jun_dat's Blog

   Trong: Nghệ thuật sống
 

Chuyện về một loài chim vô danh

 

Có một loài chim mà khi lớn lên, muốn bay được thì phải ăn thịt chim mẹ. Và tất nhiên, chim mẹ luôn mong một ngày nào đó chim con có thể tự mình cất cánh bay cao; Vì thế chim mẹ đã không do dự tình nguyện để chim con ăn thịt mình…

Thuở ấy con còn nhỏ lắm, chưa hiểu hết được ý nghĩa của câu chuyện. Mỗi lần Mẹ kể xong, con thường ôm lấy Mẹ “phán xét”: “Chim mẹ thật ngốc nghếch Mẹ nhỉ, sao lại để chim con ăn thịt? Mà chim con cũng thật vô tình, sao nỡ ăn thịt chim mẹ?!”. Mẹ cười thật hiền: “Ừ, tất cả chim mẹ đều ngốc nghếch thế con ạ!”. Nói với con đấy mà như không phải nói với con đấy, lại như nói với chính Mẹ vậy. Chỉ đến giờ, khi trưởng thành con mới thực sự...



Xem tiếp »

   Trong: Nghệ thuật sống
 
CON DỐC CUỘC ĐỜI

 

Khi bạn đạp xe lên một con dốc con, mồ hôi chảy ướt áo và bàn chân tưởng như mỏi nhừ thì bạn sẽ được tận hưởng sự tuyệt vời khi chiếc xe lăn nhanh xuống con dốc phía trước, những giọt mồ hôi bốc hơi, để lại cảm giác mát lạnh khiến bạn quên nhanh tất cả mệt mỏi...


Cuộc sống cũng giống như một con đường rất dài. Dù có đang...



Xem tiếp »

   Trong: Nghệ thuật sống
 

 

10h đã vào công ty. Bắt tay vào công việc trong trạng thái không mong đợi kết quả là “thành công”. Cứ thế … làm … test … không được … làm lại …. test ... không được … làm lại …. test … và kết thúc vẫn là không gì cả. Có một thắc mắc nho nhỏ mà chắc mọi người thấy lạ: “10h đã vào công ty” ???...



Xem tiếp »

VS

   Trong: Nghệ thuật sống
 
Chào buổi sáng!!!! :chuoi:Good morning !!!..... sao dạo này ngủ ít vậy không biết. Trước mà không tuân thủ 7 tiếng buổi đêm và lê thê buổi trưa vài chục phút là mệt ah. Dạo này chỉ cần tối 6 tiếng và buổi trưa lê thê vài phút là ok. Áp lực, chỉ có nó mới làm cho những con người "ngủ không biết mệt" như mình trở thành một người "ngủ ít cũng không sao" :)).
Sáng đến công ty sớm, không ăn bánh mì mà ghé vào đối diện ăn tô bánh canh. Hết bàn, phải ngồi ghép. Một người, không sang trọng đã ngồi trước. Một chị đang ăn. Rồi ..., một chị bán vé sổ ghé qua, ngồi luôn vào chỗ chị kia vừa ăn xong. Ba người chung một cái bàn :nhodai:, ba suy nghĩ khác nhau, ba công việc khác nhau, tầng lớp tri thức khác nhau. Suy nghĩ lại ...:sad: học cho đã 4 năm đại học rồi cũng ăn chung với chị vé số, chị...

Xem tiếp »

   Trong: Nghệ thuật sống
 
YES, I CAN !

Nếu lục lại trong trí nhớ,  tìm về những người mang tên “Quân”, có lẽ tôi cũng đếm được cả trên 5 người. Có cả cháu, có cả bạn mới, có cả bạn thuở niên thiếu …. Nhưng một điều tôi chắc rằng với “Quân Mập”, tôi luôn dành cho nó một tình cảm đặc biệt nhất.

Biết Quân vì cùng bước đi trên một con đường; biết Quân vì con người Quân đặc biệt “mập”, dễ...



Xem tiếp »

   Trong: Nghệ thuật sống
 

   Trong: Nghệ thuật sống
 

Cha nó có nguy cơ bị bệnh tiểu đường? hay đúng hơn là đã bị… nó không thể nghĩ gì hơn điều gì tồi tệ hơn vậy?

Cha… tiếng gọi thân thương mà nó vẫn dành cho người đã sinh thành dưỡng dục ra nó. Nó không biết tại sao tại sao phải gọi là “Cha” mà không phải là “Ba” hoặc là “Bố”, nhưng khi nó cất lên tiếng gọi “Cha” thì nó cảm thấy thân thương và ấm áp lạ kỳ. Nhiêu đó là đủ, cần gì nghĩ cho nhức đầu hihihi.

Dưới lăng kính  của nó, “Cha” là người tuyệt vời nhất như Mẹ vậy. Cha có cách quan tâm và chia sẻ của Cha, và Mẹ có cách quan tâm theo cách riêng của Mẹ. Cha ít nói, ít khi đánh mấy baby của Cha, nhất là khi tôi là một ngoại lệ đặc biệt (người ta vẫn gọi tôi là con mót, vì cách 10 năm từ khi...



Xem tiếp »

   Trong: Nghệ thuật sống
 

SmilieSmilieSmilieSmilieÁNH MẮTSmilieSmilieSmilieSmilie

Một ánh mắt có thể diễn tả tất cả ư?  Mặc dù tôi đã tìm hiểu qua sách vở, phim ảnh nhưng hôm nay tôi mới được dịp trải nghiệm. Một ánh mắt, một cái liếc nhìn quyết định rất nhiều đến sự thành công hay thất bại trong cuộc đối thoại. Hôm nay tôi đã gặp một người mà cho tôi cảm nhận này. Thoạt đầu tôi nhìn anh ta rất thoải mái, vô tư và tôi nghĩ anh ta là một người đàn ông cởi mở, dễ nói chuyện và hơn hẳn người anh trai của mình (vì tôi biết rất rõ anh trai của anh ta). Nhưng dường như tôi đã bị lầm (hay có khi đó cũng chỉ là cảm giác). Tôi đã bị dội khi nói chuyện với anh ta. Bình thường thôi, nhưng anh ta ném cho tôi cái nhìn lạnh lùng và khó chịu, giống hệt anh trai anh ta. Tôi định nói với anh rất nhiều trong phút giây...



Xem tiếp »

   Trong: Nghệ thuật sống
 
Này người bạn trẻ của tôi ơi,

Tôi gọi bạn là người bạn trẻ không có nghĩa tôi lớn tuổi và nhiều kinh nghiệm ở cuộc đời này hơn bạn, nhưng tôi, một người con trai mà có thể bạn chưa bao giờ gặp trên cuộc đời này hoặc tôi có thể là một trong những người bôn ba vội vã ngoài kia trong cuộc sống của bạn và cho cả chính tôi nữa.

Tôi, 20 tuổi, không phải là cái tuổi để hiểu hết tất cả về cuộc đời này nhưng cũng đủ để cho tôi có lúc dừng lại và nhìn lại những gì tôi đã làm, những bước chân nhỏ bé mà tôi để lại trên con đường đời tôi đi. Và sau những lần như vậy tôi nhận thấy rằng có nhiều khi tôi đã sống không đúng với thời gian mà Thượng Đế ban tặng cho tôi, nhưng nó cũng là lúc tôi nhận thấy rằng tôi đang lớn lên trong sự an bài nào...



Xem tiếp »

   Trong: Nghệ thuật sống
 
Bạn đang cảm thấy như thế nào ? buồn, vui, phấn khởi hay là thất vong ... vân vân và vân vân, hay chính bạn cũng không rõ? !!!           :idea:
Và bạn có muốn biết điều gì sắp đến với mình? :confused:
Nếu đúng như vậy thì xin bật mí cho bạn một bí mật sau: đó là bạn hãy tự nhắm mắt lại và nghĩ đến một trong những con số từ 1 đến 25. Ê nói trước hổng chơi ăn gian a` nghe :D


Và bây giờ bạn hãy nhìn kết quả xem!
Dùng chuột quét từ số đầu hàng của mình nghe.. cho "bí mật đó mà" :smile:
                         (Nhớ mở mắt ra mà quét nha)


1 : Bạn đang cảm thấy cô đơn lắm.banana:zzz:
2 : Bạn đang muốn tìm hạnh phúc cho mình.p:: :rolleyes:
3 : Bạn đang buồn và...


Xem tiếp »

 
Thông tin cá nhân

jun_dat
Họ tên: Nguyen Van Hoan
Nghề nghiệp: Sinh viên
Sinh nhật: 10 Tháng 3 - 1986
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Cuộc sống không có con đường cùng - chỉ có những ranh giới, điều cốt yếu là phải làm sao để vượt qua được những ranh giới ấy” (Nguyễn Khải)

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31



Bình luận mới
Cafe trong Hãy để em yêu anh lần nữa!
loni195 trong Yes I can !
Huỳnh thị mộng lành trong Tìm tên mình trên Google
Trần Nhật quang trong Tìm tên mình trên Google
Guest_huyen_* trong Chuyện về một loài chim vô danh
Guest trong Chuyện về một loài chim vô danh
2 trong Luận về "giao thông"
jun_dat trong Lạnh!
MU trong Anh tôi,
Guest_KOP_* trong MU vs KOP

Truyện cười

Tin nhanh

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

THƠ TỰ BIÊN
              SAO 13*

    Sao buồn? sao ngẩn? sao ngơ?
Sao như chiếc lá bơ vơ giữa dòng.
    Sao mưa rơi mãi trong lòng?
Sao mây che khuất trời trong tâm hồn.
    Sao tôi cứ mãi bồn chồn?
Sao nào thoáng xẹt đưa buồn mênh mang.
    Sao tôi mãi nghĩ miên man?
Sao yêu? sao nhớ? sao mà ... tại sao?

Nồng nàn
NỒNG NÀN

Ta dặn người: hãy cố lãng quên nhau
Nhưng thật lạ tâm hồn ta hoài nhớ.
Tình yêu thực phải đâu là cơn gió
Mãi vút lên cao vào khoảng hư không.

Em dặn rằng: thôi cứ để dòng sông
Cuốn trôi hết đừng mong một bến đợi.
Nhưng tình anh như mặt trời chói lọi
Sưởi ấm em bằng lửa cháy nồng nàn.

Ta nhủ thầm: thôi cứ để thời gian
Gặm nhấm dần vết thương lòng quá khứ.
Nhưng tình anh vẫn ngày dài thương nhớ
Cảm xúc xưa đè nặng khoảng tâm tư.

Rồi có lúc trên đường đời tấp nập
Ta vô tình lại thoảng lướt qua nhau.
Ánh mắt nhìn, bước chân lơ đãng quá
Cảm xúc dâng trào hoá những bài thơ.

                                 Đêm nhớ.
Q.Huy


Suy nghĩ --- Số phận
- Hãy chú ý đến suy nghĩ của bạn; chúng sẽ trở thành lời nói.:undecided:

- Hãy chú ý đến lời nói của bạn; chúng sẽ trở thành hành động.:decided:

- Hãy chú ý đến hành động của bạn; chúng sẽ trở thành thói quen.:liuliu2:

- Hãy chú ý đến thói quen của bạn; chúng sẽ trở thành tính cách.:tease1:

- Hãy chú ý đến tính cách của bạn; chúng sẽ trở thành số phận của bạn!551.gif:shakehand:

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com