Tigonxanh

2 Trang  1 2 >

Các bài viết vào Wednesday 11th October 2006

   Trong: Tình yêu
 
Chẳng thể nào bay đến được với nhau Cho dù mình yêu nhau đến mấy Ở xa anh lúc nào em cũng thấy Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang Một mình em bơ vơ nơi phố vắng Một mình em với nỗi buồn thầm lặng Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh Em thèm một vòng tay siết mạnh Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau Chẳng bao giờ anh về với em đâu Không phải bởi ngăn sông cách núi Không phải bởi tình yêu em tàn lụi Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh Mà bởi vì bầu trời rất xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Dù tim em có thiết tha thầm gọi Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay siết chặt Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh Bởi những điều em làm sao hiểu nổi Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi. ..môi anh...

Các bài viết vào Saturday 23rd September 2006

   Trong: Tình yêu
 
Đừng hỏi tại sao em yêu anh Hãy hỏi vì sao trời tỏa nắng " Câu thơ ai sao mà sâu lắng Chợt vang khi anh hỏi tại sao. Đừng hỏi tại sao em yêu anh ! Hãy hỏi tại sao lòng trống vắng Hỏi cả gió mây và cả nắng Vì em cũng chẳng biết tại sao. Ừ nhỉ ! Vì sao em yêu anh ? Vì sao, vì sao anh yêu nhỉ ? Em im lặng, lòng em thầm nghĩ Ta sinh ra là để yêu nhau. Đừng hỏi tại sao em yêu anh ! Để mắt em nhìn anh bối rối Để miệng em cười trừ thật vội "Vì .. anh là ... tất cả em yêu ..." Đừng hỏi tại sao em yêu anh ! Khi một ngày dài 24 tiếng . Khi anh đẹp và anh dễ mến Khi em yêu cũng chẳng biết tại sao ? Đừng hỏi tại sao em yêu anh ! Khi bên nhau ta cùng hạnh phúc Khi một giờ dẫu là vài phút Anh đang buồn, em sẽ ở bên. Đừng hỏi vì sao em yêu anh ! Hãy nhìn sâu vào đôi mắt em Ôm lấy em và hôn say đắm Anh sẽ cảm nhận được vì sao.

Các bài viết vào Tuesday 19th September 2006

   Trong: Tình yêu
 
Em vẫn bước gót trần in trên cát Ánh hoàng hôn rọi mãi bến sông xưa Kỉ niệm cũ nhạt phai còn một nửa Chốn tâm hồn lặng lẽ một nhành hoa Bến đợi chờ con thuyền vẫn lướt qua Trái tim buồn em mang giờ hoá đá Giọt tình nồng đơn sơ giờ hết cả Gom nhặt về em trả lại người xưa Nước dâng tràn kỉ niệm một mùa mưa Vài tiếng ếch vẳng nghe nơi hốc đá Ánh trăng tàn nhẹ buông như chiếc lá Lệ ưu sầu ướt đậm mặn mà rơi Mùa đông này ôm cái rét lạnh hơi Từng nhịp đập rụng rơi đầy băng giá Trái tim buồn trao anh hồn xa lạ Mối tình này sâu lắng rồi sẽ phai? Tấm chân tình ước vọng một ngày mai Tiếng sáo diều thiên thai chiều vẫn cất Anh ra đi một đường tình đã khép Mộng tan rồi khép lại một TÌNH YÊU

   Trong: Tình yêu
 
Anh đừng hỏi Em bằng những câu hỏi Sao Em yêu mà lại chẳng nói lời...? Anh có hiểu những lúc biển trầm lắng Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi... Em thương nhớ cả khi tim vụn vỡ Và yêu Anh cả khi cạn máu hồng Anh có hiểu ngôn ngữ Em muốn nói Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung Em không nói nhưng rồi Anh sẽ hiểu Em yêu Anh hơn mọi thứ trên đời Em muốn nói bằng tình yêu diệu vợi Biển tình Em sâu thẳm lắm Anh ơi !!!

   Trong: Tình yêu
 
(Hoathuytinh.com) Anh yêu chị, một mối tình dễ thương và kết thúc có hậu. Cuộc sống gia đình của anh chị dần trôi theo thường nhật, vậy mà khi người ta tưởng mình nắm hạnh phúc trong tay rồi, cũng là lúc hạnh phúc bắt đầu rẽ sang một hướng khác. Một ngày sinh nhật chị, tan sở, anh tranh thủ về sớm với chị. Anh mua bó hoa, vèo vèo băng qua con đường từ cơ quan về nhà. Rầm! Trời tối sầm, anh không còn thấy gì nữa, chỉ biết mình đã va vào một vật gì đó có hình thù giống con khủng long. Trắng! Là màu sắc anh nhìn thấy khi mở mẳt ra, xung quanh đều trắng, bức tường trắng, ô cửa sổ đầy nắng, giường trắng, gian phòng màu trắng và toàn thân anh cũng trắng toát những dải băng! Trống rỗng! Là cảm giác anh có khi cố đưa tay nắm lấy tay chị, anh hốt hoảng "tay mình đâu rồi nhỉ", anh muốn nắm lấy tay của chị, vậy mà… Hoa hồng! Là chấm đỏ đau lòng mà anh thấy khi lành vết thương về nhà. Anh đau lòng vì bản thân mình. Lo sợ mai kia mốt nọ, anh không còn cánh tay nữa, ai sẽ nâng đỡ chị, chờ che chị, một cánh tay có thể ôm chị trọn vẹn vào lòng không? Rồi cuộc sống của anh và chị sẽ ra sao? Một mình chị có khó khăn không khi còn phải lo thêm một cánh tay của anh nữa . Đen! Là màu cô độc của chính anh trong tâm hồn mình. Anh u buồn, tuyệt vọng và tự trói mình trong chính căn nhà đầy hạnh phúc của anh. Anh thấy căn nhà màu hồng này chỉ có mình anh mang màu đen ảm đạm vô duyên hết sức. Chị vẫn sớm hôm tất bật với công viếc và lo lắng cho anh, anh muốn đưa tay nắm tay chị, anh vẫn còn tay để nắm, vậy mà anh lại bất lực và không muốn sử dụng cánh tay còn lại, anh hèn nhát quá rồi! Ngày sinh nhật chị năm nay, anh biết mà cố tình không biết, anh làm vẻ lạnh lùng, anh không thể ôm hoa tặng chị, anh không muốn mình ôm hoa bằng một cánh tay. Tối đó, chị mỏi mệt, chị chẳng có thời gian nhớ rằng hôm nay sinh nhật mình. Rồi chị chợt đưa tay xoa cái mặt dây chuyền trứơc cổ, chị mỉm cười, lần đầu tiên sau khi anh trở về từ bệnh viện, chị chưa cho anh biết một bí mật, giờ chị muốn anh biết. Chị đến cạnh anh, và hỏi anh: “Anh còn nhớ chiếc nhẫn cưới của anh ở đâu không?" Anh giật mình, ừ nhỉ, khi ta không còn đôi tay nữa thì cảm giác đeo nhẫn anh cũng chẳng có, anh quên mất chiếc nhẫn rồi! Anh loay hoay suy nghĩ, chắc khi mình phẫu thuật bác sĩ đã đem đi rồi, anh thấy muốn khóc, rồi anh khóc to, anh nói "Anh xin lỗi, xin lỗi vì anh không thể đeo được chiếc nhẫn ấy, anh không thể đeo lại được!" Chị nhẹ nhàng đến bên anh, chị chìa cái mặt dây chuyền trước cổ chị cho anh xem, đó là 2 chiếc nhẫn cưới được lồng vào dây chuyền; chị khẽ nói, "Khi anh không còn đôi tay nữa, cuộc sống vẫn cứ trôi không ngừng, vẫn cay đắng, ngọt ngào. Chiếc nhẫn ấy em cũng không đeo nữa, em lồng chúng vào nhau, và đeo lên cổ, đeo lên gần phía trái tim em! Em yêu anh! Và vẫn yêu anh! Hai chiếc nhẫn này em sẽ đeo như thế đến suốt đời, để nhắc em nhớ rằng, chúng ta vẫn còn có nhau, ta vẫn còn yêu nhau, và như thế, em sẽ đeo luôn phần của anh, em sẽ cố gắng sống cùng anh để nâng đỡ 2 chiếc nhẫn bên cạnh trái tim em." Anh không nói, không khóc, anh đang yêu, anh vẫn đang được yêu. Chị là người phụ nữ anh chọn. Anh nhớ lại con bé hàng xóm, con bé hay nói chuyện với anh mỗi buổi chiều trước khi gặp tai nạn, con bé đọc đâu đó rồi kể anh nghe rằng "...khi người yêu con bị cụt chân, con hãy là chiếc nạng vững chắc cho đời họ..." ...Uhm thì anh cụt tay , chị không phải là cánh tay đỡ anh, chị chỉ cần anh dùng trái tim anh đỡ 2 chiếc nhẫn cùng chị suốt cụôc đời này . Đôi khi cuộc sống tưởng hoàn hảo thì nó lại khập khiễn, nhưng vì điều đó ta mới biết họ có ý nghĩa quan trọng trong trái tim ta đến mức nào. Những điều hay không nhất thiết chỉ có trên sách vở, giữa cuộc đời thực hãy còn nhiều những câu chuyện tình yêu thầm lặng, không tên nhưng nhiều ý nghĩa! Hoathuytinh.com

2 Trang  1 2 > 
Thông tin cá nhân

Tigonxanh
Họ tên: Đỗ Thị Thu Trang
Nghề nghiệp: Kế toán
Sinh nhật: 8 Tháng 8 - 1984
Trạng thái: User is offline (Vắng mặt)
Thêm vào nhóm bạn bè
Gửi tin nhắn

CHBTNSB
1
2
3
4
5
6
7
8
9
10
11
12
13
14
15
16
17
18
19
20
21
22
23
24
25
26
27
28
29
30
31



(♥ Góc Thơ ♥)

Tik Tik Tak

Truyện cười

Lượt xem thứ:





Mạng xã hội của người Việt Nam.
VnVista I-Shine © 2005 - 2025   VnVista.com