Tình yêu tựa như là một liều thuốc độc len lỏi vào từng ngóc ngách trong con người, nó làm ta mất khả năng tự chủ và làm cho cảm xúc lên ngôi. Yêu điên cuồng, yêu khờ dại. Tình yêu có thể biến một cô gái xấu xí nhất thành một nàng công chúa kiều diễm (nhưng chỉ một người nhận ra keke ), biến một kẻ lười biếng thành một kẻ suốt ngày biết tự chăm sóc cho mình, lo lắng nâng cao một ngón nghề nào đó để lọt vào mắt xanh của nàng, biến một kẻ một tuần tắm 3 bữa thành một người hơn 7 lần tắm một tuần. Tình yêu diệu kỳ, tình yêu không mang trong mình một cái gì định hình, rõ ràng. Nó là nghệ thuật, và bởi vậy có hàng trăm, hàng ngàn cách để thể hiện tình yêu. Cũng giống như con người không ai giống ai, nên khi kết hợp hai người lại để vun đắp một cuộc sống mới, tình yêu mỗi người cũng khác biệt. Yêu là cho đi, cho đi không đòi hỏi nhận lại. Yêu là muôn mong mỏi những điều tốt đẹp cho người mình yêu. Yêu là những đêm mất ngủ chỉ vì nhớ một mái tóc, nhớ một nụ cười, một cử chỉ thân thương của một người nào đó. Yêu là lạc vào một thế giới ghen tuông, một thế giới “nhỏ nhen, ích kỷ” khi chỉ muốn người kia dành tất cả tình yêu cho mình. Yêu la đau khổ vì đơn giản tình yêu có nhiều cung bậc, tình yêu thuộc về cảm xúc, nơi lý trí không kiếm soát được. Người đang yêu thì dễ bị tổn thương, dễ bị ngộ nhận. Người đang yêu thường lạc vào mê trận, trở thành một “vị thần”, luôn nhận ra những điều mà người thường không thể thấy (ví dụ: người yêu mình dễ shương nhất, nói chuyện hay nhất, giỏi nhất …keke). Ai chưa yêu thì hãy cứ thử yêu, vì tình yêu là hơi thở của cuộc sống. Ai đang yêu thì hãy tiếp tục yêu, và hãy yêu thật lòng vì tình yêu mang đến những điều kỳ diệu, là lạ nhưng cũng dễ làm con người ta tuyệt vọng, cô đơn khi mất nó. Ai đang có tư tưởng sẽ yêu thì hãy giữ ý định đó, đừng quá chọn lựa + cẩn trọng vì sẽ mất đi sự thi vị của tình yêu, nhưng cũng đừng quá phiêu lưu, “sao cũng được” vì tình yêu là điều thiêng liêng, cao quý mà thượng đế chỉ ban tặng cho riêng con người.
|
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
Cafe trong
Hãy để em yêu anh lần nữa!
loni195 trong Yes I can ! Huỳnh thị mộng lành trong Tìm tên mình trên Google Trần Nhật quang trong Tìm tên mình trên Google Guest_huyen_* trong Chuyện về một loài chim vô danh Guest trong Chuyện về một loài chim vô danh 2 trong Luận về "giao thông" jun_dat trong Lạnh! MU trong Anh tôi, Guest_KOP_* trong MU vs KOP Truyện cười
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: THƠ TỰ BIÊN
SAO 13*
Sao buồn? sao ngẩn? sao ngơ? Sao như chiếc lá bơ vơ giữa dòng. Sao mưa rơi mãi trong lòng? Sao mây che khuất trời trong tâm hồn. Sao tôi cứ mãi bồn chồn? Sao nào thoáng xẹt đưa buồn mênh mang. Sao tôi mãi nghĩ miên man? Sao yêu? sao nhớ? sao mà ... tại sao? Nồng nàn
NỒNG NÀN
Ta dặn người: hãy cố lãng quên nhau Nhưng thật lạ tâm hồn ta hoài nhớ. Tình yêu thực phải đâu là cơn gió Mãi vút lên cao vào khoảng hư không. Em dặn rằng: thôi cứ để dòng sông Cuốn trôi hết đừng mong một bến đợi. Nhưng tình anh như mặt trời chói lọi Sưởi ấm em bằng lửa cháy nồng nàn. Ta nhủ thầm: thôi cứ để thời gian Gặm nhấm dần vết thương lòng quá khứ. Nhưng tình anh vẫn ngày dài thương nhớ Cảm xúc xưa đè nặng khoảng tâm tư. Rồi có lúc trên đường đời tấp nập Ta vô tình lại thoảng lướt qua nhau. Ánh mắt nhìn, bước chân lơ đãng quá Cảm xúc dâng trào hoá những bài thơ. Đêm nhớ. Q.Huy Suy nghĩ --- Số phận
- Hãy chú ý đến suy nghĩ của bạn; chúng sẽ trở thành lời nói.
![]() - Hãy chú ý đến lời nói của bạn; chúng sẽ trở thành hành động. ![]() - Hãy chú ý đến hành động của bạn; chúng sẽ trở thành thói quen. ![]() - Hãy chú ý đến thói quen của bạn; chúng sẽ trở thành tính cách. ![]() - Hãy chú ý đến tính cách của bạn; chúng sẽ trở thành số phận của bạn! ![]() ![]() |
![]() |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com |
Bình luận
Unregistered