Aug 9 2006, 08:57 PM
Bởi: yesterday
Anh chẳng còn về tát nước với miền trăng
Hạt hi vọng gieo trên đồng ngủ yên không tách vỏ Khúc sông hẹp .Đò chở từng chuyến gió Xoáy nước duyên ( anh nói) hai má núm đồng tiền Anh chẳng về xóm nhỏ ven đê Con chuồn chuồn kim vẫy vùng giữa bàn tay anh không thoát Anh bỏ lại những bữa chiều ăn thay cơm bằng sắn Rơm ẩm khói luồn qua những dậu thưa Anh không về với góc vườn xưa Gã bọ ngựa khờ_anh_giương oai múa kiếm dây tơ hồng buộc vào nhau lời hẹn Đã cũ hơn truyện cổ tích của bà Anh sẽ không về với hoa gạo tháng ba Hoa sen tàn trong giếng chùa tháng bẩy Anh không chờ dưới gốc đê ngày ấy Cỏ may khâu... khâu mãi chẳng xong mùa |
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
ích gì quá khứ ấy ?
Em nói rằng em phải ra đi
Không thể yêu anh như lời đầu tiên đã hứa Em đã đi, anh không cách gì níu giữ Không thể thật rồi, anh cố gắng làm chi! Rồi ngày qua ngày thấm thía nỗi chia ly Em giật mình nhận ra điều không thể Có lẽ nào cuộc đời vô tình thế Để yêu nhau mà chẳng đến với nhau! Anh khóc rồi em có khóc đâu Anh là đàn ông nước mắt kia quá mặn Em không khóc nhưng thấm nhoà nước mắt Điều không thể kia thành vô nghĩa mất rồi Em muôn đời vẫn thế mà thôi Dù đến với anh có điều gì không trọn vẹn Dù quá khứ em quay lưng lỗi hẹn Có lẽ nào không thể ở bên nhau Anh khóc rồi à! đừng khóc nữa em đau Không ai biết khi nào không thể Và một ngày biết đâu lại thế Em lại trở về, có thể ở bên anh Ranh giới này thật quá mỏng manh Em đứng giữa hai điều mong manh thành có thể... Nếu một ngày anh thấy em thay đổi Những vần thơ em viết chẳng vì anh Và nụ cười tiếng hát mong manh Là khi ấy em yêu anh nhiều nhất Gửi Anh ...!
|