thongvil

Thông tin cá nhân

vienthong
Họ tên: Nguyễn Viễn Thông
Nghề nghiệp: Học sinh
Sinh nhật: 7 Tháng 10 - 1990
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Khi trái tim ta đau, ta mới hiểu cuộc sống dạy cho ta nhiều điều.

~**! TIN NHẮN !**~


**~!!!TRI ÂN!!!~**
Chủ nhân : Nguyễn Viễn Thỗng
Xin gửi lời tri ân đến các bạn đã đến thăm trang blob của tôi.
Mọi thắc mắc, suy nghĩ, tình cảm các bạn có thể bày tỏ ngay dưới bài viết.
Hoặc liên hệ theo địa chỉ sau: [email protected]
Rất vui khi được nhận ý kiến đóng góp hoặc liên hệ cộng tác!
Nếu các bạn thấy blog hay xin vui lòng giới thiệu với bạn bè.
Chân thành càm ơn và hẹn gặp lại!!!!!!


CHAT TRỰC TUYẾN VỚI CHỦ BLOG

SmilieNhấn vào "CHAT WITH ME "
để chat trực tuyến với mình
.Smilie

  user posted image




   Trong: Giới thiệu
 
Lẽ giản đơn
Giản đơn như “Nó nói”: Tao ghét sự suy nghĩ / suy nghĩ kiểu gì mà dần tàn tạ / tàn tạ đến độ không đủ sức suy nghĩ / để rồi lại suy nghĩ về điều đó. Giản đơn như “Súng và hoa”: Có cần phải đấu súng / giữa thiện và ác không / một khi cái ác khóc / nếu được tặng hoa hồng.
Nguyễn Thế Hoàng Linh (sinh 1983) xuất hiện trên văn đàn bằng văn xuôi, được biết đến với tiểu thuyết Chuyện của thiên tài được giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội 2005 và gây tranh cãi. Nhưng còn có một Nguyễn Thế Hoàng Linh thơ mà khi chưa ra tập thì thơ đã được truyền đọc, đã được yêu thích, có người còn bảo Linh viết thơ hay hơn viết văn.
Tập Lẽ giản đơn này chỉ mới chọn ra 37 bài, mỗi bài đều có đánh số thứ tự, nhưng là theo thứ tự trong kho thơ ngót nghìn bài của Linh chứ không phải thứ tự mục lục của sách.
Đây chỉ mới là khúc dạo đầu của thơ Linh, nhưng cũng đã cho thấy một giọng điệu thơ riêng, nhất là ở thể lục bát - một kiểu riêng lục bát của Linh, và hình như tâm hồn thơ anh đắc địa với thể loại này.
Hãy ngẫm cùng Nguyễn Thế Hoàng Linh về sự “trong đục”: đời không đục / đời không trong / tôi ở giữa dòng cũng biết vậy thôi / đời tôi là của đời tôi / đời tôi là của đất trời của ai? Hãy cùng Linh “linh tinh lúc ngồi lang thang”: dòng sông kẹp giữa đôi bờ / vừa rơm rớm chảy vừa mơ mộng dài / biển không biết mình là ai / vừa xoay theo gió vừa phai mặn mòi.
Đọc khối lượng thơ Nguyễn Thế Hoàng Linh mấy năm qua thấy anh viết thơ cũng dễ như thở, và ta cảm được tiếng thơ của anh là mạch đập của đời sống hiện đại phập phồng trong một tâm hồn đầy bất an, trăn trở của một người trẻ tuổi.


 

> Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30




(♥ Góc Thơ ♥)

Truyện cười

**!![~TIME~]!!**


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com