Có lẽ đó là một ngày mà ta thấy cuộc đời thật hạnh phúc!! Tim bay tá lả! Tất cả đều một màu hồng Ta viết một lá thư cho người và rồi ngồi ở nhà mong ngóng có một cái tin.thậm chí chỉ là một đoạn mail!! Khi có thư, ôi thật vui! Vậy là người ta đã chú ý đến mình rồi Ta tự thưởng cho mình một bữa ăn thịnh soạn!! Hic ! món súp thật ngon! Giá mà người ấy sẽ nấu cho mình một bữa ăn nhỉ! Mình sẽ ăn hết, Dù..... không ngon chút nào!! Nhưng mà hôm nay nàng hẹn mình đi chơi! Ừ, sẽ đi xem phim ,sau đó đi ăn kem,sau đó đi... đi đâu nữa nhỉ...?? Ôi không nghĩ nữa đâu......xấu hổ lắm lắm!!
|
Anh Document Có nhiều khi gục đầu bên Key Board. Anh vô tình nhấn Shift viết tên em. Anh yêu em mà em chẳng Open. Mở cửa trái tim và Save anh vào đó. Cửa nhà em, mẹ đã gài Password Anh suýt rách quần vì cố vượt Fire Wall. Nhớ lần đầu khi đưa em về Home. Anh hôn trộm liền xơi ngay một Tab. Anh bàng hoàng quay xe Back Space. Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl. Anh tức giận khi thấy một thằng Alt. Cứ Inssert mỗi khi mình nói chuyện. Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete. Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel. Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo. Còn hắn có @ và Esc. Em thích hắn làm lòng anh Space. Bước thẩn thờ chìm xuống vực PageDown.
Lời trái tim ...  Sự tình cờ của số phận mang em đến bên anh.  Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, chẳng biết từ bao giờ anh và em gắn bó với nhau bằng những tình cảm không gọi được bằng tên.  Luôn luôn em ở bên anh những khi anh cần có ai đó bên cạnh, luôn luôn em mang tới cho anh nụ cười những khi anh đau buồn nhất, luôn luôn là em chỉ là em thôi trong tim anh.  Chúng ta đã có biết bao kỷ niệm yêu thương bên nhau, đã có biết bao những ngày hạnh phúc.  Anh tự hỏi vì sao trái tim anh luôn nửa nhịp khi nhìn em cười, nghe em nói.  Tự hỏi vì sao chúng ta có thể chia sẻ với nhau mọi niềm vui, nỗi buồn, sao chúng ta có thể hiểu nhau dễ dàng đến thế ?  Anh cứ mãi đi tìm một nửa của mình mà không gặp được ai như em cả, đến khi mình gặp nhau thì anh lại không thể tiến thêm một bước nào về phía em nữa, anh chỉ dám đứng lại một chỗ nhìn em thinh lặng.  Vui sướng hạnh phúc có em trong đời và đau khổ vì chẳng thể nào nói với em lời yêu thương mà anh mang trong tim bao ngày qua.  Yêu dấu ơi, anh là gì giữa bề bộn đời em ?  Giờ đây, anh biết gọi em là gì đây ? Anh gọi em là bạn yêu dấu ? Là Em gái ? Hay là gì khác ?  Em mãi là người anh yêu thương, người bạn thân ái, người anh hiểu biết, người ... trong tim anh !  Em đã là tất cả. Nhưng với em, anh là gì sao em không nói? Xin một lần, chỉ một lần nói tiếng yêu thương ... !  Yêu dấu ơi ... !!! Anh ... !
Luom duoc cai na`y hay hay, cho pa` kon cu`ng do.c nha.
Kon Tum một ngày buồn như con chuồn chuồn , tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen. Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay trăng cao tít mít, anh ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh. Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.
Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăncuđơ, không có tiền mà phải xài card. Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, ủa nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui.
Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không". Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em: " Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa. Về nhà anh không nuốt trôi cơm, cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng ...
Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.
Tôi đã quen em trong khi tôi là con người đàn ông tệ nhất, ăn chơi, bỏ học. Thế đấy mà em lại yêu tôi, làm cho tôi được vui sướng mổi khi ở bên em. Nhưng mọi điều không như tôi nghỉ, và dường như tôi cũng đoán trước được điều đó xảy ra giữa em và tôi. Vì gia đình em đã " nghe tên" tôi từ lâu. Thế là em đành nói lời chia tay với tôi, tôi rất buồn nhưng cũng đanh chấp nhận sự thật đó, vì tôi biết em cũng rất đau khổ không chỉ có riêng tôi. Có lẻ từ một cô bé còn ngây thơ, vẫn hồn nhiên ngày nào, giờ đây đã phải trải qua một cuộc tình đau xót, ứơc gì tôi gặp em sớm hơn chút nữa, và ước gì tôi không có tệ hại đến thế, nhưng giờ đây mọi điều ăn năn, hối hận của tôi cũng không còn ý nghĩa gì nữa khi mà em không còn ở bên tôi nữa, một sự thật đau buồn nhưng tôi cũng phải đành chấp nhận. Vì tôi là người có lổi và đã mang cho em bao nhiêu đau buồn! Tôi xin cầu chúc cho em được yên vui hạnh phúc, và sớm tim được một người biết yêu em. đem lại hạnh phúc cho em và gia đình em! Tôi như một cái cây đứng chơi vơi giữa sa mạc mênh mông, và em là chiếc lá cuối cùng mà tôi còn lại, nhưng cơn gói kia-gia đình em, không mà nói đúng hơn đó là một cơn bão táp sa mạc đã cuốn em đi xa cuộc đời tôi, đã đẻ lại trong tôi bao nổi niềm đau. Tạm biệt em yêu của anh! Anh mãi mãi nhớ về em!
|
C | H | B | T | N | S | B |
| |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
|
31
| | |
|