Mar 12 2007, 07:51 AM
Bởi: no_name_806
Điều đó tới quá nhanh, khiến cho tôi cũng phải
bàng hoàng, tôi cũng không ngờ rẳng chỉ mới bức thư thứ 2 thôi mà đã
làm nghiêng lòng 1 cô gái khó tính như cô ấy, 1 cô gái mà ngày nào tôi
còn thấy cô ấy kêu nóng và đẩy tôi ra xa sau mỗi lúc ra chơi vào ...
Tới ngày thi, tôi luôn muốn mình cố gắng hết sức để cho xứng với cô ấy,
nhưng mọi chuyện lại không như mong muốn, các môn của tôi cũng phải
được kha khá, ngoại trừ môn sinh, nó kéo tôi xuống tới mức tuyệt đối
... tôi biết điều này mặc dù mình chưa được cầm bài thi của mình ...
Tôi cảm thấy mặc cảm hơn khi nghe thông báo kết quả và trả hồ sơ ...
Tôi đã gọi điện cho cô ấy ngay sau hôm thi môn sinh, nói chuyện với
nhau chỉ được 1 lúc, tôi còn chưa kịp nói gì thì đã bị cúp máy ... có
thể là lần đầu chưa quen. Dần dần, tôi và cô ấy thân nhau nhiều hơn cả
trong năm học, bọn tôi thường gọi điện cho nhau lúc 10h tối, đó là
khoảng thời gian tốt nhất để tôi có thể nói chuyện với cô ấy mà không
bị những công việc buổi sáng quấy rầy ... Ngày nào cũng vậy, tôi gọi
cho cô ấy, rồi cô ấy lại gọi cho tôi, cứ thay nhau như vậy nên cũng
quen dần, lúc đầu thì bọn tôi gọi điện rất linh tinh, có lúc vào buổi
trưa, có lúc lại buổi chiều ... dần dần mới chuyển sang buổi tối ... và
cũng có thể là vì điều này mà tôi và cô ấy gọi cho nhau cũng không mấy
thường xuyên nhưng thơi gian nói chuyện mỗi lúc 1 nhiều, ban đầu nói
mấy chuyện tào lao, sau chuyển sang chuyện trên lớp, rồi lại chuyện của
từng người trong lớp ... Chúng tôi nói nhiều đến mức khiến cho tôi gần
như mất đi tính trầm của mình, tuy không thể hết hẳn vì nó đã ăn vào
máu của tôi rồi ... Trong những cú điện thoại đó, có nhiều điều mà tôi
đã dấu kín trong lòng, không muốn kể cho ai nghe, nhưng tôi đã tâm sự
với cô ấy, và cô ấy chính là nguồn cổ vũ, động viên lớn nhất của tôi,
cô ấy giúp tôi rất nhiều về mặt tình cảm, có chuyện gì tôi cũng tâm sự
với cô ấy, và nhiều khi tôi lại nghĩ rằng hình như tôi đang biến cô ấy
thành cuốn nhật kí của mình. Màn đêm dần buông xuống, trời tối dần rồi
lại sáng lên nhờ ánh trăng, hồi ấy nhà tôi không có mái tôn nên tôi có
thể vừa nói chuyện vừa ngắm trăng sao, bầu trời lúc nào cũng đẹp trong
mắt tôi và tôi luôn liên tưởng cô ấy với những vì sao trên đó để được
nhìn ngắm kĩ hơn bởi từ sau khi thi xong thì bọn tôi đường ai nấy đi,
không gặp mặt được nữa, chỉ có thể liên lạc qua điện thoại ... Giờ đây,
tôi chỉ mong rằng sẽ có 1 ngày thật sự tuyệt vời, tôi và cô ấy lại ở
bên nhau, cùng ôn lại những kỉ niệm cũ, cùng trở về mái trường xưa thăm
thầy cô, thăm cái lớp học đã gắn bó với tôi trong suốt 2 năm, thăm lại
chỗ ngồi của tôi và cô ấy ... nhưng có lẽ ngày đó sẽ không bao giờ đến,
sẽ không bao giờ ... Lúc bấy giờ, tôi mới chợt nhận ra rằng thứ tình
cảm mà mình dành cho cô ấy không phải là thứ tình cảm thông thường, tôi
đã yêu cô ấy, không còn là thích nữa, tôi đã thật lòng với cô ấy hơn là
cô ấy nghĩ ... Thực lòng tôi chỉ muốn cô ấy luôn được vui vẻ thôi,
thỉnh thoảng tôi chọn những ngày CN thật đẹp để đưa cô ấy đi chơi,
nhưng tôi chỉ có thể nói chuyện rất thông thường với cô ấy qua chiếc
cửa sắt, sau mấy tuần không gặp mặt nhau, tôi bỗng giật mình khi nhìn
thấy cô ấy, trông cô ấy thật tuyệt nhưng vẫn hơi xác xơ vì việc học, cô
ấy chăm quá mức, quên luôn cả bản thân, tôi đã khuyên cô ấy nên bồi bổ
nhiều hơn, khuyên rất nhiều nhưng cô ấy cũng chỉ nói có 1 câu :" thì tớ
vẫn đang bồi bổ đây mà !". Tôi chợt nhớ lại rằng khi còn ở trên lớp,
trông cô ấy rất tuyệt, thậm chí không có ai có thể thay thế được hình
ảnh của cô ấy trong trái tim tôi, nhưng khuôn mặt của cô ấy so với bây
giờ cũng chẳng khác nhiều lắm ... Thỉnh thoảng tôi vẫn thường bén mảng
sang nhà cô ấy để được nói chuyện nhưng hình như càng lúc càng khó khăn
hơn ... có lần tôi mời cô ấy đi ăn kem, có hôm đi chụp ảnh ... nhưng
chẳng hôm nào thành công cả. Tôi chưa 1 lần nào được đi chơi cùng cô ấy
cả ... chưa bao giờ ... Bỗng nhiên tôi có cái cảm giác gì đó không tốt
đối với tôi, tôi có linh cảm chẳng tốt chút nào cả, tôi cảm thấy như cô
ấy đang lừa dối tôi, cảm thấy tôi cũng đang đi quá đà và hình như cô ấy
cũng đang xa tôi dần. Mặc dù những cau chuyện ban đêm của bọn tôi ngày
1 nhiều, thời gian nói chuyện ngày 1 tăng nhưng tôi vẫn không nguôi cái
cảm giác ấy. Tôi bị đè nặng trong những câu chuyện điện thoại của cô ấy
bởi những tiếng cười, giọng nói nhỏ nhẹ, êm đềm, như đang ru tôi vào
giấc ngủ của cô ấy. Thật ngoài sức tưởng tượng của tôi, bao nhiêu
chuyện bỗng dồn dập đến với tôi từ khi tôi có cái cảm giác ấy. Tôi thấy
lo sợ, sợ không phải là sợ những điều thông thường, mà tôi sợ rằng tôi
sẽ mất cô ấy ... sẽ mất cô ấy mãi mãi ...
|
Âm nhạc online
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
Bài viết cuối
Bình luận mới
Tự nhủ
Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn.
... Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. ... Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình. ... Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. ... Lúc bé, tưởng yêu là tất cả,là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay... Hãy nhớ rằng
Hãy nhớ rằng ...
- Có ai đó rất tự hào về bạn . - Có ai đó đang nghĩ đến bạn . - Có ai đó quan tâm đến bạn . - Có ai đó rất nhớ bạn - Có ai đó muốn nói chuyện với bạn . - Có ai đó muốn ở cạnh bạn . - Có ai đó luôn mong sự bình yên cho bạn . - Có ai đó luôn biết ơn mọi sự cổ vũ của bạn . - Có ai đó muốn nắm tay bạn . - Có ai đó luôn muốn bạn hạnh phúc . - Có ai đó muốn tặng quà cho bạn . - Có ai đó thán phục sự mạnh mẽ của bạn . - Có ai đó muốn bảo vệ bạn . - Có ai đó rất vui khi bạn là bạn của họ. - Có ai đó muốn bạn biết rằng họ sẵng sàng ở bên bạn . - Có ai đó muốn làm mọi điều dành cho bạn . - Có ai đó muốn chia sẻ cùng bạn . - Có ai đó vẫn tha thiết với cuộc sống chỉ bởi vì bạn . - Có ai đó luôn cần sự động viên của bạn . - Có ai đó cần niềm tin ở bạn . - Có ai đó vẫn tin tưởng ở bạn . - Có ai đó thích một bản nhạc nhắc họ về bạn . Và, điều quan trọng nhất, có ai đó, có thể là tôi, yêu bạn, đơn giản vì bạn là chính mình ....-+.._.:*`.: o0o :. '*:._.:+-.... Thích một người
-Thích một người là nghĩ về người đó trước khi ngủ và nghĩ về người đó đầu tiên khi thức dậy.
-Thích một người là ngồi vào bất kì chiếc bàn nào trong lớp cũng muốn hý hoáy tên người đó lên mặt bàn. -Thích một người là lúc nào trong đầu cũng đầy ắp những thứ về người ấy, khi có một chút gì đó liên quan là ngay lập tức :"ah, cái này hắn có!" -Thích một người là khi người đó có những điểm mình không thể mê được nhưng vẫn tìm được những lí do chính đáng để thông cảm. -Thích một người là mong chờ tiếng chuông điện thoại của người ta, cầm ống nghe đôi khi không biết fải nói gì, không còn gì để nói, mỏi tay ơi là mỏi vẫn không bỏ xuống. -Thích một người là khi đã chuẩn bị rất kĩ những gì cần phải nói nhưng đến lúc gặp thì quên hết và sau khi gặp, mặc dù rất muốn vẫn không thể nhớ đã nói những gì. -Thích một người là sẵn sàng đi cùng người đó đến những nơi người ấy thích mà mình cực kì ghét. -Thích một người à sẵn sàng đợi người đó dù không có lý do gì để đợi. Không hề muốn đợi nhưng không thể đi đâu khác được. -Thích một người là khi ngừoi ta quan tâm đến những điều khác và lơ là mình nhưng mình vẫn có thể bỏ qua. Giận thì dễ, thông cảm và hiểu được mới là điều khó. -Thích một ngừơi là đi bên cạnh người đó, im lặng, không nói bất cứ điều gì mà vẫn như đã nói hết những điều cần phải nói ... Anh sẽ là quá khứ
Những dòng thơ anh viết bằng tưởng tượng
Bỗng trở thành hiện thực cuộc đời anh Anh thường viết ... "tình yêu quá mong manh Trái tim nhỏ bé làm sao em níu giữ ?" Vì yêu em, anh đâu cần quá khứ Cũng chẳng màng khi nghĩ tới tương lai Chỉ biết có em qua mỗi phút, mỗi ngày Vậy là đã mãn nguyện rồi em nhỉ ? Anh đâu biết đời không như anh nghĩ Rồi một ngày em nói tiếng chia tay Nói làm chi rằng tình vẫn còn dài Khi hạnh phúc đã chia hai lối rẽ Em cứ vui với những điều mới mẻ Cũng đừng buồn với lý lẽ con tim Ai dám mơ rằng sẽ mãi đắm chìm Măi chung thủy một tình yêu duy nhât Anh vẫn biết tình em là chân thật Những phút giây em đã rất yêu anh Ừ đúng rồi ... Tình yêu quá mong manh Tim nhỏ bé là sao em níu giữ ? Và ngày mai ... anh sẽ là quá khứ Thật nhẹ nhàng ... như hai chữ Chia Tay |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |
![]() |