|
May 9 2012, 10:22 PM
Bởi: mía
------/\____\
-----/:/------/
----/:/------/
---/:/------/
--/:/------/
-/:/------/
/:/------/
\:\------\
-\:\------\
--\:\____\
---\/____/
------_____
-----/\------\
----/::\------\
---/:/\:\------\
--/:/--\:\------\
-/:/----\:\------\
/:/------\:\------\
\:\------/:/------/
-\:\----/:/------/
--\:\--/:/------/
---\:\/:/------/
----\::/------/
-----\/____/
-----_____
----| ------|--_____
----| ------|-/\____\
----| ------|/:/------/
----| ------/:/------/
----| Xem tiếp »
Cuối tháng 3 này, sự kiện Giờ Trái đất (Earth Hour) sẽ diễn ra bằng nghi thức tắt đèn và được truyền hình trực tiếp trên kênh VTV1. Giờ Trái Đất là một sáng kiến toàn cầu về chủ đề nâng cao nhận thức của mọi người về sự biến đổi khí hậu, được hợp tác tổ chức bởi World Wildlife Fund (WWF). Chính phủ, doanh nghiệp, các cá nhân và cộng đồng được kêu gọi tắt đèn trong suốt một giờ vào thứ Bảy ngày 31/03 năm nay từ lúc từ 20 giờ 30 tới 21 giờ 30 để thể hiện sự ủng hộ hành động vì môi trường bền vững. Giờ Trái đất được bắt đầu ở Sydney, Úc năm 2007 cùng với sự hợp tác giữa WWF Úc, Leo Burnett và Fairfax Media, khi 2 triệu người trong một thành phố đã cùng nhau tắt đèn.
Sự kiện Giờ Trái đất năm nay vừa được Bộ Công thương phát động vào ngày...Xem tiếp »
Bạn có biết Trái Đất nhẹ hơn 50.000 tấn mỗi năm?
Cứ mỗi năm trôi qua, bạn già hơn 1 tuổi, bố mẹ bạn già hơn 1 tuổi, người yêu bạn già hơn 1 tuổi và tất nhiên là Trái Đất cũng tăng lên 1 tuổi rồi. Tuy nhiên, không giống các em nhỏ hay các anh thanh niên thường tăng trọng lượng mỗi khi xuân về, Trái Đất đang mất khoảng 50 ngàn tấn mỗi năm, tương đương với khoảng 0,000000000000001% trọng lượng của nó. Thực tế thì con số trọng lượng bị mất lớn hơn rất nhiều, gần 100.000 tấn nhưng do được bù lại từ bụi vũ trụ mà Trái Đất đã gỡ gạc lại phần nào!
Vì sao Trái Đất mất trọng lượng?
Tiến sĩ vật lý Chris Smith và Dave Ansel của đại hoc Cambridge đã công bố các kết quả cho thấy trong thời gian 1 năm thì quả địa cầu mất đi khoảng 95.000 tấn Hydro... Xem tiếp »
Mỗi người đều có khả năng lấy lại sự hăng hái, nhiệt tình, lòng yêu cuộc sống sau khi chúng ta đã trải qua buồn khổ, đau thương, mất mát.
Khi bà Sheri lên chín tuổi, bà đả chứng kiến một thảm kịch : Mẹ của bà đã tự tử. Khi người cha về nhà, ông bắt bà phải dọn sạch những vết máu loang lổ trên tường, nền nhà và cấm bà tuyệt đối không được nhắc gì tới cái chết của Mẹ nữa. Từ đó cho tới suốt hơn 30 năm sau, bà vẫn bị ám ảnh bởi cái chết của Mẹ.
Nhưng giờ đây, bà không bao giờ muốn nghĩ về điều đó nữa. Bà thấy rằng đã đến lúc phải sống vì những mục đích tốt đẹp khác trong cuộc đời. Nỗi đau sẽ càng trở nên đau đớn thêm, nếu ta cứ mãi gặm nhấm nó, còn nếu ta biết chấp nhận, nó sẽ nguôi ngoai dần. Và theo bà, cuộc đời này còn có... Xem tiếp »
Thật Hơn Cuộc Sống hay đơn giản là tài năng Không có cái gì là tuyệt đối, và tất thảy những thứ kia cũng chỉ là những gam màu trong một bức tranh cuộc sống đa âm thanh và giàu nhạc điệu. Cái làm nên bạn, nên tôi, nên những riêng biệt đó là cá tính, là sáng tạo và phong cách. Quan trọng hơn, đó là tâm huyết và cảm xúc. Chính những xúc cảm và rung động sẽ làm nên những khoảnh khắc và kiệt tác. Và như thế đó là những gì chân thực nhất trong trong cuộc sống này.
(Hạt Giống Tâm Hồn - wWw.HGTH.NET )
Thật Hơn Cuộc Sống
Thật Hơn Cuộc Sống, có chút nào ngoa ngôn trong đó không? Người ta thường nói, cuộc sống với tất cả những gam màu của nó luôn là hiện hữu của những gì thật nhất, đời nhất. Nhưng không phải lúc nào, cuộc sống cũng diễn ra như nó... Xem tiếp »
Cần phải tin vào quyền lực của những chữ cái a, b, c, d, e... Vâng, chỉ cần một chữ cái cũng có thể thay đổi cả một số phận. Bằng chứng ư? Chính là câu chuyện này...
Khi ông bà Point (trong tiếng Pháp có nghĩa là dấu chấm) có một cậu con trai và họ quyết định đặt cho cậu một cái tên vĩ đại. Sau khi lưỡng lự giữa Rambo, Charlemagne, Ramses và Catona, cuối cùng họ lại chọn Virgile bởi đó là tên một trong những nhà thơ cổ đại lớn nhất.
Chỉ có điều là ông Point đã quá xúc động khi ghi tên con vào sổ đăng kí, ông đánh vần nhầm ra "V-I-R-G-U-L-E" và thế là Virgile trở thành Virgule (nghĩa là dấu phẩy).
Khi biết điều này, dù rằng rất giận nhưng vợ ông vẫn nhìn cậu con trai rồi cười:
- Nhìn con thật xinh xắn lại nhỏ bé. Virgule! Thế cũng tốt.
Và cái tên được giữ...Xem tiếp »
Hạt Giống Tâm Hồn - wWw.HGTH.NET )Có những ước mơ sẽ vẫn chỉ là ước mơ dù cho ta có nỗ lực đến đâu, nhưng nhờ có nó ta mạnh mẽ hơn, yêu cuộc sống hơn và biết cố gắng từng ngày.
Có những lời hứa cũng vẫn chỉ là lời hứa dù ta có mãi chờ đợi bởi nguời hứa đã không còn nhớ, nhưng nhờ có nó ta biết hi vọng và mong chờ.
Có những ước hẹn cũng sẽ chỉ là ước hẹn nếu một mai một người đã bỏ đi, nhưng nhờ có nó đã có những giây phút thật sự tuyệt vời.
Có những nỗi đau vẫn mãi là nỗi đau một khi ta không thể thoát khỏi chúng, nhưng nhờ có nó ta đã trưởng thành hơn.
Có những sai lầm sẽ mãi là sai lầm và ta đau khổ khi nhận ra mình sai lầm, nhưng nhờ có nó bỗng giật mình: điều sai lầm duy nhất của ta là phủ nhận những...Xem tiếp »
Có một thứ cảm giác mà tất cả mọi người trên đời này đều muốn có được, và đôi khi họ sống chỉ vì nó. Có những người chỉ vì muốn có được nó mà có thể đánh đổi tất cả. Vì nó làm cho con người vui vẻ, yêu đời và sống tốt hơn.
Tôi đã từng hỏi rất nhiều người, khi nào mình có được cảm giác đó? Và mình phải làm gì để có được nó? Hạnh phúc, niềm vui thì cảm giác nào sẽ có trước? Khi con người tìm được niềm vui thật sự thì gọi đó là hạnh phúc, hay khi con người tìm được hạnh phúc họ mới vui? Câu hỏi này tuy đơn giản, nhưng tôi chưa bao giờ nhận được câu trả lời thỏa đáng cho mình.
Khi còn nhỏ, tôi mơ ước có được cảm giác này từ gia đình, hay nói đúng hơn là từ cha mẹ của tôi. Vì ngay khi còn rất nhỏ, tôi đã phải... Xem tiếp »
(Hạt Giống Tâm Hồn - wWw.HGTH.NET ) Cuộc sống với những bồn bề lo toan, học hành, công việc, tình cảm… nhiều khi mang đến cho chúng ta những căn bệnh quái ác có tên là căng thẳng, mệt mỏi, chông chênh, lạc lỏng và nghiêm trọng nhất là đôi lúc đánh mất niềm tin, thiếu vắng yêu thương… Những lúc như thế, bạn đừng vội vã đi tìm gặp bác sĩ. Tôi rất tiếc phải nói cho bạn điều này, đó là chẳng có loại biệt dược nào có thể chữa lành cho bạn những căn bệnh này đâu. Nhưng đừng vì thế mà lo lắng, tôi sẽ chỉ cho bạn một liệu pháp rất hiệu quả. Liệu pháp có một cái tên rất đặc biệt: Dừng lại! cúi xuống…nhặt lấy…Yêu Thương…
Liệu pháp này sẽ sử dụng những liều thuốc rất đặc biệt. Tôi xin cam đoan là bạn sẽ không thể nào... Xem tiếp »
Làm sao để trở nên hạnh phúc hơn
Đứng tại Lễ trao giải Sự lựa chọn của Công chúng, tôi nhìn xuống đám đông và nghĩ, ôi Chúa ơi, cuộc đời này thật không thể nào tin được! Tôi được làm công việc mà khiến bản thân cảm thấy hứng thú, trọn vẹn, và hạnh phúc. Tôi lại còn được ca ngợi và khen thưởng vì nó. Điều đó mới tuyệt vời làm sao? Khá là tuyệt vời đấy, để tôi nói bạn nghe.
Và nó tuyệt vời ở chỗ tôi được là "lựa chọn của công chúng" là bởi ngay từ đầu tôi đã lựa chọn cho chính bản thân mình trước. Tôi hồi tưởng lại chính cái khoảnh khắc khi tôi có quyết định ấy - tôi đang mặc cái gì ( một cái áo len cổ lọ xanh da trời với cái quần Anna Klein đen), tôi đang ngồi ở đâu... Xem tiếp »
Mục tiêu: Làm một bình hoa dễ thương, tiết kiệm
Mới học làm hoa, mình nên làm những bình nhỏ nhỏ để trang trí bàn học, bàn máy tính thôi, những bình hoa dạng tròn, dạng cao xinh xinh đều phù hợp.
Các mẫu hoa: phù hợp với bình nhỏ là hoa cúc, hoa hồng, cẩm chướng nhỏ, lan ngọc điểm, lan đỏ, lan vàng, lan vũ nữ. Nếu muốn làm các mẫu lan to như Anusa, Mareana, Pabtia … thì một bình chỉ nên cắm 2-3 bông là đủ. Các bạn nhớ cân đối tỷ lệ với bình hoa.
Có bạn thích bình hoa đủ màu sặc sỡ, có bạn thích bình hoa một màu, một kiểu hoa thôi. Mỗi bình hoa sẽ có ý nghĩa riêng của nó. Việc phối màu cũng khá quan trọng, bình màu sậm thì cắm hoa màu sáng, màu vàng, còn bình màu sáng hoặc trắng sẽ cắm hoa đỏ, xanh … cơ bản là như vậy.
Khi đã định... Xem tiếp »
Dec 17 2011, 06:18 AM
Bởi: nguoi wa duong
chao ban nhung gi ban viet rat hay mong ban post thuong xuyen
-----nguoi wen------
Chương 14: Hè năm 13 tuổi (tiếp)
"Thường cháu phải mất một lúc mới thực sự nhập tâm vào nhân vật được" - tôi phân trần. Tôi rất không muốn làm cô buồn bởi vì cô chính là người giới thiệu cuốn sách này cho tôi.
Đúng lúc đó mẹ quay trở lại vào trong phòng, trên tay là gói kẹo Twizzlers và một nửa gói bánh Fritos dở. Mẹ tung gói Twizzlers về phía cô Susannah: "Bắt lấy này!"
Cô Susannah vội chìa tay ra với nhưng gói kẹo đã rơi cái bẹt xuống sàn nhà trước khi cô kịp bắt lấy. Vừa cúi xuống nhặt cô vừa khúc khích cười: "Ôi mình đúng là già rồi."
"Mẹ, bọn con biết thừa là hai người vừa hút "cỏ" trên lầu" - anh Conrad ngẩng đầu lên nói.
Cô Susannah thảng thốt giơ tay lên ôm lấy miệng, nét mặt lộ rõ vẻ đau đớn.
"Xem ra chúng ta bị lộ rồi, Beck ơi. Các con nghe này,... Xem tiếp »
Chương 14: Hè năm 13 tuổi
Lần đầu tiên họ làm chuyện đó họ cứ đinh ninh là tụi tôi không biết. Họ thật ngây thơ khi chọn đúng chiều hôm cả bốn đứa bọn tôi đều có mặt ở nhà. Tụi tôi đang ở trong phòng khách. Anh Conrad đang nghe nhạc, đầu chụp cái headphone to sụ, trong khi Jeremiah và anh Steven đang chơi điện tử. Còn tôi ngồi một góc đọc truyện Emma - không phải vì tôi thích cuốn truyện này mà vì nó khiến tôi trông có vẻ tri thức trước mặt anh Conrad. Nếu thực sự muốn đọc sách thật thì tôi đã tự nhốt mình trong phòng với cuốn Flowers in the Attic hay một cuốn nào đó khác, chứ không phải truyện của Jane Austen.
Tôi nghĩ anh Steven là người đầu tiên ngửi thấy mùi đó. Đột nhiên anh quay đầu hít hít mấy cái và hỏi: "mọi người có ngửi thấy mùi gì không?"
"Em đã... Xem tiếp »
Chương 13:
Tôi đang ung dung ngồi ăn bánh mỳ nướng và đọc tạp chí trên chiếc ghế Adirondack yêu thích của mình thì mẹ đi tới ngồi xuống bên cạnh, mặt đầy nghiêm trọng. Tôi đã quá quen với cái vẻ mặt mẹ-cần-nói-chuyện-nghiêm-túc-với-con này rồi.
"Hôm nay con có kế hoạch gì không?" - mẹ hỏi giọng rất tự nhiên.
Tôi tọng nốt miếng bánh vào miệng, chỉ tay vào cuốn tạp chí và nhồm nhoàm nói: "Đây ạ"
"Con nên bắt đầu đọc sách chuẩn bị cho lớp tiếng Anh nâng cao năm sau đi" - mẹ đưa tay lau vụn bánh mỳ trên cằm tôi.
"Vâng, con cũng đang định thế" - tôi nói dối không chớp mắt.<
Mẹ hắng giọng, tần ngần hỏi tiếp: "Conrad đã hút "cỏ" đúng không?"
"Cái gì cơ ạ?" - tôi trợn tròn mắt.
"Có phải Conrad hút cần sa không?"
Mẹ làm tôi tí nữa thì nghẹn. "Không hề! Mà... Xem tiếp »
Chương 12:(1)
Thỉnh thoảng chú Fisher cũng có ghé qua thăm mọi người vào dịp cuối tuần và tuần đầu tháng 8. Chú làm ở ngân hàng do đó không thể xin nghỉ quá nhiều ngày được. Mà thú thực là không có chú Fisher còn vui gấp tỉ. Mỗi lần chú tới Cousins, mặc dù cũng không thường xuyên lắm, là y như rằng đứa nào đứa nấy ngoan hẳn lên, đi đứng cũng chậm rãi khoan thai chứ không chạy uỳnh uỵch khắp nhà như mọi khi. Tất nhiên trừ mẹ và cô Susannah. Điều thú vị là mẹ, chú Fisher và cô Susannah hóa ra cùng học chung trường Đại học và trường của họ bé đến nỗi ai trong trường cũng đều biết nhau hết.
Cô Susannah bảo tôi nên gọi chú Fisher là "Adam" cho thân mật hơn nhưng cho đến bây giờ tôi vẫn chưa tài nào làm được. Tôi cứ thấy không quen. "Chú Fisher" nghe quen hơn, với cả... Xem tiếp »
Chương 11: Hè năm 9 tuổi
Đám trẻ con tụi tôi đang ngồi chơi bài ngoài hiên, trong khi mẹ và cô Susannah nhâm nhi magaritar và chơi bài riêng với nhau. Mặt Trời bắt đầu lặn dần, chẳng mấy chốc đến giờ hai mẹ đứng dậy và bếp luộc ngô và chiên xúc xích cho bữa tối. Nhưng là lát nữa cơ. Giờ hai mẹ còn đang phải chơi bài đã.
"Cô Laurel, sao cô cứ gọi mẹ cháu là Beck trong khi mọi người gọi mẹ là Susannah cơ mà?" - Jeremiah thắc mắc. Cậu ấy và anh Steven cùng một phe và họ đang thua. Jeremiah vốn không mặn mà lắm với cái trò bài bạc này nên cậu luôn tìm thứ gì đó thú vị hơn để làm, để "buôn".
"Bởi vì tên thời con gái của mẹ cháu là Beck" - mẹ vừa giải thích vừa phì phèo điếu thuốc lá. Mẹ và cô Susannah thường chỉ hút thuốc mỗi khi gặp nhau, do đó đây có thể coi là... Xem tiếp »
Chương 10:
"Belly, con đã gọi cho bố chưa đấy?" - mẹ hỏi
"Chưa ạ"
"Mẹ nghĩ con nên gọi cho bố, báo với bố là mọi thứ ở đây vẫn ổn."
Tôi đảo mắt một vòng, ngao ngán trả lời:" Con e là bố cũng đang chẳng có mặt ở nhà và lo lắng gì đâu."
"Thì dù sao cũng nên gọi báo cho bố một tiếng"
"Sao mẹ không bảo anh Steven gọi ý" - tôi cãi bướng.
" Mẹ không bảo anh gọi bởi vì anh và bố sẽ có hai tuần cùng đi thăm thú các trường đại học với nhau. Còn con thì khác, hai bố con sẽ không được gặp nhau cho tới cuối mùa Hè này"
Sao mẹ cứ phải suy nghĩ và lo lắng hộ cho người khác nhiều như thế nhỉ? Mẹ là người duy nhất tôi biết sau khi ly hôn vẫn giữ được mối quan hệ tốt với chồng cũ và cân bằng mọi chuyện.
Mẹ đứng dậy đưa cho tôi cái điện thoại, trước khi... Xem tiếp »
Chương 9: Sự thay đổi của Conrad
Buổi tối nếu không ngủ được tôi thường lén xuống nhà và đi bơi vài vòng ngoài bể bơi. Tôi sẽ bơi cho đến khi mệt rũ ra mới thôi. Và khi quay trở lại giường ngủ, có thể cơ bắp sẽ hơi nhức mỏi một chút nhưng bù lại tinh thần sảng khoái cực kì. Tôi rất thích cảm giác được cuộn tròn trong chiếc áo tắm màu xanh mềm mại của cô Susannah lúc từ dưới bể bơi đi lên. Sau đó rón rén lên lầu và ngủ vùi trong chăn mặc cho tóc vẫn còn đang ướt nhẹp. Cảm giác đó thật không có gì tuyệt bằng!
Tình cờ vào hai mùa Hè trước, cô Susannah đã phát hiện ra bí mật này của tôi và thỉnh thoảng cô cũng xuống bơi cùng. Mạnh ai người nấy bơi, không ai nói với ai tiếng nào. Nhưng cảm giác có người bơi cùng vẫn vui hơn. Và đó cũng là lần duy nhất... Xem tiếp »
Chương 8: Em thì thay đổi gì chứ?
Sau bữa tối, tôi xuống nhà ngồi chơi trên chiếc ghế sô-pha yêu thích. Anh Conrad cũng vậy. Ang ngồi đối diện với tôi, đang cúi đầu mải mê gẩy guitar."Nghe nói anh đã có bạn gái" - tôi gợi chuyện trước - "Và hai người khá là bền"
"Thằng em anh đúng là nhiều chuyện" - khoảng một tháng trước khi bọn tôi tới Cousins, Jeremiah đã gọi cho anh Steven. Họ buôn chuyện khá lâu và tôi đã lén đứng ngoài cửa phòng anh Steven nghe trộm. Anh Steven không nói gì nhiều nhưng nghe giọng điệu của anh thì chuyện có vẻ khá nghiêm trọng. Do quá nóng lòng, tôi đã đẩy cửa lao vào phòng và nằng nặc đòi anh Steven nói cho mình biết chuyện gì đang xảy ra. Sau khi lớn tiếng gọi tôi là đứa tọc mạch nhiều chuyện này nọ một hồi, cuối cùng anh vẫn chịu kể cho tôi nghe mọi... Xem tiếp »
|
C | H | B | T | N | S | B |
| | |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
|
31
| |
Xem theo danh mục:
Blog chưa có danh mục nào.
Tìm kiếm:
|