jun_dat's Blog

   Trong: Nghệ thuật sống
 
CON DỐC CUỘC ĐỜI

 

Khi bạn đạp xe lên một con dốc con, mồ hôi chảy ướt áo và bàn chân tưởng như mỏi nhừ thì bạn sẽ được tận hưởng sự tuyệt vời khi chiếc xe lăn nhanh xuống con dốc phía trước, những giọt mồ hôi bốc hơi, để lại cảm giác mát lạnh khiến bạn quên nhanh tất cả mệt mỏi...


Cuộc sống cũng giống như một con đường rất dài. Dù có đang chạy trên những đoạn bằng phẳng, người ta vẫn không bao giờ quên sẽ có lúc phải đối diện với việc lên dốc và cả xuống dốc. Một người bạn đã nói với tôi điều giản dị ấy khi cùng một lúc, cô bạn phải đối diện thất bại, cả trong tình yêu lẫn trong công việc ở công ty. Điều làm tôi nể phục cô bạn ấy là sự can đảm. Cô ấy không khóc, không oán trách, cũng không lặng lẽ suy sụp. Bởi lẽ bạn tôi biết tự thu xếp, đặt những nỗi buồn sang một bên, dành sức lực để tiếp tục "vượt dốc".


Rất nhiều khi trong nhịp sống gấp gáp này, nỗi mệt mỏi, sự chán chường, cảm giác thất vọng đã vắt kiệt sức lực; lấy đi niềm lạc quan. Bạn muốn buông xuôi tất cả. Nhưng nếu bạn dừng lại và quay nhìn trở về điểm xuất phát, bạn sẽ biết cái cảm giác tuyệt vời khi nhìn những gì ta đã vượt qua. Có thời điểm bạn nhận ra mình đang đứng trên đỉnh dốc. Hít thật sâu và nhìn kỹ về phía trước, bạn không cần phải hét lên sung sướng. Và khi ấy, điều bạn tự nhắc mình sẽ là tìm thêm những đỉnh cao mới, không cho phép mình thả dốc quá nhanh.


Cuộc sống của chúng ta giống như những chuyến đi bởi lẽ, ta luôn có nhiều những lựa chọn nhưng không nên mất quá nhiều thời gian để tìm được kết quả mình muốn. Khi thật sự rã rời thân thể, bạn hãy dừng lại ven đường nghỉ ngơi đôi chút. Dừng lại và bước đi đúng là cách phục hồi năng lực nhanh chóng nhất.


Lên dốc tuy chậm chạp, mệt mỏi thật nhưng phải thừa nhận mức độ an toàn cao hơn khi bạn thả dốc. Cảm giác của việc lao nhanh và phía trước tuyệt vời thật, nhưng biết đâu vực thẳm đâu đó mà bạn không kịp nhìn thấy, và biết đâu chiếc xe đã bị đứt thắng phanh. Có hàng trăm trở ngại, và bạn không bao giờ được tự mãn...


Cuộc sống cũng giống một con đường, khi bạn đang bước trên những khổ đau thì đó là lúc bạn buộc phải "lên dốc" trong hành trình của đời mình. Dĩ nhiên, lúc tận hưởng cảm giác hạnh phúc thì không phải bất hạnh sẽ chẳng bao giờ xuất hiện. Cuộc đời vốn là một chuyến đi, cái bạn cần là "để dành" sức lực và cảm hứng cho những chặng đường kế tiếp.

http://mail.mservice.com.vn:3000/WorldClient.dll?Session=ENLXDBE&View=Attachment&CID=image005.gif@01CA1822.0271AF40

 

 


 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

jun_dat
Họ tên: Nguyen Van Hoan
Nghề nghiệp: Sinh viên
Sinh nhật: : 10 Tháng 3 - 1986
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Cuộc sống không có con đường cùng - chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải)

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30



Bình luận mới
Cafe trong Hãy để em yêu anh lần nữa!
loni195 trong Yes I can !
Huỳnh thị mộng lành trong Tìm tên mình trên Google
Trần Nhật quang trong Tìm tên mình trên Google
Guest_huyen_* trong Chuyện về một loài chim vô danh
Guest trong Chuyện về một loài chim vô danh
2 trong Luận về "giao thông"
jun_dat trong Lạnh!
MU trong Anh tôi,
Guest_KOP_* trong MU vs KOP

Truyện cười

Tin nhanh

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

THƠ TỰ BIÊN
              SAO 13*

    Sao buồn? sao ngẩn? sao ngơ?
Sao như chiếc lá bơ vơ giữa dòng.
    Sao mưa rơi mãi trong lòng?
Sao mây che khuất trời trong tâm hồn.
    Sao tôi cứ mãi bồn chồn?
Sao nào thoáng xẹt đưa buồn mênh mang.
    Sao tôi mãi nghĩ miên man?
Sao yêu? sao nhớ? sao mà ... tại sao?

Nồng nàn
NỒNG NÀN

Ta dặn người: hãy cố lãng quên nhau
Nhưng thật lạ tâm hồn ta hoài nhớ.
Tình yêu thực phải đâu là cơn gió
Mãi vút lên cao vào khoảng hư không.

Em dặn rằng: thôi cứ để dòng sông
Cuốn trôi hết đừng mong một bến đợi.
Nhưng tình anh như mặt trời chói lọi
Sưởi ấm em bằng lửa cháy nồng nàn.

Ta nhủ thầm: thôi cứ để thời gian
Gặm nhấm dần vết thương lòng quá khứ.
Nhưng tình anh vẫn ngày dài thương nhớ
Cảm xúc xưa đè nặng khoảng tâm tư.

Rồi có lúc trên đường đời tấp nập
Ta vô tình lại thoảng lướt qua nhau.
Ánh mắt nhìn, bước chân lơ đãng quá
Cảm xúc dâng trào hoá những bài thơ.

                                 Đêm nhớ.
Q.Huy


Suy nghĩ --- Số phận
- Hãy chú ý đến suy nghĩ của bạn; chúng sẽ trở thành lời nói.:undecided:

- Hãy chú ý đến lời nói của bạn; chúng sẽ trở thành hành động.:decided:

- Hãy chú ý đến hành động của bạn; chúng sẽ trở thành thói quen.:liuliu2:

- Hãy chú ý đến thói quen của bạn; chúng sẽ trở thành tính cách.:tease1:

- Hãy chú ý đến tính cách của bạn; chúng sẽ trở thành số phận của bạn!551.gif:shakehand:

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com