Tình dang dở nỗi đau thành giọt ngọc - Ai đào chôn được mối tình...!

Tik Tik Tak

Xem theo danh mục
Xem theo danh mục:
     


Tìm kiếm:
     

Thời tiết

Giá Vàng

Tỷ giá

Thơ "Nguyễn Bính"
Đêm sao sáng
Đêm hiện dần lên những chấm sao
Lòng trời đương thấp bỗng nhiên cao
Sông Ngân đã tỏ đôi bờ lạnh
Ai biết cầu Ô ở chỗ nào
Tìm mũ Thần Nông chẳng thấy đâu
Thấy con Vịt lội giữa dòng sâu
Sao Hôm như mắt em ngày ấy
Rớm lệ nhìn tôi bước xuống tầm
Chòm sao Bắc Đẩu sáng tinh khôi
Lộng lẫy uy nghi một góc trời
Em ở bên kia bờ vỹ tuyến
Nhìn sao thao thức mấy năm rồi
Sao đặc trời cao sáng suốt đêm
Sao đêm chung sáng chẳng chung miền
Trời còn có bữa sao quên mọc
Tôi chẳng đêm nào chẳng nhớ em .


Gái Xuân

Em như cô gái hãy còn xuân
Trong trắng thân chưa lấm bụi trần
Xuân đến, xuân đi, hoa mận nở
Gái xuân giũ lụa trên sông Vân

Lòng xuân lơ đãng, má xuân hồng
Cô gái xuân mơ chuyện vợ chồng
Đôi tám xuân đi trên mái tóc
Đêm xuân cô ngủ có buồn không?


Thôi Nàng ở Lại 

Hoa đào từng cánh rơi như tưới
Xuống mặt sân rêu những giọt buồn,
Như những tim tình tan vỡ ấy,
Nhện già giăng mắc sợi tơ đơn.
****
Nàng đến thăm tôi một buổi chiều,
Những mong chấp nối lại thương yêu.
Nhưng tôi không dám, tôi không thể...
Chắp nối bao nhiêu, khổ bấy nhiêu
Nàng hỡi ! Tôi không thể dối nàng,
Dối tôi, mà lại nói yêu đương.
Tôi gìơ như một người tang tóc,
Chả dám cùng ai dệt mộng vàng
Nàng hãy vì tôi đoan một lời:
"Từ nay nàng đã hết yêu tôi,
Từ nay ta sẽ xa nhau mãi,
Và sẽ quên nhau đến trọn đời.
Nàng hãy đi xây lại cuộc đời,
Rồi đây ai nhắc đến tên tôi,
Và ai có hỏi: --"Là ai nhỉ ?"
Nàng lạnh lùng cho: --"Chả biết ai !
Tôi sẽ đi đây ! Tôi sẽ quên.
Trọn đời làm một kẻ vô duyên,
Trọn đời làm một thân cô lữ
Ở mọi đường xa, ở mọi miền ...
Ai đi chắp lại cánh hoa rơi ?
Bắt bóng chim xa tận cuối trời.
Có lẽ ngày mai đò ngược sớm,
Thôi nàng ở lại để ... quên tôi .


Xa Cách
Nhà em cách bốn quả đồi
Cách ba ngọn suối, cách đôi cánh rừng;
Nhà em xa cách quá chừng.
Em van anh đấy, anh đừng yêu em !


2 Trang < 1 2

 
Như một thuở những câu thơ hờn dỗi
Con chữ nằm đỏng đảnh ngả nghiêng
Ta bắt gặp mình ngây thơ quá đỗi
Ước phép màu trinh nữ hoá nàng tiên

Cô hàng xóm nụ cười ngoan trêu chọc
Bờ giậu thưa che chẳng nổi ánh nhìn
Ta lúng túng ngượng ngùng ngần ngại
Một câu mời sao nói mãi chẳng ra

Sáo sổ lồng con sáo đã bay xa
Ta ngơ ngác mới hay mình đánh mất
Câu thơ xưa nay trở thành hành khất
Xin một lần tiễn biệt mộng ngày qua






 

Chúng tôi dừng lại trên một vùng cát ẩm để xây lâu đài. Anh cẩn thận rót cát tạo thành cột cao vút. Tôi vụng về, chưa xây lâu đài đã sập. Trò đời giải khuây, lát nữa thôi sóng sẽ men đến tận bờ mà xoá hết. Con dã tràng to đầu mà ngốc nghếch. Tôi gạt anh: “Cho em là sóng”. Con sóng gạt phăng lâu đài anh xây, và con sóng tội đồ gây cho anh bao phiền muộn.

“Đọc thơ nhé!”. Ngày trước người yêu anh chép tặng anh bài “Tự hát”. “Em trở về đúng nghĩa trái tim em. Là máu thịt đời thường ai chẳng có. Sẽ ngừng đập khi cuộc đời không còn nữa. Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi”. Anh không bao giờ quên bài thơ ấy, người ấy chắc vẫn còn yêu anh cho tới khi… anh nhận được thiệp hồng? (Xin lỗi lại làm anh buồn). Người thứ hai anh yêu vỗ về anh bằng: “Hãy mở lòng yêu người khác nghe anh. Đừng giữ mãi mối tình đầu đã lỡ”. Tôi thì muốn anh nghe thêm câu này: “Em nghịch dại yêu anh. Trái tim vỡ thành trăm mảnh. Em vá trời bằng mây, vá anh ảo ảnh. Yêu ai, em yêu trọn đời”.

Thôi vậy, cứ phó mặc cho đời tình yêu, cuộc sống, công việc… hạnh phúc cũng giống như con sóng muộn, ai gan thì bắt được. Đêm nay bỗng muốn chằm mình vào sóng…


 


Phải chăng là khi tim bạn đập nhanh, lòng bạn tay bạn ướt đẫm mồ hôi, giọng nói bạn phải chạy theo mới có thể bắt kịp với nhịp đập trái tim nơi lồng ngực?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là THÍCH.

Phải chăng là bạn không thể giữ cho mắt và tay bạn rời khỏi họ?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ THÈM MUỐN.

Phải chăng là bạn luôn hãnh diện và háo hức muốn khoe họ với mọi người vì họ rất tuyệt?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là MAY MẮN.

Phải chăng là bạn cần họ vì bạn biết họ đang có mặt bên cạnh bạn?
Đó chưa phải là yêu… Bạn cảm thấy như thế, bởi vì bạn đang CÔ ĐƠN.

Phải chăng là bạn ở bên cạnh họ vì đó là điều họ muốn?
Đó chưa phải là tình yêu… Chỉ là LÒNG TRUNG THÀNH.

Phải chăng là bạn ở bên họ vì vẻ bề ngòai của họ làm cho tim bạn đập nhanh hơn một nhịp?
Đó chưa phải là yêu… Chỉ là SỰ MÊ MUỘI.

Phải chăng là bạn tha thứ mọi lỗi lầm của họ vì bạn quan tâm họ?
Đó không phải là yêu… Đó là TÌNH BẠN.

Phải chăng là khi bạn nói với họ rằng họ là người duy nhất bạn nghĩ tới?
Bạn không yêu họ rồi vì… bạn đã NÓI DỐI.

Phải chăng là bạn cho họ những thứ bạn thích vì lợi ích của họ?
Đó chưa phải...



























Xem tiếp »

 

1. Đừng xem trọng bề ngoài - bề ngoài có thể đánh lừa ta. Đừng xem trọng sự giàu sang - vì nó có thể mất dần. Hãy đến với người biết làm bạn cười, vì chỉ có nụ cười mới biến một ngày ảm đạm thành tươi sáng. Chúc bạn tìm được một người như thế

2. Tặng bạn niềm vụi để bạn ngọt ngào, tặng bạn nụ cười để bạn rạng rỡ, tặng bạn nhiều điều tốt lành để bạn mãi là người bạn thân yêu của mình!

3. Người bạn tốt nhất là người có thể ngồi với bạn ngoài biển, trên một cái xích đu, tuyệt nhiên yên lặng để rồi khi bạn đi, bạn cảm thấy như vừa có một cuộc chuyện trò thú vị nhất. Chúc bạn quen thật nhiều người bạn như thế!

4. Khi một cánh cửa hạnh phúc đóng lại thì một cánh cửa khác mở ra, nhưng dường như chúng ta cứ ngắm mãi cánh cửa đóng mà không hế nhận ra cái kia đang mở. Tôi chúc những ngón tay bạn chạm được vào cánh cửa đang mở ấy!

5. Một lời nói bất cẩn có thể gây ra tranh chấp. Một lời nói cay nghiệt có thể làm hỏng cả một cuộc đời. Một lời nói đúng lúc có thể giải tỏa sự căng thẳng. Một lời yêu thương có thể hòa giải mọi bất hòa. Chúc bạn có tài ăn nói đặc biệt nha.

6. Hạnh phúc chỉ...












Xem tiếp »

 


Lần đầu tiên mình gặp bạn là buổi chiều. Một buổi chiều gần tắt nắng. Cũng chẳng ai nghĩ chúng mình sẽ lại chơi với nhau. Chơi thân nữa cơ. Rồi khi ai cũng nghĩ chắc mình là gì gì đó.. hai đứa lại im lặng rời xa. Thi thoảng gặp lại vẫn cười. Hy vọng vào một cái khác... Dịu dàng hơn. Nhẹ nhàng hơn. Như câu mình vẫn thường nói với nhau, "mình là bạn mà", ấy nhỉ...
Mình nhớ lần đầu tiên bạn chỉ cho mình ngắm những ánh nắng chiều trên sông. Rồi bạn bảo cuộc sống ngắn ngủi, vì vậy thích cái gì phải cố gắng làm ngay thôi.. Đừng ngần ngừ. Đừng do dự. Đừng sợ hãi. Mà cũng đừng e ngại xung quanh. Sao không sống vì những cảm xúc chỉ của riêng mình thôi nhỉ. Ừ, lúc ấy thì tớ chỉ cười im lặng. Nhưng về sau tớ học được từ cậu điều ấy. Phải lắng nghe trái tim mình. Và làm theo cảm xúc của mình.

Cậu có nghe Quang Dũng hát bao giờ không nhỉ (Ngoài Trần Thu Hà và Mỹ Linh mà cậu từng bảo cậu rất thích). Nghe này, lâu lắm mình mới lại nghe Quang Dũng hát một bài (dù đã cũ) tình cảm như vậy. ( mà có lẽ là lòng tớ cũng đang muốn nói...)

"Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều
Cám ơn cuộc đời cho tôi một người
Người bước vào đời trong tim ta...









Xem tiếp »

2 Trang < 1 2 
Thông tin cá nhân

Tình mãi còn xanh!
Họ tên: Nơi bắt đầu một tình yêu
Nơi ở: Nhà tôi ở cuối chân đồi - Có giàn thiên lý có người tôi yêu
Yahoo: noibatdau_tinhyeu2007  
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn
Nơi bắt đầu một tình yêu

Bạn bè
hong_ngoc123
hong_ngoc123
longnh2024
longnh2024
Kim Xa Lang Quan
Kim Xa Lang Quan
Catlocbaodao_ttnl2008`
Catlocbaodao_ttnl2008`
Anna_Therese
Anna_Therese
tuyetnhietdoipro
tuyetnhietdoipro
Xem tất cả



(♥ Góc Thơ ♥)

Truyện cười

Thơ "Hồ xuân Hương"

Cái quạt giấy - bài 1

Một lỗ sâu sâu mấy cũng vừa,
Duyên em dính dáng tự ngàn xưa.
Vành ra ba góc da còn thiếu,
Khép lại đôi bên thịt vẫn thừa.
Mát mặt anh hùng khi tắt gió,
Che đầu quân tử lúc sa mưa.
Nâng niu ướm hỏi người trong trướng,
Phì phạch trong lòng đã sướng chưa ?


Cái quạt giấy - bài 2

Mười bảy hay là mười tám đây?
Cho ta yêu dấu chẳng rời tay.
Mỏng dầy chừng ấy chành ba góc,
Rộng hẹp dường nào cắm một cây.
Càng nóng bao nhiêu càng muốn mát,
Yêu đêm chưa phỉ lại yêu ngày.
Hồng hồng má phấn duyên vì cậy,
Chúa dấu vua yêu một cái này.

Chửa hoang

Cả nể cho nên hóa dở dang,
Nỗi niềm có thấy hỡi chăng chàng?
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc,
Phận liễu sao đành nẩy nét ngang
Cái nghĩa trăm năm chàng nhớ chửa?
Mảnh tình một khối thiếp xin mang.
Quản bao miệng thế lời chênh lệch,
Không có nhưng mà có mới ngoan.


Con cua
Em có mai xanh, có yếm vàng,
Ba quân khiêng kiệu, kiệu nghêng ngang.
Xin theo ông Khổng về Đông Lỗ,
Học thói Bàn Canh nấu chín Thang.


Ốc nhồi

Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi,
Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi.
Quân tử có thương thì bóc yếm,
Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.
 


Quả Mít
Thân em như quả mít trên cây
Da nó xù xì, múi nó dầy
Quân tử có thương thì đóng cọc,
Xin đừng mân mó, nhựa ra taỵ


Bánh trôi nước

Thân em vừa trắng, lại vừa tròn,
Bảy nổi ba chìm với nước non.
Lớn nhỏ mặc dù tay kẻ nặn,
Mà em vẫn giữ tấm lòng son.


Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025 VnVista.com