Nhọc nhằn “tua gai” nữ
Chỉ một chiếc mũ rộng vành, không kính, không găng tay, theo sau là
những người khách nước ngoài cũng lóc cóc mỗi người một xe đạp. Kẹt xe!
Một cô gái tranh thủ quay lại giới thiệu với anh bạn người nước ngoài
đôi điều về thành phố. Làn da nâu sậm. Nụ cười tươi tỉnh dù bụi dù
nắng. Cô ấy là một “tua gai”!
Đó là Hải Yến, sinh viên năm II Đại học Huflit trong một tua dẫn khách
nước ngoài tham quan TPHCM. Những năm gần đây, số lượng du khách nội
địa và nước ngoài đều tăng cao nên nhu cầu về hướng dẫn viên du lịch
cũng tăng đột biến. Nhiều bạn trẻ như Hải Yến, dù không được đào tạo
chính quy để làm hướng dẫn viên, nhưng có vốn ngoại ngữ "cứng" và thích
"xê dịch" hăm hở nhào vô!
Mới vào nghề, lại còn đang đi học nên Yến chỉ làm cộng tác viên cho
những city tour vào những buổi không phải tới trường. Mới là tua thứ 2
nhưng nước da Yến đã kịp sạm màu! Bạn cười tỉnh queo: "Cái này không
gọi là đen mà là... nâu đều, nâu giòn. Đang mốt da nâu đấy. Mọi người
rủ nhau đi tắm nắng, còn mình thì khỏi cần tốn tiền mà vẫn có được làn
da như ý, không tốt sao?".
Còn Thư Dung, hiện đang là nhân viên điều hành Công ty du lịch
Innoviet. Dung kể, ngay khi ra trường cô đã đảm trách cho những tua hơn
30 khách đi Vũng Tàu, Phan Thiết. Nhận hồ sơ đoàn là cô phải "trông
trời, trông đất, trông mây" mong sao thời tiết tốt, bởi những tua ngoài
trời có thành công hay không phụ thuộc vào thời tiết rất nhiều.
Nhưng điều mà các nữ "tua gai" ngán nhất chính là "tua" phải đi vào ban
đêm. Khách thì ngủ rất ngon lành, còn nữ "tua gai" và cả bác tài thì
phải vò đầu bứt tóc để... khỏi buồn ngủ.
Và còn cả những tour phải nghỉ qua đêm tại khách sạn nữa chứ. Khách ngủ
trong phòng đặt trước, còn "tua gai" nhà ta phải ngủ trong phòng nội
bộ, là phòng ngủ chung của cả hướng dẫn viên, tài xế, lơ xe mà khách
sạn cung cấp. Nếu lúc đó có nhiều đoàn, thì các đoàn cùng... ngủ chung
một phòng! Chính vì phải ngủ chung như vậy nên nhiều "tai nạn" rất có
thể xảy ra. Nhiều bạn nữ mới đi tour hồi hộp suốt đêm không thể nào ngủ
được.
Các nữ "tua gai" có kinh nghiệm thì phòng thân bằng cách xin ngủ chung
với tiếp tân của khách sạn, ra tiền sảnh ngủ hoặc bỏ tiền túi ra thuê
phòng riêng. Dung bộc bạch: "Bọn mình phải đi suốt. Mà lại có nhiều
"cạm bẫy" đối với nữ "tua gai" như vậy, nên người yêu của bọn mình phải
cực kỳ thông cảm và tin tưởng, chứ không thì...".
Tình huống cây... “khiết bông”
Lạ một nỗi là dù nghề hướng dẫn viên du lịch khá vất vả, nhưng số "tua
gai" nữ vẫn "áp đảo" so với nam. Theo lời của các "tua gai" nữ ở Công
ty du lịch Innoviet, nam hướng dẫn viên du lịch có lợi thế hơn khi ít
rơi vào những tình huống khó xử. Nhưng nữ giới cũng có những lợi thế
rất cần thiết cho một hướng dẫn viên: xử lý tình huống linh động, dễ
tạo ra sự hứng thú và lôi cuốn ở du khách.
Hướng dẫn khách nước ngoài thường đòi hỏi hướng dẫn viên phải có kiến
thức vững vàng. Bởi vì trước khi đến một địa điểm nào, khách thường đọc
sách và tìm hiểu rất kỹ trước đó rồi, hướng dẫn viên mà nói sai câu nào
là coi như mất uy tín ngay lập tức. Còn với khách "nội", hướng dẫn viên
có nói sai một chút khách cũng khó phát hiện ra. Nhưng ngược lại, họ
cũng thường đặt ra 1.001 câu hỏi khiến hướng dẫn viên lúng túng. Ví dụ
như: Kia là núi, đồi hay đèo? Kia là cây gì? Hoa gì? Đá gì?... Với
những câu hỏi kiểu này, hướng dẫn viên nhiều kiến thức đến mấy có khi
cũng phải chào thua.
Thư Dung kể lại một tình huống: Trong chuyến đi Vũng Tàu, một khách
"nội" vu vơ chỉ một cây bên đường hỏi Thư Dung: "Đây là cây gì?". Không
biết là cây gì, nhưng hướng dẫn viên thì không được phép nói không biết
vì sợ "mất điểm" với khách, nên Dung nhanh trí trả lời: "Dạ, đó là cây
"khiết bông"! Khách gật gù khen tên cây sao là lạ, còn Thư Dung thì cố
nín không dám cười. Bởi vì "cây khiết bông" đơn giản là nói lái của...
"cây không biết"!
Trong nhiều trường hợp "rủi ro", đòi hỏi các bạn hướng dẫn viên phải xử
trí nhanh nhạy, nhất là đối với các bạn chưa có kinh nghiệm thì những
câu nói hài hước sẽ giúp bạn lật ngược tình thế rất nhiều. Ví như
trường hợp một nữ "tua gai" có kinh nghiệm trong tổ chức tình
nguyện quốc tế: "Hôm đó mình dẫn tour cho mấy du khách Nhật tham quan
TPHCM. Điểm đến của bọn mình là khu du lịch Bình Quới.
Sau một hồi thao thao bất tuyệt, thả hồn theo những câu chữ tiếng Anh
của dân chuyên Anh thời phổ thông về hồ, ao sen, cây cầu...; mình mới
quay sang hỏi họ: "Tôi rất tự hào vì giữa lòng thành phố mà chúng tôi
vẫn có khung cảnh rất thiên nhiên, nông thôn... Chắc ở Nhật không có
đâu nhỉ?". Thì ông khách Nhật lắc đầu lia lịa: "No no, đất nước chúng
tôi có rất nhiều!".
Lúc này mặt mình méo xẹo vì lỡ cao hứng khoe khoang. Nhưng cũng may
"cái khó... ló cái khôn", mình chỉ ngay mấy đóa hoa sen mọc giữa hai
bên kênh khe của dừa nước: "Đích thực chỉ ở Vietnamese mới có!". Và các
du khách Nhật cười tươi rói, "ok, ok" liên tục. Lúc đó, tôi mới thấy là
dù mình có kiến thức bao quát đến đâu thì sự nhanh trí vẫn rất cần
thiết và vô cùng quan trọng".
Tìm hiểu thêm thì được biết, các nữ "tua gai" này chỉ ở độ tuổi "8X"
nhưng trình độ ngoại ngữ của họ rất đáng nể, mỗi người có nhiều bằng
cấp và biết nhiều thứ tiếng (Anh, Pháp, Nhật, Trung). Và niềm vui của
họ là đôi khi khách để lại địa chỉ và giữ liên lạc thường xuyên, có
người còn tỏ ý mời các bạn đến thăm đất nước họ...
(Thanh Niên)