OneLifeOneLove

Thông tin cá nhân

marsupilamy
Họ tên: Nguyen Phi Cuong
Nghề nghiệp: Hocsinh
Sinh nhật: 3 Tháng 5 - 1987
Nơi ở: Thanh Pho DaLat
Yahoo: livestrong_0305  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Nothing's gonna change my love for you!

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31




Truyện cười

(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Bạn bè
bekorea
bekorea
hoahodiep
hoahodiep
michael
michael
bethao_q7
bethao_q7
Xem tất cả

Thời tiết

(¯`·._.·* Châm Ngôn *·._.·´¯)
*Hãy suy nghĩ thất cả những gì bạn nói
Nhưng đừng nói tất cả những gì bạn nghĩ.

*Thời gian là một ông thầy vĩ đại.

*Trang phục không làm nên tài năng.

*Đừng hẹn đến ngày mai những việc có thể làm ngày hôm nay.

*Cho bạn cho tôi và cho tất cả mọi người.

*Con người sinh ra không chỉ để tan biến thành hạt bụi
Mà sinh ra là để mãi in sâu trong trái tim người khác!

*Hãy tin vào mỗi giây phút tuyệt vời của cuộc sống mà ta đang có.



.•°*”˜˜”*°•.Hoa Học Trò.•°*”˜˜”*°•.


* Kỷ niệm xưa tưởng chừng như im bặt.
Chợt hiện về nguyên vẹn ở trong tim.
Nghe buâng khuâng xao xuyến muốn đi tìm.
Tháng ngày qua lắm lem màu mực tím.

*Phượng Hồng

Những chiếc giỏ xe chở dầy hoa phượng
Em chở mùa hè của tôi di dâu
Chùm Phượng Vĩ , em cầm là tuổi tôi mười tám
Thuở chẳng ai hay thầm lặng mối tình dầu

Mối tình dầu của Tôi
Là cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp
là áo ai bay trắng cả giấc mơ
là bài thơ còn hoài trong vở
Giữa giờ chơi, mang dến lại mang về

cánh phượng hồng ngẩn ngơ
Mùa hè dến trường khắc nỗi nhớ trên cây
Và mùa sau, biết có còn gặp lại
Ngày khai trường áo lụa gió thu bay

mối tình dầu của tôi
nhờ cây dàn buông tiếng xa xôi
Ai cũng hiểu chỉ một người không hiểu
Nên có một gã khờ ngọng nghịu dứng làm thơ

Em chở mùa hè di qua, còn tôi dứng lại
Nắng ngập dường một vạt tóc nào xa.

*Áo Trắng và Cánh Phượng

Tiếng chuông reo báo giờ tan học
Ngập sân trường tà áo trắng bay
Tiếng cười nói... âm thanh rộn rã
Tan trường rồi... dạo mãi quanh sân

Ta chờ mãi.... tiếng cười đã tắt
Ngoài sân trường... ghế đá vắng tanh
Cột tà áo... nhón chân... ta với
Cánh phượng hồng... chào đón nghiêng nghiêng

Cầm chụm phượng trong tay... vui quá
Cánh phượng hồng... ngơ ngẩn... mắt nai
Nhỏ đâu biết có người đang vẽ
Áo trắng xinh... thêm cánh phượng hồng

*Ấy Ơi!

^...O...^ Hình Ảnh Đẹp ^...O...^
(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


(A?nh hien gio ko hien thi duoc)


[http://www.bennhac.com/search/artist/Anh-Vẫn-Mãi-Yêu-Em/0/review/creative-zen-microphoto.html/

Các bài viết vào Tuesday 25th July 2006

   Trong: Truyện
 
Anh ấy đi xem phim rồi đem lòng yêu một nữ diễn viên đóng vai chính trong bộ phim đó. Thế rồi tình yêu sẽ ra sao nhỉ ? Nữ diễn viên đóng vai chính trong phim đã hút mất hồn anh. Xưa nay, anh chưa từng gặp một cô gái nào có nhan sắc nghiêng nước, nghiêng thành làm anh mê mệt đến như thế. Trên màn ảnh, mỗi nụ cười, mỗi cái nhíu mày của cô diễn viên đó khiến cho trái tim anh xốn xang, thổn thức. Bộ phim chiếu ở rạp chưa tới một tuần mà anh đã đi xem tới ngót hai chục lần. Khách xem phim đông là vậy mà cô nhân viên xé vé vẫn nhớ mặt anh. Cô nhìn anh chăm chú và trên môi cô thoáng nét cười.


Anh quyết định sẽ đi tìm và làm quen với cô diễn viên xinh đẹp đó, Nhưng khi hỏi thăm thì mới hay cô ấy đã chết trong một tai nạn giao thông chỉ lưu lại nụ cười mê hồn và dáng vẻ yêu kiều vĩnh hằng trên màn bạc, nghĩa là anh chỉ còn có thể gặp được cô trong rạp chiếu phim mà thôi.


Kể từ khi đem lòng yêu cô nữ diễn viên trong phim, anh không bỏ sót một buổi chiếu nào bất kể là sáng, trưa hay chiều, tối. Người tới rạp xem đã thưa dần. Hôm nay là buổi chiếu cuối cùng, ngày mai sẽ chuyển sang chiếu phim khác. Điều đó có nghĩa là anh phải chia tay với người mình yêu. Anh hỏi người bán vé phim này rồi sẽ chiếu ở đâu ? Anh quyết định lên gặp giám đốc rạp chiếu bóng để điều đình mua lại bộ phim này. Giám đốc chiếu bóng cho anh biết sau khi chiếu xong bộ phim này sẽ phải đưa vào kho lưu trữ. Chiếu hết buổi hôm nay thì còn lâu mới chiếu lại.

Nghe được câu chuyện giữa anh và giám đốc, một cô nhân viên của rạp, mắt đeo kính mát lấy làm lạ nói:
- Thực ra phim này cũng xoàng thôi, có gì đặc sắc lắm đâu ! Rồi đến một lúc nào đó, rạp cũng loại đi ấy mà !

Mắt anh như bốc lửa nhìn cô gái vừa nói khiến cô luống cuống, cúi mặt xuống, hai má đỏ bừng...


Anh vào rạp xem buổi chiếu cuối cùng trong lòng đau xót, tuyệt vọng. Cô nhân viên xé vé vô tình không nhận ra sự đổi thay tình cảm trên gương mặt anh nên bật cười thành tiếng. Anh định nổi khùng cho cô ta một trận nhưng anh chưa kịp hành động thì cô xé vé nói nhỏ với anh:
- Cô ấy đã vào rạp rồi đó anh ạ !
Cô xé vé nói vẻ mặt tỏ ra mình đã biết hết câu chuyện rồi.
Anh hốt hoảng hỏi lại:
- Cô bảo ai đã vào rạp rồi ?
- Cô gái mặc áo choàng xám ấy! Anh và Cô ấy ngày nào mà chẳng hẹn nhau tới đây. Hai người ngày nào mà chẳng xem phim đến mấy lần đấy thôi.
Anh tỏ vẻ thất vọng vì biết cô xé vé đã nhầm lẫn mà nói những chuyện không đâu. Nhưng cô lại nói thêm:
- Hẹn hò nhau đến rạp chiếu bóng mà làm gì ? Sao không cùng nhau đến thuê khách...

Biết mình đã lỡ lời, cô rụt cổ, lè lưỡi rồi im lặng quay mặt đi.

Anh biết cô xé vé đã hiểu lầm nên anh không trách cứ gì cô. Anh nghĩ: " chắc là thấy mình đi xem quá nhiều nên cô ấy mới hiểu lầm mình đi xem với mục đích khác. Như vậy nghĩa là trên đời này cũng có một cô gái có tình cảm cuồng nhiệt như mình. Vậy thì tại sao mình không tranh thủ cơ hội này mà làm quen với cô ta ? ".

Nghĩ vậy, anh hỏi cô nhân viên xé vé:
- Này cô..., cô ấy vào đã lâu chưa ?
- Vừa mới vào xong !
Không kịp nghe hết câu, anh vội lao vào trong rạp. Trong rạp không một bóng người. Anh cố căng mắt nhìn ra xung quanh. Nào có ai ? Anh thở dài và nặng nề ngồi xuống ghế. Trong lòng vô cùng tuyệt vọng. Đèn trong rạp tắt dần, xung quanh tối như hũ nút. Anh ngồi chờ thời khắc cô diễn viên chính mà anh yêu thương xuất hiện trên màn bạc.

Bỗng có tiếng nói không phải từ trên màn ảnh mà ngay ở cạnh anh:
- Anh...anh chờ em sao ?
Anh kinh ngạc nhìn sang bên có tiếng nói thì thấy người ngồi bên cạnh mình chính là cô diễn viên chính mặc áo choàng xám đang mỉm cười với anh. Lúc này, anh quên mất là cô đã bị tai nạn giao thông và đã không còn trên cõi đời này. Anh chỉ lấy làm lạ là sao cô lại xuống ngồi ngay ở ghế bên cạnh anh.

Niềm vui sướng dâng trào. Anh không kịp hỏi gì mà chỉ nắm chặt lấy bàn tay mềm mại, ấm áp của cô. Anh sợ sau khi hết phim, cô lại biến mất thì biết bao giờ gặp lại. Cô cứ để yên bàn tay nhỏ bé của mình trong bàn tay của anh. Cô nhìn anh đắm đuối...
- Thật là lạ, hết phim rồi mà sao không thấy người nào ra thế nhỉ ?
Sau khi chiếu hết phim, cô xé vé tay mang chổi, tay xách cái sọt đựng rác vào rạp, miệng lẩm bẩm:
- Rõ ràng là có người vào rạp mà sao không thấy người nào nhỉ ?

 

> Trả lời nhanh
Bình luận của bạn sẽ được đăng sau khi chủ blog kiểm duyệt và chấp nhận
Nhập vào tên của bạn:
Nhập mã số xác nhận (bắt buộc):
» Hiển thị cửa sổ mặt cười       » Download bộ gõ tiếng Việt Unikey
 Bạn có muốn chuyển các ký hiệu như :) :( :D ...thành mặt cười trong bài viết này?
 Bạn có muốn chèn thêm chữ ký vào bài viết này ?
 


 
Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com