hanhmelkonny0


Mel's chat

À quelle heure???

Ngẫu đắc!
Biết có chia phôi đừng gặp gỡ
Nếm nhiều ngon ngọt thấy cay chua
Chuyện không hợp ý cười thêm ngượng
Đời vắng tri âm khóc cũng thừa...

User Posted Image

Cảm ơn anh vì đã được sinh ra!
Anh yêu,
Mỗi ngày em thêm yêu anh nhiều hơn, và em cảm ơn số phận đã mang anh đến bên em. Em nhận ra rằng anh quan trọng với em đến dường nào, khi anh ở bên em, nhẹ nhàng quan tâm em. Những điều anh làm, dù không bao giờ anh nói ra, nhưng thật sự em rất vui, em tự hào vì không phải ai trên thế giới này cũng có được một tình yêu như thế.
Khi anh xuất hiện, thế giới của em đảo lộn. Trước khi em biết đến anh, em chưa bao giờ gắn bó với ai đủ lâu để hiểu thế nào là yêu. Em không biết nữa, nhưng khi anh ở cạnh em, anh đã cho em sự ấm áp, nồng nhiệt, anh cho em cảm giác được che chở mà em chưa bao giờ thấy ở ai khác. Em vẫn còn nhớ, lần đầu tiên anh cầm tay em, nhẹ nhàng thôi mà sao ấm áp thế. Khi anh hôn em, trái tim em như ngừng đập. Nhưng điều làm em thật sự xúc động, đó là khi anh khóc vì em, những giọt nước mắt đầy lo lắng. Dù lúc đó em không thật sự tỉnh táo, nhưng em cảm nhận được tình yêu của anh bao bọc xung quanh em, và em hiểu rằng em sẽ không thể gặp được ai yêu em nhiều như thế nữa. Và còn bao nhiêu điều nhỏ bé em không thể kể ra hết được.
Không chỉ quan tâm riêng em, em thấy anh còn trân trọng cả bạn bè, cha mẹ em và những điều mà em yêu thích, dù nhiều lúc, chiều ý em không phải là điều dễ dàng, phải không anh? Anh có nhận ra rằng tất cả mọi người xung quanh em đều yêu quý anh, bạn thân của em cũng mến anh, mẹ em cũng vậy, và em luôn tự hào khi nhắc đến anh với bất kì ai. Dù em không thể nói ra bằng lời, nhưng em vẫn muốn anh biết rằng em yêu anh xiết bao.
Anh biết không, em yêu anh vì tất cả những điều anh làm cho em, vì anh đã ở bên em, dù có những lúc em thật đáng ghét. Anh chưa bao giờ nói yêu em, nhưng những điều anh làm cho em còn nhiều hơn thế, với em, vậy là đủ. Anh sẽ không biết được em đã buồn thế nào mỗi lần mình giận nhau đâu, vì thật sự em cũng yếu đuối lắm, em không muốn anh rời xa em, chưa bao giờ!

Cảm ơn anh vì đã được sinh ra! Cảm ơn anh vì đã ở bên em! Và một điều em sẽ không bao giờ dám nói, đó là cảm ơn anh vì đã yêu em đến thế! Dù cho sau này, tương lai có thay đổi, thì em mong tình yêu của mình sẽ mãi không nhạt phai. Em yêu anh nhiều lắm!         MEL

   Trong: Linh tinh
 
Căn hộ có ma.
Căn hộ đã bỏ trống một năm nay. Một cô gái trẻ đã tự vẫn bằng thuốc độc sau khi nhận được bức thư báo rằng chồng cô đã lấy vợ khác. Dường như anh ta đã đi công tác dài ngày bỏ cô lại một mình. Chưa ai nhìn thấy chồng cô kể từ khi cô chuyển tới sống, cô gái này ở một mình. Cô rất vui tính, mọi người đều yêu quí cô. Sau khi cô mất, người ta báo rằng thấy cô ấy đi lại trong nhà. Tin tức lan nhanh và rồi ai cũng lánh xa căn nhà ấy- đặc biệt là trẻ con. Căn nhà được gọi là nhà ma, tự nhiên cũng không ai chuyển tới sống tại đó.
Mọi người rất ngạc nhiên, khi một người đàn ông trẻ chuyển vào ngôi nhà. Anh ta có một vẻ mặt u sầu, và rất hiếm khi bắt chuyện với người khác. Lạ nữa, anh ta ko đi làm mà ở nhà cả ngày- chỉ ra khỏi nhà khi phải đi mua thực phẩm.
Chỉ có duy nhất một người phụ nữ quý mến anh ta, đó là bà già Harmony ở nhà bên cạnh. Bà nói chuyện với anh ta một vài lần khi anh ta đi ngang nhà bà, và anh ta luôn cười lại. Một ngày nọ, bà quyết định tiến thêm một bước trong tình bạn của họ. Bà quay một con vịt và mang một phần sang cho người hàng xóm. Anh mời bà vào nhà, và họ trò chuyện trong lúc anh ăn món vịt quay. Bà Harmony biết được rằng anh tên là Mark. Sau một lúc bà hướng chủ đề về hồn ma của cô gái đã sống ở nơi này trước đây, nhưng Mark nói rằng anh ko nhìn hay nghe thấy bất cứ cái gì cả.
Vào một buổi tối, tầm 10h, bà Harmony nghe thấy tiếng trò chuyện từ nhà bên vọng sang. Một giọng là của Mark, giọng kia của một cô gái, giọng rất quen. Họ nói to đến mức bà có thể nghe toàn bộ câu chuyện.
“Anh có lỗi, anh ko yêu ai ngoài em cả.” Mark nói.
“Ai đó đã viết thư cho em báo rằng anh cưới ai khác.” giọng người phụ nữ.
“Em nên chờ anh chứ!” Mark.
“Em đã chờ, nhưng anh ko đến. Hai năm là quá dài. Em cô đơn lắm!” người phụ nữ tiếp. Rồi đôi tình nhân khóc lóc rất to. Đột nhiên bà Harmony nhận ra giọng nói ấy: đó là giọng của người con gái đã mất. Bà hơi lúng túng, rồi gọi cảnh sát. Cảnh sát tới ngay nhưng lúc đó ngôi nhà đã im ắng trở lại. Họ gõ cửa nhưng ko thấy trả lời. Cuối cùng họ quyết định phá cửa. Khi vào đến nhà họ thấy Mark trên sàn; anh đã tắt thở. Anh đang ôm bức ảnh cưới trước ngực. Tấm ảnh có Mark và vợ anh ta. Bà Harmony nhận ra người vợ ngay lập tức: đó là người phụ nữ đã tự vẫn một năm về trước cũng tại căn phòng này.
Sau đó, người ta phát hiện ra Mark tự tử bằng thuốc độc, như vợ của mình. Bà Harmony vẫn thường nghe thấy những âm thanh từ căn nhà bỏ hoang ấy. Đó là giọng đôi vợ chồng trò chuyện và cãi vã. Có lúc họ vui vẻ, có lúc họ tức giận. Bà ko tỏ ra một chút sợ hãi nào. “Họ là những người tốt khi còn sống; vậy tại sao tôi lại phải sợ linh hồn của họ? Nếu họ muốn qua nhà tôi chơi, tôi luôn chào đón.” Bà nói.

 

 
Thông tin cá nhân

nguyenhonghanh
Sinh nhật: : 27 Tháng 12 - 1989
Nơi ở: nhà mẹ
Yahoo: chika_hoshi_kameko  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Cảm ơn mọi người vì đã làm bạn với Mel! Mel iu mọi người nhìu nhìu nha!!!



(♥ Góc Thơ ♥)

Truyện cười

Tự bao giờ.....
Em đã yêu anh tự lúc nào em chẳng biết
Chỉ biết rằng em nghĩ về anh tha thiết
Chúc cho anh gặp may mắn suốt trong đời
Ước mong anh không để cuộc sống lặng trôi
Vui hạnh phúc và dạt dào sức trẻ
Còn em dõi theo anh và mỉm cười lặng lẽ
Có những lúc lòng em buồn nhè nhẹ
Giận hờn anh chẳng để ý đến em
Với chiếc bút quyển vở em cũng ghen
Hình như chúng được gần anh nhiều quá
Riêng em vẫn cảm thấy anh xa lạ
Cái con người em luôn nghĩ trong đêm
Cái con người đã từng thổi bùng lên
Trong em tình yêu người thiếu nữ
Đã làm em chiều đến buồn tư lự
Thổn thức bồn chồn chờ đợi phút giây
Anh đến... và nói rằng... anh yêu em mãi mãi...

User Posted Image

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com