(♥ Góc Thơ ♥)
Truyện cười
Blog bạn bè
![]() Tập 12 : ![]() Tập 10 : ![]() Tập 6 : Lại nói về Hoa Đà.. Tương truyền lúc Khổng Minh biết mình không... ![]() Tập 4: Lại nói đến Lữ BỐ, Trương Liêu cùng chư tướng bị Tào Tháo bắt... ![]() Tập 1 : Lại nói về Điển Vi... Điển Vi là dũng tướng của Tào Tháo, ngoài... Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: Giới thiệu các trang WEB hay
Trước Khi Lấy Vợ
Lấy vợ nên kiêng lấy vợ non
Ra đường ai biết cháu hay con Nhí nha nhí nhảnh đòi vàng bạc Bán cả bàn thờ sắm phấn son Lấy vợ xin anh lấy vợ non Tóc thề mườn mượt xõa eo thon Mắt sáng, môi hồng, da tươi thắm Đỡ tiền mua sắm những phấn son. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ già Ra đường ai biết chị hay bà Sanh hai ba lượt mình teo nhếch Má hóp, xương lòi, ốm như ma Lấy vợ xin anh lấy vợ già Ra đường em biết chuyện gần xa Lỡ anh đi lạc thì em nhắc Cũng tốt cho anh đó thôi mà. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ lùn Chồng cao vợ thấp khó đi chung Giữa đường vợ muốn bàn câu chuyện Chồng phải quỳ bên tiếp chuyện cùng. Lấy vợ xin anh lấy vợ lùn Áo quần em mặc, vải hay thun Người cao một bộ, em hai bộ Tiết kiệm cho anh gấp bội phần. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ cao Tay chân lẵng khoẵng, tướng quều quào Rủi khi đau bụng đi cầu cá Lớ ngớ quều quào, lọt xuống ao. Lấy vợ xin anh lấy vợ cao Chúng mình đùm bọc lẫn cho nhau Cây trái anh thèm, em tay với Đỡ mất công anh bắc thang trèo. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ù Đêm nằm ôm vợ, ngỡ ôm lu Rủi khi bà mớ đè lên bụng Dẹp xác ông chồng khóc hu hu. Lấy vợ xin anh lấy vợ ù Tay em đầy đặn, tối em ru Kê đầu anh ngủ "êm hơn gối" Mộng đẹp, hiên ngoài gió vi vu. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ròm Người toàn xương xẩu, làm sao ôm? Thuốc tàu, thuốc bắc, cao hổ cốt Uống cả trăm ly vẫn ốm nhom Lấy vợ xin anh lấy vợ ròm Bỡi vì vừa đủ"một người" ôm Đỡ tiền ăn vặt, đỡ tiền cơm. Nuôi em còn dễ hơn nuôi kiến Lấy vợ nên kiêng lấy vợ ghen Áo quần khi xé rách teng beng Rủi hôm cao hứng chồng về trễ Bể chén, bể ly, bể cái đèn. Lấy vợ xin anh lấy vợ ghen Vì anh, em gác cửa cài then Vì anh, em mới làm như thế Nên đành phải thức trắng đêm đen. Lấy vợ nên kiêng vợ sún răng Giận con lè lưỡi tựa bà chằng Tiệc tùng rủi gặp bò xào giấm Mắc nghẹn có ngày té ngã lăn. Lấy vợ xin lấy vợ sún răng Đỡ tiền nha sĩ, ngại sâu ăn Sáng, trưa, chiều, tối em ăn cháo Khỏi phải mua bàn chải đánh răng. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ hô Hàm răng lởm chởm nói bô bô Rủi khi bả giận ôm chồng cắn Đổ máu phu quân chạy thấy mồ. Lấy vợ xin anh lấy vợ hô Lỡ sau mà có gặp côn đồ Em cười, chúng tưởng Chung Vô Diệm Hồn xiêu phách lạc cõi hư vô. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ giàu Ra đường thiên hạ bảo trèo cao Về nhà bị vợ đì giặt áo Mất mặt trượng phu đấng anh hào. Lấy vợ xin anh lấy vợ giàu Mặc người thiên hạ bảo gì nhau Chúng mình có phận nên duyên nợ Anh đừng nghi kỵ dạ em đau. Lấy vợ nên kiêng lấy vợ nghèo Ông bà cha mẹ khó ăn theo Cày sáng cày khuya mà vẫn nợ Tội đàn con nhỏ đói leo nheo. Bởi nghèo "chung thủy" mới đi theo Sáng chiều em phụ lo cơm áo Anh sẽ vì em thấy tự hào. Lấy vợ nên kiêng vợ ngáy to Đêm nào đi ngủ cũng khò khò Tội đức lang quân nằm kế cạnh Mất ngủ lâu ngày chắc phát ho. Lấy vợ xin lấy vợ ngáy to Lỡ bề ăn trộm nó hăm ho Đêm khuya thanh tịnh em ngay ngáy Trộm tưởng thiên lôi chạy cao giò. KHI YÊU TA BẮT ĐẦU NÓI DỐI Thầy văn học đọc cho chúng tôi nghe câu phương ngôn Định nghĩa Chết
Chết có phải là Tử hay không ????? Đàn ông
Đàn Ông Giống Như ...
*Đàn ông giống như : trẻ sơ sinh- ban đầu thì rất đáng yêu, nhưng để yêu thì rất mệt *Đàn ông giống như : cafê- loại ngon nhất thường rất đặc và có thể khiến bạn mất ngũ cả đêm *Đàn ông giống như : máy tính- tính toán rất nhanh nhủnh bộ nhớ bao giờ cũng thiếu *Đàn ông giống như : tủ đá- cho đầy bia vào và bạn có thể tha hoặc lôi đi bất cứ lúc nào *Đàn ông giống như : thanh chocolate- ngọt mềm nhưng có thể là nguyên nhân khiến bạn to bụng *Đàn ông giống như : điều khiển tv - đơn giản, dể xữ dụng và thường nằm ở đâu đó wanh TV *Đàn ông giống như : film truyền hình dài tập - xem cũng thú vị, nhưng đừng dại ma tin *Đàn ông giống như : những chiếc gối- loại tốt nhất cũng có lúc mềm và bẹp đi *Đàn ông giống như : lốp xe cũ- khi lốp này mòn thì cần phải dự trữ 1 cái lốp mới để sẳn sàng thay thế *Đàn ông giống như : giấy gói nilon- rẻ có thể nhìn thấy wwa và luôn dính sát vào *Đàn ông giống như : lời thầy bói- hầu như chẳng bao giờ đúng *Đàn ông giống như : khăn trải bàng ăn- chỉ xuất hiện khi có đồ ăn trên bàn *Đàn ông giống như : mâscara- thấy có đàn bà là chảy (chạy) *Đàn ông giống như : mũ bảo hiểm - chỉ có ích khi xảy ra tai nạn, còn bt thì trông sao thô kệch *Đàn ông giống như : bãi đậu xe- chỗ tốt bao giờ cũng đã bị người khác đạu trước *Đàn ông giống như : tài khoản ngân hàng- ko có tiền bên trong thì cũng không co lãi suốt *Đàn ông giống như : cái váy ngắn- ko để ý là no co hớt lên phía trên *Đàn ông giống như : wả chuối- càng già thì càng nẫu *Đàn ông giống như : ngày nghỉ- chăng bao giờ đũ dzài *Đàn ông giống như : xi măng- cần 1 thời gian mới cưng lại *Đàn ông giống như : bão tuyết- bạn ko biết bao giờ nó đến và nó sê ở lại bao lâu Đàn Ông Thích Gì ?
|
Đỗ Tiến
Buổi sáng, như thường lệ tôi ngồi nhâm nhi ấm trà đặc cùng đủ thứ chuyện gần chuyện xa. Từ chuyện chiếc tàu MIR sau mười lăm năm nhởn nhơ trên trời rồi đâm sầm xuống làm một giấc ngủ ngon lành trong lòng biển, đến chuyện rau muống đầu mùa giá đắt kinh khủng, những ba ngàn đồng một bó. Kể ra ngồi một mình “ẩm trà” cũng buồn. Giá có người “đối ẩm” mà tào lao một lúc… Đúng lúc đó thì lão đến. Thấy tôi, miệng lão khẽ nhếch lên: - May quá, anh đang ở nhà… Tôi băn khoăn lắm. Có bao giờ lão ra nhà tôi. Cái lão chuyên làm nghề bốc xương người, ở thì ở ngôi nhà quản trang ấy. Rót nước mời lão tôi tự nhủ phải im lặng chờ lão “xuất quân” trước. Rõ ràng không bỗng dưng con người nặng mùi âm khí này lại nhè vào thói quen ẩm trà sáng của tôi để xuất hiện. Tôi lặng thinh chờ lão “khai đao”. Bắt gặp ánh mắt lão đẩy xéo sang, tôi vội liếc lại mình. Lẽ nào lão đang ước lượng bộ khung xương của tôi vốn thích khoe khoang nổi hằn nổi vệt ra ngoài sẽ xếp đầy cái tiểu nào, loại tiểu trung hay tiểu đại theo thói quen nghề nghiệp của lão? - Anh nhà báo này, cho tôi hỏi anh việc… việc… việc… Cuối cùng lão cũng đã cất lời. Lão ra đây là để hỏi tôi. Nhưng việc gì khiến lão lúng túng thế. Tôi từ tốn rót nước vào chiếc tách của lão: - Bác hỏi việc gì ạ? - Vâng, là thế này (lão lại lúng túng) thế này… (lão gãi đầu) việc… việc… - Việc gì ạ? Lần này ánh mắt lão lao thẳng vào tôi một cách cương quyết: - Việc… ngoại tình anh ạ. Tôi giật mình tưởng nghe nhầm. Không, nhìn dáng vẻ lão không hề có ý gây sự với tôi. Hơn nữa, vợ lão hơn tôi cả chục tuổi lại đã mất gần ba năm nay. Dường như đoán được ý nghĩ của tôi (lão tinh quái là thế) lão nhếch mép cười: - Tôi xem anh hay viết về lĩnh vực tâm lý, tôi muốn hỏi anh xem con người ta khi ngoại tình sẽ như thế nào thôi. Tôi buột “à” một tiếng. Thì ra lão vẫn đang cay cú chuyện lão vì nghi vợ ngoại tình nên đánh người thành thương, phải đi tù… * Mười bảy năm trước, lão Quản là chàng thanh niên có tiếng “sát cá” của làng Yên. Bố mẹ lão mất sớm để lại cho lão một chiếc thuyền và nghề làm câu dăng trên sông. Nghề làm câu dăng chỉ cần dăm cặp câu chịu khó thức đêm bám con nước thủy triều lên xuống là có cơm, có cá đò đưa qua ngày. “Chim trời cá nước” tạo hóa ban tặng cho tất cả con người. Khúc sông anh thanh niên Quản hay dăng câu vốn là một vụng cầu nổi tiếng. Dòng sông Mã sầm sập từ thượng nguồn “phi” ra cửa biển bất ngờ bị hòn núi thò chân chắn ngang gầm lên dữ dội. Nước đạp vào vách đá lùi lại, tạo nên vòng xoáy quẩn khổng lồ. Mùa nước lũ, dòng sông đỏ ngầu quặn mình kéo theo bao thứ đổ ra biển. Củi, luồng nứa, bè gỗ… Cả xác người, xác súc vật. Gặp nước cuốn những cái xác dập dềnh quay mãi, quay mãi rồi dạt vào bờ. Có những xác người nằm ba bốn ngày không thấy người thân đến nhận. Khổ cho chính quyền sở tại. Phải báo công an. Phải chi phí chôn cất. Mà dễ gì đã thuê được người chôn cất. Chẳng ai muốn mó vào những hình hài đồng loại đang rữa ra, lúc nhúc ròi bọ, bốc lên cái mùi nặng trịch suốt triền sông. Người ta sực nhớ đến anh chàng làm nghề câu dăng. Một vụ, hai vụ. Một xác, hai xác… Từ đó hễ có người chết dạt vào bờ là người ta ơi ới: “Anh Quản ơi… có phệnh kìa…”. Trông cảnh anh Quản vác những thây ma trương phềnh, rữa từng mảnh lên bờ khâm liệm có người rụt cổ lè lưỡi: - Khiếp. Cho một triệu đây cũng kiếu. Đằng này chỉ hơn trăm… Các cụ già thì gật đầu: - Tốt tốt. Làm việc nghĩa không quản công xá tiền bạc. Riêng các cô gái trong làng không ai dám nhìn. Đứng túm tụm tít từ xa, các cô bàn tán: - “Lão” ấy nom khù khờ mà tợn ghê… - Eo ơi, nghe nói “lão” ôm xác bằng hai tay chúng mày ạ. Sau nay đứa nào có phúc được “lão” ôm như vậy nhỉ. Các cô cười ré, đấm nhau thùm thụp. Chẳng biết vì thế hay còn vì cái gì khác nữa mà mãi ngoài tuổi băm anh Quản vẫn lụi khụi nấu ăn một mình. Cho đến ngày… Tin anh Quản câu được cá Vược Sũ bán gần trăm triệu đồng làm chấn động cả làng Yên. Người bảo số anh Quản đỏ. Đám thanh niên thèm thuồng: “Xe máy đấy. Nhà cửa đấy. Ông Quản đổi đời rồi…”. Người triết lý: “Linh hồn những người chết trôi về cảm ơn đấy”. Hình như anh chàng dăng câu lù khù vụt khác hẳn trong mắt các cô gái làng. Lấy anh ta, thứ nhất bỏ qua được giai đoạn phải làm dâu khép na khép nép trước mặt bố mẹ chồng. Thứ hai nom anh ta cũng hiền lành chịu khó. Điều quan trọng hơn là anh ta đã xủng xỉnh, có thể nuôi nổi vợ. Đó là lý lẽ của cô Xuyến, cô gái xinh nhất làng Yên. Đám cưới của họ diễn ra chóng vánh. Dù không ít kẻ chặc lưỡi văn hoa: “Anh Quản lại câu được con cá Vược Sũ nữa rồi”. Nhưng lần này con Vược Sũ không đem lại may mắn cho anh Quản. Cô Xuyến xinh đẹp đi với anh Quản cứ như trăng rằm mắc đám mây đen. Một người mũm mĩm trắng hồng, vắt vẻo cái đuôi mắt lá răm. Một người đen thui, râu tóc bờm sờm. Lệch ơi là lệch. Đám con trai phởn chí: “Tao cấu tay vợ nó, nó thấy mười mươi mà không dám làm gì chúng mày ạ. Lạ nhất là cái mặt đít chảo cứ thẹn đỏ lên… Há… Há…”. Rồi có chuyện. Một lần anh Quản đi câu đêm bất chợt ghé qua nhà, thấy vợ mình nằm tênh hênh trên giường. Lồm cồm phía trên một thằng đàn ông trắng trẻo, lạ hoắc. Gã đang xoa trán, vuốt má con đàn bà. Không nói một lời, lão lừ lừ đi lại. Sẵn cái điếu cày làm bằng ống nhôm cứng trên tay lão đập một cái (đúng một cái) vào chóp đầu có mái tóc sấy kiểu cách của gã đàn ông. Gã đổ sầm, quay lơ bất tỉnh. Ầm ĩ cả xóm. Công an đến, lão ngoan ngoãn đưa hai tay ra phía trước. Mặc cho cô Xuyến phân bua: “Em bị trúng gió. Anh ấy đi qua đường vực em vào cạo gió cho em”, lão hừ hứ: “Cạo gió hử… Cạo gió thế kia à?”. Mọi người bất giác nhìn vào góc giường. Cô Xuyến rúm người, cố giấu mình. Chiếc áo ngủ mỏng quá, mỏng tới mức nó không giấu được bộ ngực không có áo con cứ vồng căng ra thành bầu thành núm chọc vào mắt người ta. Cô Xuyến mất khi anh Quản đang còn trong trại giam. Ra tù, anh Quản lại lụi khụi nấu ăn một mình. Dân làng bảo anh Quản nghi oan cho vợ. Bằng chứng là cô Xuyến chẳng “đầu mày cuối mắt” với ai cho tới lúc chết. Hình như anh Quản ân hận lắm nên xin làng xây ngôi nhà quản trang bằng số tiền dành dụm được trong tù. Việc nghĩa thế ai nỡ từ chối. Làm xong nhà quản trang, anh Quản lại xin làng ở lại trông coi đèn nhang và để “nếu có nhà nào cát táng tôi làm giúp cho. Ở trong tù tôi học được nghề sang cốt. Sẽ không thiếu một đốt xương nào...”. Ra thế, người ta nhớ đến một thời anh thanh niên Quản chăm chỉ, chịu khó vớt xác người chết trôi. Tốt thôi. Anh Quản thành lão Quản làm nghề sang cốt từ đó. Chuyện mười bảy năm trước của lão là vậy. Bây giờ lão đang ngồi đối ẩm với tôi, hỏi tôi về chuyện ngoại tình. Thấy tôi ngắc nga ngắc ngứ lão lại nhênh nhếch cười: - Tưởng anh hiểu người ta ngoại tình thì như thế nào, tại sao phải ngoại tình. Nhưng thôi. Tôi chỉ xin hỏi anh một điều nữa: nếu anh bị ngoại tình anh sẽ làm gì? Ngần ngừ một lúc, tôi cố hình dung tôi đang bị ngoại tình, đang bị cắm chiếc sừng hươu to tướng trên đầu rồi trả lời lão tôi có thể tha thứ nếu nàng chỉ lỡ dại, nếu nàng vẫn thương yêu tôi. Lão thở dài: - Tôi không làm được như anh. Tôi bị mất tình thương từ nhỏ. Lớn lên, được một tí hắn lại nỡ cướp của tôi. Làm sao tôi chịu nổi? Thà cướp cái gì còn được. Tôi an ủi lão rằng tất nhiên ngoại tình là một thứ tội lỗi, song chắc gì vợ lão đã ngoại tình. Cặp mắt của lão chiếu thẳng vào tôi. Lần này nó sáng ánh lên: - Tôi sẽ biết. Sẽ biết. ít ngày nữa thôi... Lão kể một thôi một hồi những điều lão học được trong tù về bộ xương người. Bao nhiêu xương ống, bao nhiêu xương đốt. Bất chợt lão hạ giọng: - Anh biết không, đốt xương cụt của người đàn bà là chỗ lưu giữ dấu vết của người đàn ông đi qua trong đời. Một người đàn ông, đốt xương ấy nổi lên một đốm trắng, hai người thì hai đốm trắng... Tôi ngẩn người nhìn lão. Có thật vậy không hở trời, điều bí mật thiên cơ này? Tiếng lão lùng bùng bên tai tôi: - Đêm mười sáu tháng này tôi cải táng cho vợ. Nếu chỉ một đốm trắng tôi nguyện ở lại ngôi nhà quản trang suốt đời chuộc lại lỗi lầm của tôi. Nếu hơn, tôi phải đi, phải đi... nhà báo ạ... Tôi đã khắc khoải chờ cái đêm mười sáu ấy. Một phần tôi muốn được ở bên lão trong giây phút trọng đại đó của cuộc đời lão. Một phần tôi cũng muốn được tận mắt chứng kiến cái đốt xương cụt của cô gái đẹp nhất làng kia. Chuyến công tác đột ngột ở tỉnh ngoài khiến tôi lỡ làng. Hôm về, vợ tôi bảo tôi: - Lão Quản đi rồi anh ạ. Ngôi nhà quản trang ấy bỏ hoang suốt tuần nay. Tôi lên khu nghĩa trang. Buổi chiều, ánh nắng cuối cùng trong ngày nhợt nhạt, thoi thóp trên vòm những ngôi mộ. Căn nhà quản trang cửa đóng im ỉm đang bị bóng đêm lừng lững đến ngoạm dần, ngoạm dần vào cái bụng đen xì. - Hỡi lão Quản - Tôi muốn kêu lên – lão đi đâu trong đêm tối này |
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 5)
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4) Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 3) Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Tam Quốc Ngoại Truyện Chí Phèo thời Blog Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 1 (version 2) Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 2 (version 2) Thạch Sanh - Lý Thông thời @ (version 2) Tết và 5 điều con gái cần nhớ Bình luận mới
nai_be' trong
Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 4)
Guest_nhung_* trong Một số Link truyện hay hu trong Một số Link truyện hay Guest_anhke8074_* trong Một số Link truyện hay DD trong Một số Link truyện hay viêt trong Tam Quốc Ngoại Truyện [email protected] trong Tây Du Hí (phần 9) tunn trong Đăng ký và sử dụng Box.net để lưu trữ dữ liệu bongtoivotinh trong Nàng Bạch Tuyết và bảy chú lùn phần 1 (version 2) Guest_chuong_* trong Tam Quốc Ngoại Truyện (Phần 2) Ơ clock kìa
Tâm sự riêng
Có khi nào trên đường đời tấp nập
Ta vô tình đi lướt qua nhau Bước lơ đãng chẳng ngờ đang để mất Một tâm hồn ta đã đợi từ lâu... Kiếm việc
Vào một đêm trăng thanh gió mát. Hiếm hơn nữa là đêm ấy có trăng khi toàn thành phố... mất điện, mất điện thì mới thấy ánh trăng, thấy ánh trăng lung linh lại sinh ra sự... lãng mạn. 20 điều tôi thích bạn!
Download Story
Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 1 http://www.box.net/shared/csfdmy3ezc Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 2 http://www.box.net/shared/nzjdljz6xj Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 3 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 4 http://www.box.net/shared/lgeygvoj5f Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 5 http://www.box.net/shared/k93pjkie7a Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 6 http://www.box.net/shared/ld6td3llzg Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 7 http://www.box.net/shared/2rbhbrcy46 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 8 http://www.box.net/shared/gp4n5f2526 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 9 http://www.box.net/shared/qpspzj8fy8 Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 10 http://www.box.net/shared/nt77u995ob Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 11 http://www.box.net/shared/1mmgqqtpcy Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 12 http://www.box.net/shared/ta7ou9eirz Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 13 http://www.box.net/shared/lu360ez9yr Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 14 http://www.box.net/shared/ohk7gaiqpz Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 15 http://www.box.net/shared/jjtjds1igb Tuyển tập Truyện ngắn Hội Nhà Văn VN 16 |
![]() |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |