Aug 11 2006, 07:54 PM
Bởi: yesterday
Sẽ có một ngày bạn không đến
Đứt chuỗi cườm kỷ niệm tôi xâu Lăn lóc mãi những sắc mầu trê cỏ Về đâu...? Sẽ có một ngày nhạt thếch mưa trên phố Có khum tay chẳng đong nổi vơi đầy Câu thơ cũ vô tình tôi đánh gẫy Núi nghiêng trời từng giọt mưa bay Sẽ có một ngày lá phượng mướt xanh Để lại cháy hết mình cho một mùa hoa mới Chỉ riêng chúng ta chẳng thể nào cháy nổi Như một thời mười bẩy đã trôi qua Có một ngày rồi bạn sẽ quên Để lòng tinh khôi thanh thản Sợi tóc đã vào thơ sẽ không bao giờ bạc Cả bốn mùa mưa nắng vẫn xanh tươi |
Bạn bè
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Truyện cười
ích gì quá khứ ấy ?
Em nói rằng em phải ra đi
Không thể yêu anh như lời đầu tiên đã hứa Em đã đi, anh không cách gì níu giữ Không thể thật rồi, anh cố gắng làm chi! Rồi ngày qua ngày thấm thía nỗi chia ly Em giật mình nhận ra điều không thể Có lẽ nào cuộc đời vô tình thế Để yêu nhau mà chẳng đến với nhau! Anh khóc rồi em có khóc đâu Anh là đàn ông nước mắt kia quá mặn Em không khóc nhưng thấm nhoà nước mắt Điều không thể kia thành vô nghĩa mất rồi Em muôn đời vẫn thế mà thôi Dù đến với anh có điều gì không trọn vẹn Dù quá khứ em quay lưng lỗi hẹn Có lẽ nào không thể ở bên nhau Anh khóc rồi à! đừng khóc nữa em đau Không ai biết khi nào không thể Và một ngày biết đâu lại thế Em lại trở về, có thể ở bên anh Ranh giới này thật quá mỏng manh Em đứng giữa hai điều mong manh thành có thể... Nếu một ngày anh thấy em thay đổi Những vần thơ em viết chẳng vì anh Và nụ cười tiếng hát mong manh Là khi ấy em yêu anh nhiều nhất Gửi Anh ...!
|