữa.
                                 

Nếu 1 ngày nào đó bạn chợt nhận ra nụ cười mà bạn dành tặng cho ai đó lại có 1 ý nghĩa đặc biệt như thế ,xin bạn hãy tiếp tục mỉm cười và tặng cho tất cả những người còn lại -những người còn chưa thấy được nụ cười tuyệt vời của bạn

Nếu 1 ngày nào đó bạn phát hiện ra những sự thật phũ phàng đằng sau những điều tưởng như tươi sáng kia, xin bạn đừng tuyệt vọng mà hãy tin rằng đằng sau những sự thật phũ phàng ấy chắc chắn có những lý do riêng của nó và điều tốt đẹp vẫn đang chờ đón bạn vào 1 ngày k0 xa.



Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy cuộc đời này đáng chán biết dường nào ,và mọi việc dường như đi vào ngõ cụt thì đó là lúc bạn phải bình tĩnh ,can đảm để tìm 1con đường mới ,dù rằng có thể bạn sẽ bị shock nhưng cách tốt nhất để nhìn thấy màu hồng của cuộc sống là bạn phải mở to mắt ra và chỉ nên nhìn vào những điều tốt đẹp.

Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy mình đã trưởng thành, và đủ tự tin để có thể đối mặt với những điều khó khăn sắp tới ,đó là lúc bạn nên chia sẽ kinh nghiệm của mình cho mọi người ,vì ở 1 nơi nào đó vẫn còn nhiều bạn cùng lứa với bạn vẫn đang loay hoay tìm lối đi vững chắc vào đời.


Nếu 1 ngày nào đó ,bạn không còn đủ thời gian để xem ,hay đơn giản là ngẫm nghĩ lại những điều tốt đẹp mà bạn đã trải qua ,đó là lúc bạn cần phải nghỉ ngơi và thư giãn ,vì bạn đang đi quá nhanh trên con đường đời và rất có thể bạn sẽ bạn sẽ vấp ngã .Cách tốt nhất là bạn nên dung hoà giữa công việc và cuộc sống , và luôn mỉm cười .

Nếu 1 ngày nào đó bạn đối mặt với những lời yêu thương từ những người mà bạn yêu quý ,đó là lúc bạn để con tim mình cất lên tiếng nói chọn lựa ai là người bạn yêu mến nhất và lý trí của bạn sẽ đảm nhận phần việc xem ai là người thích hợp nhất .Thật tuyệt vời nếu người mà bạn yêu nhất lại là người thích hợp với bạn nhất ,nhưng nếu chỉ được chọn 1 trong 2 người đó thì có lẽ bạn nên chọn người đã cùng bạn trải qua những vui buồn ,chia sẽ với bạn tình cảm chân thành của họ và có nhiều kỷ niệm đẹp cùng bạn .Vì khi chọn lựa họ ,bạn sẽ k0 bao giờ đánh rơi những kỷ niệm đẹp mà bạn có và đó là động lực để 2 người yêu thương nhau hơn.



Nếu 1 ngày nào đó bạn k0 còn được như bây giờ ,tài năng ,sức khoẻ ,và nhan sắc đã bị thời gian làm phai màu thì xin bạn chớ lo lắng ,đó là lúc bạn bắt đầu kể lại câu chuyện cuộc đời mà bạn đã trải nghiệm cho những con người trẻ hơn-những con người cần sự chỉ đường sáng suốt của 1 người như bạn đấy.


Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy trong cuộc sống có quá nhiều điều tươi đẹp và mọi người xung quanh bạn đã trở thành bạn tốt ,và bạn được 1 ai đó yêu bằng cả con tim thì đó là lúc bạn phải mạnh mẽ lên để giữ lấy những điều tốt đẹp này ,vì nếu bạn không trân trọng ,nâng niu những gì bạn đang có thì bạn đang đánh rơi cơ hội để trải qua hạnh phúc ,tình yêu và cả những nụ cười nữa đấy.





Clock


   Trong: Teen's love
 

Nếu bạn được may mắn sinh ra trong một gia đình mà bố là nhà báo, mẹ là cô giáo dạy văn và có một bà chị mê mẩn những bộ phim Hàn Quốc mùi mẫn và những bài thơ tình bất hủ. Nếu bài chính tả đầu tiên của bạn được rút từ quyển “Những bức thư tình hay nhất thế giới”, nếu bạn quay trái, thấy quyển “Sức mạnh tình yêu”, quay phải, thấy “1001 lời tỏ tình lãng mạn”, … thì chẳng có gì ngạc nhiên khi bạn luôn có sẵn hàng đống thơ trong đầu và trở thành một nơi “gửi trọn niềm tin” của hàng tá những trái tim mới lớn đang bắt đầu biết “không ngủ yên”.

Tôi bước vào cấp ba, đặt chân vào lớp chuyên Lý (thế là tôi trở thành người đầu tiên phá vỡ truyền thống gia đình), mà gọi cho đúng hơn thì đó là nơi tập hợp của những cái máy tính cổ lỗ sĩ nhất, những cái đầu chỉ có đòn bẩy, ròng rọc ngoài ra là sắt vụn,… Hai mươi lăm thằng con trai, hai mươi lăm que củi đợi một “đốm lửa hồng” đến đốt.

Thế nên, chúng nó vô cùng hạnh phúc khi có được tôi (như thế có đề cao mình quá không nhỉ?), nơi cung cấp thơ tình con ếch ộp, nơi tư vấn tình cảm và giải nghĩa một lô lốc những câu nói cộng hành động khó hiểu của bọn con gái (cứ suy từ bà chị của tôi thì khắc biết). Tuy tôi tôn thờ chủ nghĩa “Tự do hai tiếng ngọt ngào”, nên vẫn chưa hề có chút “kinh nghiệm tình trường” nào nhưng tôi vẫn tư vấn rất giỏi, và thành công cũng không phải ít. Đến như thằng bạn thân của tôi, sau n+1 mối tình không thành, cuối cùng cũng có một con bé thích nó, lại chủ động làm quen với nó trước. Khi nó hỏi ý kiến, tất nhiên tôi gật đầu cái rụp, như thế điện thoại nhà tôi đỡ bị réo “bất đắc kỳ tử” hơn vì những lý do đại loại như “Duy ơi! Tao yêu!” …
tiên phá vỡ truyền thống gia đình), mà gọi cho đúng hơn thì đó là nơi tập hợp của những cái máy tính cổ lỗ sĩ nhất, những cái đầu chỉ có đòn bẩy, ròng rọc ngoài ra là sắt vụn,… Hai mươi lăm thằng con trai, hai mươi lăm que củi đợi một “đốm lửa hồng” đến đốt.

Thế nên, chúng nó vô cùng hạnh phúc khi có được tôi (như thế có đề cao mình quá không nhỉ?), nơi cung cấp thơ tình con ếch ộp, nơi tư vấn tình cảm và giải nghĩa một lô lốc những câu nói cộng hành động khó hiểu của bọn con gái (cứ suy từ bà chị của tôi thì khắc biết). Tuy tôi tôn thờ chủ nghĩa “Tự do hai tiếng ngọt ngào”, nên vẫn chưa hề có chút “kinh nghiệm tình trường” nào nhưng tôi vẫn tư vấn rất giỏi, và thành công cũng không phải ít. Đến như thằng bạn thân của tôi, sau n+1 mối tình không thành, cuối cùng cũng có một con bé thích nó, lại chủ động làm quen với nó trước. Khi nó hỏi ý kiến, tất nhiên tôi gật đầu cái rụp, như thế điện thoại nhà tôi đỡ bị réo “bất đắc kỳ tử” hơn vì những lý do đại loại như “Duy ơi! Tao yêu!” …

Có lẽ tình yêu là một cái bánh quá ngon lành đến mức ai cũng muốn phải cắn cho bằng được một miếng. Vì lẽ đó, tôi chẳng bao giờ thất nghiệp. Ngay lúc này đây, khi tôi đã tìm được vô vàn những nửa trái tim cho các chiến hữu của mình, thì lại đến lượt trái tim tôi biểu tình đòi tìm nửa kia đang thất lạc của nó. Thủ phạm gây ra vụ này chính là một đứa con gái, học bên lớp 11C. Nó, có cái tên mỹ miều là Phụng Linh, là một cô nàng sao đỏ rất khó tính, luôn xem xét từng chút một để tìm ra lỗi của ai đó. Còn tôi, thì vài ngày lại đi trễ, mà đã trễ học thì hoặc tôi sẽ không đeo huy hiệu Đoàn hoặc là mang nhầm dép đến trường. Thế nên ngày nào Linh cũng đón tôi trước cổng trường với một nụ cười dễ thương nhưng cực kỳ bí hiểm.

– Chào Duy. Khoẻ chứ? – Đấy Linh chặn tôi lại và hỏi một câu hết sức quan tâm như thế, chả trách tôi lại thích, mặc dù sau câu chào ấy là: “Thật hổ thẹn cho một học sinh chuyên Lý giỏi giang mà lại chả biết tí gì về nội quy nhà trường. Nếu có tháng nào mà Duy không vi phạm chút gì chắc trời mưa mất.”

Nói thế khác nào coi thường tôi là một thằng suốt ngày đi học trễ, bê tha, luộm thuộm. Tôi đã quyết định phải chứng minh mình là một chàng trai rất ngoan ngoãn, nên đã quyết tâm thực hiện vô cùng tốt mọi nội quy nhà trường. Và trong cái tháng quyết tâm làm người tốt ấy, tôi đã nhận ra là mình thích Linh. Chà, đây chính là lúc giằng xé trong tâm hồn tôi. Đi trễ, sẽ được gặp Linh, nhưng sẽ rất “mất hình tượng”, làm “con ngoan trò giỏi” thì lại không gặp Linh. Tôi liền gọi cho thằng bạn thân và kể rõ sự tình.

– Khiếp, mày dài dòng quá, chỉ cần ngắn gọn là mày thích con bé ấy là tao hiểu rồi – Thằng Vinh ngáp ngắn ngáp dài trả lời.

– Thế bây giờ tao nên làm thế nào? – Tôi thở dài

– Mày hỏi tao đấy à?

– Chứ tao đang nói chuyện với bức tường chắc?

– Ô hô - thằng Vinh kêu lên – Mày là một quân sư tình yêu tuyệt vời cơ mà, sao lại đi hỏi tao chuyện đó.

Ừ nhỉ, tôi là một quân sư tình yêu cơ mà. Không biết bao nhiêu đứa con gái đã đổ nhờ những bài thơ kiểu như “ Nụ cười của em – Như que kem – Anh nhìn mà thấy phát thèm – Nhưng mà chỉ được đứng xem …” của tôi. Vậy thì không có lý thì tôi lại thua trong trò chơi tình yêu này được. Tôi bắt đầu lên kế hoạch cưa cẩm thay vì dùng thời gian ngồi luyện bên máy tính. Đầu tiên, nghĩa là sau một tháng tên tôi mất hút trong sổ sao đỏ, tôi “tình cờ” xuất hiện trước mặt Linh trong nhà sách kế trường (để có những giây phút tình cờ như thế, tôi đã phải huy động tất tần tật các chiến hữu của mình, mà tụi nó thì luôn chờ trả ơn tôi, nên giúp rất ư là hăng hái). Sau nụ cười mà tôi phải tập dượt gần chết cho nó thật hiền lành và tự nhiên, tôi bắt đầu:

– Chào Linh. Tháng này trời có mưa không Linh?

Linh liếc tôi một cái rồi cười, chậc, một nụ cười không còn bí hiểm:

– Này, không nói xéo nghen.

– Duy chỉ chứng minh lời nói của Linh thôi.

– Duy cứ như thế mãi thì tốt biết mấy. Linh cũng đỡ phải ghi tên Duy cho đầy sổ.

– Linh cũng mua sách văn học hả?

– Câu đó Linh phải hỏi Duy mới đúng. Một chàng trai chuyên Lý mà cũng đam mê văn học ư?

– Văn học đâu phải là sở trường của riêng Linh – Máy nói của tôi đã được kích hoạt đúng tần số, bắt đầu chạy hết công suất – Linh đang tìm cuốn gì vậy?

– “Những con chim ẩn mình chờ chết”, nhưng đã hết rồi.

– À, ở nhà Duy có cuốn này đấy. Để Duy cho Linh mượn.

– Thật nhé?

– Ừ, nhưng Linh phải trả công Duy bằng một chầu kem.

– 4h chiều ngày mai. Quán cô Hương - Rồi Linh mất hút sau tấm cửa kính, cái đuôi gà lắc nhẹ trong gió.

Tôi quay lại nháy mắt với lũ bạn đứng lấp ló bên kia đường đang vỗ tay rất nhiệt liệt…

o0o


Tôi chuẩn bị cho buổi hẹn hò đầu đời vô cùng kỹ lưỡng, đầu tóc, quần áo này. Ông bà ta bảo “Người đẹp vì lụa” quả là chí lí, hôm nay trông tôi đẹp trai đến lạ lùng. Cầm cuốn tiểu thuyết trên tay, tôi nhìn lại trong gương lần nữa để đảm bảo cho một chàng trai hoàn hảo, rồi nhảy lên xe đến quán kem.

– Linh đến sớm nhỉ - Tôi cười khi thấy nàng ngồi rất dịu dàng trong quán kem. Phải chi lúc ghi tên tôi mà nàng cũng dịu dàng thế này thì đời đã đẹp lên bao nhiêu.

– Phải chi mà lúc đi học Duy cũng chính xác vậy thì tốt biết bao nhiêu – Linh nói như đọc được ý nghĩ trong đầu tôi, làm tôi giật cả mình. Không được, phải giữ phong thái bình tĩnh mới chiến thắng được.

Linh gọi một ly kem sâm dứa. Tôi bắt đầu nói về tác dụng của dứa với cơ thể, nghe khoa học ra phết! Xong Linh quay sang bàn về cuốn “Những con chim ẩn mình chờ chết”. Rất may, tôi là một người thông minh nên tối hôm qua đã năn nỉ bà chị kể cho nghe trong đó có cái gì. Xong tôi lại còn kiếm được một đoạn, để đọc trơn tru cho Linh nghe và bảo rằng “đây là đoạn mà tôi tâm đắc nhất”. Mắt Linh tròn xoe nhìn tôi, chắc Linh rất ngạc nhiên khi một đứa hay đi trễ và quậy phá như tôi cũng có một tâm hồn nhạy cảm như thế. Nhưng rồi tôi nhận ra đã đến lúc vào vấn đề chính. Chứ để lâu Linh lôi cả kho tàng văn học thế giới ra thì nguy mất.

– Linh này – tôi lấy một chất giọng ngọt ngào nhất để gọi tên Linh.

– Ừ, Duy cứ nói đi.

– Linh có thấy Duy là một thằng hay quậy phá, ngông nghênh không?

Linh ngừng nhìn xuống ly kem mà ngẩng lên nhìn tôi:

– Thực ra thì cũng có. Nhưng Duy không đến nỗi đấy. Tháng này Duy cũng đã thực hiện tốt nội quy rồi thôi. Biết tu tỉnh, ăn năn là giỏi rồi.

– Duy được như thế là nhờ Linh.

– …
Nếu bạn được may mắn sinh ra trong một gia đình mà bố là nhà báo, mẹ là cô giáo dạy văn và có một bà chị mê mẩn những bộ phim Hàn Quốc mùi mẫn và những bài thơ tình bất hủ. Nếu bài chính tả đầu tiên của bạn được rút từ quyển “Những bức thư tình hay nhất thế giới”, nếu bạn quay trái, thấy quyển “Sức mạnh tình yêu”, quay phải, thấy “1001 lời tỏ tình lãng mạn”, … thì chẳng có gì ngạc nhiên khi bạn luôn có sẵn hàng đống thơ trong đầu và trở thành một nơi “gửi trọn niềm tin” của hàng tá những trái tim mới lớn đang bắt đầu biết “không ngủ yên”.

Tôi bước vào cấp ba, đặt chân vào lớp chuyên Lý (thế là tôi trở thành người đầu tiên phá vỡ truyền thống gia đình), mà gọi cho đúng hơn thì đó là nơi tập hợp của những cái máy tính cổ lỗ sĩ nhất, những cái đầu chỉ có đòn bẩy, ròng rọc ngoài ra là sắt vụn,… Hai mươi lăm thằng con trai, hai mươi lăm que củi đợi một “đốm lửa hồng” đến đốt.

Thế nên, chúng nó vô cùng hạnh phúc khi có được tôi (như thế có đề cao mình quá không nhỉ?), nơi cung cấp thơ tình con ếch ộp, nơi tư vấn tình cảm và giải nghĩa một lô lốc những câu nói cộng hành động khó hiểu của bọn con gái (cứ suy từ bà chị của tôi thì khắc biết). Tuy tôi tôn thờ chủ nghĩa “Tự do hai tiếng ngọt ngào”, nên vẫn chưa hề có chút “kinh nghiệm tình trường” nào nhưng tôi vẫn tư vấn rất giỏi, và thành công cũng không phải ít. Đến như thằng bạn thân của tôi, sau n+1 mối tình không thành, cuối cùng cũng có một con bé thích nó, lại chủ động làm quen với nó trước. Khi nó hỏi ý kiến, tất nhiên tôi gật đầu cái rụp, như thế điện thoại nhà tôi đỡ bị réo “bất đắc kỳ tử” hơn vì những lý do đại loại như “Duy ơi! Tao yêu!” …

Có lẽ tình yêu là một cái bánh quá ngon lành đến mức ai cũng muốn phải cắn cho bằng được một miếng. Vì lẽ đó, tôi chẳng bao giờ thất nghiệp. Ngay lúc này đây, khi tôi đã tìm được vô vàn những nửa trái tim cho các chiến hữu của mình, thì lại đến lượt trái tim tôi biểu tình đòi tìm nửa kia đang thất lạc của nó. Thủ phạm gây ra vụ này chính là một đứa con gái, học bên lớp 11C. Nó, có cái tên mỹ miều là Phụng Linh, là một cô nàng sao đỏ rất khó tính, luôn xem xét từng chút một để tìm ra lỗi của ai đó. Còn tôi, thì vài ngày lại đi trễ, mà đã trễ học thì hoặc tôi sẽ không đeo huy hiệu Đoàn hoặc là mang nhầm dép đến trường. Thế nên ngày nào Linh cũng đón tôi trước cổng trường với một nụ cười dễ thương nhưng cực kỳ bí hiểm.

– Chào Duy. Khoẻ chứ? – Đấy Linh chặn tôi lại và hỏi một câu hết sức quan tâm như thế, chả trách tôi lại thích, mặc dù sau câu chào ấy là: “Thật hổ thẹn cho một học sinh chuyên Lý giỏi giang mà lại chả biết tí gì về nội quy nhà trường. Nếu có tháng nào mà Duy không vi phạm chút gì chắc trời mưa mất.”

Nói thế khác nào coi thường tôi là một thằng suốt ngày đi học trễ, bê tha, luộm thuộm. Tôi đã quyết định phải chứng minh mình là một chàng trai rất ngoan ngoãn, nên đã quyết tâm thực hiện vô cùng tốt mọi nội quy nhà trường. Và trong cái tháng quyết tâm làm người tốt ấy, tôi đã nhận ra là mình thích Linh. Chà, đây chính là lúc giằng xé trong tâm hồn tôi. Đi trễ, sẽ được gặp Linh, nhưng sẽ rất “mất hình tượng”, làm “con ngoan trò giỏi” thì lại không gặp Linh. Tôi liền gọi cho thằng bạn thân và kể rõ sự tình.

– Khiếp, mày dài dòng quá, chỉ cần ngắn gọn là mày thích con bé ấy là tao hiểu rồi – Thằng Vinh ngáp ngắn ngáp dài trả lời.

– Thế bây giờ tao nên làm thế nào? – Tôi thở dài

– Mày hỏi tao đấy à?

– Chứ tao đang nói chuyện với bức tường chắc?

– Ô hô - thằng Vinh kêu lên – Mày là một quân sư tình yêu tuyệt vời cơ mà, sao lại đi hỏi tao chuyện đó.

Ừ nhỉ, tôi là một quân sư tình yêu cơ mà. Không biết bao nhiêu đứa con gái đã đổ nhờ những bài thơ kiểu như “ Nụ cười của em – Như que kem – Anh nhìn mà thấy phát thèm – Nhưng mà chỉ được đứng xem …” của tôi. Vậy thì không có lý thì tôi lại thua trong trò chơi tình yêu này được. Tôi bắt đầu lên kế hoạch cưa cẩm thay vì dùng thời gian ngồi luyện bên máy tính. Đầu tiên, nghĩa là sau một tháng tên tôi mất hút trong sổ sao đỏ, tôi “tình cờ” xuất hiện trước mặt Linh trong nhà sách kế trường (để có những giây phút tình cờ như thế, tôi đã phải huy động tất tần tật các chiến hữu của mình, mà tụi nó thì luôn chờ trả ơn tôi, nên giúp rất ư là hăng hái). Sau nụ cười mà tôi phải tập dượt gần chết cho nó thật hiền lành và tự nhiên, tôi bắt đầu:

– Chào Linh. Tháng này trời có mưa không Linh?

Linh liếc tôi một cái rồi cười, chậc, một nụ cười không còn bí hiểm:

– Này, không nói xéo nghen.

– Duy chỉ chứng minh lời nói của Linh thôi.

– Duy cứ như thế mãi thì tốt biết mấy. Linh cũng đỡ phải ghi tên Duy cho đầy sổ.

– Linh cũng mua sách văn học hả?

– Câu đó Linh phải hỏi Duy mới đúng. Một chàng trai chuyên Lý mà cũng đam mê văn học ư?

– Văn học đâu phải là sở trường của riêng Linh – Máy nói của tôi đã được kích hoạt đúng tần số, bắt đầu chạy hết công suất – Linh đang tìm cuốn gì vậy?

– “Những con chim ẩn mình chờ chết”, nhưng đã hết rồi.

– À, ở nhà Duy có cuốn này đấy. Để Duy cho Linh mượn.

– Thật nhé?

– Ừ, nhưng Linh phải trả công Duy bằng một chầu kem.

– 4h chiều ngày mai. Quán cô Hương - Rồi Linh mất hút sau tấm cửa kính, cái đuôi gà lắc nhẹ trong gió.

Tôi quay lại nháy mắt với lũ bạn đứng lấp ló bên kia đường đang vỗ tay rất nhiệt liệt…

o0o


Tôi chuẩn bị cho buổi hẹn hò đầu đời vô cùng kỹ lưỡng, đầu tóc, quần áo này. Ông bà ta bảo “Người đẹp vì lụa” quả là chí lí, hôm nay trông tôi đẹp trai đến lạ lùng. Cầm cuốn tiểu thuyết trên tay, tôi nhìn lại trong gương lần nữa để đảm bảo cho một chàng trai hoàn hảo, rồi nhảy lên xe đến quán kem.

– Linh đến sớm nhỉ - Tôi cười khi thấy nàng ngồi rất dịu dàng trong quán kem. Phải chi lúc ghi tên tôi mà nàng cũng dịu dàng thế này thì đời đã đẹp lên bao nhiêu.

– Phải chi mà lúc đi học Duy cũng chính xác vậy thì tốt biết bao nhiêu – Linh nói như đọc được ý nghĩ trong đầu tôi, làm tôi giật cả mình. Không được, phải giữ phong thái bình tĩnh mới chiến thắng được.

Linh gọi một ly kem sâm dứa. Tôi bắt đầu nói về tác dụng của dứa với cơ thể, nghe khoa học ra phết! Xong Linh quay sang bàn về cuốn “Những con chim ẩn mình chờ chết”. Rất may, tôi là một người thông minh nên tối hôm qua đã năn nỉ bà chị kể cho nghe trong đó có cái gì. Xong tôi lại còn kiếm được một đoạn, để đọc trơn tru cho Linh nghe và bảo rằng “đây là đoạn mà tôi tâm đắc nhất”. Mắt Linh tròn xoe nhìn tôi, chắc Linh rất ngạc nhiên khi một đứa hay đi trễ và quậy phá như tôi cũng có một tâm hồn nhạy cảm như thế. Nhưng rồi tôi nhận ra đã đến lúc vào vấn đề chính. Chứ để lâu Linh lôi cả kho tàng văn học thế giới ra thì nguy mất.

– Linh này – tôi lấy một chất giọng ngọt ngào nhất để gọi tên Linh.

– Ừ, Duy cứ nói đi.

– Linh có thấy Duy là một thằng hay quậy phá, ngông nghênh không?

Linh ngừng nhìn xuống ly kem mà ngẩng lên nhìn tôi:

– Thực ra thì cũng có. Nhưng Duy không đến nỗi đấy. Tháng này Duy cũng đã thực hiện tốt nội quy rồi thôi. Biết tu tỉnh, ăn năn là giỏi rồi.

– Duy được như thế là nhờ Linh.

– …

Thấy Linh im lặng, cúi mặt xuống, tôi bắt đầu:

– Nhờ Linh, Duy mới thấy mình đã sống quá bê bối ,quậy phá. Và sau khi thay đổi, Duy đã nhận ra Duy thích Linh. Linh có thích Duy không?

Linh nhìn tôi, cười, không một chút xúc động, cứ như đấy chỉ là trò trẻ con:

– Linh chỉ coi Duy như bạn, không hơn. Thôi Linh về.

Rất ngắn gọn, xúc tích. Rất chắc chắn. Thế là tôi đã thua. Một trò chơi
quá đơn giản mà Linh không cần vũ khí vẫn chiến thắng. Tôi – game over.

Một người từng là quân sư tình yêu, một cái đầu thông minh tuyệt vời như tôi mà lại thất bại ngay khi mới chập chững bước vào “thương” trường. Thằng Vinh vỗ vai tôi:

– Đừng buồn. Con bé ấy không xứng với mày đâu. Mà mày có biết vì sao nó đá mày không? Nó bảo với con bạn tao, rằng: mày ăn nói quá trơn tru như bôi mỡ vào miệng, thế là giả dối. Mày tỏ tình ngay lần hẹn đầu tiên, thế là vội vàng. Mày ngoan ngoãn bất ngờ, thế là dễ thay đổi.
Trời ạ! Tôi ăn nói gãy gọn, nhanh nhẹn hoá ra thằng nói lời “trót lưỡi đầu môi”. Tôi nói thẳng tình cảm của mình, tôi thay đổi để xứng đáng với Linh thì thành ra giả dối hết. Thật không thể hiểu nổi bọn con gái bây giờ nữa. Ngoài mặt thì cười duyên dáng, một gật hai ừ, mà trong lòng thì nghĩ cái gì không biết.

– Vinh, chiều nay tao với mày đi chơi đi.

– Mày hết buồn chưa?

– Ôi dào, nam nhi chi chí ai lại buồn vì những chuyện ấy. Số tao chỉ giúp người khác yêu thôi chứ yêu không được. Mày chưa nghe à : “Yêu làm chi sớm hả em ơi – Đời còn dài để đấy mà chơi ..."


 

 Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

...winter...
User Posted Image

Thông tin cá nhân

ngô vân anh
Họ tên: Ngô Thị Vân Anh
Nghề nghiệp: student
Sinh nhật: : 20 Tháng 2 - 1990
Nơi ở: Đà Nẵng
Yahoo: sunandbeautifulsky_va90  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Hạnh phúc không thể xây dựng trên nền tảng những xúc cảm lãng mạn, đó phải là sự cân đối hài hòa thực tế của hai người trên mọi mặt.

Have a nice day..!

User Posted Image

Hãy cố gắng tìm kiếm những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hãy trông lên những đám mây ngũ sắc trên đầu chứ đừng nhìn đất đen dưới vệ đường. Cuộc sống không ban ơn cho ta mà chính ta sẽ ban tặng cho cuộc sống những món quà từ những hành động và suy nghĩ tích cực của mình.

Hãy bắt đầu ngày hôm nay từ ngay giây phút này. Bởi vì cuộc sống đã là một niềm vui, một món quà vĩ đại nhất mà tạo hóa ban tặng cho bạn

User Posted Image


Bạn sẽ nghĩ đến ai đầu tiên..

   Một anh có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhưng anh ta không biết mình yêu cô nào hơn.Một người bạn anh ta đã cho lời chỉ dẫn .Hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi hạnh phúc bạn muốn chia sẻ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.Và cũng hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi đau khổ bạn muốn cùng cô gái nào san sẻ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẻ cùng 1 cô gái.Nhưng nếu khi vui hoặc khi buồn bạn lại nghĩ đến 2 cô gái khác nhau , tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn được san sẻ nỗi buồn .
Trong cuộc sống có nhiều nỗi đau hơn là niềm hạnh phúc, bạn có thể tự mình hưởng thụ nó.Nhưng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều người san sẻ với bạn. Nếu bạn mong muốn nói về hạnh phúc của bạn với một người, tôi tin rằng người ấy chắc là thân thiết và là người rất hiểu bạn. Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó.
Nếu người ấy chỉ nghĩ đến bạn khi người ấy vui, còn khi buồn người ấy lại san sẻ với người khác, tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó sẽ không bền vững.

Điều dĩ nhiên, tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là người đầu tiên được người ấy chia sẽ niềm hạnh phúc. Và khi người ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh người ấy để xoa dịu nỗi đau lòng vì khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim người ấy.

Còn bạn? Nếu bạn buồn ai sẽ là người bạn nghĩ đến đầu tiên?



Điều kỳ diệu mang tên Tình Yêu

User Posted Image

Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.

Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta , nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó. Và rồi ta sẽ hiểu.

Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế.

Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.
Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi . Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình


User Posted Image

Chúc bạn luôn yêu và luôn được yêu! 1.gif








Bạn bè
em_gai_dai_ca17816
em_gai_dai_ca17816
lionking729
lionking729
thanhquoc
thanhquoc
hong_ngoc123
hong_ngoc123
babiimeo
babiimeo
tthanhchungxd
tthanhchungxd
Long DeeJay
Long DeeJay
gemini3691
gemini3691
benl_kick
benl_kick
we_are_streetballer
we_are_streetballer
Xem tất cả

Blog bạn bè
Một mình
Khi rơi nước mắt không có ai dỗ dành, vậy nên học được cách trở nên...

Tình yêu tựa cơn gió





Em ngồi co gối nơi góc cửa sổ, tay...



Người này và người đó (2)
Tác giả : Nguyễn Phong Việt


Ta chọn người này vì không dám bắt...



Người này và người đó (1)
Tác giả : Nguyễn Phong Việt



Tại sao ta chọn người này mà...

Đám cưới


Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay...

Ta mới thật sự...


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com