Thiên Đường Tình Yêu
Mạng xã hội
Blog
Sổ ảnh
Đăng nhập
Thông tin cá nhân
qtlh
Sinh nhật:
30 Tháng 7 - 1985
Nơi ở:
VÂN DU _THẠCH THÀNH_THANH HOÁ
Yahoo:
quoctoanktv
Trạng thái:
(Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
Hướng dẫn sử dụng các loại flash
Các bạn muốn chọn nghe bài nào thì kích chuột vào mục tiêu đề của bài đó để nghe
Các bài viết vào Saturday 20th May 2006
Tập Viết Chữ Yêu
Trong:
TÌNH YÊU
May 20 2006, 12:51 PM Bởi:
qtlh
Thuở ban đầu, hai người yêu nhau như hai đứa trẻ chơi trò tập viết chung trên một tờ giấy. Lúc đó, tờ giấy còn trắng tinh, chàng và nàng đều hăng hái. Họ tràn trề hạnh phúc vì được làm việc chung. Tờ giấy ngập tràn những điều mà đầu óc hai người trẻ tuổi yêu nhau có thể nghĩ ra được.
Có thể một lúc nào đó chàng tranh giành để được viết nhiều hơn, lúc ngược lại, chàng lẳng lặng để nàng thỏa sức muốn viết gì tùy ý. Một vài người chỉ nhấc bút mà chẳng cần phải đắn đo. Có cặp quyết định viết chung một cây viết, có người dồn sức để một người thay mặt cầm viết, thế nhưng tình yêu không thể tồn tại mãi nếu chỉ có một người viết hoặc mỗi người viết riêng rẽ trên một nửa tờ giấy.
Tính cách của mỗi người tạo nên tự dạng của họ trên giấy. Cũng như tính cách, tự dạng của mỗi người rất khó thay đổi. Không phải là không làm được nhưng tốn rất nhiều thời gian, công sức mà kết quả không phải lúc nào cũng như ý. Cũng như tính cách, tự dạng là thứ rất khó bắt chước. Người này có thói quen viết ngay ngắn, sạch sẽ, rõ ràng, người kia thích viết ngoáy, chữ siêu vẹo, gạch xóa lung tung. Tuy vậy, để cho những điều viết chung trên một tờ giấy dễ hiểu hơn, mỗi bên đều phải thay đổi ít nhiều tự dạng của mình...
...Mỗi sai lầm trong tình yêu tương đương với một vết mực nhoè... Thế nên, dẫu vô tình hay cố ý, dù những dòng chữ viết ra ngay ngắn đẹp đẽ biết bao, dù lời lẽ hai người trao cho nhau cao đẹp tới đâu chăng nữa, vết mực nhoè vẫn là vết mực nhoè. Bạn không thể lấy cái này bù đắp, che lấp cái kia. Dẫu bạn có đổ bao công sức để tẩy xóa, che lấp chúng đi, để cố quên chúng đi, coi như chúng chưa từng có thì dấu tích của những vết mực nhoè vẫn thấp thóang đâu đó. Trong tình yêu không có sự tha thứ tuyệt đối.
Tuy nhiên, càng viết người ta càng cảm thấy mệt mỏi. Sự hứng thú tự nhiên tan biến dần và cả chàng lẫn nàng đều phải tự tìm lấy cho mình động cơ để tiếp tục bên nhau. Đó là sự ràng buộc và trách nhiệm đối với nhau, với những hậu quả của trò chơi mà họ đã tham gia. Và thế là trò tập viết kéo dài mãi mãi. Nó ngốn hết trang giấy này đến trang giấy khác và chỉ chấm dứt khi mực trong ruột cây bút cạn khô.
Cũng có khi hai người bỏ cuộc giữa chừng. Đấy là vào một lúc nào đó (có thể họ đã viết chung với nhau được khá nhiều rồi), một hoặc cả hai bên cho rằng mình đã phải đơn độc viết mãi khôn ngừng hoặc đâm ra ghét tự dạng và ngôn từ của nhau. Cũng có thể vì một vết mực nhòe có thật hay tưởng tượng. Có thể những gì họ viết ra trái ngược nhau...
Permalink
|
Bình luận: 0
Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
»
Hiển thị cửa sổ mặt cười
»
Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
Bạn có muốn
chèn thêm chữ ký
vào bài viết này ?
Trả lời ở chế độ đầy đủ
« Các bài cũ hơn
·
Thiên Đường Tình Yêu
·
Các bài mới hơn »
Thực đơn người xem
Thêm qtlh vào sổ địa chỉ
Gửi tin nhắn cho qtlh
Gửi email cho qtlh
Xem thông tin về qtlh
Kho lưu trữ
«
Tháng 6 2025
»
C
H
B
T
N
S
B
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
Bài viết cuối
Yêu: Chỉ... hôn là đủ?
Những bài học cho tình yêu
có ai cần tiền tiêu không
gửi thiệp điện tử
Happy-new-year
Mèo-cười.
Hoang-Phi-Hung.
drink-cafe.
exercise-tập-thể-dục
Badger
Bình luận mới
Guest trong
Cậu có tin là tớ thật lòng?
Lời yêu
“Mưa bong mây như đùa
thế mà anh ướt áo
tình ngỡ dã đi qua
sao giông bão cả đời".
Hạnh phúc là điều gì anh cũng chẳng rõ, chỉ biết khi anh và em còn bên nhau anh thấy như được tiếp thêm sức mạnh, thấy yêu đời và luôn hát. Còn giờ anh chỉ biết than với nơi ghế đá em và anh từng ngồi, nhớ lại những câu em nói, cái miệng em cười.
Ngày xưa anh thích mưa vì khi mưa anh có cảm giác như được sự đồng cảm của ông trời. Trong lúc anh nhớ về em, anh thưòng bật khóc.
Những ngày không còn em anh chỉ còn loanh qoanh trong những kỉ niệm, trong những nhớ thương.
“Anh loanh quanh trong những nhớ thương
Kiếm tìm em
Tìm anh...
Hay điều gì chẳng rõ
Phía ngoài kia giọt mưa đang oà vỡ
Trên những ô cửa kính không màu
Anh loanh quanh không biết sẽ về đâu
Những bước chân có điều gì ngăn lại
Không đến được phía cuối con đường
Nơi anh và em đã hẹn
Chỉ có những lặng im
Anh loanh quanh lạc lối kiếm tìm
Hạnh phúc mong manh
Hay những điều hư ảo?
Sao lòngânh dông bão
Khi ngoài kia nắng đẹp biết bao nhiêu?
Anh loanh quanh giữa ghét và yêu
Cố quên em, anh biết mình đang nhớ
Có tiếng bước chân ngập ngừng ô cửa
Ngỡ em về...
Sao có bóng người vội vã bước ra đi?
[background=deeppink][/background]
Lượt xem thứ:
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine
© 2005 - 2025
VnVista.com