Biển nhớ
Trịnh Công Sơn Ngày mai em đi Biển nhớ tên em gọi về Gọi hồn liễu rủ lê thê Gọi bờ cát trắng đêm khuya Ngày mai em đi Đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ Sỏi đá trông em từng giờ Nghe buồn nhịp chân bơ vơ Ngày mai em đi Biển nhớ em quay về nguồn Gọi trùng dương gió ngập hồn Bàn tay chắn gió mưa sang Ngày mai em đi Thành phố mắt đêm đêm mờ Hồn lẽ nghiêng soi gọi buồn Nghe ngoài biển động buồn hơn Hôm nào em về Bàn tay buông lối ngõ Đàn lên cung phím chờ sầu Lên dây hoang vu Ngày mai em đi Biển nhớ tên em gọi về Trùng dương ướt đẫm cơn mê Trời cao níu bước sôn khê Ngày mai em đi Cồn đá rêu phong ruừ buồn Thành phố nghe mưa tủi hồn Nghe ngoài trời giăng mây luôn Ngày mai em đi Niễn có bâng khuâng gọi thầm Ngày mưa tháng nắng còn buồn Bàn tay nghe ngóng tin sang Ngày mai em đi Thành phố mắt đêm đèn vàng Nữa bóng xuân qua ngập ngừng Nghe trời gió lộng mà thương |
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
Thơ Mới
Lời Xa sứ
Buồn thương cánh vạc bay theo gió Hắt hẻo cô đơn một góc trời Tha Phương cầu thực đời chân chất Lắm nổi muộn phiền hởi vạc ơi Buồn thương môt kiếp người phiêu bạc Trôi dạt về đâu có biết đâu Quay lưng trông lại nơi tìm thức Thoảng chút bồi hồi nổi nhớ quê Dĩ Vãng Cuộc Tình
|