|

 
Trăng ở đó, đất vườn thêu bóng lá Trời trên kia vàng mạ, sáng như băng Lá lim dim trên mấy ngọn bằng bằng Cánh lả lả chờ tay ai đón đẩy
Ôi vắng lặng! - Trong giờ mơ ngủ ấy Bông hoa lài thức dậy sáng từng đôi Hoa lài xanh dưới ánh nguyệt tuôn trời; Ánh nguyệt trắng trên hoa lài đúc sữa.
Sao họ khéo nõn nà mà bợ ngợ Những nàng hoa chờ đợi gió phong lưu! Đáng yêu thay trong vẽ khẽ nghiêng đầu Lá xanh đỡ yêu yêu thân tuyết bạch.
Nguyệt lác đác tiếng nỡ giòn lách tách Lòng phơi phơi chừng đợi cái ong châm.... Miệng thở ra hương, hương tỏa tình ngầm Hoa kỳ nữ đã mở lời trêu ghẹo...
Chàng gió lạ đi khuya ngoài khuất nẻo Nghe tiếng thơm liều liệu đến tìm hương Cánh du lang tha thướt phấn qua tường; Áo công tử dải là vương não nuột.
Này hoa ngọc đã giật mình trắng muốt Thoảng tay tình gió vuốt - bỗng lao đao... Hương hiu hiu bên gió cũng ngạt ngào Hôn nho nhỏ mà đầu hoa nặng trĩu.
Là màu sắc hay chỉ là âm điệu? Là hương say hay ấy chính rượu thơm? Gió canh khuya hay nghìn cánh tay ôm? Trăng mối lái phủ màng tơ mơ mộng...
Gió chắp cánh cho hương càng tỏa rộng Xốc nhau đi vào khắp cõi xa bày... Và hương bay, thì hoa tưởng hoa bay...
Đằng ấy ngồi trước, tớ ngồi sau Ngúng nguẩy hai bên bím tóc nâu Tớ cứ thẫn thờ nguyên cả buổi Ngẩn ngơ hai dải lụa trên đầu
Có lần cô mắng, đằng ấy khóc Tớ thấy rung rung dải lụa vàng Ngẩn ngơ tớ nghĩ buồn không nói Để lớp mình trêu tớ... tương tư!
 Việc gì chúng nó, đằng ấy nhỉ? Chỉ tớ và đằng ấy biết thôi Bốn mắt nhìn nhau im ắng quá Trơ vơ khoảng trống giữa hai người...

Bài thơ tình tôi bao lần định viết Bụi phủ vàng trong góc tủ lặng yên Tả tình yêu không dang dở ưu phiền Nồng như mộng ấm như vòng tay khép
Tôi muốn viết một bài thơ thật đẹp Cho cuộc tình duy nhất khó mà quên Ðã bao lần tôi đặt bút viết tên Thơ chưa vẹn tình tôi đà tan vở
Tôi đã viết bao bài thơ nức nở Những cuộc tình đã lặng lẽ đi qua Thơ của tôi cứ mãi ướt lệ nhòa Còn tình đẹp thì hoài không thấy bóng
Tôi ngán lắm những vần thơ lạnh cóng Những bài thơ không hơi nóng tình yêu Những vần thơ diễn tả nổi cô liêu Lệ đẫm ướt khóc những tình buồn bả
Ở ngoài kia người người đang hối... Xem tiếp »
 Lơì xin lổi để biện minh sai trái Não nề này gặt hái bởi dôí gian Mới thế thôi và xa cách ngút ngàn Giã biệt nhé với tăm cang rủ rượi
Bút trong tay nhưng vẩn lười hạ quyết Chấm cho xong đoạn cuối "tuyệt tình ca" Vẽ vòng quanh trên trang giấy nhạt nhoà Hình tim vỡ ... chan hoà cùng nước mắt ...
Khóc cho mãi mối tình đã mất không nên lời kết lại vần thơ Chưa biên xong lòng sao rủ rượi Biết khi nào đoạn cuối tình say
Cay đắng hay đây là mật ngot Mãi say tình vụt mất vì ta Biết đã xa kg còn quay lại Nhưng sao lòng vẫn mãi hình ai...
Lổi tại ai mà anh hoài mang nặng Để tâm chi thêm cay đắng cho đời Hảy tin rằng thuyền ấy đã ra khơi Như lời thệ đổi vời theo con tạo
Chơi vơi quá với bao lời trao gởi Đến bây chừ nghĩa đợi hoá hoài công Tiếc thương sao cho một chử tâm đồng Trao, trã lại để theo dòng dĩ vãng
Xin thứ tha bằng nhưñg lời ngao ngán "Không chung đồng tình bạn giữ cho nhau" Nhìn tận cùng hồi ức buổi hôm nào Được không anh "gềnh hào" dòng trôi ngược
Chỉ còn có thời gian là thần dược Xoa dịu dần giọt nước mắt thương đau Cách chia này tâm huyết của nghẹn ngào Em và anh "vẩy tay chào" đừng nói ...!
|
C | H | B | T | N | S | B |
| |
1
|
2
|
3
|
4
|
5
|
6
|
7
|
8
|
9
|
10
|
11
|
12
|
13
|
14
|
15
|
16
|
17
|
18
|
19
|
20
|
21
|
22
|
23
|
24
|
25
|
26
|
27
|
28
|
29
|
30
|
31
| | |
Xem theo danh mục:
Blog chưa có danh mục nào.
Tìm kiếm:
|