Thông tin cá nhân
Thực đơn người xem
Bài viết cuối
Bình luận mới
Truyện cười
(♥ Góc Thơ ♥)
Tik Tik Tak
Bạn bè
Thời tiết
(¯`·._.·* Châm Ngôn *·._.·´¯)
.•°*”˜˜”*°•.Hoa Học Trò.•°*”˜˜”*°•.
^...O...^ Hình Ảnh Đẹp ^...O...^
|
Các bài viết vào Friday 28th July 2006
Một quan chức trẻ và thành đạt ngồi trong chiếc Jagua chạy khá nhanh trên đường phố. Từ xa phía trước, ông nhìn thấy một đứa trẻ đang chạy ra từ giữa mấy chiếc xe đang đậu. Ông giảm tốc độ vì nghĩ rằng mình phát hiện ra điều gì đó.
Khi xe chạy ngang chỗ ông đã nhìn thấy đứa trẻ, không có ai cả. Đột nhiên, ông nghe có tiếng va đập giống như có một miếng đá nhỏ ném vào cửa hông chiếc Jagua. Ông đạp thắng, vòng trở lại vị trí viên đá được ném ra. Quả là có một đứa trẻ, đang đứng bên những chiếc xe đậu. Nhảy bổ ra khỏi xe, không kịp quan sát xung quanh, ông tóm lấy đứa trẻ, đè dí nó vào một chiếc xe gần đó và hét lên: "Cái gì thế? Mày làm cái quỷ gì thế hả?". Cơn nóng giận bốc ngược lên đỉnh đầu, ông tiếp: "Chiếc xe này mới toanh, mày sẽ phải trả cả đống tiền vì cái viên đá đấy". "Làm ơn, thưa ngài, làm ơn. Con xin lỗi. Con không biết làm cách gì khác hơn" - cậu bé van vỉ - "Con ném viên đá là vì con đã từng vẫy ra hiệu nhưng không có một người nào dừng xe lại...". Nước mắt lăn dài trên má cậu bé khi nó chỉ tay về phía vỉa hè. "Nó là em con" - cậu bé nói - "Chiếc xe lăn từ trên lề đường xuống, nó bị ngã ra khỏi xe lăn, nhưng con không thể nâng nó dậy nổi". Vừa thổn thức, cậu bé vừa năn nỉ ông: "Ngài làm ơn hãy giúp con đặt nó vào chiếc xe lăn. Nó đang bị đau, và nó quá nặng đối với con". Tiến lại chỗ đứa bé bị ngã, người đàn ông cố gắng nuốt trôi một thứ gì đó như đang chẹn ngang cổ họng mình. Ông ta nâng đứa bé lên đặt vào chiếc xe lăn, rút khăn mùi xoa ra và cố gắng lau sạch các vết dơ một cách ngượng nghịu, kiểm tra mọi thứ một cách cẩn thận. "Cám ơn ngài, Chúa sẽ ban phước lành cho ngài" đứa trẻ nói với ông cùng ánh nhìn biết ơn rồi đẩy em nó đi về phía những ngôi nhà. Người đàn ông đứng nhìn mãi theo. Sau cùng ông ta cũng cất bước. Đi chậm, rất chậm về phía xe của mình. Dường như đoạn đường đó rất, rất dài. Về sau, dù đã nhiều lần đưa xe đi sơn, sửa lại, nhưng ông không bao giờ sửa dấu vết mà viên đá của cậu bé nọ để lại. Ông giữ lại vết lõm như một lời nhắc nhở với chính mình suốt cả cuộc đời: người nào đó ném vào mình một viên đá tức là họ đang cần một sự giúp đỡ. Lời nhắn với bạn: Đôi khi, bạn không có thời gian để lắng nghe cho đến khi có một "viên đá" ném vào bạn. Bạn sẽ chọn điều gì: lắng nghe hay là chờ một viên đá... Dừng xe chờ đèn đỏ, Lan đưa mắt nhìn bâng quơ xem phố phường. Mắt Lan dừng lại ở hai đứa bé nhem nhuốc ngồi bệch trước cửa một ngôi nhà. Chúng đang trìu mến đút cho nhau ăn những thứ gì đó được lấy ra từ một cái bịch ni-lông.
Nhìn kỹ một chút, đó là một cái bánh chưng. Cô chị có vẻ thương em. Trước khi cho em ăn, nó đưa cái bánh chưng lên mũi ngửi vòng vòng cái bánh, nếm thử, xong mới đút cho em. Lan nhận ra dường như cái bịch ni lông trên tay nó cầm là… một bao rác. Có vô số những thứ kẹo bánh với cả thức ăn trộn lẫn trong cái bịch. Nhưng cô chị có vẻ “sành điệu”, tìm kiếm rất cẩn thận từng “món”, chùi vào… áo cho sạch sẽ, xong mới đưa cho em. Đứa em độ hai ba tuổi mắt mở to tròn háo hức nhìn chị, đưa tay đón lấy mẫu bánh với cái miệng thèm thuồng. Một cảm giác nghẹn đắng trong cổ họng Lan, tay cô dường như không thể nhích ga lên được nữa cho chiếc xe nhúc nhích. Lan muốn được đứng lại xem cách hai đứa bé “thưởng thức món ăn” mà chúng “kiếm” được. Chúng quá đỗi vô tư và tội nghiệp! Có nhiều thứ ở nhà mẹ mua về cho mà Lan không chịu ăn, để mãi trong tủ lạnh, mấy ngày sau phải mang bỏ vào thùng rác. Lan đã quẳng những đồ ấy đi không thương tiếc, bỏ chúng nhàu nát trong thùng rác, để sau đó Lan thấy mẹ lại bốc ra, bỏ riêng từng món còn ăn được, món đã hư. Lan cũng nhớ cô từng hỏi mẹ: “Mẹ làm vậy chi, đã gọi là rác thì ra tới bãi rác cũng thành một đống thối nát, mất công mẹ đó!“. Mẹ cười, nhẹ nhàng bảo: “Có những thứ chúng ta không dùng nữa nhưng người khác vẫn cần”. Cảm giác se thắt tim cứ đeo đuổi Lan mãi nghi khĩ đến hình ảnh hai đứa bé. Cũng như mẹ, Lan bắt đầu việc “nghĩ cho người khác” bằng việc phân loại một bao rác ngay trong nhà minh. Một cô bé vừa gầy vừa thấp bị thầy giáo loại ra khỏi dàn đồng ca. Cũng chỉ tại cô bé ấy lúc nào cũng chỉ mặc mỗi một bộ quần áo vừa bẩn, vừa cũ lại vừa rộng nữa.
Cô bé buồn tủi ngồi khóc một mình trong công viên. Cô bé nghĩ: Tại sao mình lại không được hát ? Chẳng lẽ mình hát tồi đến thế sao ? Cô bé nghĩ mãi rồi cô cất giọng hát khe khẽ. Cô bé cứ hát hết bài này đến bài khác cho đến khi mệt lả mới thôi. "Cháu hát hay quá!". Một giọng nói vang lên: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ, cháu đã cho ta cả một buổi chiều thật vui vẻ". Cô bé ngẩn người. Người vừa khen cô bé là một ông cụ tóc bạc trắng. Ông cụ nói xong liền đứng dậy và chậm rãi bước đi. Hôm sau, khi cô bé tới công viên đã thấy ông già ngồi ở chiếc ghế đá hôm trước, khuôn mặt hiền từ mỉm cười chào cô bé. Cô bé lại hát, cụ già vẫn chăm chú lắng nghe. Ông vỗ tay nói lớn: "Cảm ơn cháu, cháu gái bé nhỏ của ta, cháu hát hay quá!" Nói xong cụ già lại chậm rãi một mình bước đi. Cứ như vậy nhiều năm trôi qua, cô bé giờ đây đã trở thành một ca sĩ nổi tiếng. Cô gái vẫn không quên cụ già ngồi tựa lưng vào thành ghế đá trong công viên nghe cô hát. Một buổi chiều mùa đông, cô đến công viên tìm cụ nhưng ở đó chỉ còn lại chiếc ghế đá trống không. "Cụ già ấy đã qua đời rồi. Cụ ấy điếc đã hơn 20 năm nay" - một người trong công viên nói với cô. Cô gái sững người. Một cụ già ngày ngày vẫn chăm chú lắng nghe và khen cô hát lại là một người không có khả năng nghe? Dựa vào thuật phong thuỷ của người Trung Quốc, bạn có thể úm ba la cho căn phòng của mình lý tưởng lên. Trước tiên, bạn phải trả lời các câu dưới đây!
1. Giường của bạn đặt vị trí nào trong phòng? a. Đầu giường ngay dưới cửa sổ. b. Đầu giường sát tường đối diện với cửa chính. c. Đầu giường dọc theo bức tường với cửa chính. 2. Bạn … trung thực mô tả “bãi chiến trường” của mình đi: a. Không hề. Bạn gần như tuyệt đối ngăn nắp. b. Bạn cố dọn dẹp thường xuyên, nhưng rồi đâu cũng vào đấy. c. Đã lâu bạn không hề quan tâm đến nền nhà. 3. Có bao nhiêu đồ điện bạn đang sử dụng? a. 3 hay 4 gì đó, chúng rải rác quanh phòng. b. Chỉ 2 hay 3 và cách giường của bạn ít nhất 1 mét. c. Cả mớ nằm khắp phòng. 4. Khi ngồi vào bàn học, bạn: a. Quay lưng ra cửa chính. b. Đối diện với bức tường trống cách bạn chưa đến 1 mét. c. Quay mặt ra cửa chính. 5. Tường của bạn được trang trí với: a. Poster ca nhạc, phim, Tivi. b. Các ngăn chưng búp bê và đồ lưu niệm c. Hình ảnh bạn bè, gia đình và một số nhân vật nổi tiếng. 6. Buồng thay đồ của bạn: a. Đóng mở dễ dàng và không có gương hay tranh ảnh gì cả. b. Có gương soi. c. Khó đóng mở. Khoa học đã chứng minh, theo thuật phong thuỷ, việc chuyển những đồ đạc trong phòng vào nơi nhất định sẽ ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn. Bạn đối chiếu câu trả lời của mình dưới đây. Từ đó bạn có thể biết căn phòng của mình đã đuợc sắp xếp phù hợp chưa hay cần sửa lại. 1. Vị trí giường: Câu trả lời tốt nhất là b Tại sao: Giường quay ra cửa giúp bạn điềm tĩnh và có cảm giác dễ chịu hơn, bởi vì sẽ không ai dám…lén vào hù bạn giật mình cả. Bạn chọn a hoặc c: Cũng được, với điều kiện bạn treo một tấm gương sao cho có thể nhìn thấy cửa trong đó. 2. Bãi chiến trường: Câu trả lời tốt nhất là a Tại sao: Sự sạch sẽ, ngăn nắp làm cho đầu óc bạn minh mẫn hơn. Bạn chọn b hoặc c: Nếu bạn không thể ngăn nắp, hãy treo một vài bộ chuông gió ở những nơi bừa bộn nhất trong phòng. Tiếng chuông gió sẽ giúp bạn tập trung hơn. 3. Đồ điện: Câu trả lời tốt nhất là b Tại sao: Đồ điện làm suy giảm sinh lực của bạn. Bạn chọn a hoặc c: Chuyển những vật dụng xài điện ra càng xa giường càng tốt. Cất vào tủ khi không sử dụng. 4. Bàn học: Câu trả lời tốt nhất là c. Tại sao: Con đường nhìn ra cửa chính mở ra nhiều cơ may cho bạn. Bạn chọn a hoặc b: Đặt một tấm gương trên bàn để có thể nhìn thấy cửa chính từ sau lưng bạn, hoặc treo tấm gương dài trên tường trước mặt bạn. 5. Tường: Câu trả lời tốt nhất là c Tại sao: Những hình ảnh thân thuộc giúp bạn giao tiếp tốt hơn. Bạn chọn a hoặc b: Không thể xa những đồ lưu niệm hay poster của bạn ư? Thử tìm phương án này: Cất bớt một nửa để giành chỗ cho tranh ảnh gia đình bè bạn. 6. Nơi thay đồ: Câu trả lời tốt nhất là a Tại sao: Sự sạch sẽ, đóng mở dễ dàng giúp việc học của bạn suôn sẻ và nhiều tiến bộ hơn. Bạn chọn b hoặc c: Sửa lại cửa cho dễ đóng mở và lấy giấy bịt hết gương soi lại. Chúc bạn hạnh phúc hơn với ”thế giới mới” của mình! |