Feb 13 2007, 07:26 AM
Bởi: Shane Finlan
Giờ nhóc nên vui hay nên buồn đây? không biết là tình cảm của Bi với nhóc sao nữa... Nhưng nhóc cảm thấy nó rất thật mà, không phải là Bi không có đâu... Nhóc muốn nối khoảng cách gần hơn mà sao càng ngày lại càng xa, nhưng có lúc lại gần thật gần. Thật sự là thương Bi lắm...
Feb 9 2007, 10:05 AM
Bởi: Shane Finlan
Đến một ngày chúng ta bỗng nhận ra những điều của cuộc sống, như một căn duyên chợt đến để cảm nhận - theo lời người xưa từng nói là ngộ ra. Chúng ta bỗng nhận ra sự xuyên suốt lẽ ra phải có trong cuộc sống mình - khi trời đất tĩnh lặng - khi lòng người lắng xuống tận đáy kí ức tâm hồn. Chúng ta chợt thấy những ngày đã qua dù làm được nhiều việc nhưng chỉ là một quán tính cảm nhận cùng lòng say mê chiến thắng và sự tự khẳng định mình. Một lúc nào đó bỗng nhận ra sự vô tình của bản thân với những giá trị khác và những tấm chân tình của người bạn đã xa. Chúng ta thường nhận ra sự chưa hoàn thiện của người khác mà quên đi của chính mình – khi bản ngã kiêu hãnh và cái tôi chen chân đứng cùng một chỗ, khi chúng ta tự cho tầm nhìn của mình là rộng nhất. Chúng ta chợt cảm nhận được qui luật sâu xa của cuộc sống là quá trình cho và nhận. Chúng ta cảm thấy sự tha thứ, bao dung, nhìn nhận lại cũng là một sự cho đi và những tổn thương tinh thần tưởng chừng không có nguồn nào bù đắp trở nên nhẹ nhàng, như cần phải có. Chúng ta chợt cảm thấy sự thanh thản, nhẹ nhàng trước những nỗi đau, lỗi lầm, mất mát của ngày hôm qua, sự mới mẻ tinh khôi của ngày hôm nay và đó chính là những gì dành cho ngày mai. Có lúc chúng ta nhận ra bầu trời lấp lánh ngàn vì sao hay đen kịt âm u giông tố không ngăn được sự bừng sáng của một con tim – ánh sáng rực rỡ của mặt trời chiếu rọi không ấm áp bằng chiếc đèn lồng kí ức tình yêu, và hạnh phúc không phải chỉ là nụ cười mà còn là giọt nước mắt trên bờ vai tin cậy. Đến một lúc chúng ta cảm thấy sự thừa thải của ngôn từ, sự ấm lòng của tình thương thầm lặng, ý nghĩa của sự chia sẻ và điểm thiêng liêng trong sáng của ánh mắt ai đó chợt nhìn ta... Chúng ta cảm nhận được sợi dây kết nối mọi người, điểm tỉnh trong chuyển động, sự trường tồn của cuộc sống và chợt thấy khoảnh khắc của ngày hôm nay ý nghĩa hơn ngày hôm qua.
Feb 6 2007, 04:38 PM
Bởi: Shane Finlan
Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.
Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại. Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than. Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng. Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?". Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng!". Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?". Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng!". o O o
o O o
o O o
o O o
o O o
"Chúng ta còn lại gì, chỉ rớt lại hai giọt nước mắt hoá thành băng!" |
__888 dzi Shane___
Forever with you (131) ...
Bài Thơ Đôi Dép...
Bài thơ đầu anh viết tặng em Tik tak...I miss you so...
Tỷ giá
Truyện cười
Blog bạn bè
![]() kết thúc năm cũ ... sang một năm mới mong là mọi điều đều mới hơn , con... ![]() "Thật ra ko ai bắt ai phải làm gì hết , khi nào cảm thấy chán nản , bỏ cuộc... ![]() Nếu bạn muốn có tình yêu của ai đó… đầu tiên hãy yêu người đó trước... ![]() em ko hiểu ... thật sự là ko hiểu tại sao lại như vậy ??? quá nhiều chuyện... ![]() dù sao cũng nghĩ kĩ rùi ... thui những chuyện đó thì ko có gì làm khó mình... Bạn bè
|