You're an that I want

Welcome...^_^

User Posted Image

^^^ Cảm ơn mọi người đã ghé thăm Smilie
               .....................
            
Welcome to my

house
....^0^

User Posted Image





About..... l-o-v-e

User Posted Image

Có thể chúng ta phải gặp một vài người nào đó, nhầm một vài lần như vậy trước khi gặp đúng người mình yêu, và bạn phải trân trọng vì điều đó.

Sẽ rất buồn khi bạn gặp một ai đó mà bạn cho rằng vô cùng có ý nghĩa đối với bạn, chỉ để cuối cùng bạn nhận ra rằng tình cảm đó sẽ chẳng bao giờ được đáp lại và bạn là người phải ra đi. Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Điều bạn cần làm là thôi không chờ đợi nơi cánh cửa đã đóng, hãy tìm một cánh cửa khác đang mở ra cho mình.

Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.

Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.

Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.


...sweet...love...
User Posted Image

..Lúc bé - khi ta lớn...

User Posted Image
* Lúc bé, tưởng khóc là buồn; bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.
* Lúc bé, tưởng cười là vui; bây giờ nghĩ lại có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười.
* Lúc bé, tưởng đông bạn là hay; bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình.
* Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người; đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật là mong manh mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế.
* Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn; bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà chưa thật sự lớn và đến khi thật sự thành người lớn, người ta sẽ hiểu rằng sẽ không bao giờ bé trở lại được nữa.
* Lúc bé, tưởng đóng đinh là đóng đinh, không thích thì có thể nhổ ra; bây giờ có cảm nhận, đóng đinh có thể nhổ ra nhưng vết sâu sẽ vẫn còn.
* Lúc bé, tưởng có thể thay đổi được cả thế giời; giờ thay đổi chỉ một người còn chẳng có thể. Có chăng thay đổi vẫn chỉ là thay đổi chính mình.
* Lúc bé, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó nhưng rồi thấy mình giờ quên nhiều người cũng dễ đó thôi nhưng yêu mới khó làm sao.
* Lúc bé, cứ thích trở thành một người phụ nữ phức tạp, tưởng thế là hay lắm; giờ phức tạp đến nỗi không thể hiểu nổi mình mới giật mình muốn trở thành một cô gái đơn giản mà cũng chẳng thể nữa rồi.
* Lúc bé, thích định nghĩa về tình yêu. Tình yêu là A, B, C,...Bây giờ lớn lại cuống cuồng vì hoang mang không biết tình yêu thật sự là gì.
* Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ; lớn rồi mới biết sau tình yêu còn có chia tay.
*Lúc bé tưởng khi đi xa nhà là thích nhất, giờ xa nhà mới thấy buồn và nhớ thế nào
*Lúc bé tưởng mọi người sống vì mình, giờ lớn rùi mới thấy mình cần sống vì mọi người

*Lúc bé chơi trò cô dâu chú rể thấy đó là mơ ước, giờ mới thấy đó là thử thách

*Lúc bé tưởng cuộc sống là hôm nay, giờ lớn mới thấy sẽ còn có ngày mai và cả quá khứ.
*Lúc bé tưởng con trai, con gái giống nhau, giờ mới thấy chẳng ai giống ai.
*Lúc bé tưởng cho đi là hết,là tiếc nuối, giờ mới thấy cho đi là hạnh phúc, là còn mãi
*Lúc bé tưởng càng nhiều tiền càng mua được nhiều thứ, lớn lên mới biết bao nhiêu tiền cũng không mua được người mình yêu
*Lúc bé cứ tưởng ta có thể làm được mọi thứ, lớn lên mới biết có những thứ có làm cũng chẳng được gì.
*Lúc bé ta vẫn luôn thấy những thiên thần, lớn lên mới biết thiên thần chỉ nằm trong trái tim.
*Lúc bé ta thường hay sợ ma, Lớn lên ta sợ ma cũng không ở bên ta lúc cô đơn.

* Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời; giờ thì biết, tình yêu đến rồi đó nhưng rồi lại đi ngay đó, như mưa bóng mây,hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất



7 cách diễn giải hay về TY..

User Posted Image
Đừng quay lưng lại với tình yêu khi nó đang ở trước mắt bạn. Đừng đẩy tình yêu đi xa bởi nếu làm thế, 1 ngày nào đó bạn sẽ nghĩ rằng: " Tại sao mình lại để tình yêu bay đi " 
                                *******
Thật buồn cười khi người ta mất cả tiếng để có đủ can đảm chào người mình mến, mất mấy ngày để ngưỡng mộ, mất mấy tuần để nhớ nhung nhưng chỉ cần 1 cái chớp mắt để nói chia tay
                                *******
Hãy đi theo người yêu thương bạn. Không có gì sai trái khi yêu 1 người đang thuộc về người khác. Sẽ tốt hơn nếu yêu 1 người sẵn sàng yêu lại bạn 
                                *******
Tình yêu ko phải là thứ có thể nắm chặt, hãy để nó tự do. Tình yêu ko chỉ là cái chúng ta thực hiện mà còn là thứ chúng ta ko thể hình dung. Không phải chúng ta chọn tình yêu mà chính tình yêu chọn chúng ta 
                                *******
Điều đáng sợ nhất khi yêu là bị tổn thương. Điều đáng sợ nhất khi bị tổn thương là không thể yêu lần nữa. Điều đáng sợ nhất khi không thể yêu lần nữa là sẽ cô đơn mãi mãi 
                                *******
Khi đi theo trái tim mình, đừng lo lắng nó sẽ dẫn đến đâu vì tự trái tim biết đường. Nếu bạn lầm đường lạc lối , hãy dùng cái đầu của mình để trở về nhà 
                                *******
Khi thật sự quan tâm đến 1 người, bạn sẽ ko lo tìm khiếm khuyết, không chú ý đến câu trả lời, không săm soi những lỗi lầm của họ. Thay vào đó, bạn đấu tranh với sai sót, chấp nhận khuyết điểm và không cần đến những lời bào chữa
                                *******
             


^^music^^

Nếu 1 ngày nào đó
User Posted Image

Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy mọi chuyện tốt đẹp bấy lâu nay đã thay đổi, xin đừng bi quan và buồn khổ ,đó là lúc bạn cần mỉm cười ...

 

Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy người mình yêu thương lại k0 còn yêu thương mình nữa, xin bạn đừng trách người ấy và hãy tôn trọng quyết định của họ ,bởi vì họ thực sự muốn như thế ,bạn chẳng thể nào ép buộc con tim của người ta khi tình cảm của họ k0 còn thuộc về bạn nữa.
                                 

Nếu 1 ngày nào đó bạn chợt nhận ra nụ cười mà bạn dành tặng cho ai đó lại có 1 ý nghĩa đặc biệt như thế ,xin bạn hãy tiếp tục mỉm cười và tặng cho tất cả những người còn lại -những người còn chưa thấy được nụ cười tuyệt vời của bạn

Nếu 1 ngày nào đó bạn phát hiện ra những sự thật phũ phàng đằng sau những điều tưởng như tươi sáng kia, xin bạn đừng tuyệt vọng mà hãy tin rằng đằng sau những sự thật phũ phàng ấy chắc chắn có những lý do riêng của nó và điều tốt đẹp vẫn đang chờ đón bạn vào 1 ngày k0 xa.



Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy cuộc đời này đáng chán biết dường nào ,và mọi việc dường như đi vào ngõ cụt thì đó là lúc bạn phải bình tĩnh ,can đảm để tìm 1con đường mới ,dù rằng có thể bạn sẽ bị shock nhưng cách tốt nhất để nhìn thấy màu hồng của cuộc sống là bạn phải mở to mắt ra và chỉ nên nhìn vào những điều tốt đẹp.

Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy mình đã trưởng thành, và đủ tự tin để có thể đối mặt với những điều khó khăn sắp tới ,đó là lúc bạn nên chia sẽ kinh nghiệm của mình cho mọi người ,vì ở 1 nơi nào đó vẫn còn nhiều bạn cùng lứa với bạn vẫn đang loay hoay tìm lối đi vững chắc vào đời.


Nếu 1 ngày nào đó ,bạn không còn đủ thời gian để xem ,hay đơn giản là ngẫm nghĩ lại những điều tốt đẹp mà bạn đã trải qua ,đó là lúc bạn cần phải nghỉ ngơi và thư giãn ,vì bạn đang đi quá nhanh trên con đường đời và rất có thể bạn sẽ bạn sẽ vấp ngã .Cách tốt nhất là bạn nên dung hoà giữa công việc và cuộc sống , và luôn mỉm cười .

Nếu 1 ngày nào đó bạn đối mặt với những lời yêu thương từ những người mà bạn yêu quý ,đó là lúc bạn để con tim mình cất lên tiếng nói chọn lựa ai là người bạn yêu mến nhất và lý trí của bạn sẽ đảm nhận phần việc xem ai là người thích hợp nhất .Thật tuyệt vời nếu người mà bạn yêu nhất lại là người thích hợp với bạn nhất ,nhưng nếu chỉ được chọn 1 trong 2 người đó thì có lẽ bạn nên chọn người đã cùng bạn trải qua những vui buồn ,chia sẽ với bạn tình cảm chân thành của họ và có nhiều kỷ niệm đẹp cùng bạn .Vì khi chọn lựa họ ,bạn sẽ k0 bao giờ đánh rơi những kỷ niệm đẹp mà bạn có và đó là động lực để 2 người yêu thương nhau hơn.



Nếu 1 ngày nào đó bạn k0 còn được như bây giờ ,tài năng ,sức khoẻ ,và nhan sắc đã bị thời gian làm phai màu thì xin bạn chớ lo lắng ,đó là lúc bạn bắt đầu kể lại câu chuyện cuộc đời mà bạn đã trải nghiệm cho những con người trẻ hơn-những con người cần sự chỉ đường sáng suốt của 1 người như bạn đấy.


Nếu 1 ngày nào đó bạn nhận thấy trong cuộc sống có quá nhiều điều tươi đẹp và mọi người xung quanh bạn đã trở thành bạn tốt ,và bạn được 1 ai đó yêu bằng cả con tim thì đó là lúc bạn phải mạnh mẽ lên để giữ lấy những điều tốt đẹp này ,vì nếu bạn không trân trọng ,nâng niu những gì bạn đang có thì bạn đang đánh rơi cơ hội để trải qua hạnh phúc ,tình yêu và cả những nụ cười nữa đấy.





Clock


   Trong: Teen's love
 

Trong đợt trại hè Thanh Đa vừa rồi, bên cạnh những niềm vui vì có thêm nhiều bạn, được thư giãn tinh thần, …thì tôi thật hạnh phúc khi vừa hoàn thành sứ mệnh là một “quân sư tình yêu” thật dễ thương. Nhỏ Thảo- bạn tôi, là một cô bé ngây thơ, mơ mộng rất đáng yêu (đó là tính tình thật của nhỏ chứ không phải nhỏ…giả vờ đâu nhé!).

Trại hè Thanh Đa được tổ chức vào 5 ngày, đến ngày thứ 2 thì…có chuyện. Thảo thì thầm với tôi rằng:

”Ê Thy, sao đội trưởng đội Tây Sơn cứ nhìn Thảo hoài à! Bực mình quá!”

Nhỏ nhạy cảm lắm, nên tôi cũng chả quan tâm gì đến câu nói đó. Thật sự, nhỏ nhìn hắn ta 10 lần thì hắn ta mới liếc qua…1 lần. Mặt khác, hắn là đội trưởng nên luôn xuất hiện trước đám đông, cảm giác ảo tưởng của nhỏ là không thể tránh khỏi. Hix!

Dần dần, Thảo bắt đầu (…) hắn. Không như thế cũng lạ. Hắn là một người có vẻ bề ngoài rất lạnh lùng, đẹp trai, mặt dễ thương và cực kì kool. Hắn đẹp, một vẻ đẹp rất lạ, và mái tóc giống Hàn Quốc một phần tôn vinh thêm vẻ đẹp lạ kì ấy. Hơn nữa, hắn lại là người “lãnh đạo” đội Tây Sơn - đội đang tạm thời giành vị trí đầu bảng về mọi mặt nữa chứ! Quá hoàn mỹ! Và thế là tối ngày thứ 2, nhỏ nằm mơ thấy được nói chuyện trực tiếp với hắn (chưa kể trước đó nhớ hắn quá không thể nào chợp mắt được ^^). Sáng ngày thứ 3, nhỏ kể cho tôi nghe và xin ý kiến của tôi. Tự dặn lòng mình là sẽ…bỏ nghề quân sư (vì toàn tư vấn thất bại hàng chục ca rồiT_T), nhưng niềm đam mê nghề nghiệp trong lòng tôi lại trỗi dậy(^^). Không thể bỏ mặc bạn bè trong cơn hoạn nạn, tôi quyết định…liều lần nữa.

Một kế hoạch dần dần hình thành. Tại góc cầu thang ở chung cư, một nhóm nhiều chuyện (toàn là con gái, trong đó có tôi và nhân vật chính-Thảo) đang chuẩn bị…ra trận. Tất nhiên…nhỏ Thảo cũng cảm thấy kỳ kỳ vì hành động này quá rủi ro, quá bạo. Tuy nhiên, tôi trấn an bằng tất cả kinh nghiệm vốn có của mình: ”Không đợi dịp này thì còn dịp nào nữa? Không nói ra thì làm sao người ta biết được? Thảo ngại hay muốn ân hận suốt đời? Nên nhớ là chỉ còn 3 ngày nữa thôi đó!. Hãy can đảm lên! Bình tĩnh, Thy sẽ có cách giải quyết.” Tận dụng hết “tài năng văn chương” vốn có của mình, cộng với nét chữ rèn thật nắt nót, đẹp mê hồn trên tờ giấy hoa, tôi bắt đầu cầm bút lên “thay lời muốn nói”, xung quanh không biết bao nhiêu cặp mắt tò mò đang âm thầm…dõi theo…Không gian im lặng đáng sợ. “Chào bạn ở đội Tây Sơn! Mình ở đội Hoa Lư, mình trông bạn rất quen, hình như…chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi thì phải. Mình có thể làm quen với bạn được không? Dù có đồng ý hay không thì ít nhất bạn cũng phải cho mình nick nhé! P. S:This is the secret between you and me! (^_^)”

“Ê Thy! Có quen hồi nào đâu, sao lại nói là quen?”

”Trời ơi, đó chỉ là cái cớ thôi, ngây thơ quá à!”

Tôi và Thảo núp ở cầu thang, chờ người ấy đi qua khu chung cư đội mình. . . Người ấy đến, nhỏ Tú chạy lại nói:

"Anh ơi, có chị gì đưa cho anh nè!"

Thảo sợ quá chạy vọt lên phòng, và không hiểu sao lúc đó tim tôi cũng run bần bật lên nữa. Từ lan can nhìn xuống, thấy hắn vừa đi vừa đọc bức thư. . . Thảo thì thở hổn hển, run bần bật:

Bây giờ chỉ ngồi chờ kết quả. . . vào tối đó. Tối, cả 8 đội tập trung tại hội trường. Công việc của tôi hết sức bận rộn, đó là tìm "anh ấy" để nhìn xem anh ấy có nhìn Thảo không, có phản ứng gì không, nhưng vô vọng. . . Trên hội trường hiện nay hết sức ồn ào, tiếng cỗ vũ la hét hết cỡ, vì đây là tiết mục trình diễn cuối cùng, và cũng là đặc sắc nhất của đội Tây Sơn, những điệu nhảy Audition sôi động. Và rồi, tôi và Thảo ngỡ ngàng khi "hắn" nhảy trên sân khấu!Trời! Đẹp, những điệu nhảy đẹp và một gương mặt lạnh lùng đầy cá tính. . . Lần này thì nhỏ thật sự đổ sầm, nó la và cổ vũ hết mình, nhưng không ai nghe thấy, tiếng của nhỏ không bằng giọng những cổ động viên cuồng nhiệt kế bên.

Tiếp đó, chúng tôi nhận được một thông tin nóng hổi. Trước lúc trình diễn, hắn hỏi đội chúng tôi có phải là đội Hoa Lư không, và trong suốt quá trình diễn, đôi mắt hắn. . . mãi tìm kiếm ai đó. . . ở đội Hoa Lư! Sau đó là phần nhảy tập thể, chúng tôi ngồi ghế xem, không nhảy. Và, hắn, cùng một đám bạn của hắn, đang chen chân vào giữa đội Hoa Lư để nhảy cùng. Nhỏ nhìn thấy, tiếc hùi hụi. Hix! Lúc ra về, Thảo nhìn hắn, hắn liếc ngang. Nếu tôi nhớ không lầm thì 2 đôi mắt ấy nhìn nhau đã hơn chục lần, từ ngày thứ nhất đến giờ. Hình như, bên ấy đã đoán biết được điều gì đó.

Ngày thứ 4, nhỏ cố gắng "nổi bật giữa đám đông" để gây sự chú ý nơi hắn, từ việc cứ nhìn hắn liên tục không chớp mắt, cố ý để hắn biết, cho đến việc "tình cờ" xuất hiện trước mặt hắn hoài, nhưng hắn vẫn không tỏ thái độ! Có tức không chứ! Nhưng tôi, một quân sư kinh nghiệm đầy mình, không thể để mọi chuyện thất bại một cách thảm hại như vậy. Thế là, đủ mọi trò được tung ra và vận dụng triệt để, nào là nhìn hắn đá banh từ trên lan can, sau đó là nhìn từ. . . ghế đá, thậm chí còn qua khu chung cư của đội hắn để biết hắn tên gì, ở phòng mấy. . .

Tuy nhiên, vẫn hông mấy khả quan. Hắn vẫn im lặng, vẫn lạnh lùng. . . Nhỏ thất vọng thật sự, chiều hôm đó mặt nhỏ xụ ra, không nói gì, ngồi tách biệt hẳn với mọi người, mắt nhìn xa xăm. Có vẻ nhỏ muốn khóc. Tôi thấy tội, nên làm liều lần nữa! Trốn nhỏ, tôi xé tờ giấy từ quyển sổ tay của mình, ghi thư một lần nữa, và tôi tự hứa với mình rằng đây là lần cuối cùng, thất bại nữa thì đầu hàng, vì hôm nay là bữa tối cuối cùng ở trại. "Chào bạn! Lại là tôi đây. Tôi biết, có lẽ vì một nguyên nhân sâu xa nào đó, bạn không thể trả lời thư tôi, nhưng ít ra bạn cũng phải cho tôi biết nick chứ? Sao bạn cứ mãi im lặng? Tại sao? Tôi biết, bạn có thể nghĩ rằng tôi quá bạo dạn khi dám liều lĩnh viết thư thế này. Nhưng. . . nếu không nói vào lúc này thì còn chờ dịp nào nữa? Nếu không nói thì làm sao bạn biết được tâm tưởng của tôi? Mỗi khi nhìn bạn, tôi lại nhớ đến người bạn cũ của mình. Thật sự là. . . tôi buồn lắm! Được, tôi có gan viết thư thì tôi có gan thú nhận. Tên tôi là H. N. M. Thảo. Ngày mai là kết thúc hội trại, và chúng ta sẽ mãi mãi không có dịp nào để được gặp nhau cả, mãi mãi. . . Biết thế nhưng tôi vẫn chờ, vẫn chờ dù kết quả thế nào đi chăng nữa. Dù sự đáp trả của bạn là gì thì chúng ta vẫn là bạn của nhau, vì chúng ta cùng tham gia Thanh Đa trại hè. . . Chỉ còn một buổi tối cuối cùng thôi, quyền quyết định là ở bạn. . . Giờ đây, tất cả chỉ còn trông chờ vào. . . vòng quay của thời gian. . . "

Tôi thật sự đồng cảm với nhỏ nên mới có thể viết ra được những dòng chân tình như vậy. Kêu bé Na đưa thư giùm, tôi làm bộ đứng gần bé Na. . .

"Anh ơi, có người đưa cho anh cái này."

"Em ở đội Hoa Lư hả?"

"Uhm".

"Sao anh tìm hoài không thấy?"

Tôi không hiểu hắn nói gì, nhưng tôi thật sự bất ngờ trước câu nói của hắn. Lát sau, hắn cùng với 2 đứa con trai, qua khu chung cư đội tôi tìm Thảo. Tôi hồi hộp xen lẫn vui sướng, kêu Thảo rối rít, nhưng nó…run quá, trốn mất biệt luôn! Từ trên lầu nhìn xuống, tôi nghe bé Na nói:”Chị Thảo không có ở đây”. Thế là bọn hắn quay về…

“Trời ơi! Sao tự nhiên trốn vậy? Bực mình quá! Cơ hội ngàn năm có một vậy mà để mất!”

”Thảo bối rối quá! Với lại, Thảo chưa kịp…sửa soạn(!!!?)”

”Nè, nghe Thy nói, tối nay, tối nay phải nói thẳng hết nghe chưa?”

Tối đó, tôi dặn đi dặn lại Thảo cả chục lần, tư vấn cho nhỏ, nào là phải nói ra sao, như thế nào, chờ dịp nào để nói…Biết bao lần chạm mặt nhau nhưng vẫn không thể bật thành lời, nào là Thảo run quá, nào là đám bạn hắn đứng kế bên, rồi hắn đang chỉ huy đội…Tôi bực mình và sốt sắng đến mức Thảo phải lên tiếng:

”Thy ơi! Cho Thảo thở được không? Thảo hứa sẽ không bỏ chạy đâu mà. Sao Thy căng thẳng còn hơn Thảo dzậy?”. Tôi. . quê quá, không nói gì. Thôi thì…cứ để nhỏ tự giải quyết lấy. Hắn và nhỏ chạm mặt gần chục lần. Một trong những lần đó, bốn mắt nhìn nhau…không chớp. Tội nghiệp thay, hắn vẫn không hiểu gì, và. . hắn tiếp tục đi quản lý đội! Vào hội trường, Thảo vuốt ngực liên hồi, và hơn nửa tiếng đồng hồ đắn đo, với sự thúc giục quyết liệt của tôi, cuối cùng, nhỏ đồng ý đi mua cây viết, kèm theo câu:

”Hì, nói chuyện ở hội trường tối om thế này thấy tự tin ghê, người ta…sẽ không nhìn ra khuyết điểm trên gương mặt!”

Mà nhỏ có khuyết điểm gì đâu, dễ thương thí mồ, vậy mà lo xa thấy ớn. Tôi hồi hộp chờ, 15 phút sau, nhỏ quay lại với vẻ mặt hí hửng bảo tôi:

”Thy ơi! Thành công rồi! Mừng quá! Hihi!”

Và đây là nội dung cuộc đối thoại vài phút trước đó.

“Bạn có phiền không nếu mình muốn nói chuyện với bạn một chút?”

“Ừm …không.”

“Bạn có thể cho mình xin nick được không?”

Nói rồi nhỏ chìa bàn tay và cây viết ra

“Để mình đọc cho bạn ghi nha….Xin lỗi bạn, mình bị khan tiếng quá nên nói lớn không được. Mà bạn học lớp mấy?”

“Mình…học lớp 10.”

“Ủa,bạn học lớp 10, mình học lớp…11, sao lại nói là quen nhau?”

“Ơ, không phải, tại vì bạn, ah không, anh rất giống một người bạn của em. Mà sao…anh không chịu trả lời thư của em?
”Mình xin lỗi bạn nha,tại vì…bạn ghi thư là “chào bạn ởi đội Tây Sơn”, mình không biết đó có phải là mình không, sợ nhầm nên chưa trả lời. Với lại, mình không biết tên bạn nên không thể hồi âm được, bạn thông cảm nha. À, xin lỗi bạn, mình phải đi quản đội rồi, chào bạn.”

Trời ơi! Thật vậy sao! Tôi mừng giùm cho nhỏ. Vậy là yên tâm về vào ngày mai rồi… Ngày cuối cùng ở trại hôm đó, nhỏ khóc rất nhiều vì…(các bạn biết rồi đó), nhưng nhỏ đã mạnh dạn hơn khi lại xin chữ kí và số điện thoại di động của hắn. Chưa hết, nhỏ còn tính…chụp hình hắn qua di động rồi cài lên màn hình vi tính nữa mới ghê! Càng ngạc nhiên hơn khi nhỏ biết hắn đang học trường chuyên G. Quả là đa tài.

Câu chuyện tôi kể đến đây đã…kết thúc. Thật là một kỉ niệm tuyệt vời phải không các bạn? Hẳn các bạn nghĩ rằng họ sẽ chẳng bảo giờ còn gặp nhau nữa, huống hồ chuyện…làm quen. Vì một người ở quận Bình Thạnh, một người ở tận…quận 12. Các bạn nhầm to rồi. Họ vẫn online đều đặn hàng tuần để nói chuyện với nhau. Cho đến bây giờ, họ đã thành một cặp xứng đôi rồi đấy! Anh ấy khen Thảo dễ thương, tốt, hiền. Còn Thảo thì cảm ơn tôi rối rít. Còn phải nói, ”quân sư quạt…máy kinh nghiệm đầy mình” mà! Thỉnh thoảng tôi có chat với anh ấy, biết bức thư gửi cho anh ấy là do tôi viết, ảnh khen tôi viết hay quá trời, làm tôi…đỏ cả mặt vì hạnh phúc! Thì ra, bên cái vẻ bề ngoài lạnh lùng là cách cư xử rất lịch sự và đáng yêu của anh ấy. Tôi khâm phục anh ấy. Thật là một hoàng tử xứ Hàn đúng nghĩa như cái nick mà anh ấy cho tôi. Thế là giờ đây, sau bao biến cố thăng trầm, sự thành công trong lần tư vẫn ấy là động lực thúc đẩy tôi. . . tiếp tục hành nghề. Có lẽ nhờ kinh nghiệm từ lần đó, giờ đây tôi tư vấn ca nào cũng đều đạt kết quả như mong đợi(^_<)

Nếu là tình cảm chân thành xuất phát từ chính trái tim mình, thì một ngày nào đó, mình cũng sẽ được đón nhận. Các bạn thấy đó, mọi tình huống xảy ra trong câu chuyện, tôi chưa hề dự tính trước, chưa hề lên kế hoạch trước mà chỉ hành động theo suy nghĩ của bản thân mình. Thế mà làm nên chuyện. Dù chưa khéo léo, chưa thật sự "chuyên nghiệp" nếu không nói là vụng về(^^), nhưng quá hoàn hảo. Vì tôi đã làm được một việc tốt cho bạn mình, đã dựng nên một câu chuyện kết thúc có hậu. Phải khéo léo, bình tĩnh và tự tin, phải thật cá tính nhưng không làm mất đi nét duyên ngầm của con gái, hành động có chừng mực chứ không đi quá đà, bạn sẽ thành công. Như các bạn đã biết, những lời lẽ trong thư không bóng bẩy, không cầu kỳ lãng mạn, vậy mà lại khiến ai kia. . . rung rinh mới ghê!(^_^)

Qua câu chuyện này, hẳn các bạn sẽ có thêm "kinh nghiệm" cho mình trong việc lên kế hoạch. . . yêu. Ê, cảm ơn quân sư tài ba này đi chứ!

 


 

 Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

...winter...
User Posted Image

Thông tin cá nhân

ngô vân anh
Họ tên: Ngô Thị Vân Anh
Nghề nghiệp: student
Sinh nhật: : 20 Tháng 2 - 1990
Nơi ở: Đà Nẵng
Yahoo: sunandbeautifulsky_va90  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Hạnh phúc không thể xây dựng trên nền tảng những xúc cảm lãng mạn, đó phải là sự cân đối hài hòa thực tế của hai người trên mọi mặt.

Have a nice day..!

User Posted Image

Hãy cố gắng tìm kiếm những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hãy trông lên những đám mây ngũ sắc trên đầu chứ đừng nhìn đất đen dưới vệ đường. Cuộc sống không ban ơn cho ta mà chính ta sẽ ban tặng cho cuộc sống những món quà từ những hành động và suy nghĩ tích cực của mình.

Hãy bắt đầu ngày hôm nay từ ngay giây phút này. Bởi vì cuộc sống đã là một niềm vui, một món quà vĩ đại nhất mà tạo hóa ban tặng cho bạn

User Posted Image


Bạn sẽ nghĩ đến ai đầu tiên..

   Một anh có cảm tình cùng một lúc với hai cô gái nhưng anh ta không biết mình yêu cô nào hơn.Một người bạn anh ta đã cho lời chỉ dẫn .Hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi hạnh phúc bạn muốn chia sẻ niềm hạnh phúc đó với cô gái nào?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.Và cũng hãy trả lời thành thật câu hỏi "Khi đau khổ bạn muốn cùng cô gái nào san sẻ?", cô gái bạn nghĩ đến lúc ấy chính là người bạn yêu.Thật tuyệt vời nếu trong niềm vui và nỗi buồn bạn đều muốn chia sẻ cùng 1 cô gái.Nhưng nếu khi vui hoặc khi buồn bạn lại nghĩ đến 2 cô gái khác nhau , tôi khuyên bạn hãy chọn cô gái mà bạn mong muốn được san sẻ nỗi buồn .
Trong cuộc sống có nhiều nỗi đau hơn là niềm hạnh phúc, bạn có thể tự mình hưởng thụ nó.Nhưng trong nỗi buồn sẽ không có nhiều người san sẻ với bạn. Nếu bạn mong muốn nói về hạnh phúc của bạn với một người, tôi tin rằng người ấy chắc là thân thiết và là người rất hiểu bạn. Nhưng mọi chuyện không dừng ở đó.
Nếu người ấy chỉ nghĩ đến bạn khi người ấy vui, còn khi buồn người ấy lại san sẻ với người khác, tôi có thể nói với bạn rằng tình yêu đó sẽ không bền vững.

Điều dĩ nhiên, tôi sẽ rất hạnh phúc nếu là người đầu tiên được người ấy chia sẽ niềm hạnh phúc. Và khi người ấy buồn, tôi sẽ tự nguyện ở bên cạnh người ấy để xoa dịu nỗi đau lòng vì khi đó tôi tin rằng mình đã giữ một vị trí rất quan trọng trong trái tim người ấy.

Còn bạn? Nếu bạn buồn ai sẽ là người bạn nghĩ đến đầu tiên?



Điều kỳ diệu mang tên Tình Yêu

User Posted Image

Nếu ta yêu một người mà người ấy không yêu lại mình, hãy cứ dịu dàng với bản thân vì ta đã không làm điều gì sai trái cả. Tất cả chỉ vì tình yêu đã không chọn chỗ dừng chân nơi trái tim người ấy mà thôi.

Nếu ta yêu một người và họ cũng yêu ta , nhưng rồi tỉnh yêu lại ra đi, thì cũng đừng nên níu kéo hay đỗ lỗi mà hãy để nó ra đi. Mọi lý do đều có ý nghĩa riêng của nó. Và rồi ta sẽ hiểu.

Hãy nhớ rằng ta không lựa chọn tình yêu. Mà là tình yêu chọn lựa ta. Tất cả những gì mà chúng ta thật sự có thể làm là hãy đón nhận tình yêu với tất cả những điều kì diệu của nó khi tình yêu đến. Khi tình yêu ngập tràn trong tâm hồn ta, hãy cảm nhận từng hơi thở của nó nhưng rồi hãy dang rộng tay và để cho nó ra đi một khi tình yêu đã muốn thế.

Hãy mang tình yêu đến cho những người đã làm sống lại tình yêu trong ta, mang đến cho những ai thiếu thốn tình cảm trong tâm hồn, mang đến cho thế giới xung quanh mình bằng mọi cách mà ta có thể làm được.
Có những người đang yêu đã sai lầm. Sống một cuộc sống không tình yêu lâu ngày, họ cho rằng tình yêu chỉ là một nhu cầu. Họ ngỡ rằng con tim là một chỗ trống mà tình yêu có thể lấp đầy, họ bắt đầu nhìn tình yêu như một điều sẽ phải đến với mình, hơn là một điều xuất phát từ chính bản thân mình. Họ quên đi điều kì diệu nhất của tình yêu , đó là – tình yêu là một món quà – mà chỉ có thể đâm chồi nảy lộc khi được trao tặng đi . Hãy nhớ lấy điều này và giữ gìn nó trong trái tim mình


User Posted Image

Chúc bạn luôn yêu và luôn được yêu! 1.gif








Bạn bè
em_gai_dai_ca17816
em_gai_dai_ca17816
lionking729
lionking729
thanhquoc
thanhquoc
hong_ngoc123
hong_ngoc123
babiimeo
babiimeo
tthanhchungxd
tthanhchungxd
Long DeeJay
Long DeeJay
gemini3691
gemini3691
benl_kick
benl_kick
we_are_streetballer
we_are_streetballer
Xem tất cả

Blog bạn bè
Một mình
Khi rơi nước mắt không có ai dỗ dành, vậy nên học được cách trở nên...

Tình yêu tựa cơn gió





Em ngồi co gối nơi góc cửa sổ, tay...



Người này và người đó (2)
Tác giả : Nguyễn Phong Việt


Ta chọn người này vì không dám bắt...



Người này và người đó (1)
Tác giả : Nguyễn Phong Việt



Tại sao ta chọn người này mà...

Đám cưới


Khi ta chọn dừng lại để một người khác nắm tay...

Ta mới thật sự...


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com