“Tình yêu là gì, mà giận hờn buồn không duyên cớ ? Mà vu vơ niềm vui ngây thơ. Thương anh, mà sao cứ trách Không vì lẽ gì mà sao giận hờn ! Nghĩ về anh, vui một chút thôi Buồn sao thật nhiều, khi không gặp anh Nghĩ vẩn vơ, sao hoài không hết ! Vì yêu anh nhiều, anh biết không anh ?! Nghĩ vẩn vơ sao hoài không hết ! Vì yêu anh rồi anh biết không anh”. Nó đợi sms của thiếu nhi nhưng hình như không có tín hiệu. Trước đây nó đã đợi, và mỗi lần như vậy thì nó luôn nghĩ “chắc máy thiếu nhi hết xiền hay hết pin gì đó”, đại khái là một lý do (và sau đó thì thiếu nhi sẽ nói cho nó biết). Nhưng bây giờ, nó không thể hiểu. Nó ghét điều đó như thiếu nhi đã ghét nó trước đây. Khác biệt ở chỗ lúc đó môi trường không cho phép nó và hai đứa chỉ mới ở giai đoạn khởi đầu. Nó đã 2 sms cho thiếu nhi, hok lẽ nó lại sms thêm một cái nữa. Nó có quyền đợi reply và nó cũng để xem thiếu nhi có sợ nó say sỉn không. Hôm đó nó chả uống bao nhiêu, nó chỉ xã giao với sếp, còn các đối thủ khác nó tự nhận thua. Nó đã quá kinh nghiệm trong chuyện này, một phút anh hùng trên bàn tiệc chẳng ai nhớ … thằng bạn bên cạnh nó đã bị hạ gục bởi một cô gái xinh đẹp. Nó thấy tội cho thằng bạn nhưng quyết định không vào cuộc, hihi đơn giản với những cô gái như vậy thì nó chỉ dành nửa con mắt để nhìn, và ngày mai là ngày quan trọng, và vì nó nghĩ tới thiếu nhi... Chẳng phải vô duyên khi trước đây có những sms nó vẫn phát thêm mẩu tin quảng cáo “điện thoại còn 1,500 d” “sắp hết pin”, vì nó sợ khi thiếu nhi không nhận được sms của nó sẽ buồn nên báo trước. Thiếu nhi có biết điều đó không nhỉ? Delete một số điện thoại thật dễ, nó đã từng delete một mối hiểm họa khi bắt đầu thấy yêu thiếu nhi. Tháo một móc chìa khóa ra chìa khóa thật đơn giản, 10s là có thể tháo xong. Nhưng để xóa số điện thoại thiếu nhi ra khỏi đầu, không thể.... Để tháo thiếu nhi ra khỏi cuộc sống của nó, không thể… Thêm một chút giận cho tình thêm đậm, thêm một chút hiểu nhầm cho mình hiểu nhau hơn, thêm một chút, thêm một chút … nhưng đừng thêm hoài, nếu không sẽ ...
|
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
Cafe trong
Hãy để em yêu anh lần nữa!
loni195 trong Yes I can ! Huỳnh thị mộng lành trong Tìm tên mình trên Google Trần Nhật quang trong Tìm tên mình trên Google Guest_huyen_* trong Chuyện về một loài chim vô danh Guest trong Chuyện về một loài chim vô danh 2 trong Luận về "giao thông" jun_dat trong Lạnh! MU trong Anh tôi, Guest_KOP_* trong MU vs KOP Truyện cười
Tin nhanh
Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: THƠ TỰ BIÊN
SAO 13*
Sao buồn? sao ngẩn? sao ngơ? Sao như chiếc lá bơ vơ giữa dòng. Sao mưa rơi mãi trong lòng? Sao mây che khuất trời trong tâm hồn. Sao tôi cứ mãi bồn chồn? Sao nào thoáng xẹt đưa buồn mênh mang. Sao tôi mãi nghĩ miên man? Sao yêu? sao nhớ? sao mà ... tại sao? Nồng nàn
NỒNG NÀN
Ta dặn người: hãy cố lãng quên nhau Nhưng thật lạ tâm hồn ta hoài nhớ. Tình yêu thực phải đâu là cơn gió Mãi vút lên cao vào khoảng hư không. Em dặn rằng: thôi cứ để dòng sông Cuốn trôi hết đừng mong một bến đợi. Nhưng tình anh như mặt trời chói lọi Sưởi ấm em bằng lửa cháy nồng nàn. Ta nhủ thầm: thôi cứ để thời gian Gặm nhấm dần vết thương lòng quá khứ. Nhưng tình anh vẫn ngày dài thương nhớ Cảm xúc xưa đè nặng khoảng tâm tư. Rồi có lúc trên đường đời tấp nập Ta vô tình lại thoảng lướt qua nhau. Ánh mắt nhìn, bước chân lơ đãng quá Cảm xúc dâng trào hoá những bài thơ. Đêm nhớ. Q.Huy Suy nghĩ --- Số phận
- Hãy chú ý đến suy nghĩ của bạn; chúng sẽ trở thành lời nói.
![]() - Hãy chú ý đến lời nói của bạn; chúng sẽ trở thành hành động. ![]() - Hãy chú ý đến hành động của bạn; chúng sẽ trở thành thói quen. ![]() - Hãy chú ý đến thói quen của bạn; chúng sẽ trở thành tính cách. ![]() - Hãy chú ý đến tính cách của bạn; chúng sẽ trở thành số phận của bạn! ![]() ![]() |
![]() |
Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2024 VnVista.com |
Bình luận
Unregistered