Tinh trong mưa
Tinh trong mưa
![]() chat chit
Lời Cuối
![]() [color=chocolate][/color]Đừng tự trách mình như thế em ơi Do anh cả mà, do anh không tốt Do anh phụ bạc, không yêu em nữa Đừng tự trách mình vì không giữ được anh. Mà em cũng đừng tha thứ cho anh Tốt lành gì đâu mà được em yêu chứ Anh thay đổi có nhớ gì khi ấy Lời hứa hôm nào...thôi hãy quên đi. Thôi em ạ ! Đừng hạnh hạ mình thế Em rồi sẽ gặp người tốt hơn anh Chàng trai đó sẽ yêu em tha thiết Em sẽ tìm ra hạnh phúc riêng mình Đã đến giờ anh phải ra đi Phải xa em để về nơi duyên mới Trong tâm trí luôn mong em hạnh phúc Bởi một thời....anh cũng đã yêu em. Có bao giờ bạn cảm thấy...
cBạn đã bao giờ để ý rằng khi bạn cảm thấy nhớ một người nhiều nhất là khi người đó ngay bên cạnh bạn mà người đó không phải là của bạn?
Em đã bít..
![]() Chẳng thể nào anh lại giấu được em Em hiểu cả qua ánh mắt anh nhìn người con gái ấy Một chút đam mê,một chút thôi nhưng bỗng cháy Một chút cũng đủ làm tan vỡ trái tim em Một chút thôi ngỡ là sẽ quên Nhưng sao tia chớp trời chẳng còn bình lặng Bão tố trong em khi nụ hôn anh hờ hững Khi anh thẩn thờ ngay cả lúc có em Chẳng có gì để mà em ghen Em biết thế vì anh vẫn luôn đúng hẹn Hoa vẫn thắm chờ mỗi lần em đến Nhưng trong sâu thẳm lòng mình em biết đã mất anh Nói đi anh hôm nay trời rất xanh Gió rất nhẹ,nắng vàng con đường nhỏ Em vẫn mong trời đẹp thế cho mỗi lần mình gặp gỡ Ngay cả là ngày mình sẽ nói xa nhau Em sẽ buồn nhưng không giận anh đâu Em sẽ khóc mà không hề hờn trách Sẽ tự quay đi tự lau nước mắt Như em sẽ làm cho những ngày sau Em thà một lần thực sự đớn đau Một lần khóc nhưng một lần hạnh phúc Bởi em biết anh đã một lần thành thật Đã một lần anh đã vì em Em đã buông tay hạnh phúc đã vỡ tan Nhưng em biết nó đã từng hoàn hảo Bởi em không thể nâng niu gìn giữ Một cái gì đã rạn nứt từ lâu |
![]() Tự dưng chìu ngủ dậy, giọng nó khàn khàn, trán nó nóng nóng. Ái chà, vậy là nó ốm rồi! Chán thật, nó có hẹn đi biển với tụi bạn, nhưng ko thể đc rồi! Đau làm gì để nó lại cứ nhớ về hắn. Nhớ hôm ấy nó đau, hắn cứ fone lên hỏi han, hỏi cả mama của nó lun..! ![]() Nó tự hứa, nó sẽ ko đau nữa vì nó làm hắn phải bận tâm, nó ko thích thế! Hêt nó, rồi hắn ốm, cái hôm hắn ốm, nó cũng ốm, nhưng với nó bệnh thì tự nó khỏi thôi, cần gì phải uống thuốc! Cái hôm ấy, nó và hắn có hẹn nhau đi hát kara với lũ bạn. Nó lên chỡ hắn, nhưng hắn lại bảo " anh mệt quá hay em đi 1 mình vậy " Nó ức lắm, bỏi nó cũng đang đau, đâu phaỉ chỉ mình hắn đau ? Nhưng, nó vẫn dúi vào trong tay hắn 1 gói thuốc cảm sốt. Nó phóng xe đi , mặc cho hắn kéo í ới..! Hắn hết đau, nhưng còn ho, nó lo cho hắn, lại đi mua thuốc ngặm cho đỡ ho..! Nó lo cho hắn vậy đó. Wan tâm là vậy đó! Thương cho hắn là thế đó! Vậy mà hắn, nỡ chọn con đuờng ko có nó! 1 con đường hoàn toàn ko thuộc về nó! Nó bít nó cần phải làm gì, nhưng, lúc này nó đau, nó chỉ ước.. 1 lần đc nắm bàn tay của hắn.. sao khó khăn vậy? |
Thực đơn người xem
Bình luận mới
mydreamtd trong
Đó chẳng phải là anh
Guest trong Love paradise Trần Như Quỳnh trong Tình chỉ đẹp khi còn dang dở... anh.. trong dek hĩu... k-oh trong 25' k-oh trong BỈu tượng tình iu k-oh trong ... ryna trong BỈu tượng tình iu kieumy trong BỈu tượng tình iu living2love_27 trong Giữ..? |