yesterday's Blog

 
 Anh có muốn chia tay với em không?

Không biết em đã phải hỏi câu này bao nhiêu lần rồi nhỉ? Em là một cô gái hoàn toàn khác biệt với những người con gái khác. Em không nhõng nhẽo đòi được ôm vào lòng, không hay thì thầm vào tai anh những lời yêu tha thiết, không khóc khi trong lòng đang rất buồn, không...những cái mà một cô gái bình thường hay làm, em đều không làm. Đó là lý do em tự nhận mình là một cá thể tách biệt hoàn toàn với tất cả. Vậy còn anh thì sao? Anh nghĩ gì về em?

- Mỗi người phải có một điểm riêng. Trên đời này không ai giống ai hết. Vì nếu giống nhau, các chàng trai đã không phải mất nhiều thời giờ để đi tìm tình yêu.

Anh chấp nhận sự khác biệt lớn lao đó. Anh thật sự có thể không để mắt tới nó sao? Nếu thật vậy thì anh quả không phải là một con người bình thường. Không ai dại gì mà yêu một cô gái tâm thần như thế cả.

Tâm thần...bất chợt giật mình...em đang viết về chính bản thân em. Nghĩa là em đang gọi chính mình là tâm thần ư? Em đang mỉa mai chính bản thân mình. Không...em điên thật rồi.

- Anh có muốn chia tay với em không?

Kể cả chuyện này, anh cũng không để tâm đến đúng không? Chuyện em hay hỏi anh ấy. Thay vì hỏi anh có yêu em không như bao cô gái khác, em lại hỏi anh có muốn kết thúc tất cả và lìa xa em không. Điều đó dường như quá rõ ràng là em không hề yêu anh? Có đúng như thế không? Chính bản thân em cũng không biết nữa.

Anh tìm thấy em trong một buổi tiệc sinh nhật, em là em gái của người anh gọi là bạn thân. Anh là mẫu người mà những cô gái khác mong ước, họ vây lấy anh như lũ kiến háu ngọt. Em thì không. Vì em khác với tất cả mọi người. Anh cảm thấy hứng thú khi có một người hoàn toàn không để ý tới mình phải không? Đó là lý do anh đã đến chỗ em, dùng nụ cười làm mê hồn các cô gái để ngỏ lời mời em đi dạo.

- Anh có muốn chia tay với em không?

Câu đầu tiên mà em hỏi anh sau 1 tuần gọi là bắt đầu tìm hiểu về nhau.

- Không! Em là cô gái duy nhất mà anh yêu.

Nếu hỏi em cảm thấy như thế nào khi nghe câu ấy, thành thật trả lời, em sẽ bảo rằng em không nghĩ gì hết. Em không nói dối, nhưng em không vui mừng. Thậm chí lúc đó, anh có bảo là có, em cũng không cảm thấy gì hết.

Em chưa bao giờ tin vào tình yêu. Vì em chưa yêu, và chưa hề được yêu, em đã cho là như vậy. Em không xinh đẹp, không cười duyên, không hay nói chuyện ngọt ngào, không sửa soạn mỗi khi ở bên anh. Anh, thậm chí chưa bao giờ biết em đang nghĩ gì. Em nghe nhiều người xui anh nên chia tay với em đi, em tự hỏi, sao không thử hỏi anh thêm một lần nữa nhỉ?

- Anh có muốn chia tay với em không?

Lần này, anh không trả lời. Anh mỉm cười dịu dàng. Em không hiểu tại sao anh lại cười. Anh đưa tay xoa đầu em và hôn nhẹ lên trán em. Thế thôi! Như vậy có nghĩa là gì? Câu trả lời à?

Thời gian trôi đi. Tới một lúc em nhận ra mình đã không còn có thói quen hỏi anh như thế nữa, đó cũng là lúc con sâu nhộng chui khỏi cái kén chật hẹp để hóa thành bướm. Em soi mình trước gương. Em, chính bản thân cũng không dám tin mình đã thay đổi nhiều tới mức ấy. Mái tóc như chổi tre ngày nào nay đã dài chấm lưng, đen bóng và mượt mà như tơ. Em đã thay đổi cùng với thời gian. Em tự nhiên cảm thấy cõi lòng không còn u ám nữa. Vậy là từ nay trở đi, khi đi bên anh, sẽ không còn ai xì xào bàn tán chuyện hai chúng ta không xứng với nhau. Em vui lắm...

Có người đã cho em một lời khuyên. Em muốn chắc chắn là anh thật sự yêu em, là em chứ không phải con người bên ngoài của em. Em đã che giấu vẻ đẹp của bản thân. Thêm một lần nữa, em hỏi anh.

- Anh có muốn chia tay với em không?

Anh nhìn em, rồi nhìn lên bầu trời đầy sao. Anh không trả lời, không xoa đầu hay hôn em nữa. Em chạnh lòng. Tới phiên em không biết anh đang nghĩ gì.

Em yêu anh...lần này, em nhất định sẽ hỏi anh có yêu em không. Em sẽ là một cô gái bình thường. Em sẽ ở bên anh cả ngày, thì thầm vào tai anh lời ru tình yêu. Sau một tuần lễ suy nghĩ, em nhận ra bản thân đã lỡ mất quá nhiều thứ. Em không nên như thế nữa. Em phải nói cho anh biết...

Điệm thoại, em nghe giọng anh trong điện thoại. Anh đã uống rượu phải không?

- Chưa bao giờ...chưa bao giờ em nói yêu tôi hết. Em cứ luôn miệng hỏi tôi có muốn chia tay với em không. Em cho rằng tôi đang trói buộc trái tim em phải không? Nếu thật là như thế, tôi thật lòng xin lỗi em. Chúng ta chia tay! Từ nay trở đi, em được tự do......

Lần đầu tiên em cảm thấy lòng đau thắt.

Lần đầu tiên nước mắt em tự động rơi. Hình như em chưa bao giờ khóc từ lúc bắt đầu quen anh cho tới giờ.

Em đang đau...đau lắm...em đã yêu anh rồi đúng không? Vậy em phải làm sao? Chưa khi nào em thấy trống trãi như thế này. Em vụt chạy đến bên anh. Anh nhìn em. Em xa lạ trong mắt anh. Em không phải là con sâu nhộng xấu xí như mọi khi nữa. Em sà vào lòng anh. Ấm...em mong như thế này từ lâu lắm rồi, khi em biết mình yêu anh.

- Em yêu anh...

........ Nguyet thien........

« Các bài cũ hơn · yesterday's Blog · Các bài mới hơn »

Bình luận

lose_myself
Jun 24 2007, 08:03 PM
Bình luận #1


bánh rán no1
Group Icon

Nhóm: Members
Bài viết: 33
Nhập: 23-May 07
Đến từ: vỉa hè
Thành viên: 27,018



hay quá , hay quá, bạn sưu tầm ở web nào hay ghê....k bik nói j, khen hay quá thôi ^^!


--------------------
user posted image
User is offlineProfile CardPM
Quote Post

 

> Trả lời nhanh
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Thông tin cá nhân

yesterday
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn

Bạn bè
THE ANH
THE ANH
le_phi47
le_phi47
dax
dax
tranhopkhoa
tranhopkhoa
Han_Bao_Quan
Han_Bao_Quan
nguyenvudungnam
nguyenvudungnam
vietky
vietky
Mr.Thanh's
Mr.Thanh's
minhthang
minhthang
trongvu452
trongvu452
Xem tất cả

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31



(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

ích gì quá khứ ấy ?
Em nói rằng em phải ra đi
Không thể yêu anh như lời đầu tiên đã hứa
Em đã đi, anh không cách gì níu giữ
Không thể thật rồi, anh cố gắng làm chi!

Rồi ngày qua ngày thấm thía nỗi chia ly
Em giật mình nhận ra điều không thể
Có lẽ nào cuộc đời vô tình thế
Để yêu nhau mà chẳng đến với nhau!

Anh khóc rồi em có khóc đâu
Anh là đàn ông nước mắt kia quá mặn
Em không khóc nhưng thấm nhoà nước mắt
Điều không thể kia thành vô nghĩa mất rồi

Em muôn đời vẫn thế mà thôi
Dù đến với anh có điều gì không trọn vẹn
Dù quá khứ em quay lưng lỗi hẹn
Có lẽ nào không thể ở bên nhau

Anh khóc rồi à! đừng khóc nữa em đau
Không ai biết khi nào không thể
Và một ngày biết đâu lại thế
Em lại trở về, có thể ở bên anh

Ranh giới này thật quá mỏng manh
Em đứng giữa hai điều mong manh thành có thể...

Nếu một ngày anh thấy em thay đổi
Những vần thơ em viết chẳng vì anh
Và nụ cười tiếng hát mong manh
Là khi ấy em yêu anh nhiều nhất

Gửi Anh ...!

có lẽ em với anh chia tay sẽ vui hơn phải không anh?


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com