Thiên Đường Tình Yêu

Thông tin cá nhân

qtlh
Sinh nhật: 30 Tháng 7 - 1985
Nơi ở: VÂN DU _THẠCH THÀNH_THANH HOÁ
Yahoo: quoctoanktv  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn

(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Hướng dẫn sử dụng các loại flash
Các bạn muốn chọn nghe bài nào thì kích chuột vào mục tiêu đề của bài đó để nghe

Các bài viết vào Saturday 20th May 2006

   Trong: TÌNH BẠN
 
Trên đường về nhà hôm qua, tôi bật đài trên xe ô tô để nghe bản tin Chicago. Tôi nhận ra ngay rằng giọng của phát ngôn viên nghe rất buồn. Một vụ tai nạn máy bay đã xảy ra ở phía bắc Chicago. Và Bob Collins, phát ngôn viên của bản tin buổi sáng đã mất trong vụ tai nạn!

Tối hôm đó, tôi lại nghe đài, tưởng nhớ con người được rất nhiều người yêu quý ấy. Trên đài, họ kể rất nhiều câu chuyện về vuộc đời của Bob, mô tả ông như một người bạn hoàn hảo, một người đã sống vì mọi người. Tôi càng nghe những câu chuyện về việc Bob có ảnh hưởng đến những người xung quanh ông như thế nào, tôi càng cảm thấy chán nản. Tại sao?
Bởi vì tôi muốn biết, tại sao con người chúng ta luôn chờ đến lúc ai đó mất đi, trước khi chúng ta nói là chúng ta yêu quý họ đến mức nào! Tại sao chúng ta cứ chờ đến lúc họ không nghe được nữa, trước khi chúng ta nói cho họ biết rằng họ có ý nghĩa với chúng ta ra sao? Tại sao chúng ta luôn phải chờ đến lúc mọi việc đã quá muộn, trước khi chúng ta nhắc đến những phẩm chất tốt của một con người? Tại sao chúng ta lại ca ngợi hết lời một ai đó sau khi họ đã đi tới cõi vĩnh hằng? Lúc đó thì còn có ích gì nữa?

Chúng ta kể lại những kỷ niệm, và chúng ta cười, khóc, nhớ về cuộc đời của người đã khuất. Đúng, điều đó giúp chúng ta vượt qua được nỗi đau khổ mất đi một người có ý nghĩa quan trọng, đặc biệt với chúng ta. Nhưng khi chúng ta trìu mến nhớ lại về con người đó, những hồi tưởng và lời nói của chúng ta đều ko thể đến tai con người cần được nghe nhất!

Giá như con người được nghe những câu chuyện và biết được rằng họ đã làm được điều gì đó cho người khác. Và tất cả những điều đó phải xảy ra trước khi người đó đi vào cõi hư vô. Và khi giây phút cuối cùng của người đó đến, chúng có thể nói lời từ biệt, và biết rằng họ chắc chắn hiểu, là mọi người luôn yêu thương họ.

Tôi sẽ nói với gia đình và bạn bè tôi, cho họ biết họ đã có những ảnh hưởng lớn lao với tôi như thế nào. Bạn có yêu thương ai đó không? Hãy nói với họ đi ! Có ai đã ảnh hưởng tới cuộc sống của bạn? Hãy gọi điện cho họ. Có ai đã làm cuộc sống của bạn thay đổi? Hãy viết cho họ một lá thư, dù là thư điện tử.

Đừng để một ngày nữa trôi qua mà không cho mọi người biết. Rõ ràng là bạn sẽ cảm thấy rất vui khi viết một lá thư nói lên tình cảm của bạn đối với người khác cơ mà!

Tôi không biết bạn thế nào, nhưng tôi có những lá thư và thiếp từ nhiều bạn bè mà tôi đã giữ nhiều năm nay. Mỗi lần đọc lại chúng, chúng có thể làm cho một ngày của tôi vui vẻ hơn, cho tôi biết là tôi được quan tâm và yêu quý như thế nào.

Cuộc sống quá ngắn nếu như bạn bạn cứ giữ những lời nói ngọt ngào trong tâm trí mà không bao giờ nói ra.
Những lời bạn nói, những lá thư bạn viết, có thể làm nên rất nhiều sự thay đổi trên thế giới này

 

> Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31


Bình luận mới

Lời yêu
“Mưa bong mây như đùa
thế mà anh ướt áo
tình ngỡ dã đi qua
sao giông bão cả đời".

Hạnh phúc là điều gì anh cũng chẳng rõ, chỉ biết khi anh và em còn bên nhau anh thấy như được tiếp thêm sức mạnh, thấy yêu đời và luôn hát. Còn giờ anh chỉ biết than với nơi ghế đá em và anh từng ngồi, nhớ lại những câu em nói, cái miệng em cười.

Ngày xưa anh thích mưa vì khi mưa anh có cảm giác như được sự đồng cảm của ông trời. Trong lúc anh nhớ về em, anh thưòng bật khóc.

Những ngày không còn em anh chỉ còn loanh qoanh trong những kỉ niệm, trong những nhớ thương.

“Anh loanh quanh trong những nhớ thương
Kiếm tìm em
Tìm anh...
Hay điều gì chẳng rõ
Phía ngoài kia giọt mưa đang oà vỡ
Trên những ô cửa kính không màu

Anh loanh quanh không biết sẽ về đâu
Những bước chân có điều gì ngăn lại
Không đến được phía cuối con đường
Nơi anh và em đã hẹn
Chỉ có những lặng im

Anh loanh quanh lạc lối kiếm tìm
Hạnh phúc mong manh
Hay những điều hư ảo?
Sao lòngânh dông bão
Khi ngoài kia nắng đẹp biết bao nhiêu?

Anh loanh quanh giữa ghét và yêu
Cố quên em, anh biết mình đang nhớ
Có tiếng bước chân ngập ngừng ô cửa
Ngỡ em về...
Sao có bóng người vội vã bước ra đi?

[background=deeppink][/background]






Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com