Bình luận mới
cau vong nho trong
"Luật Tình Yêu "Của teen
vo tinh trong MÌNH XIN LỖI Xinloi!AnhYeuEm. trong CHO ANH HÔN EM 1 LẦN Guest_myty_* trong DƯƠNG QUA _TIỂU LONG NỮ kieuki25 trong DƯƠNG QUA _TIỂU LONG NỮ Trần Tú Nhi trong SINH NHẬT BUỒN! bichdiepls85 trong EM VẪN CÒN YÊU ANH NHIỀU LẮM......... ANH BIẾT KO? Guest trong SINH NHẬT BUỒN! HÔN TRỘM
Người yêu dấu ^.^
![]() Em chúc anh. Yên bình trong trái tim. Sự yêu thương của gia đình và bạn bè. Niềm tin để dẫn đường . Hy vọng để vượt qua mỗi ngày. Anh mặt trời thắp sáng,những ngôi sao để anh nhìn và ước cầu vòng để anh biết vẫn còn có ngày mai. Một giọt nước mắt để có lòng nhân hậu. Một trái tim để giữ sự thương yêu. Nhưng, hơn tất cả,em mong anh sẻ cảm thấy bàn tay em trong tay anh.Để biết em ở đây nếu anh vấp ngã.Để mang niềm vui và tình yêu đến cho anh,như tình anh vẫn luôn chia sẻ với em Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
Tìm kiếm: TIK TIK TAK
(^_^)
(^_^) ~~~~~ (^_^)
![]() Ngày mới!
KHÔNG THỂ QUÊN ANH
PHÉP MÀU CỦA SỰ CHỜ ĐỢI
![]() Cùng Nhau Tám Nha Các Bạn (^-^)
|
![]() Đó là ngày đầu tiên của năm lớp 10, chúng tôi chỉ có một bài kiểm tra nên học xong rất sớm. Và tôi gọi điện cho cậu ấy. - Cậu đến đón mình được chứ ? - Được, đợi mình 5 phút! - Nhanh lên đấy nhé? 3h chiều, trời khá nóng, tôi đứng chờ dưới bóng cây và phẩy tay liên tục, dù không mát hơn được nhiều nhưng cũng còn hơn là cứ đứng yên. 5 phút trôi qua, vẫn không thấy cậu ta đâu. Tôi bắt đầu hơi khó chịu, mắt liên tục nhìn đồng hồ. 10 phút trôi qua, vẫn không thấy cậu ấy đến... chẳng lẽ cậu ấy bị tai nạn? 15 phút... Cuối cùng cậu ấy cũng tới. - Sao cậu đến muộn thế ? Cậu ta không có vẻ gì là ái ngại: - Mình xem nốt chương trình TV ấy mà. - Cái gì? TV? - Tôi hét lên, đầu còn nóng hơn cả nắng giữa trưa - Sao cậu không ăn, rồi ngủ, rồi tắm đi rồi hãy đến? - Mình xin lỗi..: Đó là lần đầu tiên cậu ấy xin lỗi tôi, kể từ khi chúng tôi bắt đầu quen biết nhau. Cậu ấy học giỏi, dễ thương và rất tự tin, hiếm khi chịu xin lỗi một cô gái nào. Tôi giật lấy cái mũ bảo hiểm mà cậu ấy đưa, ngồi lên xe, không nói gì suốt quãng đường về nhà. Cậu ấy luôn như thế, không giải thích, không an ủi, không cãi cọ. Mà đối với tôi thì có rất nhiều điều không thể “cho qua” được chỉ với một lời xin lỗi. Và tôi không bao giờ hỏi thêm gì nữa mỗi khi cậu ấy xin lỗi. Vì thế, tôi có cảm giác rằng “xin lỗi” là một từ cậu ấy dùng chỉ để tôi im miệng lại chứ không phải thật sự cậu ấy biết lỗi và sửa chữa. Bởi vì cậu ấy thường xuyên đến muộn giờ hẹn, không bao giờ sửa được! Tôi khóc oà lên khi cậu ấy xin lỗi lần thứ 59: - Cậu không bao giờ cần nói xin lỗi mình nữa! Nếu cậu không thể sửa được thì đừng để mình cứ cho cậu từ cơ hội này đến cơ hội khác và lần nào cũng hy vọng rằng cậu sẽ thay đổi... Cậu ấy nắm tay tôi rất chặt, và nói lời xin lỗi thứ 60. Ngay cả lúc đó, cậu ấy vẫn không có một lời giải thích. Tôi bắt đầu lo lắng rằng hình như cậu ấy giấu tôi điều gì đó. ... - Cậu đang gặp chuyện gì phải không? - Làm gì có chuyện! - Thế thì sao cậu luôn có vẻ không bình thường? - Làm gì có chuyện đó! Lúc nào cậu cũng chỉ như thế! Không bao giờ mình hiểu được chuyện gì đang xảy ra! Cậu có coi mình là bạn gái của cậu không vậy? Mình xin lỗi... - Không muốn nghe một lời xin lỗi nào nữa! Tôi hét lên và dập máy. Cậu ấy không gọi lại. Hoá ra là cậu ấy không hề quan tâm đến tôi! Thế mà tôi cứ trông chờ... ...Và đó là lần thứ 99 cậu ấy nói xin lỗi... Từ ngày hôm đó, tôi không gọi điện, cũng không ghé qua nhà cậu ấy nữa. Đôi khi điện thoại nhà tôi reo, nhưng tôi nhấc ống nghe thì bên kia không ai nói gì cả. Tôi đoán là cậu ta gọi, nhưng mặc kệ, tại sao cậu ấy không chịu nói cơ chứ? Một tháng trôi qua, tôi không thể chịu thêm được tình trạng không biết-gì-cả này! Tôi đến trường cậu ấy. Tôi ngó vào cửa sổ lớp, nhưng không thấy cậu ấy đâu. - Xin lỗi... hôm nay Timmy không đi học à? - Tôi hỏi một cô bạn. - Hình như cậu ấy thôi học rồi mà! - Cô bạn nhún vai. - Thôi học? - Tôi tròn mắt - Tại sao? Từ khi nào vậy? - Hơn một tháng rồi, mà bạn là bạn của Timmy à? - Ah... cảm ơn... Hơn một tháng... đã không đi học hơn một tháng... Tại sao lại như thế ? Tôi lao ngay về nhà. Tôi gọi vào máy di động của cậu ấy. “Thuê bao hiện không liên lạc được”. Tôi gọi đến nhà, nhưng không ai trả lời. Sao lại như thế được? Chẳng lẽ cả gia đình đã chuyển đi mà tôi không hề biết gì? Dường như cậu ấy đã biến khỏi mặt đất, không để lại một dấu vết nào. Tôi không tìm thấy cậu ấy... và khi tôi bắt đầu cuống lên, thì một người bạn gọi điện. Đó là một người bạn của em họ cậu ấy, học cùng lớp với tôi - Cậu thế nào? Đã biết tin Timmy vào viện chưa? - Vào viện? Chuyện gì vậy? ., - Trong bệnh viện mà cậu nằm lần trước ấy... phòng số... Tôi chạy với tốc độ nhanh nhất có thể tới bệnh viện. Cậu ấy nằm trên giường, không nói gì, không cử động. - Chuyện gì vậy? Sao không gọi điện cho mình? - Tối vừa ngồi xuống cạnh giường, vừa khóc oà lên, còn cậu ấy vẫn không trả lời, chỉ nhìn tôi chăm chú như mọi khi - Sao cậu không nói gì hết? Tôi nhìn thấy mắt cậu ấy ướt, và dường như cậu ấy dùng tất cả sức lực có thể để nói: - Mình... xin lỗi... Và cậu ấy nhắm mắt lại. - Này, đừng như thế... cậu xin lỗi cái gì chứ ? - Tôi khóc lạc cả giọng - Đừng có xin lỗi... Mở mắt ra đi... . Tôi cứ nắm chặt lấy tay áo cậu ấy mà kéo, và không thể ngừng khóc. - Tại sao phải xin lỗi? Tại sao cậu không giải thích lời nào? Mình không đời nào tha thứ cho cậu-.. Đừng có xin lỗi... Cậu mà không mở mắt ra thì mình không bao giờ tha thứ cho cậu nữa đâu... Đó là lời xin lỗi thứ 100. Các bác sĩ và y tá chạy vào phòng, kéo tôi ra ngoài- Cậu ấy rời khỏi thế giới của tôi... cậu ấy đã thua trong cuộc chiến với bệnh ung thư máu... Nhưng tôi vẫn gặp cậu ấy trong những giấc mơ... và cậu ấy vẫn sống trong tim tôi... Khoảng một tháng sau, mẹ cậu ấy đến nhà, đưa cho tôi một chiếc hộp mà cậu ấy gửi lại... trong đó là 100 mảnh giấy, mỗi mảnh giấy là một lời giải thích lý do tại sao cậu ấy xin lỗi tôi. “Lần đầu tiên, mình không cố ý đến muộn đâu, nhưng khi vừa bước ra khỏi nhà, bỗng nhiên mình thấy chóng mặt quá và không thể đi tiếp được, nhưng mình đã cố gắng đến gặp cậu. Cậu tha thứ cho mình nhé? ‘Lần thứ hai, mình...” “Lần thứ ba, mình...” “Lần thứ 100” - Đó là mảnh giấy cậu ấy viết từ trước khi tôi tới bệnh viện - “Mình xin lỗi... mình thật sự không muốn để cậu lại một mình trên thế giới này, nhưng có thể đến một lúc nào đó khác... I love you, Timmy”. Kèm với mảnh giấy thứ 100 là một bức ảnh của cậu ấy trong bệnh viện. Trông cậu ấy rất gầy, nhưng nụ cười vẫn sáng bừng như mọi khi. Khi cậu ấy cần tôi nhất thì tôi không ở bên cạnh. Timmy, mình xin lỗi...
|
Thực đơn người xem
Blog bạn bè
![]() oa oa lâu lắm rùi hôm nay tui lại mí được viết vào trang blog của riêng mình!... ![]() Những yêu cầu đối với việc nhập cảnh Cộng hoà Séc Thông tin dành cho... ![]() Take you there *MEDIA* ![]() Nửa tỉ tiền mặt bị mất trộm tại Sec Cảnh sát đang nghi ngờ một nhân viên... ![]() Vụ trộm thế kỷ ở Séc Cảnh sát vẫn đang truy tìm người đàn ông là tác... Bạn bè
BUỒN..........?
![]() Mình là ai trong thế giới rộng lớn này,mình muốn gì...tại sao mình không có bất kỳ ước mơ nào vậy...tại sao mình đã nổ lực hết sức mà không thể đạt được những điều mình muốn chứ. Không ai trả lời mình cả....lang thang trong bóng tối lạnh lẽo...mình đi tìm câu trả lời...thất vọng quá...Mình nghĩ là mình sẽ không bao giờ khóc nhưng giờ đây...tại sao những giọt nước mắt kia cứ rơi...làm mình càng thấy cô đơn... không muốn ai nhìn thấy mình như thế này... mình căm ghét mọi thứ..mình không cần gì cả..hãy tránh xa mình ra..mình ghét sự thương hại. Ôi...mình đang nghĩ gì vậy trời...mình có quá ích kỷ không...tại sao sự cô đơn cứ bao vây lấy mình...mình không thích nó..mình không muốn yếu đuối...hãy ra khỏi trái tim ta đi... Thua rồi...mình không thể...không ai giúp mình cả...bạn bè thì nhiều mà những lúc này chẳng tìm thấy ai...Ừh...họ còn cuộc sống của họ mà..ai hơi đâu rảnh rỗi mà lo cho 1 kẻ như mình chứ ...hahahaha...có lẽ đã đến lúc cần kết thúc mọi thứ...mình có thể sẽ thanh thản hơn.... I LOVE YOU
![]() ![]() ![]() Nếu bạn thích người ấy...hãy đừng im lặng ... hãy mở rộng lòng mình có thể tình yêu nhỏ của bạn sẽ lớn lên thành 1 tình yêu lớn ... tình yêu sẽ ngọt ngào như những viên kẹo
tên ai đó đang xuất hiện trong đầu bạn lúc này,bạn đang thích người đó chăng Nếu bạn đang thích 1 ai đó hãy gửi link này tới người đó... nếu bạn nhận lại được thì có nghĩa là bạn đang trong tình yêu nhỏ của bạn đó ... BUỒN..........?
![]() ýờng suy nghĩ đến anh
Những chiều m ýa hay những đêm vắng
Trong cõi lòng suy nghĩ xa x ăm Anh đâu hay tôi thích anh rồi Không dám nói vì tôi là con gái Tôi vẫn thường xây mộng trên cát Biển vô tình xô đổ giấc mơ tôi Giấc mơ vỡ tôi trở về thực tế Tự bao giờ tôi dối lòng mình??? em yeu anh
ngon lua ti`nh chua han da ta`n phai khong de anh phai ban lo`ng the^m nua hay hon anh mang nang noi u hoa`i em ye^u anh a^m tha^`m kho^ng hy vong luc rut re` luc ham huc hon ghen em ye^u anh ye^u cha^n tha`nh dam tham mong anh duoc nguoi ti`nh nhu em da~ ye^u anh
Truyện cười
|
Bình luận
Unregistered